-----o Nhóm dịch Độc Cô Thôn o-----
Lữ Bình đến trước cửa phòng Cổ Trần, vừa định gõ cửa, lại nghe bên trong truyền ra một câu: “Vào đi, cửa không khoá.”
Đẩy cửa, Lữ Bình bước vào phòng.
Bấy giờ, Cổ Trần đang ngồi hút thuốc bên cửa sổ, tàn thuốc chất đầy gạt tàn. Hiển nhiên hắn đã không ngủ một đêm.
“Nghĩ không thông vấn đề nào sao?” Lữ Bình ngồi trên ghế đối diện Cổ Trần, lấy một điếu thuốc đút vào miệng mình.
Cổ Trần lấy bật lửa châm thuốc cho Lữ Bình: “Đương nhiên không phải, chỉ thuần tuý là ngủ không được mà thôi.”
“Cám ơn.” Lữ Bình rít vài hơi, sau đó lại hỏi: “Ngươi có thể nói cho ta biết một ít tiến triển hay không? Đương nhiên ta sẽ không nói lại cho Tống Đế Vương tiền bối. Hắn đã nói cho ta biết suy luận của hắn, ta chỉ lấy thân phận trọng tài để xem xét tình huống đôi bên.”
Cổ Trần đi tới bên giường, nằm ngửa mặt ở đó.
“Ban đầu, hồn ma này chọn Lowes để báo mộng, sau đó ta lại gặp một đoạn tử vong tái hiện trên đường lên núi, tiếp theo nó phụ thể lên người Roy và tập kích John. Những tình huống này ngươi đều biết rõ chứ?”
“Đúng vậy, ta đều dò xét mỗi khi linh thức dao động.”
“Ngươi không cảm thấy kỳ quái sao?”
"Đừng lảng tránh vấn đề...”
“Được rồi, ta sẽ nói ra suy luận của ta. Ta, Lowes, Roy và John, gần như không hề có điểm giống nhau, ngay cả tuổi tác, tính cách, thậm chí quốc tịch cũng khác nhau. Ta đã tra qua tư liệu về những người chết trong mười năm qua, dường như hồn ma này giết người không cần lựa chọn. Điều đó khiến ta có một suy luận, đó là trên núi này không chỉ có một hồn ma, nhưng vấn đề mới lại xuất hiện: Trừ Lý Di ra thì còn những oan hồn nào?
Trong đoạn tử vong tái hiện, ta nhìn thấy toàn bộ quá trình nàng bị giết. Dựa vào khoảng thời gian được xem, người có liên quan đến chiếc Ferrari màu hồng chỉ có Lý Di, Khang Lĩnh và Trịnh Mặc. Như vậy tồn tại hai giả thiết, thứ nhất, Khang Lĩnh và Trịnh Mặc bị oan hồn Lý Di hại chết. Nếu giả thiết này được thành lập, hồn ma xuất hiện trong chiếc Ferrari màu hồng chỉ có thể là Lý Di, bởi theo ta biết thì người bị oan hồn lấy mạng sẽ không biến thành oan hồn mới.”
Lữ Bình gật đầu: "Định luật này có tồn tại, người bị hồn ma giết chết sẽ trực tiếp rời khỏi thế gian.”
Cổ Trần tiếp tục nói: “Chỗ không thông xuất hiện ở đây. Khi gặp quỷ cảnh trên đường lên núi, ta bị cương thi Trịnh Mặc và Khang Lĩnh tập kích. Lúc đó, ta vẫn chưa biết chuyện của mười năm trước, chỉ nghe qua giấc mộng của Lowes. Ta cho rằng ba người kia chết vì tai nạn xe cộ nên không cảm thấy kỳ lạ, kế tiếp ta thấy đoạn tử vong tái hiện, sau đó được đưa ra khỏi quỷ cảnh.
Nếu Khang Lĩnh và Trịnh Mặc là ảo giác do Lý Di tạo ra, như vậy nàng đã muốn giết ta, thế thì tại sao cuối cùng lại thả ta đi? Tại sao cho ta thấy chân tướng nhiều năm trước? Điều này mâu thuẫn với nhau, bởi vậy ta có giả thiết thứ hai, đó là vào mười năm trước, Lý Di không chết.”
Nghe xong, Lữ Bình không hề có phản ứng gì, vẫn bình tĩnh hút thuốc. Cổ Trần lập tức hiểu ra, có lẽ Dư An đã nói qua với Lữ Bình, do đó không hề cảm thấy kinh ngạc.
“Giả thiết này có thể giải thích như sau: Bọn họ cho rằng Lý Di đã chết, ném nàng vào hồ nước dưới chân núi nhưng người phụ nữ này chỉ hấp hối, sau đó bò lên, dưỡng thương ở một bệnh viện. Không lâu sau, nàng khỏi bệnh, tự tay giết chết Khang Lĩnh và Trịnh Mặc bằng cách mổ bụng móc ruột, tạt acid sulfuric, cuối cùng đặt thi thể bọn họ vào trong xe và đẩy xuống núi, thế là hai oan hồn kia được ra đời…
Về sau, tám chín phần Lý Di đã phát điên và tự sát ở một nơi không người biết. Điều đó khiến cả ba hồn ma đều ở ngọn núi này. Vào những thời điểm đặc biệt trong năm, hồn Trịnh Mặc và Khang Lĩnh đi ra giết người, còn Lý Di thì lại ngăn cản bọn họ và không ngừng cung cấp tin tức, hy vọng có người tra được chân tướng vào mười năm trước.”
Lữ Bình cau mày, nửa ngày sau mới nói một câu: “Hai người các ngươi thật lợi hại, suy đoán ra kết quả gần như giống nhau, chỉ có điều Dư tiền bối không biết chuyện xảy ra ở hồ nước. Hắn đoán là sau khi Lý Di bị bạo hành, nàng giết chết hai người, sau đó tự sát.”
“Ngươi đã nói cho ta biết những tiến triển của hắn, không sao chứ?” Cổ Trần hỏi.
“Nếu các ngươi suy đoán khác nhau, ta sẽ không nói. Bây giờ không khác nhau lắm, cần gì phải giấu diếm nữa.”
“Không cần biết thế nào, ngươi vẫn phải nói cho lão cáo già kia một tiếng để bày tỏ sự công bằng. Dù sao bây giờ suy luận của ta tiến triển khá tương đồng so với hắn."
Lữ Bình dập tàn thuốc, đứng dậy nói: “Được thôi, ta sẽ nói cho hắn biết. Chỉ là ta vẫn phải nhắc ngươi một chuyện: Thi đấu là thi đấu, đừng vì quá tuân thủ quy tắc mà bỏ qua tính mạng. Nếu thật sự đến lúc nguy cấp thì cứ việc dùng linh lực.”
“À, ta biết rồi. Trời sắp sáng, ta muốn ngủ một lát, nhớ đóng cửa giúp ta khi ra khỏi phòng.”
Lữ Bình vừa ra khỏi cửa, Cổ Trần lập tức nở nụ cười âm hiểm.
“Lão cáo già thật khá. Ta đã trải qua quỷ cảnh, còn hắn hoàn toàn dựa vào điều tra tư liệu song vẫn suy luận được đến nước này. Tiếc rằng hắn đã bị dẫn vào một ngã rẽ sai lầm..”
Mười phút sau, phòng của Dư An.
Lữ Bình nói: “Ta vừa hỏi tiến triển của Cổ Trần. Suy luận của hắn gần giống ngài.”
Dư An nhìn hắn, rồi nói: “Vì sao ngươi nói cho ta biết?”
“Do hắn yêu cầu, vốn dĩ các ngươi suy luận hoàn toàn giống nhau, ta cảm thấy không có gì cần phải giấu. Vì thế, ta nói cho hắn biết suy luận của ngài gần giống hắn, kết quả hắn yêu cầu ta phải nói lại tình huống của hắn cho ngài biết, như vậy mới công bằng.”
Dư An lập tức cười lớn: “Thằng nhóc thật gian trá, lại còn tính kế ta. Ha ha ha! Khá lắm! Không chỉ thông minh hơn người mà còn quỷ kế đa đoan nữa.”
Lữ Bình cảm thấy mù tịt, hỏi lại: “Tiền bối, vậy là có ý gì?”
Dư An cười đến đỏ cổ. Hắn uống một ngụm trà, bình tĩnh nói: “Suy luận của ta có chỗ sai lầm, hơn nữa hắn còn biết rõ vấn đề đó.”
Lữ Bình nói: “Không thể nào, hắn suy luận giống ngài mà?”
“Hắn biết ngươi nghe qua suy luận của ta nhờ nhìn biểu lộ trên khuôn mặt. Chính từ lúc đó, hắn cố ý suy luận sai giống ta.”
“Vì sao?”
“Rất đơn giản! Việc hắn cố ý để ngươi nói tiến triển cho ta biết không phải để công bằng, mà để ta lạc lối.”
“Hai người các ngươi đang làm gì thế? Sao ta hoàn toàn không rõ gì hết?”
Dư An vừa cười vừa nói: “Đây là thú vui của việc đấu trí. Giống như khi đánh cờ, nếu đi sai một bước thì sẽ thua cả ván cờ. Ha ha!”
“Ta giải thích rồi đó! Như ngươi nhìn thấy, thứ ta điều tra được đều dựa trên tư liệu, những tư liệu này tất nhiên hắn cũng tra được. Với những suy luận trên thì sẽ cho ra kết quả giống vậy, thế nên hắn không khó để suy luận giống ta.
Thật ra trong lòng hắn lại nghĩ khác, bởi vì hắn biết những chỗ ta không biết, điều đó khiến hắn tiếp cận chân tướng, một chân tướng hoàn toàn khác suy luận của ta. Nếu ngươi hỏi tiến triển của hắn, hắn sẽ nói thật cho ngươi biết. Vấn đề là ngươi lại hỏi ta trước, sau đó mới đến hỏi hắn. Trong lúc kể, hắn phát hiện điểm ấy, liền nghĩ ra mưu kế này, dẫn đến việc nói suy luận giống ta, tiếp đó để ngươi nói cho ta biết hai người tiến triển như nhau. Vậy thì ta sẽ nhận định suy luận của mình chính xác, cuối cùng đi vào ngõ cụt.”
Nghe xong, Lữ Bình im lặng suốt năm phút, cuối cùng nghĩ thông suốt: “A! Ta hiểu rồi! Thằng nhóc đó biến ta thành một con cờ!”
Không thể không nói hắn tổng kết rất chính xác...
Dư An nói tiếp: “Xem ra bộ xương già này nên hoạt động rồi. Thật đúng là hậu sinh khả uý! Một việc nhỏ nhặt như thế hắn cũng có thể tuỳ cơ lợi dụng, suýt nữa đã đi theo hướng hắn muốn. Để thắng hắn, lão phu chỉ có thể đích thân đến con đường lên núi một chuyến!”
-----o Nhóm Dịch Độc Cô Thôn o----- Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN

10 Tháng ba, 2022 17:21
truyện quá hay, đọc lại mấy lần rôi. Rất thích văn phong của tác giả này, đặc biệt là bộ này.! cảm ơn dịch giả.
p/s: làm sao để đề cử truyện này dc vậy anh em?

30 Tháng chín, 2021 15:15
ôi truyện này t đọc từ năm 2014 được một thời gian thì ko thấy dịch nữa nghe nói drop rồi, gần 8 năm sau lại thấy vẫn như thế, ko thấy có thêm chương

28 Tháng tám, 2021 20:23
truyện nhìn thì logic nhưng cái thế giới bắt quỷ của con tác xây dựng đã vô lý r. Việc săn quỷ giống như trách nhiệm và nghĩa vụ của bọn có linh giác ấy . ko hề có lợi ích j trong việc này .đã nguy hiểm vô cùng lại còn bị bắt buộc nữa chứ. cứ như kiểu đứa nào có linh giác là đứa ấy như tk main nguyện hi sinh mình vì thế giới hết ấy.

23 Tháng tám, 2021 07:28
dịch tiếp đi mấy ông ơi

19 Tháng bảy, 2021 22:29
đọc vài chục chương đầu. cảm giác Tề Băng là Gray còn nvc là Nastu trong fairy tail z kkk

13 Tháng một, 2021 09:28
Toang rồi
Nửa năm vào lại truyện vẫn dừng :cry:

28 Tháng mười một, 2020 22:20
Con người sợ hãi những gì mà người ta không biết, đã câu thông đc rồi thì còn gì mà sợ nữa

28 Tháng mười một, 2020 14:01
truyện còn dịch tiếp ko ae

10 Tháng mười một, 2020 14:30
Truyện đó mình thấy ko đáng sợ, tất cả các truyện mà ma quỷ có thể câu thông đc đều ko đáng sợ

10 Tháng mười một, 2020 14:29
Chương 21: moẹ diệt thì diệt đi siêu độ với nói nhảm vkl

04 Tháng mười, 2020 06:33
đọc cv của lão tam thiên lưỡng giác chán lắm. truyện dịch đọc còn hack não đọc tới lui mới thấm hết qua đọc cv như vịt nghe sấm

31 Tháng bảy, 2020 22:39
Truyện hay sao dịch lâu thế nhỉ. Cover xong gần 2 năm rồi

28 Tháng sáu, 2020 02:45
nó là boss cuối

18 Tháng tư, 2020 21:53
thằng nvc là sinh vật biến dị cmnr.

18 Tháng tư, 2020 20:29
Truyện hay đó nhưng chả ai dịch cả. Ngay cả mấy truyện khác của lão tác cũng chả áo dịch.

05 Tháng hai, 2020 22:40
Hay nhưng cái kết ép quá do t tác bí

27 Tháng một, 2020 01:41
truyện này theo cá nhân mình thấy theo khuynh hướng hài, đọc tôi có 1 căn nhà ma mới cảm thấy sợ

26 Tháng một, 2020 12:47
main có 1 sợi dây thần kinh thô to như Tống Thư Hàng

19 Tháng tám, 2018 13:53
bộ này ra trước mà. huống hồ nvc trẻ trâu bựa nên nó phải thế đâu thể bá như Giác ca đc

14 Tháng tám, 2018 22:35
nhầm từ nhóm Độc Cô Thôn qua bác No Dance

14 Tháng tám, 2018 22:33
cực thích các truyện của lão Tam Thiên Lưỡng Giác. bộ này bác No Dance cố dịch đừng drop nhé

01 Tháng bảy, 2018 11:04
lỗi sạch ..... ko đọc dc

01 Tháng bảy, 2018 11:03
cái gì mà chương lỗi ngay đầu nhiều vậy

24 Tháng sáu, 2018 18:14
ban đọc convert cũng đc, chắc truyện này bị drop r nên đành tự mình thử tập tành biên dịch lại từ convert

11 Tháng sáu, 2018 14:42
ra chương mới đi ad
BÌNH LUẬN FACEBOOK