Mục lục
[Dịch] Quỷ Hô Bắt Quỷ - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

-----o Nhóm dịch Độc Cô Thôn o-----
Ngày 7 tháng 9, Miêu Gia ra ngoài từ lúc trời còn chưa sáng, đến khi mặt trời sắp xuống núi mới trở lại nơi ở. Vừa vào cửa, người này đã chau mày, nằm dài trên chiếc ghế tay vịn suốt hai giờ mà không nói một lời.

Vương Hủ vươn vai, đi từ trong phòng mình ra ngoài. Vì công việc của hắn diễn ra vào buổi tối nên ban ngày chẳng thèm đứng lên.

“Này.”

Vương Hủ quơ tay trước mắt Miêu Gia.

“Thế nào rồi?”

Câu hỏi của hắn cốt là để nói đến tiến độ công việc, không ngờ rằng Miêu Gia lại trả lời bốn chữ:

"Tuyệt đại giai nhân."

“Tuyệt cái con em gái ngươi ấy! Ta cũng là nhân tài kiệt suất đây này! Rốt cuộc hôm nay ngươi đi làm việc hay tán gái hả?”

Hình như Miêu Gia không thèm để ý đến hắn, trong miệng lẩm bẩm:

"Thanh thanh tử bội,
Du du ngã tư.
Túng ngã bất vãng,
Tử ninh bất lai?"

(No_dance8x tạm dịch:
Xanh xanh dây ngọc,
Bồi hồi nhớ mong.
Ta không thể đến,
Sao người chẳng sang?)(1)

Thấy hắn ta đọc ra cả thơ cổ, Vương Hủ tự biết học vấn của mình không đủ, bèn mặc kệ luôn. Riêng mình kéo chuông kêu phu nhân Hudson chuẩn bị bữa tối.

Đợi đến khi Vương Hủ ăn cơm xong thì trời cũng tối hẳn.

Dường như Miêu Gia đã trở lại bình thường, bày ra khuôn mặt nửa mê nửa tỉnh rồi nói:

“Trời tối, bờ sông không có đèn, khi ra ngoài ngươi nhớ mang theo đèn dầu.”

Vương Hủ quay lại nói:

“Ngươi hết bệnh mê gái rồi hả?”

“Thật ra ta đang gặp phải một vấn đề khó khăn, đến giờ vẫn chưa tìm ra cách giải quyết. Tiểu thư Irene Jones, à không, hẳn là phải gọi nàng là nữ sĩ, bằng không thiếu đi sự kính trọng mất.

Vị nữ sĩ kia không giống người bình thường chút nào. Nếu nói đến một vị trí công việc thích hợp với nàng thì đó phải là nữ hoàng nước Anh. Ngay cả ta cũng phải thừa nhận nằng năng lực của nàng không thua gì bất kì người đàn ông nào. Để tìm thấy sơ suất trên người nàng ta là một chuyện rất gian nan.”

Vương Hủ bĩu môi:

“Xem ra lần này ngươi mê gái đặc biệt nghiêm trọng rồi.”

Miêu Gia nói:

“Đây chỉ là sự tán thưởng thuần túy mà thôi. Ta là người đã có vợ, không thể có kiểu suy nghĩ như ngươi được.”

“Cắt! Các ngươi còn chưa kết hôn mà.”

“Hừ.”

Miêu Gia cười lạnh một tiếng.

“Trong lúc ngươi vẫn còn bị điên, ta và nàng đã đến cục dân chính để đăng ký kết hôn, sau này có dịp sẽ cho ngươi xem giấy hôn thú.”

“Ngươi làm việc thật âm thầm.”

“Không chỉ âm thầm mà còn có hiệu quả cao.”

Vương Hủ uống cạn tách trà rồi đứng lên mặc thêm một chiếc áo gió:

“Vậy thì ngươi cứ ‘âm thầm mà hiệu quả’ xử lý vụ việc lần này đi nha. Ta đi ra ngoài bắt quỷ đây.”

Miêu Gia chỉ vào phòng mình:

“Đèn dầu ở trên bàn trong phòng ngủ của ta.”

“Không cần, ta dùng linh thị là được rồi.”

“Nói nhảm! Ma quỷ không có đầu óc, chúng mà thấy loại người nhìn rõ mọi vật trong đêm như ngươi thì còn dám ló mặt ra à?”

Vương Hủ nghĩ lại thấy cũng đúng, bèn đi vào phòng của Miêu Gia, liếc mắt liền nhìn thấy chiếc đèn dầu.

Hắn đi ra ngoài với vẻ mặt khó chịu:

“Tại sao... chiếc đèn này có màu xanh lá?”

Miêu Gia nghiêng đầu sang một bên, làm bộ lơ đãng:

“Ta sửa lại nó suốt đêm qua đấy. Không phải màu xanh rất tốt sao? Màu sắc hài hòa, lại có lực xuyên thấu cao trong đêm tối...”

Vương Hủ giơ ngọn đèn lên đến ngang vai, tay kia nắm lại rồi nhẹ nhàng chạm vào nó:

“Trong ngày sáng nhất, trong đêm tối nhất, không tội ác nào có thể trốn được...”

Miêu Gia yếu ớt nhìn về phía hắn:

“Haiz, bị phát hiện rồi.”

“Còn phải hỏi, có mấy gã trạch nam lâu năm mà chưa xem qua Green Lantern? Ngươi đã làm suốt đêm thì sao không chế thêm một chiếc nhẫn xanh luôn đi?”

“Haiz, thật là hết biết. Khi ngươi đi ra ngoài nhớ đóng cửa cho kỹ vào.”

Miêu Gia vốn định trêu đùa Vương Hủ một phen. Nhưng vì âm mưu bị phát hiện nên hắn cảm thấy không còn thú vị nữa, thế là lại tỏ vẻ trầm tư đau khổ như lúc nãy.

...

Vương Hủ đi ra khỏi cửa với chiếc đèn dầu "Green Lantern" do Miêu Gia chế tạo. Đến góc đường, hắn vội vã đón một chiếc xe ngựa rồi lẫn vào trong màn đêm.

Hai mươi phút sau, Vương Hủ đến nơi. Đuổi mã phu đi rồi, hắn phát hiện đúng là không có nhiều người qua lại trên đoạn đường này. Điều đó khiến sự xuất hiện của hắn càng trở nên "chói mắt".

Rời khỏi đường lớn, hắn đi về phía con sông. Bây giờ là mười một giờ đêm, cũng là lúc đám yêu ma quỷ quái bắt đầu ra ngoài giãn gân cốt.

Đi đến bờ sông thì xung quanh không còn bóng người nào nữa, Vương Hủ bắt đầu dùng linh thức tra xét. Cả thành phố đang ngủ say trong đêm bấy giờ lại hiện ra rõ ràng trong mắt hắn.

“Không có thứ gì kỳ quặc hết, dưới lòng sông toàn là tôm cá mà thôi.”

Vương Hủ lẩm bẩm.

Đúng lúc này, một bàn tay đặt lên vai hắn.

-----o Chú thích o-----
(1): Đây là một đoạn thơ từ Kinh Thi, dùng để biểu đạt nỗi nhớ người yêu.
(2): Green Lantern là một trong các siêu anh hùng trong các truyện tranh của hãng DC Comics, đặc điểm anh hùng này là phát ra một sức mạnh siêu nhiên từ chiếc nhẫn màu xanh. Câu nói của Vương Hủ trích từ một trong các lời tuyên thệ nổi tiếng của Green Lantern.

-----o Nhóm Dịch Độc Cô Thôn o----- Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
10 Tháng ba, 2022 17:21
truyện quá hay, đọc lại mấy lần rôi. Rất thích văn phong của tác giả này, đặc biệt là bộ này.! cảm ơn dịch giả. p/s: làm sao để đề cử truyện này dc vậy anh em?
addbot102
30 Tháng chín, 2021 15:15
ôi truyện này t đọc từ năm 2014 được một thời gian thì ko thấy dịch nữa nghe nói drop rồi, gần 8 năm sau lại thấy vẫn như thế, ko thấy có thêm chương
Hieu Le
28 Tháng tám, 2021 20:23
truyện nhìn thì logic nhưng cái thế giới bắt quỷ của con tác xây dựng đã vô lý r. Việc săn quỷ giống như trách nhiệm và nghĩa vụ của bọn có linh giác ấy . ko hề có lợi ích j trong việc này .đã nguy hiểm vô cùng lại còn bị bắt buộc nữa chứ. cứ như kiểu đứa nào có linh giác là đứa ấy như tk main nguyện hi sinh mình vì thế giới hết ấy.
Hieu Le
23 Tháng tám, 2021 07:28
dịch tiếp đi mấy ông ơi
Hieu Le
19 Tháng bảy, 2021 22:29
đọc vài chục chương đầu. cảm giác Tề Băng là Gray còn nvc là Nastu trong fairy tail z kkk
Độc Cô Tèo
13 Tháng một, 2021 09:28
Toang rồi Nửa năm vào lại truyện vẫn dừng :cry:
vnboy908
28 Tháng mười một, 2020 22:20
Con người sợ hãi những gì mà người ta không biết, đã câu thông đc rồi thì còn gì mà sợ nữa
Nguyễn Hải Long
28 Tháng mười một, 2020 14:01
truyện còn dịch tiếp ko ae
TùNGkk
10 Tháng mười một, 2020 14:30
Truyện đó mình thấy ko đáng sợ, tất cả các truyện mà ma quỷ có thể câu thông đc đều ko đáng sợ
TùNGkk
10 Tháng mười một, 2020 14:29
Chương 21: moẹ diệt thì diệt đi siêu độ với nói nhảm vkl
Thanh Lâm
04 Tháng mười, 2020 06:33
đọc cv của lão tam thiên lưỡng giác chán lắm. truyện dịch đọc còn hack não đọc tới lui mới thấm hết qua đọc cv như vịt nghe sấm
chomaka
31 Tháng bảy, 2020 22:39
Truyện hay sao dịch lâu thế nhỉ. Cover xong gần 2 năm rồi
zzBORISxx
28 Tháng sáu, 2020 02:45
nó là boss cuối
Bao Chửng
18 Tháng tư, 2020 21:53
thằng nvc là sinh vật biến dị cmnr.
dungkhocnhaem
18 Tháng tư, 2020 20:29
Truyện hay đó nhưng chả ai dịch cả. Ngay cả mấy truyện khác của lão tác cũng chả áo dịch.
chomaka
05 Tháng hai, 2020 22:40
Hay nhưng cái kết ép quá do t tác bí
Hoàng Dũng
27 Tháng một, 2020 01:41
truyện này theo cá nhân mình thấy theo khuynh hướng hài, đọc tôi có 1 căn nhà ma mới cảm thấy sợ
Hoàng Dũng
26 Tháng một, 2020 12:47
main có 1 sợi dây thần kinh thô to như Tống Thư Hàng
ruby500
19 Tháng tám, 2018 13:53
bộ này ra trước mà. huống hồ nvc trẻ trâu bựa nên nó phải thế đâu thể bá như Giác ca đc
quangkhoi
14 Tháng tám, 2018 22:35
nhầm từ nhóm Độc Cô Thôn qua bác No Dance
quangkhoi
14 Tháng tám, 2018 22:33
cực thích các truyện của lão Tam Thiên Lưỡng Giác. bộ này bác No Dance cố dịch đừng drop nhé
Sylvester Đặng
01 Tháng bảy, 2018 11:04
lỗi sạch ..... ko đọc dc
Sylvester Đặng
01 Tháng bảy, 2018 11:03
cái gì mà chương lỗi ngay đầu nhiều vậy
Nguyễn Thắng
24 Tháng sáu, 2018 18:14
ban đọc convert cũng đc, chắc truyện này bị drop r nên đành tự mình thử tập tành biên dịch lại từ convert
Lê Thị Thanh Loan
11 Tháng sáu, 2018 14:42
ra chương mới đi ad
BÌNH LUẬN FACEBOOK