Mục lục
[Dịch] Quỷ Hô Bắt Quỷ - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

-----o Nhóm dịch Độc Cô Thôn o-----
Mười giờ tối, Cổ Trần bị đánh thức.

Nhìn thời gian trên điện thoại di động, Cổ Trần vén chăn, ngồi dậy. Do hắn muốn bớt việc nên lần này không cởi quần áo khi đi ngủ.

Rửa mặt xong xuôi, Cổ Trần ngáp dài với tinh thần vô cùng phấn chấn...

“Ôi chao! Chuyện gì vậy nhỉ?" Hắn tự nhủ.

Qua dò xét bằng linh thức, Cổ Trần phát hiện có đến năm mươi trong sáu mươi bốn tín vật tụ tập tại một chỗ, còn mười bốn tín vật khác lại tản ra xa để tránh chỗ tập trung năm mươi tín vật.

Cổ Trần lập tức nghĩ rằng chỗ tập trung đa số tín vật chính là địa điểm tập hợp, tuy chưa đến nửa đêm nhưng đã có năm mươi người đến sớm.

Nghĩ đến đây, hắn lập tức xuống lầu, khởi động xe hơi, sau đó chạy về phía tín vật tập trung nhiều nhất. Tính toán của hắn rất đơn giản, chỉ cần đoạt một tín vật trước nửa đêm là đủ rồi.

Hai mươi phút sau, Cổ Trần đến một quán ăn lớn.

Sau khi đậu xe kỹ càng, hắn một mình đến trước bàn của Đoạn Phi và Ninh Phong.

"Nơi này có người không?"

Đoạn Phi ngước nhìn hắn vài giây: "Không, ngồi đi."

Cổ Trần nghênh ngang ngồi xuống: "Ông chủ! Xào cho bàn này một dĩa sò, thêm hai chai bia với vài món ăn nóng nữa."

Ông chủ lên tiếng, không lâu sau đưa bia và dĩa gan heo xào đến.

Cổ Trần ăn ào ào, chớp mắt đã quét gọn nửa dĩa, lại uống thêm một ly bia vào bụng rồi rên một tiếng. Xem chừng rất thoải mái!

Ở bên cạnh, Ninh Phong cúi đầu ăn trong im lặng. Ánh mắt Đoạn Phi một mực nhìn chằm chằm vào mặt của Cổ Trần, mọi thời khắc đều đề phòng đối phương.

Cổ Trần ăn cả buổi trời, dường như không có ý định ra tay, điều này khiến Đoạn Phi kiềm chế không đậu.

Hắn đặt đũa xuống, nói ra: "Này ông bạn, ta không biết ngươi muốn chơi trò gì. Nếu vì đoạt tín vật, chi bằng chúng ta hãy tìm một nơi không người để đấu một trận đã mắt."

Nghe xong, Cổ Trần sững sờ: "Ngươi không phải nhân viên phụ trách thu tín vật sao?"

"..."

"Tất nhiên không phải."

"Móa! Ta còn tưởng đây là nơi giao tín vật nên cứ chờ mấy gã coi tiền như rác mắc câu."

Cổ Trần uống cạn ly bia, nói tiếp: "Ta nghĩ... ngươi đã đoạt năm mươi tín vật, còn mười bốn gã khác lại tản ra xa để tránh ngươi?"

"Đúng vậy."

"Thế tại sao trong tay cô bé này vẫn còn một tín vật? Ngươi dùng tín vật để đính ước nàng phải không?"

Ninh Phong chen vào: "Ta là tỷ tỷ của hắn."

Đoạn Phi há mồm. Tuy hắn là con nuôi nhưng trong lòng vẫn cho rằng mình không xứng ngồi trong cạnh cửa nhà họ Ninh, vì thế một mực không gọi Ninh Phong là tỷ tỷ. Nếu Ninh Phong đã nói vậy, hắn thật sự cảm thấy vui mừng.

"À... Ra là vậy..." Cổ Trần trợn mắt, khẽ gật gù. Trong đầu nghĩ đến những thủ đoạn lừa gạt tín vật...

Đoạn Phi lại nói: "Bây giờ ngươi đã biết rõ rồi đó, định đánh một trận với ta hay cứ bỏ đi như vậy?"

"Nè anh đẹp trai... Thật ra ta cũng không để ý đến cuộc thi này đâu. Nhưng đại ca của ta, cái gã Ngũ Quan Vương Huyết Liệm ấy... Ngươi biết rồi đó, nếu ta trực tiếp bị giết ngay vòng đấu loại, mặt mũi của hắn sẽ không còn. Một khi thẹn quá hoá giận, nói không chừng hắn sẽ cắn mất cái mông của ta...

Ngươi biết điều đó nghĩa là gì không? Cái mông của ta sẽ dần dần biến mất, sau đó lưng của ta sẽ nằm trên đùi, cuối cùng ta không thể ngồi được nữa..."

Ninh Phong ngồi ở một bên. Khi nghe hắn nói thế, nàng đang uống nước nên lập tức ho sù sụ vào khăn tay.

Khuôn mặt Đoạn Phi vẫn rất ngầu, chỉ có điều trong lòng đã sinh ra vài phần kính nể đối với sự vô sỉ thấp kém của Cổ Trần: "Vậy ý ngươi là?"

"Ý của ta là trên tay ngươi có bốn mươi chín tín vật và đã chắc chắn vào vòng chung kết, chi bằng tặng ta một tín vật."

"Hừ! Vậy mà nói cả buổi trời! Thì ra ngươi không dám giao thủ với ta nhưng lại muốn lấy tín vật! Ngươi cảm thấy điều này có thể xảy ra sao?"

"Mấy con quỷ nhỏ bây giờ thật không đáng yêu một chút nào, cứ ra vẻ hung hăng càn quấy hà..."

Cổ Trần nghiến răng nghiến lợi, sau đó cho tay vào trong ngực.

Đoạn Phi lập tức ngưng tụ linh thức, chuẩn bị nghênh đón công kích bất ngờ.

"Ô hô hô..." Cổ Trần bày bộ mặt hèn mọn bỉ ổi, ngồi sát phía trước thêm vài phần.

Đoạn Phi lập tức ngồi thẳng lưng, duy trì khoảng cách nhất định với hắn...

Cổ Trần cười vài tiếng rồi nói: "Nè anh đẹp trai, ta cũng biết thời kỳ thiếu niên trưởng thành có rất nhiều phiền não... Trên đường tới đây, ca ca có mua một vài tạp chí không tệ, ngươi cần thì cầm lấy tham khảo một chút, còn nếu thích thì ta sẽ tặng cho ngươi. Ta chỉ cần một tín vật để trao đổi mà thôi."

Đoạn Phi nghe lời này, lập tức cảm thấy có mùi vị không đúng ở đâu đó.

Đến khi nhận ra được chút đỉnh, hắn thầm nghĩ: Chắc chắn người này muốn phân tán lực chú ý của ta! Nào có người tham gia vòng loại Đánh Giá Lính Mới lại thuận đường mua sách vàng? Không có phẩm chất cũng phải có giới hạn!

Nhưng hóa ra Cổ Trần không hề có phẩm chất đến mức đó...

Chỉ thấy góc của một vài tạp chí người lớn lộ ra trong ngực Cổ Trần. Mặc dù chỉ là một góc nhưng vẫn đủ để Ninh Phong vỗ bàn bỏ đi.

Giờ phút này, Đoạn Phi khiếp sợ tột đỉnh: Người này làm thật... Trên đường tham gia đấu loại, hắn mua nhiều tạp chí màu vàng! Rõ ràng hắn lái xe đến đây, đã vậy còn cất sách vàng trong người... Đáng sợ nhất là việc hắn chuẩn bị cầm nó để đổi tín vật của ta! Thằng cha này cần phải biết ta mới mười sáu tuổi! Cần phải biết ta vẫn chưa thành người nữa!

"Sao hả? Nè anh đẹp trai, đừng do dự nữa. Nếu ngươi đi mua thì chắc chắn ông chủ sẽ không bán cho ngươi. Món này có thể giải đáp rất nhiều nỗi băn khoăn của ngươi đấy nhé..."

Giờ phút này, không ít khách trong quán ăn đều quay qua xem, Đoạn Phi chẳng hiểu tại sao mình lại cảm thấy mất mặt.

"Ta không hề băn khoăn gì hết... Ngươi hãy tránh xa ta một chút..."

"Sao lại không băn khoăn... Ta thấy năm nay ngươi cũng mười sáu chứ ít gì... Thanh niên mười sáu tuổi được gọi là mùa mưa cũng có lý do của nó. Ví dụ như ở một mình trong phòng suốt một thời gian dài, sọt rác sẽ xuất hiện nhiều khăn giấy ướt sũng đầy khả nghi chẳng hạn..."

"Này, ngươi tự nói mình đấy chứ! Đừng đánh đồng ta với ngươi! Kiểu đối thoại như vậy thật kì quái! Ngươi định làm gì?" Đoạn Phi la lớn, hình tượng lãnh khốc không còn sót lại chút nào. Phòng tuyến tâm lý của hắn đã đến giới hạn và chuẩn bị sụp đổ.

Khách khứa xung quanh gần như đều nhìn về phía này, thiếu điều muốn vây đến xem.

Cổ Trần càng cười càng tỏ ra hèn mọn bỉ ổi: "Ta hiểu rồi! Nếu tạp chí không đủ thỏa mãn ngươi... Tốt thôi! Thật ra ta còn tiện đường mua một vài DVD không tệ, ngươi xem này..."

Nói xong, hắn lại lấy một chồng đĩa DVD trong túi áo ra, tất cả đều là loại không đóng gói, chỉ có điều trên mặt DVD đã viết sẵn tên mỗi bộ phim...

Trong lòng Đoạn Phi vang vọng hai chữ: Mẹ kiếp!

"Ngươi cứ cầm lấy tín vật đi... Sau đó mang theo đồ đạc của ngươi, cách ta càng xa càng tốt..."

Đoạn Phi giao tín vật, thầm cầu nguyện quái thúc thúc Cổ Trần nhanh chóng rời khỏi nơi đây.

Cổ Trần nhận tín vật, trở lại xe.

Vừa ngậm một điếu thuốc, hắn vừa khinh thường nói: "Thằng quỷ nhỏ cuồng vọng, chỉ với ngươi mà dám đấu với ta à?"

Tín vật là một tấm thẻ trong suốt. Sau khi quan sát bằng linh thị, Cổ Trần thấy trên thẻ có chữ viết, biết được địa điểm tập hợp của vòng loại là ở một bến cảng cách đây không xa. Thế là hắn liền cầm món tín vật không cần tốn nhiều sức để lấy được đến nơi cần đến.

Mà giờ khắc này, tại các nơi trong thành phố S, mười bốn lính mới khác kinh ngạc không thôi. Bọn họ dùng linh thức để theo dõi vị trí của tín vật trong mọi thời khắc nên chỉ biết có một người cướp được tín vật trong tay Đoạn Phi...

Tôn Lãng và ba gã Thập Điện Diêm Vương sớm chờ ở địa điểm tập hợp, rất nhiều người săn quỷ cũng đến đây để quan sát cuộc chiến.

Biện Thành Vương Tất Hiếu Nghĩa nói: "Không ngờ vòng thứ nhất đào thải nhiều thí sinh như thế, xem ra Đánh Giá Lính Mới năm nay sắp có kết quả!"

Tôn Lãng hỏi: "Tất lão đệ cũng nhận ra Đoạn Phi sao?"

Tất Hiếu Nghĩa gật đầu: "Đoạn Phi có thực lực trác tuyệt, chỉ sợ lính mới năm nay không ai có thể rung chuyển vị trí của hắn."

Tôn Lãng lại nói: "Hoàng Du lão đệ, linh thức của cái gã Cổ Trần mà ngươi coi trọng vừa tiếp xúc với Đoạn Phi. Ta nghĩ sẽ nhanh chóng có kết quả."

Hoàng Du ngẩn người ngắm mặt biển, gió biển thổi mái tóc rối bù bay phần phật.

Mắt hắn bỗng sáng ngời, đám người xung quanh bắt đầu ồn ào.

Khuôn mặt Hoàng Du đầy vẻ vui mừng: "Đúng vậy, đó là một gã rất thú vị..."

Tôn Lãng, Đổng Hòa và Tất Hiếu Nghĩa đều không dấu được vẻ kinh ngạc.

Tôn Lãng cười khổ: "Thằng nhóc ác liệt đó cướp được tín vật trong tay Đoạn Phi, năm nay có trò hay để xem rồi đây."

-----o Nhóm Dịch Độc Cô Thôn o----- Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
10 Tháng ba, 2022 17:21
truyện quá hay, đọc lại mấy lần rôi. Rất thích văn phong của tác giả này, đặc biệt là bộ này.! cảm ơn dịch giả. p/s: làm sao để đề cử truyện này dc vậy anh em?
addbot102
30 Tháng chín, 2021 15:15
ôi truyện này t đọc từ năm 2014 được một thời gian thì ko thấy dịch nữa nghe nói drop rồi, gần 8 năm sau lại thấy vẫn như thế, ko thấy có thêm chương
Hieu Le
28 Tháng tám, 2021 20:23
truyện nhìn thì logic nhưng cái thế giới bắt quỷ của con tác xây dựng đã vô lý r. Việc săn quỷ giống như trách nhiệm và nghĩa vụ của bọn có linh giác ấy . ko hề có lợi ích j trong việc này .đã nguy hiểm vô cùng lại còn bị bắt buộc nữa chứ. cứ như kiểu đứa nào có linh giác là đứa ấy như tk main nguyện hi sinh mình vì thế giới hết ấy.
Hieu Le
23 Tháng tám, 2021 07:28
dịch tiếp đi mấy ông ơi
Hieu Le
19 Tháng bảy, 2021 22:29
đọc vài chục chương đầu. cảm giác Tề Băng là Gray còn nvc là Nastu trong fairy tail z kkk
Độc Cô Tèo
13 Tháng một, 2021 09:28
Toang rồi Nửa năm vào lại truyện vẫn dừng :cry:
vnboy908
28 Tháng mười một, 2020 22:20
Con người sợ hãi những gì mà người ta không biết, đã câu thông đc rồi thì còn gì mà sợ nữa
Nguyễn Hải Long
28 Tháng mười một, 2020 14:01
truyện còn dịch tiếp ko ae
TùNGkk
10 Tháng mười một, 2020 14:30
Truyện đó mình thấy ko đáng sợ, tất cả các truyện mà ma quỷ có thể câu thông đc đều ko đáng sợ
TùNGkk
10 Tháng mười một, 2020 14:29
Chương 21: moẹ diệt thì diệt đi siêu độ với nói nhảm vkl
Thanh Lâm
04 Tháng mười, 2020 06:33
đọc cv của lão tam thiên lưỡng giác chán lắm. truyện dịch đọc còn hack não đọc tới lui mới thấm hết qua đọc cv như vịt nghe sấm
chomaka
31 Tháng bảy, 2020 22:39
Truyện hay sao dịch lâu thế nhỉ. Cover xong gần 2 năm rồi
zzBORISxx
28 Tháng sáu, 2020 02:45
nó là boss cuối
Bao Chửng
18 Tháng tư, 2020 21:53
thằng nvc là sinh vật biến dị cmnr.
dungkhocnhaem
18 Tháng tư, 2020 20:29
Truyện hay đó nhưng chả ai dịch cả. Ngay cả mấy truyện khác của lão tác cũng chả áo dịch.
chomaka
05 Tháng hai, 2020 22:40
Hay nhưng cái kết ép quá do t tác bí
Hoàng Dũng
27 Tháng một, 2020 01:41
truyện này theo cá nhân mình thấy theo khuynh hướng hài, đọc tôi có 1 căn nhà ma mới cảm thấy sợ
Hoàng Dũng
26 Tháng một, 2020 12:47
main có 1 sợi dây thần kinh thô to như Tống Thư Hàng
ruby500
19 Tháng tám, 2018 13:53
bộ này ra trước mà. huống hồ nvc trẻ trâu bựa nên nó phải thế đâu thể bá như Giác ca đc
quangkhoi
14 Tháng tám, 2018 22:35
nhầm từ nhóm Độc Cô Thôn qua bác No Dance
quangkhoi
14 Tháng tám, 2018 22:33
cực thích các truyện của lão Tam Thiên Lưỡng Giác. bộ này bác No Dance cố dịch đừng drop nhé
Sylvester Đặng
01 Tháng bảy, 2018 11:04
lỗi sạch ..... ko đọc dc
Sylvester Đặng
01 Tháng bảy, 2018 11:03
cái gì mà chương lỗi ngay đầu nhiều vậy
Nguyễn Thắng
24 Tháng sáu, 2018 18:14
ban đọc convert cũng đc, chắc truyện này bị drop r nên đành tự mình thử tập tành biên dịch lại từ convert
Lê Thị Thanh Loan
11 Tháng sáu, 2018 14:42
ra chương mới đi ad
BÌNH LUẬN FACEBOOK