-----o Nhóm dịch Độc Cô Thôn o-----
Bốn giờ sáng, ngày 8 tháng 9.
Đây là thời gian tối nhất trước khi trời sáng. Một bóng người xuất hiện trên đường, di chuyển vội vã và cõng theo một người khác ở trên lưng.
Bóng người đó chạy nhanh qua mấy khu phố không người, sau đó dừng lại trước một căn nhà, dùng chìa khóa mở cửa rồi rón rén leo lên lầu hai mà không làm kinh động đến bà chủ.
Miêu Gia khoác áo ngủ đi ra khỏi phòng, trên mặt vẫn mang theo biểu hiện nửa mê nửa tỉnh như ban ngày. Đến lúc mở cửa phòng tắm, khuôn mặt ấy cứng đờ trong hai giây, kế đó... hắn đóng cửa lại.
“Mình mộng du à? Chắc do gần đây nhiều áp lực quá.”
“Này! Ngươi làm gì đó!?”
Vương Hủ từ trong phòng tắm chạy ra ngoài.
“Phản ứng của ngươi là sao hả?”
“Hừ, ngươi chỉ là một ảo giác thôi, hô to gọi nhỏ làm gì chứ?”
“Ngươi mới là ảo giác! Hãy mau đối diện với hiện thực cho ta!”
Miêu Gia thở dài một hơi rồi nhìn thoáng qua phòng tắm như để thăm dò:
“Đó là cái gì... rốt cuộc ngươi đã đi đâu trong mấy canh giờ qua... Có phải khi ta ngủ một giấc thì bên ngoài đã qua một năm hay không... Hãy để ta ngủ tiếp đi...”
...
Một giờ sau, Vương Hủ rời khỏi phòng tắm:
“Ta vừa cho nàng ăn một chút, giờ đang ngủ trong bồn tắm. Trời ạ! Làm dơ hết ba chậu nước luôn! Đã vậy tắm xong còn thấy giật mình hơn.”
Miêu Gia nằm ườn trên ghế tay vịn, thong thả nói:
“Có lẽ nàng đã trúng phải một lời nguyền nào đó. Nếu không giải kịp thì những bệnh tật đó sẽ kéo dài cho đến khi chết.”
Vương Hủ nói:
“Vậy làm sao để giải lời nguyền đây?”
“Ta đã giải rồi.”
“Cái gì? Lúc nào vậy?”
“Trước khi ngươi nhuộm đen chậu nước đầu tiên.”
“Ngươi đi lòng vòng lừa bịp một chút là xong rồi sao?”
Miêu Gia giải thích:
“Thực ra lời nguyền của nước ngoài không khó giải cho lắm. Bản chất của chúng là một loại phép thuật có tính kéo dài liên tục, được phát động thông qua đồ vật hoặc nghi thức nào đó, sau đó tự động vận hành. Nói tóm lại, nó dựa vào một thứ năng lượng nào đó tương tự như linh lực, niệm lực hay phép thuật.
Cho một ví dụ, nàng công chúa ngủ trong rừng bị trúng lời nguyền được phát động bởi một nghi thức nào đó, tức là việc bị kim may đâm vào tay. Người làm phép cũng quy định nghi thức giải trừ là được hoàng tử hôn. Vì người bình thường buộc phải dựa vào trình tự này để giải lời nguyền nên họ cảm thấy những phù thủy có thể sử dụng phép thuật như vậy rất bí ẩn và có phép thuật vô biên.
Thế nhưng, việc giải lời nguyền không hề khó khăn đối với những người có năng lực linh hồn như chúng ta. Chỉ cần dùng năng lực của mình loại bỏ nguồn năng lượng đang sản sinh tác dụng nguyền rủa là xong. Lúc nhìn thấy nàng, ta đã nhận ra sự khác thường nên tiện tay giải lời nguyền luôn.”
Vương Hủ gật gù:
“À, ra là vậy. Không ngờ ngươi cũng có lúc lấy việc giúp đỡ người khác làm niềm vui.”
Miêu Gia cười lạnh:
“Hừ, ngươi đã cứu nàng về đây thì ta còn biết làm gì nữa chứ? Chờ nàng thối rữa trong phòng tắm hả? Cái xác như vậy không dễ xử lý đâu.”
Vương Hủ lười chấp nhặt với hắn, lại hỏi tiếp:
“Ta vẫn còn vài chỗ chưa hiểu, đúng là lời nguyền có thể khiến nàng thành ra như vậy, nhưng còn chuyện mỹ nhân ngư ăn thịt người lúc quá đói thì sao?”
Miêu Gia trả lời:
“Ta không biết khi mỹ nhân ngư quá đói sẽ làm chuyện gì, chỉ biết rằng nàng ta không phải mỹ nhân ngư.”
“Hả? Không phải ư?”
“Haiz, coi bộ ta phải dạy cho ngươi một bài học, để xem nên bắt đầu từ đâu đây. À, đúng rồi, hãy nói từ thời Hy Lạp cổ đại...”
Vương Hủ ngắt lời một cách thô bạo:
“Nói điểm chính đi!”
Miêu Gia lắc đầu than thở:
“Thanh niên bây giờ không kiên nhẫn gì cả. Được rồi, nói một cách đơn giản thì nàng là yêu quái biển, cũng tức là Siren trong thần thoại Hy Lạp.
Theo truyền thuyết, Siren là con gái của thần sông Achelous. Các nàng là những yêu tinh xinh đẹp được sinh ra từ máu của Achelous. Lúc đầu, Siren mang đầu người thân chim. Nhưng vì thất bại trong cuộc thi âm nhạc với các nữ thần Muses nên bị vặt lông làm áo, không còn bay lượn được nữa. Kể từ đó, các Siren phải bơi tuần tra trên biển và dần biến thành hình dạng của mỹ nhân ngư, dùng tiếng ca mê hoặc để lừa những người đi biển và khiến họ tử nạn.
Chắc ngươi cũng đã nghe qua mấy câu chuyện tương tự, kiểu như một đám thủy thủ nghe thấy tiếng ca trên biển, bị hấp dẫn và đâm thuyền vào đá ngầm; hoặc câu chuyện về người trên thuyền thấy một cô gái xinh đẹp ngồi trên đá ngầm nên nhảy xuống biển tìm kiếm rồi không trở về nữa. Kết cục của những câu chuyện trên luôn là yêu quái được ăn no nê, trong khi con người không còn xương cốt.”
Vương Hủ nuốt nước miếng cái ực, quay đầu nhìn cửa phòng mình:
“Nói vậy thì lẽ ra ta phải giết nàng ư?”
Miêu Gia nói:
“Cũng không phải, thật ra còn có một số truyền thuyết khác nói rằng Siren có thể là hải thần hoặc là hải tinh linh. Hừm, có thể coi là tiên nữ theo cách nói của người Trung Quốc. Nhân vật chính trong truyện ‘Nàng tiên cá’ của Andersen cũng được lấy hình mẫu từ các Siren. Nếu ngươi chưa đọc qua thì còn có bộ phim "Nàng tiên cá" của Disney. Chắc ngươi đã xem rồi nhỉ?”
Khóe miệng của Vương Hủ co giật hai lần:
“Quên đi, cứu cũng đã cứu rồi, coi như ‘giúp người phải giúp đến cùng, tiễn phật tiễn đến Tây Thiên’.”
Miêu Gia nhấp một ngụm cà phê:
“Ngươi cứu nàng về thì phải chịu trách nhiệm đến cùng. Hôm nay ta hơi bận, giờ sắp phải đi ra ngoài rồi đây.”
“Trời mới sáng mà ngươi đã ra ngoài tán gái sao?”
Miêu Gia trả lời bằng tiếng Anh:
“Không, không, không... ta nói rồi, quan hệ giữa ta và vị nữ sĩ đó rất trong sạch. Thái độ của ta chỉ là thưởng thức mà thôi.”
“Ngươi bớt nói tiếng Anh với ta đi. Ta ghét nhất kiểu nói như vậy, hót vài ba câu tiếng chim rồi làm bộ nho nhã.”
Miêu Gia nhún vai, đưa cuộc trò chuyện trở lại với chủ đề chính:
“Hành trình của ta luôn nằm trong kế hoạch nên ngày hôm nay có rất nhiều chuyện phải làm. Đừng quên rằng hôm nay là ngày 8 tháng 9, khoảng bốn mươi phút nữa thì xác chết của Annie Chapman sẽ bị phát hiện. Nàng là người thứ hai được "xác nhận" là nạn nhân của Jack the Ripper. Ta muốn thăm dò hiện trường trong khoảng thời gian từ lúc Jack the Ripper đào tẩu cho đến trước khi cái xác bị phát hiện, tránh khỏi việc hiện trường bị phá hỏng bởi đám ngốc của Scotland Yard.”
Vương Hủ giả vờ suy nghĩ sau đó nói:
“À, vậy ra ngươi làm việc chính trước rồi mới đi tán gái.”
Miêu Gia đứng dậy và trở về phòng. Trước khi đóng cửa, hắn còn nói một câu:
“Tự lo cho mình đi, coi chừng bị tiên nữ do mình cứu về ăn thịt mất.”
-----o Nhóm Dịch Độc Cô Thôn o-----
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
10 Tháng ba, 2022 17:21
truyện quá hay, đọc lại mấy lần rôi. Rất thích văn phong của tác giả này, đặc biệt là bộ này.! cảm ơn dịch giả.
p/s: làm sao để đề cử truyện này dc vậy anh em?
30 Tháng chín, 2021 15:15
ôi truyện này t đọc từ năm 2014 được một thời gian thì ko thấy dịch nữa nghe nói drop rồi, gần 8 năm sau lại thấy vẫn như thế, ko thấy có thêm chương
28 Tháng tám, 2021 20:23
truyện nhìn thì logic nhưng cái thế giới bắt quỷ của con tác xây dựng đã vô lý r. Việc săn quỷ giống như trách nhiệm và nghĩa vụ của bọn có linh giác ấy . ko hề có lợi ích j trong việc này .đã nguy hiểm vô cùng lại còn bị bắt buộc nữa chứ. cứ như kiểu đứa nào có linh giác là đứa ấy như tk main nguyện hi sinh mình vì thế giới hết ấy.
23 Tháng tám, 2021 07:28
dịch tiếp đi mấy ông ơi
19 Tháng bảy, 2021 22:29
đọc vài chục chương đầu. cảm giác Tề Băng là Gray còn nvc là Nastu trong fairy tail z kkk
13 Tháng một, 2021 09:28
Toang rồi
Nửa năm vào lại truyện vẫn dừng :cry:
28 Tháng mười một, 2020 22:20
Con người sợ hãi những gì mà người ta không biết, đã câu thông đc rồi thì còn gì mà sợ nữa
28 Tháng mười một, 2020 14:01
truyện còn dịch tiếp ko ae
10 Tháng mười một, 2020 14:30
Truyện đó mình thấy ko đáng sợ, tất cả các truyện mà ma quỷ có thể câu thông đc đều ko đáng sợ
10 Tháng mười một, 2020 14:29
Chương 21: moẹ diệt thì diệt đi siêu độ với nói nhảm vkl
04 Tháng mười, 2020 06:33
đọc cv của lão tam thiên lưỡng giác chán lắm. truyện dịch đọc còn hack não đọc tới lui mới thấm hết qua đọc cv như vịt nghe sấm
31 Tháng bảy, 2020 22:39
Truyện hay sao dịch lâu thế nhỉ. Cover xong gần 2 năm rồi
28 Tháng sáu, 2020 02:45
nó là boss cuối
18 Tháng tư, 2020 21:53
thằng nvc là sinh vật biến dị cmnr.
18 Tháng tư, 2020 20:29
Truyện hay đó nhưng chả ai dịch cả. Ngay cả mấy truyện khác của lão tác cũng chả áo dịch.
05 Tháng hai, 2020 22:40
Hay nhưng cái kết ép quá do t tác bí
27 Tháng một, 2020 01:41
truyện này theo cá nhân mình thấy theo khuynh hướng hài, đọc tôi có 1 căn nhà ma mới cảm thấy sợ
26 Tháng một, 2020 12:47
main có 1 sợi dây thần kinh thô to như Tống Thư Hàng
19 Tháng tám, 2018 13:53
bộ này ra trước mà. huống hồ nvc trẻ trâu bựa nên nó phải thế đâu thể bá như Giác ca đc
14 Tháng tám, 2018 22:35
nhầm từ nhóm Độc Cô Thôn qua bác No Dance
14 Tháng tám, 2018 22:33
cực thích các truyện của lão Tam Thiên Lưỡng Giác. bộ này bác No Dance cố dịch đừng drop nhé
01 Tháng bảy, 2018 11:04
lỗi sạch ..... ko đọc dc
01 Tháng bảy, 2018 11:03
cái gì mà chương lỗi ngay đầu nhiều vậy
24 Tháng sáu, 2018 18:14
ban đọc convert cũng đc, chắc truyện này bị drop r nên đành tự mình thử tập tành biên dịch lại từ convert
11 Tháng sáu, 2018 14:42
ra chương mới đi ad
BÌNH LUẬN FACEBOOK