-----o Nhóm dịch Độc Cô Thôn o-----
Thật ra đạo thuật Quỷ Cốc cũng có ghi chép về trận pháp, chỉ có điều Vương Hủ bị hạn chế về linh thức nên không phiên dịch được phần này, trong khi Vương Hủ còn lại thì đã nắm vững trong lòng bàn tay.
"Ta bị tâm thần phân liệt." Vương Hủ thẳng thắn đưa ra lý do.
Hắn không muốn giải thích quá nhiều nên đành chọn cách qua mặt Elbert. Theo hắn, bản thân mình sẽ biến mất trong tương lai không xa, chi bằng giao việc giải thích cho cái tôi còn lại.
Nhưng Albert vẫn nửa tin nửa ngờ: "Làm cách nào có thể chứng minh được ngươi không bị nhập hoặc bị giả mạo?"
Vương Hủ ngẫm nghĩ: "Ta có thể dễ dàng giết chết mọi người trong cự ly trăm dặm, kể cả ngươi, nhưng ta không hề làm vậy, cho nên... người có sức thống trị tuyệt đối không cần nói dối với bất luận sinh mệnh nào dễ dàng bị tước đoạt sinh mệnh."
Albert định mở miệng nhưng Vương Hủ lập tức nói tiếp: "Ta nói vậy là vì chuyện chứng minh thực lực của ta đơn giản hơn nhiều so với chứng minh thân phận, do đó từ giờ trở đi ngươi không cần hỏi 'Làm thế nào chứng minh ngươi có thể giết chết mọi người?', ta sẽ cho ngươi thấy một chút thực lực."
Nói xong, hắn huơ tay.
Trong khoảnh khắc, Albert cảm thấy linh lực dao động mạnh mẽ. Vì hắn đang sử dụng linh thị nên thấy rõ có một nửa hình cầu bao phủ toàn bộ khách sạn Phong Vân. Hắn chưa từng thấy mật độ linh khí nào dày đặc như vậy. Mặc dù loại năng lượng này đối với hắn không hề bất luận ác ý gì nhưng do đứng gần vòng sáng nên cảm thấy di chuyển hơi khó khăn. Từ đó, hắn có thể tưởng tượng ra cô hồn dã quỷ sẽ tan thành khói bụi ra sao khi chạm vào vòng năng lượng.
Vương Hủ có thể hiểu rõ cách nghĩ trong lòng Albert. Hắn tiếp tục nói: "Đi thôi, trên đường ta sẽ nói sơ qua với ngươi về đồ vật sắp phải đối phó."
Albert chọn cách im lặng đi theo. Hắn hiểu ra rằng Vương tiểu ca lợi hại hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn. Lại nói nghề săn quỷ này thật thần kỳ, mình còn quá kém nên phải chăm chỉ học hỏi thêm nữa...
Vương Hủ dẫn Albert đi tới con sông mà chưởng quỹ đã kể: "Tối qua, việc ngươi không tìm được linh hồn không phải vì vấn đề liên quan tới linh thức, mà là do ngươi không cách nào phân biệt được linh hồn của đồ vật. Thứ chúng ta phải đối phó chỉ là một con búp bê vải mà thôi."
"Ngươi nói kẻ tấn công đêm hôm qua chỉ là một con búp bê vải ư?"
"Không chỉ có ngươi, con búp bê này mới chính là hung thủ thật sự của mọi chuyện, bao gồm vụ việc của tám năm trước và vụ việc gần đây nữa. Từ trước đến nay, nơi này không hề tồn tại hồn ma khác. Mọi thứ xảy ra đều là trò quỷ của nó."
Albert không thể tin ngay lập tức nên Vương Hủ đành phải giải thích tiếp: "Vậy thì ta sẽ từ đầu... Trên thế gian này vạn vật đều có linh hồn, kể cả một cây cỏ nhỏ trên đất hay một lá cây bay lượn trong gió, bất cứ thứ gì đều có linh tính của nó. Con người được gọi là linh hồn của vạn vật là bởi vì chúng ta có những thứ mà chúng không có, đó chính là linh hồn mạnh mẽ.
Có thể do vị thần sáng tạo ra thế giới này có tình cảm với con người nên linh hồn loài người mạnh hơn nhiều so với mọi vật khác, nhưng mà cũng tồn tại một số trường hợp ngoại lệ. Ta hãy bắt đầu với ví dụ cường độ linh hồn của một người gần bằng một trăm con chó cộng lại.
Vì vậy, có một số đồ vật sẽ ghen tỵ với loài người. Chúng tự làm mình mạnh hơn và tiếp cận với loài người thông qua việc cắn nuốt linh hồn của con người.
Song, mặc cho nó nỗ lực thế nào đi chăng nữa thì chuyện này cũng không thể xảy ra. Hành vi của nó chỉ làm bản thân càng lúc càng tách biệt loài người, cuối cùng biến thành tà vật bẩn thỉu, tham lam và nghiện linh hồn con người..."
Nói tới đây, Vương Hủ dừng lại một chút: "Giờ hãy nói tới thứ tà vật phải đối phó. Vừa rồi, ta đã nói vạn vật đều có linh hồn nên sẽ tồn tại một số vật sở hữu linh lực rất mạnh, nhất là là vật giống hình người. Nói theo ngôn ngữ ở đây thì chúng là vật đã tu luyện thành tinh, ví dụ như nhân sâm trải qua vài ngàn năm thì lớn thành hình người, hoặc hồ ly có thể biến thành mỹ nữ. Ừm, ngươi đang nghĩ chúng giống những câu chuyện ma hư cấu...
Nói tóm lại, con búp bê này dần dà sở hữu ý thức riêng và năng lực kỳ lạ nên bắt đầu giết người nhằm chiếm lấy linh hồn, làm vậy khiến nó ngày càng mạnh hơn. Tám năm trước, ta cho rằng bé trai đó không phải là chủ nhân đầu tiên của nó, phải nói là người bị hại thì đúng hơn. Có lẽ cha mẹ đứa trẻ chính mắt thấy con bị giết nên vô cùng sợ hãi. Nhân lúc trời sáng, họ ném con búp bê xuống sông mà không nói với người trong nhà rằng con mình đã chết.
Nhưng chưởng quỹ bị lợi dụng, búp bê được nhặt về hoàn toàn không phải búp bê thật mà chỉ là một thứ rác rưởi bên bờ sông. Búp bê thật luôn ở dưới đáy sông. Nó lợi dụng lòng tốt của chưởng quỹ để tạo ra nhiều ảo giác như đứa bé trai ở bờ sông, buổi tối sau đó bảy ngày, ác mộng v.v… Nó khiến hành vi của mình hợp tình hợp lý trong vở kịch cha mẹ giết con rồi bị oan hồn của con đòi mạng, một vở kịch mà đích thân nó làm đạo diễn và sắm vai diễn viên.
Albert hỏi chen vào: "Nếu bản gốc của nó một mực ở dưới sông thì làm cách nào hại người được? Tại sao nó phải tạo búp bê giả để chưởng quỹ mang về và cả việc oan hồn đòi mạng nữa?"
Vương Hủ gật đầu: "Hỏi rất hay, coi bộ ngươi rất có tài làm người săn quỷ..."
Nghe vậy, Elbert cười ngây ngẩn hưởng thụ.
Vương Hủ tiếp tục nói: "Bởi vì nó nhất định phải làm vậy. Nó cần tín đồ và chưởng quỹ vẫn đang diễn nhân vật này.
Lúc nãy nói về xuất xứ của tà vật, chắc hẳn là ngươi đã nhìn thấy hình bóng của chúng trong rất nhiều truyền thuyết, ví dụ như loài mèo được cúng bái ở Ai Cập cổ đại, văn minh Amazon từng thờ cúng rắn, ếch v.v…, ngoài ra còn rất nhiều nền văn minh thờ cúng các tà thần ma quái mà ngươi chưa từng nghe thấy. Một trong số chúng xuất hiện dưới dạng động vật, một số lại là vật tồn tại trong thực tế, điển hình là cây biết ăn thịt người và hố sâu không thấy đáy.
Chúng có điểm chung là cần sức mạnh từ “đức tin”. Thông qua lừa gạt, hăm dọa hoặc bất luận thủ đoạn nào, phải... ngươi suy nghĩ không sai. Nó cũng giống Freddie trong Mãnh Quỷ Nhai. Nhiều người sợ hắn thì hắn càng mạnh hơn.
Búp bê dùng thủ đoạn dụ dỗ để chưởng quỹ tin rằng mình đã làm lộ ra sự thật về chuyện oan hồn đòi mạng. Vậy thì sẽ có truyền thuyết liên quan tới nó bị truyền ra. Càng nhiều người nghe câu chuyện về sự tồn tại một con búp bê vải thì cho dù họ tưởng rằng đồ vật này chỉ là manh mối không quan trọng trong câu chuyện, nhưng vẫn sẽ nhớ đến nó và tin rằng nó tồn tại.
Kế hoạch của nó không dừng lại ở đó. Ban đầu, nó định tìm mục tiêu kế tiếp để bắt đầu đồ sát. Chỉ là mọi chuyện lại bị chuỗi phật châu ngăn chặn. "Kẻ nhiều chuyện” trong lời của nó đích thị là chưởng quỹ.
Có lẽ ông trời đã định sẵn rằng chưởng quỹ không chỉ là người mê tín mà còn là người lương thiện lắm chuyện. Mặc dù hắn bị lợi dụng vì tính cách này nhưng cũng bởi vì tính cách này mà mất bò mới lo làm chuồng."
Đang nói chuyện thì hai người đã tới bờ sông. Một giọng trẻ con quái dị tiếp lời của Vương Hủ: "Thật ngoạn mục... thật là ngoạn mục! Vậy ngươi cũng biết tại sao hôm nay ta có thể thoát ra ngoài phải không?"
-----o Nhóm Dịch Độc Cô Thôn o----- Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
10 Tháng ba, 2022 17:21
truyện quá hay, đọc lại mấy lần rôi. Rất thích văn phong của tác giả này, đặc biệt là bộ này.! cảm ơn dịch giả.
p/s: làm sao để đề cử truyện này dc vậy anh em?
30 Tháng chín, 2021 15:15
ôi truyện này t đọc từ năm 2014 được một thời gian thì ko thấy dịch nữa nghe nói drop rồi, gần 8 năm sau lại thấy vẫn như thế, ko thấy có thêm chương
28 Tháng tám, 2021 20:23
truyện nhìn thì logic nhưng cái thế giới bắt quỷ của con tác xây dựng đã vô lý r. Việc săn quỷ giống như trách nhiệm và nghĩa vụ của bọn có linh giác ấy . ko hề có lợi ích j trong việc này .đã nguy hiểm vô cùng lại còn bị bắt buộc nữa chứ. cứ như kiểu đứa nào có linh giác là đứa ấy như tk main nguyện hi sinh mình vì thế giới hết ấy.
23 Tháng tám, 2021 07:28
dịch tiếp đi mấy ông ơi
19 Tháng bảy, 2021 22:29
đọc vài chục chương đầu. cảm giác Tề Băng là Gray còn nvc là Nastu trong fairy tail z kkk
13 Tháng một, 2021 09:28
Toang rồi
Nửa năm vào lại truyện vẫn dừng :cry:
28 Tháng mười một, 2020 22:20
Con người sợ hãi những gì mà người ta không biết, đã câu thông đc rồi thì còn gì mà sợ nữa
28 Tháng mười một, 2020 14:01
truyện còn dịch tiếp ko ae
10 Tháng mười một, 2020 14:30
Truyện đó mình thấy ko đáng sợ, tất cả các truyện mà ma quỷ có thể câu thông đc đều ko đáng sợ
10 Tháng mười một, 2020 14:29
Chương 21: moẹ diệt thì diệt đi siêu độ với nói nhảm vkl
04 Tháng mười, 2020 06:33
đọc cv của lão tam thiên lưỡng giác chán lắm. truyện dịch đọc còn hack não đọc tới lui mới thấm hết qua đọc cv như vịt nghe sấm
31 Tháng bảy, 2020 22:39
Truyện hay sao dịch lâu thế nhỉ. Cover xong gần 2 năm rồi
28 Tháng sáu, 2020 02:45
nó là boss cuối
18 Tháng tư, 2020 21:53
thằng nvc là sinh vật biến dị cmnr.
18 Tháng tư, 2020 20:29
Truyện hay đó nhưng chả ai dịch cả. Ngay cả mấy truyện khác của lão tác cũng chả áo dịch.
05 Tháng hai, 2020 22:40
Hay nhưng cái kết ép quá do t tác bí
27 Tháng một, 2020 01:41
truyện này theo cá nhân mình thấy theo khuynh hướng hài, đọc tôi có 1 căn nhà ma mới cảm thấy sợ
26 Tháng một, 2020 12:47
main có 1 sợi dây thần kinh thô to như Tống Thư Hàng
19 Tháng tám, 2018 13:53
bộ này ra trước mà. huống hồ nvc trẻ trâu bựa nên nó phải thế đâu thể bá như Giác ca đc
14 Tháng tám, 2018 22:35
nhầm từ nhóm Độc Cô Thôn qua bác No Dance
14 Tháng tám, 2018 22:33
cực thích các truyện của lão Tam Thiên Lưỡng Giác. bộ này bác No Dance cố dịch đừng drop nhé
01 Tháng bảy, 2018 11:04
lỗi sạch ..... ko đọc dc
01 Tháng bảy, 2018 11:03
cái gì mà chương lỗi ngay đầu nhiều vậy
24 Tháng sáu, 2018 18:14
ban đọc convert cũng đc, chắc truyện này bị drop r nên đành tự mình thử tập tành biên dịch lại từ convert
11 Tháng sáu, 2018 14:42
ra chương mới đi ad
BÌNH LUẬN FACEBOOK