• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ôm chặt lấy người Đường Cảnh Nghi, Tần Tử Văn không ngừng thở dốc. Một lực Tần Tử Văn bế sốc người Đường Cảnh Nghi đến bồn tắm, cả hai lăn lộn trong đó một lúc lâu. Khi cả hai bước ra là lúc trời cũng đã xế chiều.

Tần Tử Văn sực nhớ ra hôm nay anh còn có một buổi tiệc phải đi.

Đỡ Đường Cảnh Nghi ngồi xuống giường anh xoa xoa đầu cô:”Tuấn Kiệt cậu ấy về rồi, hôm nay có tổ chức tiệc, em muốn đi cùng anh không?”

Đường Cảnh Nghi nhìn anh có chút do dự, cơ thể cô hiện tại thật sự rất mệt nhưng cô cũng muốn được ra ngoài nhất là được đi cùng Tần Tử Văn anh cô càng muốn hơn.

Cuối cùng Đường Cảnh Nghi cũng gật đầu đồng ý mà hướng mắt trực tiếp đối diện với Tần Tử Văn.

“Vậy anh đưa em đi chọn lễ phục” Nói rồi Tần Tử Văn đứng lên đi đến tủ quần áo chọn cho đại cho Đường Cảnh Nghi một chiếc váy để thay.

Xong xui anh lái xe đưa cô đến trung tâm thương mại chọn lễ phục kết hợp với trang điểm làm tóc để chuẩn bị cho buổi tiệc tối nay.

Đúng giờ được ghi trên thiệp mời, chiếc xe của Tần Tử Văn dừng lại ở trước sảnh một nhà hàng sang trọng kiểu Pháp. Anh nhanh chóng mở cửa xe bước xuống mà vòng sang phía cửa xe bên kia đỡ lấy Đường Cảnh Nghi.

Chân vừa chạm đất, Đường Cảnh Nghi đã thu hút mọi ánh nhìn, trông cô vừa lộng lẫy vừa kiêu sa với bộ cánh cúp ngực màu hồng nhạt ôm sát cơ thể phô trọn vóc dáng mảnh mai của cô. Mái tóc búi cao cùng lối trang điểm nhã nhặn càng tôn lên nét đẹp kiều diễm mặn mà của một người con gái đã về nhà chồng.

Tần Tử Văn đỡ lấy eo cô, đầu cúi nhẹ vào hõm cổ nhẹ giọng:”Đi được không?”

Nhìn xung quanh một lượt, ở đây toàn là người lâu lâu còn có phóng viên ra vào, Đường Cảnh Nghi có chút xấu hổ, cô vươn tay đập nhẹ vào vòm ngực anh mà gọi tên:”Tử Văn”

Môi bạc nhếch lên có chút tà mị, Tần Tử Văn véo mạnh vào eo Đường Cảnh Nghi một cái. Đường Cảnh Nghi nhạy cảm người khẽ cong về một hướng. Mày cau lại, có chút gắt gỏng cô nhìn anh:”Tử Văn, mọi người đang nhìn chúng ta kìa”

“Thì sao?”Ngược lại với sự bất an của Đường Cảnh Nghi, Tần Tử Văn lại hết sức điềm tĩnh, anh dường như cũng chẳng thèm quan tâm đến xung quanh.

Đường Cảnh Nghi cả người nóng bừng bừng, tía tai đỏ mặt mà co chân đạp vào mũi giày Tần Tử Văn:”Tử Văn, anh không biết xấu hổ sao?”

Nghiến chặt răng cố nén cơn đau vào trong, Tần Tử Văn cố cười nhìn Đường Cảnh Nghi:”Chúng ta là vợ chồng, có gì đáng để xấu hổ chứ?”

“Tử Văn?” Đường Cảnh Nghi bất lực đến nổi chỉ biết ghì giọng đè nén gọi tên Tần Tử Văn.

“Ơi vợ!” Đáp lại sự nghiêm túc của Đường Cảnh Nghi, là thái độ chẳng mấy đứng đắn của Tần Tử Văn. Anh còn nhân cơ hội mà cúi ngùi ngậm lấy cánh môi căng mọng của Đường Cảnh Nghi.

Vội đẩy người Tần Tử Văn ra, Đường Cảnh Nghi đưa tay chạm nhẹ vào đôi môi mình, mày cau lại:”Trôi hết son của em rồi này”

“Anh trả lại son môi cho em là được mà” Tần Tử Văn lại tiếp tục cúi đầu vờn nhẹ cánh môi của Đường Cảnh Nghi lần nữa.

Một lần nữa Đường Cảnh Nghi cự tiệt đẩy Tần Tử Văn ra, cô thật sự không thêt chịu nổi sự trêu đùa này của Tần Tử Văn, Đường Cảnh Nghi không kiên nể mà liếc một cái rõ sắc lên người anh:”Tử Văn đừng đùa nữa, vào trong thôi”

Nói rồi Đường Cảnh Nghi cô khoát lấy cánh tay Tần Tử Văn anh ra sức mà hối thúc.

Thuận theo ý của Đường Cảnh Nghi, Tần Tử Văn ôm lấy cô mà thẳng hướng vào bên trong của nhà hàng.

Thì vô tình những cử chỉ thân mật của cả hai từ nsry đến giờ lại rơi vào tầm mắt của một người phụ nữ đứng ở một góc khuất cách đó không xa. Đôi mắt đỏ âu căm căm lửa hận cô dõi theo bóng lưng của cả hai, cánh tay xiết chặt đến rướm máu, người phụ nữ quay lưng bỏ đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK