Mục lục
[Dịch] Tối Cường Hệ Thống
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mọi thứ bên trong huyệt động hết sức bình thường, không phải là kho báu như Lâm Phàm nghĩ.

Không khí bên trong âm u khủng khiếp.

Nhưng khi đi đến đường cụt, Lâm Phàm nhìn thấy một đám sương mù đen kịt đang ra sức đâm sầm vào tường liền nhếch mép lên cười.

- Ha ha, hóa ra cái tên giả thần giả quỷ kia chính là ngươi, sao hả có phải là đang có cảm giác cuộc đời của mình đến đây là kết thúc không.

Lâm Phàm cười đầy sảng khoái.

Đây chính là cái mà người đời vẫn hay nói cuộc đời đâu đâu cũng đầy rẫy sự nguy hiểm.

Lần này ở Vạn Sát Cổ Vực, do Lâm Phàm đã trải qua chuyện Thất Quái Bảo Tạng nên vốn đã không tin tưởng cái Cao Nhân gì đó rồi.

Cao Nhân thì cũng là người, cũng sợ chết, nhất là khi mà thực lực càng mạnh thì càng sợ chết, làm sao có thể mang cơ duyên cả một đời của mình cung kính tặng cho kẻ khác được.

Mà sau khi có hệ thống, tất cả những thứ này càng không thể che giấu được, muốn lừa gạt ta có mà nằm ngơ giữa ban ngày.

“Ma Chủng chuyển hoán Phù” mà lại chém gió thành “Thiên Thánh Ngự Bảo phù” đúng là chém gió quá đà.

Trong những tiểu thuyết đã từng xem trước đây Lâm phàm còn rất ngưỡng mộ nhân vật chính và các loại cơ duyên nhưng giờ nghĩ kỹ lại những nhân vật chính đó e rằng đã sớm không còn là chính mình nữa và đã bị những Đại Năng Giả thay thế.

Không thì dựa vào cái gì mà cho ngươi có được cơ duyên tốt như vậy.

- Ngươi…..

Lúc này, tia Thần Thức đen kịt kia đột nhiên phát ra một âm thanh sắc nhọn rồi lao về phía Lâm Phàm.

Hắn muốn xé xác Lâm Phàm.

- Hừm, một tia Thần Thức mà lại dám hỗn xược thế, không biết kẻ nào nào tiếp dũng khí cho ngươi.

Lâm Phàm quát lớn rồi đột nhiên gọi “Yêu Thành” ra.

- Nuốt chửng hắn cho ta.

- Thượng Cổ Đại Yêu “Yêu Thành” liên tục gào thét, móng vuốt xé rách hư không tóm lấy Thanh Thánh Lão Tổ giống như tóm một con kiến vậy.

- Không thể nào, Thượng Cổ Đại Yêu đã bị hạ gục rồi tại sao lại luyện chế thành Khí Linh được, không thể nào….

Ngay trong lúc Thanh Thánh Lão Tổ nhìn thấy Thượng Cổ Đại Yêu liền đã gào khóc thảm thiết, vẻ mặt không dám tin.

Ngay lập tức, Thượng Cổ Đại Yêu liền há to miệng, một trận cuồng phong ùn ùn kéo tới cuốn luôn cả tia Thần Thức nuốt vào trong bụng.

- Luyện Hóa

Thần Thức hung hãn của Thanh Thánh Lão Tổ không ngừng giẫy giụa trong cơ thể của Thượng Cổ Đại Yêu nhưng ngay lập tức liền bị luyện hóa.

- Không thể nào……

Trong giây phút luyện hóa cuối cùng, Thanh Thánh Lão Tổ điên cuồng gào thét nhưng ngay sau đó liền im bặt.

- Hừm, đồ bỏ đi được đấy.

Lâm Phàm nói đầy khinh miệt cùng lúc đó sức mạnh của “Yêu Thành” cũng không ngừng được gia tăng.

Nếu cứ như thế này, cho dù không tập hợp đủ Ngũ Linh vẫn có thể thăng tiến thành Đạo Khí.

Nhất lực phá vạn pháp, chỉ cần tích lũy được đầy đủ sức mạnh vẫn có thể phá vỡ như bình thường.

Lâm Phàm không rõ ai là người quy định Tuyệt Phẩm Linh Khí muốn thăng cấp thành Đạo Khí phải có đủ các loại điều kiện nhưng với Lâm Phàm chỉ cần có đầy đủ sức mạnh thì sẽ không cần những điều kiện trên và hoàn toàn có thể phá bỏ những quy tắc đó.

Nhưng điều khiến Lâm Phàm có chút kinh ngạc đó là Thanh Thánh Lão Tổ có thể nhận ra “Thượng Cổ Đại Yêu”, chứng tỏ hắn đã tồn tại rất rất lâu rồi, thậm chí là đã tồn tại cả trước khi “Thượng Cổ Đại Yêu” bị hạ gục, có khi đã từng gặp qua rồi.

- Tuy thu phục Thanh Thánh Lão Tổ không được cộng điểm kinh nghiệm nhưng tăng cường thêm sức mạnh cho Yêu Thành đây coi như cũng là một cơ duyên không tồi.

Lâm Phàm tuy nói hơi có chút thất vọng nhưng trong lòng đã thực sự mãn nguyện.

Đồng thời, Lâm Phàm cảm giác con đường đi của mình hết sức nguy hiểm, đâu đâu cũng có kẻ muốn hãm hại mình, sau này phải cẩn thận hơn mới được.

Nếu như tham lam những thứ rác rưởi rẻ tiền không chừng sớm đã bỏ mạng ở đâu rồi.

- Ồ, có hai bộ hài cốt.

Lâm Phàm xem xét xung quanh và chợt phát hiện hai bộ hai cốt ở trong huyệt động trống không này.

Trong đó có một bộ hài cốt bị ép sâu vào trong tường, cảm giác như sắp bằng phẳng với bức tường, nhưng bộ hài cốt đó vẫn rất óng ánh long lanh, Lâm Phàm nhẹ nhàng chạm vào, ngay lập tức nó liền vỡ vụn hóa thành tro bụi.

- Đây là hài cốt của Nhân Tộc.

Lâm Phàm sau khi xem xét kỹ lưỡng liền biết được đấy là bộ hài cốt của Nhân Tộc, bởi hài cốt Nhân Tộc vốn không rắn chắc, trừ khi tu luyện đạt tới cảnh giới nhất định thì thân xác mới không mục nát, mãi mãi trường tồn.

Bộ hài cốt này thực ra cường độ thân thể cũng rất cao nhưng do lúc chết đi đã dốc kiệt hết sức mạnh thậm chí đã kích phát toàn bộ tiềm năng của cơ thể khiến cho cơ thể lúc chết hóa thành thân thể bình thường nên không thể chống đỡ được với sự bào mòn của thời gian.

- Đây rốt cuộc là ai?

Trong lòng Lâm Phàm có chút nghi hoặc sau đó lại hướng ánh mắt sang bên cạnh.

Đây vẫn còn một bộ hài cốt nữa, bộ hài cốt này có khả năng chính là của Thanh Thánh Lão Tổ vừa rồi.

Bộ hài cốt này tương đối to lớn chắc là của Cổ Tộc.

Cổ Tộc sinh ra vốn đã có ưu thế về sức mạnh, cho dù sau khi chết đi hài cốt vẫn sẽ tỏa ra một màu đen bóng.

- Ố, đây là cái gì

?azcYẩ

Lúc này, Lâm Phàm chợt phát hiện trên bộ hài cốt của tên Cổ Tộc có khảm nạm một mảnh vỡ.

Mảnh vỡ này trông rất bình thường, u ám không sáng bóng, nhìn qua không có gì khác lạ.

Nhưng nhìn kỹ Lâm Phàm lại cảm nhận được mảnh vỡ này có một chút hơi khác.

- Vèo….

Ngay lúc này, Vĩnh Hằng Chi Phủ ở trong túi đeo sau lưng đột nhiên rung lên.

- Thế này là sao nhỉ.

Lâm Phàm không hiểu liền cầm Vĩnh Hằng Chi Phủ ra, ngay trong lúc vừa lôi ra Vĩnh Hằng Chi Phủ lập tức lơ lửng trên hư không rồi phát ra một luồng sức mạnh bao phủ xung quanh mảnh vỡ.

- Lẽ nào là mảnh vỡ của Vĩnh Hằng Chi Phủ?

Sắc mặt của Lâm Phàm đột nhiên thay đổi, Vĩnh Hằng Chi Phủ vốn là Thần Khí nhưng vì bị hư tổn nên thực lực bị giảm mạnh.

Tình hình hiện tại vô cùng khác lại, mảnh vỡ này hiển nhiên là có quan hệ mật thiết không thể tách rời với Vĩnh Hằng Chi Phủ.

Trong Vĩnh Hằng Chi Phủ có một công pháp vô cùng mạnh đó là “Khai Thiên Tam Thức”.

Mà hiện tại Lâm Phàm chỉ mới học được một chiêu “Thương Khung” thôi mà đã như Thần Kỹ mang lại cho Lâm Phàm không ít lợi ích.

Nếu như đây là mảnh vỡ bị mất của Vĩnh Hằng Chi Phủ vậy thì sau khi ghép lại chắc chắn sẽ có chiêu thức thứ hai mà nếu học được chiêu thứ thứ hai này thực lực của bản thân chắc chắn sẽ đột nhiên tăng vọt.

Trong phút chốc một luồng ánh sáng bắn ra từ mảnh vỡ, trong không trung liền xuất hiện một bức vẽ.

Mảnh vỡ của Vĩnh Hằng Chi Phủ tung bay trong hư không rồi phân tán khắp nơi.

Một vị Nhân Tộc nhặt được một mảnh vỡ, sau nhiều năm nỗ lực cuối cùng cũng đúc mảnh vỡ này thành một thanh kiếm, khi thanh kiếm ấy thành hình gió lớn nổi lên cuồn cuộn thiên tai ập xuống tạo thành Đạo Khí.

Sau cùng, Nhân Tộc này đại chiến với Cổ Tộc rồi giết chết tên Cổ Tộc vô cùng hung hãn ấy nhưng đồng thời sức lực bản thân cũng bị kiệt quệ và chết ở nơi đây.

Từng cảnh từng cảnh hiện lên trong mắt của Lâm Phàm.

- Phù…..

Lâm Phàm bất chợt thở dài, hóa ra sự việc là như vậy.

Vị Nhân Tộc này tuy không bằng đám người Viên Thiên Đế nhưng vì lật đổ Cổ Tộc mà không sợ cái chết, đáng để Lâm Phàm kính phục.

- Vèo…..

Mảnh vỡ vây quanh Vĩnh Hằng Chi Phù hồi lâu mà không ghép lại được.

Lâm Phàm nhìn thấy cảnh này, trong lòng đột nhiên hiểu ra, có lẽ Vĩnh Hằng Chi Phủ do bị thiếu xót quá lâu nên đã tự mình tu bổ từ đó không còn chỗ trống cho mảnh vỡ này nữa.

- Thiên Địa Dung Lô, luyện hóa.

Lâm Phàm không hề do dự lập tức triệu hoàn “Thiên Địa Dung Lô” rồi đưa Vĩnh Hằng Chi Phủ và mảnh vỡ vào trong đó.

- Có “Thiên Địa Dung Lô” mọi vấn đề đều không thành vấn đề.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK