- Có chút bản lĩnh đấy.
Độc Vương không ngờ hắn lại tránh được cú tóm đó của mình đồng thời cảm thấy hiếu kỳ nhưng lại cười nhạt một tiếng, một luồng khí mãnh liệt bộc phát ra, đám khí độc phía sau lưng đâm xuyên phấp phới giữa đất trời trông giống như những dải lụa.
Khí độc phủ kín đất trời, kịch độc như ăn mòn tất cả mọi thứ khiến xung quanh biến thành một màu đen kịt.
- Tiểu tử, Tam Tuyệt độc khí của Độc Vương ta có thể nuốt chửng trời đất cho dù là cao thủ Hoang Thiên Vị chỉ cần chạm phải một chút thôi cũng khiến toàn thân lở loét đến chết, ta xem ngươi chống đỡ như thế nào.
Độc Vương cười lớn, Tam Tuyệt độc khí được tạo thành từ hỗn hợp ba loại độc tố mạnh nhất trên thế gian đó là Thiên Độc, Địa Độc, Nhân Độc, uy lực vô cùng khủng khiếp.
- Được….
Lâm Phàm nhíu mày, thân pháp sớm đã ngưng tụ thành hạt giống chân pháp, tốc độ cực nhanh, chỉ cần di chuyển nhẹ liền tạo ra tàn ảnh giữa không trung.
Trước khi chưa làm rõ danh tính của loại Tam Tuyệt độc khí, Lâm Phàm chưa dám liều mình.
Nhưng nhìn hư không bị Tam Tuyệt độc khí ăn mòn, trong lòng Lâm Phàm hoảng hốt, không nghĩ rằng khói độc này lại lợi hại như vậy.
- Nhất Chỉ Tịch Diệt.
Hạt giống chân pháp trong cơ thể Lâm Phàm ngay lập phức lưu chuyển, nhất chỉ điểm ra, hư không sụp đổ, đến sức tấn công nhanh như “Tam Tuyệt độc khí” cũng bị chiêu này làm cho chấn động vỡ tung ra.
Nhưng có một điều khiến Lâm Phàm không thể ngờ “Tam Tuyệt độc khí” sau khi bị vỡ tung ra ngay lập tức liền tổ hợp lại với nhau.
- Ha ha, tên tiểu tử kia, bỏ cuộc đi, tuy thân pháp của người rất mạnh nhưng không có tác dụng gì đâu, mặc dù Tam Tuyệt độc khí không chạm đến người của ngươi được nhưng nó sẽ lan truyền cả hư không, dù ngươi không chạm phải nhưng cũng sẽ gặp họa.
Độc Vương vung hai tay ra, ngay lập tức tung ra hàng trăm nghìn chưởng, mỗi chưởng đều chất chứa sức mạnh vô cùng to lớn thúc đẩy toàn bộ Tam Tuyệt độc khí lan tỏa ra xung quanh.
Quả nhiên giống như những gì Độc Vương nói, những nơi mà “Tam Tuyệt độc khí” đi qua đều để lại những vết có màu xanh xẫm rồi từ từ ngấm vào trong hư không.
Cả một vùng trời đất trước mắt cùng dần dần biến thành màu xanh xẫm, rất nhiều thứ dài nhọn giống như gân mạch mọc lên tua tủa bao phủ toàn bộ không gian dường như muốn ăn trọn cả hư không vậy.
- Tên Độc Vương bẩn thỉu kia, ta đây không hề trêu chọc ngươi, tại sao ngươi lại làm như vậy với ta, hay là nghĩ ta đây dễ bắt nạt lắm à.
Lâm Phàm vô cùng tức giận, cái tên này không nói câu nào liền ra tay.
Rất bá đạo, bá đạo hơn cả ta, ít nhất ta đây trước khi ra tay sẽ cho đối phương biết hắn đã làm chuyện gì sai.
Nhưng mà ngươi lại khác, vừa gặp mặt đã ra tay thâm độc, ngươi bắt nạt ta cho rằng ta không có bản lĩnh sao.
- Cá lớn nuốt cá bé, kẻ mạnh sẽ được sinh tồn, giết ngươi không cần phải lý do gì hết, hãy ngoan ngoãn làm con rối vạn độc cho ta đi, đợi bổn Độc Vương ta đây tu thành chính quả có khi lại thả tự do cho ngươi.
Ánh mắt của Độc Vương lóe lên sự nham hiểm.
Một tay vung lên, hàng trăm nghìn chưởng nổ tung trên không trung, Tam Tuyệt độc khí càng thêm hùng mạnh hơn.
- Ép người quá đáng, ta sẽ cho ngươi hiểu, có những lúc láo xược là sai trái.
Lâm Phàm hét lên, hóp bụng lại, hạt giống chân pháp ngay lập tức lưu chuyển, một bóng chim Côn Bằng đột nhiên xuất hiện sau lưng.
- Côn Bằng Thổ Nạp.
Lâm Phàm há to miệng như muốn nuốt trọn trời đất, bóng chim Côn Bằng sau lưng cũng há to cái miệng khổng lồ, một luồng lực hút mãnh liệt bộc phát ra.
Côn Bằng vốn là vật lớn nhất trên thế gian, chứa chất được mọi thứ, tương truyền, bậc chí tôn Côn Bằng chỉ cần há miệng sông to biển rộng lập tức khô cạn.
Tam Tuyệt độc khí tùy ý lan tỏa trong hư không vào lúc này đang ùn ùn kéo tới phía Lâm Phàm.
- Ha ha, là ngươi tự tìm cái chết, độc khí của bổn Độc Vương ta đâu phải là thứ ngươi có thể nuốt được.
Độc Vương nhìn thấy Lâm Phàm to gan há miệng nuốt chửng “Tam Tuyệt độc khí” của hắn liền ngửa mặt lên trời rồi cười lớn.
Những hành động tự tìm cái chết này ta đã gặp qua rất nhiều, tất cả đều là tự cao quá.
“Côn Bằng Thổ Nạp” là công pháp của Côn Bằng tông, Lâm Phàm đoạt được và liên tục tu luyện, mà Ngô Đồng Thần Thụ hấp thu linh khí của sinh linh trong Cổ Thánh Giới tốc độ vô cùng nhanh, tất cả đều là do công pháp của “Côn Bằng Thổ Nạp” này.
- Ta hít…..
Lúc này bụng của Lâm Phàm như một cái động không đáy không ngừng hút “Tam Tuyệt độc khí” vào trong, chỉ cần một giọt “Tam Tuyệt độc khí” thôi đã khiến cao thủ của Chí Thiên Vị bị trúng độc mà chết, nay hút nhiều Tam Tuyệt độc khí như vậy, cho dù là cao thủ Hoang Thiên Vị chỉ cần sơ xảy chút thôi cũng sẽ nguy hiểm tới tính mạng.
- Ha ha, tự tìm cái chết, nếu ngươi muốn chết, bổn Vương tác thành cho ngươi.
Độc Vương nhìn Lâm Phàm liều mạng hít “Tam Tuyệt độc khí” liền cười một cách sảng khoái, sau đó hất tay áo, hai bàn vung lên, một loạt độc khí cuồn cuộn phun trào tuân ra.
- Thôi được, vừa hay muốn biến ngươi thành con rối vạn độc khiến ngươi đời đời kiếp kiếp trở thành vật chứa độc khí cho ta.
Lúc này, Độc Vương như đã lường trước mọi việc bởi hắn tin vào độc công của mình là có một không hai, không ai có thể phá giải được.
- Vạn Độc Thối Luyện Pháp.
Độc Vương thét gào, trên thân hình xấu xí đột nhiên bay ra vô số độc trùng, những con độc trùng này vô cùng hung hãn, độc tính kinh người. Sau đó, hai tay Độc Vương tạo ra kết ấn, từng bức phong ấn tỏa ra đầy độc khí bay về phía Lâm Phàm.
Và tất cả những thứ này đều bị Lâm Phàm nuốt vào bụng.
Thời gian trôi đi từng phút từng giây, sắc mặt của Độc Vương dần dần biến đổi.
- Sao lại thế này được….
Độc Vương dừng mọi thao tác lại, vẻ mặt hoảng hốt, hắn rốt cuộc là sao vậy, hít nhiều “Tam Tuyệt độc khí” của ta như vậy mà lại không sao.
Mà vừa rồi tiếp thêm Vạn Độc Thối Luyện Pháp, về lý mà nói thân xác phải bị biến đổi, vô số độc trùng ký sinh trên thân thể sẽ biến hắn thành một Độc Nhân.
- Ngươi là ai?
Độc Vương vẻ mặt cứng đơ, cất tiếng hỏi.
- Ha ha, ngươi còn hỏi ta là ai á, vừa rồi ta hỏi ngươi không thèm trả lời, giờ lại hỏi đi ta, nằm mơ đi, độc khí của ngươi không tồi đâu.
Lâm Phàm cười lớn.
Tam Tuyệt độc khí sau khi đi vào trong cơ thể của Lâm Phàm liền được “Thiên Địa Dung Lô” hấp thụ rồi tiến hành luyện hóa ngay tức khắc.
- “Tam Tuyệt độc khí” không ngừng cô đọng lại trong Thiên Địa Dung Lô, sau cùng biến thành một hạt giống màu xanh xẫm.
- Keng, chúc mừng ngưng tụ thành công.
- Keng, chúc mừng giành được hạt giống chân pháp Tam Tuyệt độc khí.
Lâm Phàm không ngờ rằng, lại ngưng tụ thành một hạt giống.
- Ngươi dùng độc giỏi như thế vậy hãy nếm thử độc của ta xem như thế nào.
Lâm Phàm nhìn Độc Vương, rồi từ trong miệng nhả ra một con rồng độc.
Độc Vương nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, tinh thần hoảng loạn
- Sao lại thế được, tại sao ngươi lại có được Tam Tuyệt độc khí của ta.
Lâm Phàm nhả ra một con rồng độc, trong lòng vô cùng vui sướng, tuy nhiên hạt giống Tam Tuyệt độc khí trong cơ thể của Lâm Phàm lúc này dần nhạt đi, rõ ràng bị hao tổn không ít.
Lâm Phàm vốn không hế biết luyện chế Tam Tuyệt độc khí, chỉ là hít Tam Tuyệt độc khí mà Độc Vương tung ra, do vậy sử dụng một lần tức là ít đi một lần.
Khi toàn bộ Tam Tuyệt độc khí sử dụng hết, hạt giống chân pháp sẽ bị vỡ tung.
Lúc này, vẻ mặt của Độc Vương toát lên sự sợ hãi như gặp phải ma.
- Vẫn chưa đủ à, ta nhả thêm cho con nữa nhé.
Lúc này, Lâm Phàm lại há to miệng lại một con rồng độc nữa uốn lượn chui ra.
Hạt giống chân pháp trong người liền bị vỡ vụn ngay tức khắc.
- Ngươi….
Độc Vương nhìn thấy cảnh tượng trước mắt liền lớn tiếng gào thét.