Vạn Bức lão tổ khiếp sợ, Đạo khí này hắn không cầm được, chuyện này quả thật quá mức không thể tưởng tượng nổi, tu vi cho đến ngày hôm nay của hắn cho dù là một tòa núi lớn hắn cũng có thể một tay nhấc lên.
Nhưng món Đạo khí này thì hắn bắt buộc phải có, tuyệt đối sẽ không dễ buông tay như vậy.
Đạo khí khó cầu, hắn đến Cổ Thánh Giới lâu như vậy cũng chưa từng cướp được một Đạo khí nào.
- Tiểu tử, lão phu mặc dù không biết ngươi thi triển bí pháp gì, thế nhưng lão phu nhìn trúng đồ vật này thì chắc chăn sẽ là của lão phu, nếu như ngươi không muốn chết quá khó coi thì hãy bó tay chịu trói, mau giao Đạo khí ra đây.
Vạn Bức lão tổ miệt thị nhìn đám người Lâm Phàm, sau đó thì biến thành một con huyết biên to lớn, hai cánh mở ra, chi chi kêu to.
Dáng dấp khát máu dữ tợn khiến nội tâm Thiên Vân run lên, trên mặt lộ vẻ hoảng sợ.
Tu vi của Vạn Bức lão tổ mặc dù không kinh thiên động địa nhưng thủ đoạn lại cực kỳ tàn nhẫn, cứ cho là tu vi cao hơn Vạn Bức lão tổ đi nữa nhưng nếu như bất cẩn cũng có thể bị hắn giết rồi hút sạch huyết dịch toàn thân, tinh khí toàn bộ đều tiêu tan.
Không thể địch lại được.
Đồng thời trong lòng Thiên Vân cũng vô cùng bất đắc dĩ, nếu như là những cao thủ ở cảnh giới Động Thiên thì bọn họ còn có thể có cơ hội chạy trốn, nhưng gặp phải Vạn Bức lão tổ biến thái như thế.
Thời khắc này, Thiên Vân và Mộc Thanh đưa mắt nhìn sang Lâm Phàm, dường như giờ đây người hùng trong lòng bọn họ chính là Lâm Phàm, tất cả hy vọng sống còn cũng đều ký thác trên người Lâm Phàm.
-Vạn Bức lão tổ?
Lâm Phàm bước lên trước, khí tức chợt bộc phát ra, áp chế huyết biên chung quanh lại.
Những huyết biên này tuy tu vi cũng không cao, thế nhưng chúng đông như vậy muốn giải quyết cần chút thời gian.
- Không sai, chính là lão phu, tiểu tử ngươi giao Đạo khí ra đây, như vậy lão phu mới có thể vui vẻ mà tha mạng cho các ngươi.
Vạn Bức lão tổ nói.
Chóp mũi bén nhọn hơi khẽ ngửi, có thể biết được căn cơ của sinh linh vạn vật trong thiên hạ.
- Bên trong cơ thể ngươi tràn ngập huyết mạch Nhân tộc nhưng lại rất thơm ngon, đối với sinh linh như ngươi lão phu sẽ nuôi trong động thiên để mỗi ngày hút lấy huyết dịch, chịu đủ mọi loại thống khổ mà người thường không thể nào nhịn được. Nhưng mà nếu như ngươi chắp tay đưa đạo khí cho lão phu, lão phu có thể xin thề tuyệt đối không gây tổn thương đến tính mạng của ngươi.
Trong lòng Vạn Bức lão tổ bây giờ chỉ có món đạo khí kia.
Đối với Vạn Bức lão tổ thì ban đầu chỉ là chờ khi đám nhóc con của Vân Tông bước chân vào trong bí cảnh rồi sẽ nhân cơ hội bắt sạch bọn chúng, lại không nghĩ rằng sẽ gặp mấy tên để tử lạc đàn này.
Hơn nữa một tê Nhân tộc trong đó còn có Đạo khí, điều này khiến Vạn Bức lão tổ cho là cơ duyên của mình đã tới.
Vân Tông là một quái vật khổng lồ, ở Cổ Thánh Giới thì Vân Tông là một tông môn rất nổi danh.
Trong đó người giàu có nhiều vô cùng, chủng tộc đa dạng, rất nhiều thiên tài các tộc đều tới Vân Tông để tu luyện.
Bởi vậy Vạn Bức lão tổ cho dù có dã tâm bừng bừng, cũng không dám chính diện phát sinh xung đột với Vân Tông.
Lão đã từng có một lần bởi vì hút sạch tinh khí một tên đệ tử Vân Tông nên bị mấy trưởng lão Vân Tông đuổi giết mấy ngày, cuối cùng bị một tên trưởng lão đập chết bằng một chiêu, nếu như không phải có một con huyết biên may mắn sống sót, sợ là đã sớm tan thành mây khói.
- Ngươi thề không giết ta thế nhưng ngươi sẽ để huyết biên của ngươi hút sạch tinh khí chúng ta, chẳng lẽ ngươi cho rằng chúng ta là đứa trẻ ba tuổi sao?
Lâm Phàm cười lạnh một tiếng.
- Hừ, cho các ngươi đường sống còn không biết quý trọng, vậy lão phu sẽ giết các ngươi từng người từng người một rồi đoạt lấy Đạo khí.
Thời khắc này, Vạn Bức lão tổ nổi giận, một luồng khí tức hung hãn từ trên người tản ra giống như sóng biển to lớn hướng về phía Lâm Phàm cắn nuốt.
- Ta hộ tống các ngươi rời đi, chờ ta xử lý xong tên Vạn Bức lão tổ này sẽ lại đi tìm các ngươi.
Lâm Phàm lâm nguy không loạn, hướng về phía sau vung ra một quyền.
Cú đấm này mạnh mẽ vô cùng, một quyền của Lâm Phàm là tạo ra một vị ác ma, dữ tợn gào thét, trong chớp mắt vung ra mấy ngàn vạn quyền cho nổ hoàn toàn số huyết biên đang cố gắng chặn đường đi kia.
- Ngươi cẩn thận một chút.Hồng Vân tiên tử hiểu rõ với thực lực của các nàng, ở lại chỗ này không có khả năng giúp đỡ được gì cho Lâm Phàm mà thậm chí có thể sẽ trở nên vướng bận hơn.
- Yên tâm đi, chỉ với mấy con dơi xấu xí này mà muốn giết ta, không có khả năng.
Lâm Phàm nói.
Thiên Vân nhìn Lâm Phàm một chút, sau đó ôm quyền cảm tạ.
Ba người hóa thành cầu vòng rời khỏi nơi này.
Vạn Bức lão tổ cũng không có ngăn cản, dù sao mục tiêu của hắn là Lâm Phàm, chỉ cần Lâm Phàm vẫn còn ở đây thì những con kiến hôi này có rời đi cũng không sao.
Đám người Hồng Vân tiên tử tốc độ rất nhanh, trong chớp mắt liền rời khỏi phạm vi huyết biên của Vạn Bức lão tổ.
- Sư muội, muội nói xem hắn sẽ không có chuyện gì chứ?
Thiên Vân lo lắng hỏi.
- Không biết, chắc là sẽ không có chuyện gì đâu.
Hồng Vân tiên tử cũng không dám khẳng định:
- Chúng ta bây giờ nhanh chóng đi tìm trưởng lão, nếu như tìm được trưởng lão thì chúng ta có thể quay về cứu viện.
- Cũng chỉ có thể như vậy.
....
Giờ khắc này, Lâm Phàm đứng ở đối diện Vạn Bức lão tổ, trong mắt Vạn Bức lão tổ thì tên này đã là cá trên thớt mặc mình tùy ý xâu xé.
- Tiểu tử, không sai, biết rõ không địch lại được nên để cho bọn họ rời đi trước, có điều ngươi yên tâm lão phu sau khi giết ngươi xong thì bọn chúng cũng không chạy thoát khỏi lòng bàn tay của lão phu đâu.
Vạn Bức lão tổ cười lạnh nói.
- Lãng phí nhiều lời như vậy làm gì, vừa vặn tiểu gia cũng muốn xem đến cùng thì cao thủ ở cảnh giới Động Thiên có năng lực gì.
Lâm Phàm vung ống tay áo một cái, ý chí chiến đấu dạt dào, đúng là muốn xem một chút mình với Thần Thiên Vị tầng thứ ba Động Thiên cảnh có chỗ nào khác biệt.
- Không biết tự lượng sức mình, Bức Thần Ma Quật.
Thời khắc này, Vạn Bức lão tổ đấm ra một quyền, từng đợt từng đợt gợn sóng hình tròn màu máu lấy nắm đấm làm trung tâm, gợn sóng khuếch tán nhanh chóng truyền tới.
- Ở trong động thiên của lão phu thì cố gắng thừa nhận thống khổ đi, Đạo khí này và ngươi là lão phu đã nhận rồi, cám ơn nhé hé hé.
Vạn Bức lão tổ tham lam nhìn chí bảo Đạo khí này.
Đặc biệt là trên Đạo khí này tản ra khí tức càng làm cho Vạn Bức lão tổ cực kỳ hưng phấn, trong đó khí linh trên người món Đạo khí này này tản ra huyết mạch nồng nặc càng làm cho Vạn Bức lão tổ có cảm giác nếu như có thể hấp thu máu tươi trong đó thì động thiên của mình liền có thể lên cấp lần thứ hai.
Những gợn sóng màu máu này không ngừng mở rộng, trong chớp mắt liền bao lấy Lâm Phàm ở trong, trên trời đã không còn sáng sủa mà thay vào đó là cả một trời màu máu.
Phía trên bầu trời, hoàn toàn là một màu đỏ ngầu không ngừng di chuyển nhìn giống như từng khối từng khối huyết nhục.
Thế nhưng Lâm Phàm biết những thứ này đều là huyết biên, đây chính là động thiên của Vạn Bức lão tổ.
Cho dù là sinh linh gì chỉ cần ở trong động thiên này đều sẽ bị vô số huyết biên vây quanh hút sạch máu trở thành cái xác khô.
Lâm Phàm thích nhất là giết quái vượt cấp, thế nhưng sau khi tiến nhập Thần Thiên Vị, Lâm Phàm phát hiện mỗi một cảnh giới đều có sự chênh lệch khác nhau một trời một vực.
Muốn vượt cấp giống như trước đây thật sự là quá khó khăn.
Có điều đối với Lâm Phàm thì hắn luôn muốn biến không thể thành có thể, Thần Thiên Vị tầng thứ ba Động Thiên cảnh thì thế nào, hắn phải dựa vào đôi tay của chính mình và thêm hệ thống buff để nghiền ép tất cả, biến việc không thể thành có thể.
Có hệ thống trong tay ca cân cả thiên hạ,
Hôm nay chỉ là đấu với một tên Động Thiên cảnh thôi, có gì phải xoắn, cùng chơi đùa nào.