Mục lục
[Dịch] Quỷ Hô Bắt Quỷ - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

-----o Nhóm dịch Độc Cô Thôn o-----

Hai người rời khỏi hang núi, Dụ Hinh mở lời trước: "Có chuyện gì thì nói đi."

"Chắc ngươi biết ta định nói gì rồi."

Giọng Tề Băng trầm xuống.

"Tề thiếu hiệp, ta đâu phải là con giun trong bụng ngươi. Làm sao biết ngươi đang nghĩ gì?”

Dụ Hinh quyết giả ngu đến cùng.

Tề Băng cũng không muốn dây dưa thêm: "Người trong Tề Môn từ trước đến nay đều làm việc vì tiền, không hỏi quá nhiều chi tiết về người thuê mình. Ngươi hẳn đã biết rõ điều này nên tìm đến ta, mà ta, bởi vì vậy mới chấp nhận yêu cầu của ngươi.”

"Ha ha, Tề thiếu hiệp nói cứ như ta quỵt nợ vậy."

"Hừ, bây giờ tiền còn có tác dụng gì nữa."

Trong mắt Dụ Hinh đầy ý cười: "Không cần tiền? Lẽ nào còn cái gì quan trọng hơn nữa?"

Khuôn mặt của Tề Băng chẳng khi nào biểu lộ cảm xúc nên Dụ Hinh rất thích trêu chọc hắn, chỉ có điều thứ đáp lại nàng luôn luôn là tảng đá ngàn năm không thay đổi.

"Ngươi nói có cao thủ muốn gây khó dễ cho ngươi và sư muội, chỉ cần ta hợp lực giúp các ngươi. Vậy mà ngươi không hề nói kẻ thù của các ngươi là toàn bộ Đại Minh triều."

"Ngươi có bao giờ hỏi đâu?"

Dụ Hinh ngụy biện.

Tề Băng thở dài: "Giờ ta cũng bị coi là loạn đảng như các ngươi. Hễ ngày nào ta chưa chết thì ngày đó còn bị triều đình đuổi tận giết tuyệt."

Không nhịn được nữa, Dụ Hinh bật cười thành tiếng: "Vậy là ngươi oán trách ta chứ gì? Hay là ngươi chém ta một đao rồi cầm thủ cấp giao nộp cho triều đình đi, vừa rửa sạch được oan khuất, vừa có thể đổi lấy vinh hoa phú quý."

"Ngươi tưởng ta không dám sao?" Tề Băng bình tĩnh nói. Nếu có người khác nghe thấy lời này thì chắn chắn sẽ cảm thấy hắn dám làm thật.

"Ngươi dám nhưng ngươi sẽ không làm, bởi vì ngươi không phải loại người như vậy."

"Ta với ngươi không thể xem là quen biết, làm sao ngươi biết ta là loại người nào?"

Dụ Hinh gần như định thốt lên: "Ta biết rất rõ!"

Song, lời nói chưa rời khỏi miệng thì nàng lại do dự. Nàng cảm thấy hắn nói rất đúng. Tại sao mình biết hắn không phải là loại người như vậy? Tại sao mình luôn có cảm giác kỳ lạ khi nói chuyện với hắn? Giống như là đã quen biết từ lâu lắm rồi.

Tề Băng thấy nàng cúi đầu suy nghĩ, liền nói tiếp: "Tóm lại, qua ngày hôm nay thì chúng ta mỗi người đi một đường, mong rằng sau này không gặp lại nữa."

...

Sau cuộc vây bắt tại lầu Túy Tinh, trong thành Tô Châu lại xảy ra thêm không ít chuyện.

Quan khâm sai họ Lưu mang theo một bản tấu chương về kinh, ngoài mặt có thể thấy nó dùng để đề cử Trương Đống Thiên.

Về phần Triệu Biện và Đỗ Phùng Xuân, hai vị này chắc còn nghỉ ngơi trong đại lao thêm một thời gian, cụ thể là bao lâu thì phải xem Diêm Vương muốn gặp hai vị công tử vào lúc nào.

Biển hiệu "Phụ Khoa Thánh Thủ" ở đối diện kỹ viện được gỡ xuống, nghe đồn đại phu lâm bệnh nặng nên về quê dưỡng bệnh.

Thực ra Miêu Gia vẫn khỏe mạnh, bởi lẽ Vương Hủ vốn không hề đả thương đến nội tạng. Cùng với việc đã khôi phục lại ký ức và linh thức, hắn hoàn toàn có thể dùng Độn Giáp Thiên Thư để trị thương. Trường hợp này gọi là không ốm mà rên, tranh thủ sự đồng cảm.

Nhưng hành vi bất chính đó đã bị Thủy Ánh Dao phát giác sau chục ngày. Xét thấy đã bị thủ hạ lợi dụng và lừa gạt không ít nước mắt, nàng chỉ có thể giải tỏa bất mãn trong lòng bằng vũ lực.

Thời gian thấm thoắt trôi qua, Lưu Hàng vào kinh chưa được bao lâu thì mật chỉ của Hoàng Thượng hạ xuống triệu Miêu Gia và Thủy Ánh Dao trở về kinh để chuẩn bị ứng phó với biến cố.

Trước khi bọn họ xuất phát, Vương Hủ đã có mặt ở kinh thành. Chính vì bị Yến Ly và Dụ Hinh bỏ rơi nên hắn không còn chỗ để đi. Hơn nữa, việc không thể ở lại Tô Châu khiến hắn phải gấp gáp nghĩ ra một lối đi khác.

...

"Sư phụ, hôm nay ngươi định dạy ta cái gì?"

Tôn Tiểu Tranh lại đánh thức Vương Hủ từ lúc gà gáy.

Tuy đã kết thúc kiếp sống chạy bàn nhưng hắn không ngờ đi làm thầy dạy võ mà cũng phải ăn nhờ ở đậu, không có quyền ý kiến.

"Hay là ngươi dạy ta trước đi... chứ làm sao mà ngày nào cũng dậy sớm như vậy được..."

"Từ nhỏ cha đã dạy ta không được trở thành một con người lười biếng."

"Vi sư sẽ dạy ngươi cái khác, ví dụ như làm người phải biết tận hưởng niềm vui trước mắt."

"Ngươi đang nói cái gì vậy hả?"

Hạ Văn Hồng bước ra với vẻ đằng đằng sát khí.

Vương Hủ thở dài một tiếng: "Tiểu Hạ, vi sư nhân đây khuyên ngươi một câu, nếu ngươi mà cứ tán gái kiểu này thì chắc chắn sẽ thất bại."

"Vi sư gì chứ? Ta đâu có bái ngươi làm thầy! Chẳng hiểu sao Tôn bá bá lại để một tên không rõ lai lịch như ngươi dạy võ công cho biểu muội nữa."

Vương Hủ ngáp dài rồi nói: "Lão Tôn trong thế giới này có thể quyết định điều gì trái với sự sắp đặt của 'nàng' cơ chứ?"

Nói xong liền vặn eo, đi sang chỗ khác.

Hạ Văn Hồng không hiểu lời nói của Vương Hủ, chỉ biết rằng mỗi lần nhìn thấy đối phương là trong lòng lại khó chịu mà không rõ nguyên do.

"Ngươi định đi đâu? Ngươi chỉ là thầy dạy võ, Tôn phủ không phải là nơi ngươi có thể tự tiện đi lại."
Vương Hủ quay đầu lại: "Ta đi vệ sinh, ngươi muốn đích thân tiễn ta tới nhà xí à?"

Nghe vậy, Tôn Tiểu Tranh phì cười.

Hạ Văn Hồng cảm thấy vô cùng lúng túng. Cảm giác này chỉ có thể chịu đựng mà không thể truyền đạt được.

Một lát sau, Vương Hủ đi đến một nơi vắng vẻ rồi mở miệng nói: "Không ngờ chúng ta sớm gặp lại nhau như vậy."

Yến Ly xuất hiện ngay sau lưng hắn cứ như ma quỷ.

"Ngươi đã đốt tờ giấy ta để lại trong phòng ngươi hay chưa?"

"Không, ta định đi nhà xí rồi sử dụng luôn."

Yến Ly đã quen với những lời nói nhảm kiểu đó.

"Cách nói chuyện của ngươi lúc nào cũng khó nghe."

Vương Hủ cười nói: "Ngươi có việc cần ta thì mau nói ra cho ta nghe thử."

“Như ta đã nói từ trước, ngươi phải cam đoan không tiết lộ việc này ra ngoài."

"Ha ha ha!!"

Vương Hủ gượng cười ba tiếng như để đáp lại.

Đôi mi thanh tú của Yến Ly khẽ cau lại: "Thế là ý gì?"

Vương Hủ ngẩng đầu nhìn trời, rồi nói: "Xin hỏi, ngươi có tư cách gì mà yêu cầu ta như vậy? Chỉ đoán thôi mà ta cũng biết ngươi định làm chuyện phi pháp nào đó rồi.
Lần trước, ngươi và Dụ Hinh không tin tưởng ta nên mỗi người đi một ngả. Giờ thì ta có giá trị sử dụng nên nàng mới bảo ngươi đến gặp ta. Có lẽ nàng cảm thấy ta còn 'gì đó' với ngươi, phái ngươi đi gặp ta sẽ có tám phần đồng ý. Còn nếu như ta không đồng ý, chắc hẳn đã có sẵn hai phương án ứng đối. Theo phân tích của ta, hai phương án đó đơn giản là phản gián và mỹ nhân kế."

Yến Ly cắn chặt môi dưới, bờ vai phát run vì giận: "Tốt... tốt lắm... hóa ra ta là con người như vậy trong mắt ngươi.”

Vương Hủ hỏi vặn lại: "Chẳng lẽ ta nói sai ư?"

Yến Ly thở dài một hơi. Tuy vẻ ngoài vẫn kiêu ngạo lạnh lùng nhưng giọng nói đã có hơi run rẩy: "Đúng, ngươi nói rất đúng. Ta và sư tỷ đều là loại người không từ thủ đoạn. Ngươi hiểu rõ rồi thì hãy mau cho ta một câu trả lời thuyết phục."
-----o Nhóm Dịch Độc Cô Thôn o----- Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Lê Thị Thanh Loan
10 Tháng sáu, 2018 16:32
tớ biết rồi nhưng đấy là bản convert đọc không vào phải bản dịch cơ
phoenix987
09 Tháng sáu, 2018 23:36
truyện đã hoàn thành, tên khác là quỷ hảm trảo quỷ
Lê Thị Thanh Loan
06 Tháng sáu, 2018 12:05
ôi chap 23 rợn hết cả người. Mong chap mới quá
Lê Thị Thanh Loan
05 Tháng sáu, 2018 14:02
cậu cho mk sdt mình nạp thẻ cho. mk đã có thẻ ngân hàng đâu
Trường Minh
02 Tháng sáu, 2018 04:42
Thẻ Nạp giờ bị cấm rồi bạn. Bạn có thể nạp qua ngân hàng hoặc chuyển khoản...hoặc pm thẻ cho mình để mình set nhé
Lê Thị Thanh Loan
31 Tháng năm, 2018 22:10
t cũng muốn giúp vật chất để các bác hoàn bộ này lắm mà cả tuần nay chả thấy ad nào ló mặt cả. ko biết phải làm sao luôn. mà cái chức năng nạp thẻ bị gì ấy, ko tài nào mua vàng đc
Nguyễn Thắng
31 Tháng năm, 2018 18:45
truyện hay nên các bác cố gắng tiếp tục nhé, nếu có khó khắn gì mong mọi ng post lên group facebook để ae chung tay giúp đỡ cả về vật chất lẫn tinh thần
Lê Thị Thanh Loan
30 Tháng năm, 2018 17:01
nhóm dịch để sđt mình nạp tiền cho
Lê Thị Thanh Loan
30 Tháng năm, 2018 17:01
mình chưa có visa hay thẻ pay
Lê Thị Thanh Loan
30 Tháng năm, 2018 09:08
còn bao nhiêu con nghiện chưa được tiêm
Lê Thị Thanh Loan
30 Tháng năm, 2018 09:07
mong nhóm dịch cố lên hoàn thành bộ này
Lê Thị Thanh Loan
30 Tháng năm, 2018 09:07
cảm ơn nhóm dịch nhiều lắm
Lê Thị Thanh Loan
30 Tháng năm, 2018 09:04
cảm ơn dịch giả nhiều lắm
Lê Thị Thanh Loan
30 Tháng năm, 2018 09:02
bộ này không theo khuynh hướng hiện đại như kinh tủng lạc viên. mỗi người cảm nhận khác chứ, với mình bộ này là đáng đọc nhất từ trước đến nay
Lê Thị Thanh Loan
30 Tháng năm, 2018 09:00
đợi chờ bao lâu cuối cùng cũng có chap mới
MilkCoffe
29 Tháng năm, 2018 03:41
Bộ Kinh tửng lạc viên logic bao nhiêu thì bộ này cảm giác não tàn bấy nhiêu, cố đọc lần thứ 3,4 rồi mà không nuốt nổi dù rất thích văn phong + thế giới mà lão 3 ngày ngủ 2 nay :(
Trường Minh
15 Tháng năm, 2018 12:55
Dịch giả đã dịch tiếp rồi nhé bạn...
hacvanthien
02 Tháng mười hai, 2016 22:30
Năm sau mình tham gia dịch truyện này được không?
Hieu Le
16 Tháng mười một, 2016 23:06
biết là bận và vất vả nhưng mong ad cố gắng pos truyện nhanh để dân tình được thỏa cơn nghiện. ngày nào cũng vào xem mà không được trích liều nào nản quá
Hắc Công Tử
28 Tháng mười, 2016 12:22
đợi ra rùi đọc hihi
Thuydemons
26 Tháng mười, 2016 21:39
:( mấy năm r vẫn chưa xong
Hieu Le
08 Tháng tám, 2016 20:26
cham qua .cu den khuc hay thi lai het
Lường Thu Thảo
07 Tháng bảy, 2016 20:20
Truyện này hay thì ra đều đều nha Chậm quá luôn ý ><~
BÌNH LUẬN FACEBOOK