Mục lục
[Dịch] Đỉnh Cấp Lưu Manh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mùng tám chính là ngày thứ Hai, kỳ nghỉ dài dịp lễ Quốc khánh chính thức chấm dứt. Trong vài ngày này xảy ra nhiều sự việc làm cho Hướng Nhật khắc khoải nhớ về thời bắt đầu cuộc sống sinh viên, mặc dù ngày hôm qua bị nữ sĩ quan cảnh sát bắt mang về sở cảnh sát giáo huấn cho một trận, nhưng điều này cũng không gây trở ngại đối với việc hôm nay hắn sinh ra hứng thú mãnh liệt với mái trường.

- Anh làm sao vậy?

Sở Sở đi bên cạnh hắn tò mò hỏi, hiểu rõ con người hắn là loại người nào, tuyệt đối có thể khẳng định hắn không phải là người chăm học, nhưng hôm nay dường như có cái gì đó không đúng, sao lại đi đến trường học, tự nhiên chăm chỉ hẳn ra, ngay cả thói quen ngày xưa cũng sửa lại. Không bình thường, cực kỳ không bình thường.

- Đi học!

Hướng Nhật nói một điều như là định lý, hắn thật sự đã quên ai đó thường xuyên cúp học.

- Tin anh mới là lạ!

Sở Sở lườm hắn một cái rồi tiếp tục đi tới trước.

Hướng Nhật rất bực mình, khó có được một lần thực sự muốn lên lớp học như vầy, khổ nỗi không một ai thèm tin. Thất bại! Nhưng nếu như nói với đồ đệ thông minh, nàng hẳn sẽ tin chứ? Hướng Nhật vuốt cằm suy nghĩ.

Hai người cùng đi tới trường, chỉ nhìn thấy lác đác hai ba "con mèo nhỏ", điều này làm cho lưu manh nghĩ nát óc cũng không ra, trường học to lớn như vậy chắc cũng có mấy vạn người, tại sao chỉ có vài mống như vậy? Mặc dù hiện tại đến trường học quả thật vẫn còn sớm, nhưng dù sao thì đại đa số học sinh đều ở tại ký túc xá trong trường, khó có khả năng ít người như vậy. Nhất là bây giờ nhiệt độ buổi sáng vẫn còn rất ấm, sáng sớm hẳn có khối người đi ra ngoài duỗi chân duỗi tay, hít thở không khí trong lành.

Đầu óc lưu manh đang bẩn thỉu suy đoán chắc là có một đám MM (Muội Muội) trần như nhộng đến biểu diễn nghệ thuật khỏa thân khiến tất cả mọi người đều chạy đi rửa mắt thì xa xa một nam nhân vận trang phục cực kỳ chóa mắt đi tới, mặc dù hắn đeo một cặp kính mát khổng lồ, nhưng với con mắt độc địa có thể nhìn xuyên thấu váy mỏng của MM của lưu manh, cộng thêm đầu tên đó quá đặc biệt, lưu manh liếc mắt một cái lập tức nhận ra là ai.

- Đầu củ tỏi! - Hướng Nhật hô lớn.

- Cái gì mà Đầu củ tỏi? - Sở Sở đi bên cạnh nghi hoặc hỏi.

Gã trai ăn mặc chóa mắt chạy đến trước mặt hai người, tháo kính xuống, quay ra chào:

- Lão đại khỏe! Chị dâu khỏe chứ!

- Thì ra là Hứa Uy.

Khuôn mặt mịn màng của Sở Sở đỏ bừng lên, ngay trước mặt bị người ta gọi là chị dâu làm cho nàng trong lòng ngượng ngùng không thôi, nhưng khi nhìn thấy hình dáng cái đầu của đối phương, nàng suýt bật cười thành tiếng, cuối cùng mới biết lưu manh tại sao vừa rồi lại gọi "đầu củ tỏi", quả thật… rất hình tượng.

Hứa Uy thấy nàng nhìn đầu mình, dư sức biết đối phương đang nghĩ gì, cảm thấy xấu hổ vội đeo kính mát lên hy vọng che đi một chút khuyết điểm này. Đáng tiếc Hướng Nhật cũng không phải là loại người thấu tình đạt lý, tay lấy cái kính mát của tên kia xuống:

- Vẫn đeo, đeo cái rắm a, đeo hay không đeo đều xấu như nhau. Anh hỏi chú, hôm nay ăn mặc bảnh bao như vậy chuẩn bị đi làm gì đó?

- Hắc hắc…

Đầu củ tỏi mất tự nhiên cười vài tiếng lấp liếm:

- Em đi dạo bên Tài Đại. (Đại học Tài Chính)

- Tài Đại? Bộ chú không có tiết sao?

Hướng Nhật ngạc nhiên nhìn hắn, theo hắn biết, tên Đầu củ tỏi này hình như không có thói quen cúp tiết.

- Hôm nay không có tiết!

Lần này đến phiên Đầu củ tỏi giật mình, đột nhiên nhớ ra điều gì đó nói:

- Thiếu chút nữa em quên, hai người lần trước cúp tiết, do đó không nghe thầy tuyên bố chuyện này.

Khuôn mặt Sở Sở lại đỏ bừng lên, bình thường những học sinh tự cho mình là trò tốt như nàng khi bị người khác nói cúp tiết là một đả kích lớn. Nàng oán trách nhìn thoáng qua lưu manh, nếu không phải hắn vẽ đường cho mình học hư, thì làm sao có chuyện này xảy ra.

- Ý của chú là hôm nay không có tiết?

Hướng Nhật vô tội vuốt mũi, hiển nhiên đối với việc trốn học mãi đã thành quen.

- Không có tiết. Hôm nay có trận đấu bóng rổ giữa trường Cao Đại tụi mình với trường Tài Đại, em qua đó xem một chút… Nghe nói thành viên đội cổ động viên Tài Đại…

Chợt nhớ tới có mặt chị dâu ở đây Đầu củ tỏi lập tức im bặt, lấy nụ cười dâm đãng thay thế cho lời nói.

- Trận đấu bóng rổ?

Lưu manh đương nhiên hiểu được ý đồ của hắn, hơn nữa cũng hiểu được tại sao hắn ăn mặc bảnh bao, chính là bắt chước loài chim đực ăn mặc lòe loẹt đi câu dẫn con mái.

- Giải bóng rổ sinh viên đại học toàn quốc mỗi năm chỉ tổ chức một lần, lão đại, anh không biết sao? Năm nay vòng đầu tiên vẫn là trường Tài Đại đấu với chúng ta, ài, không chừng giống như năm rồi lại thua thảm, ngay cả vòng loại cũng không vào được. Anh biết không, lần này Tương Tiên cũng tới, sợ rằng lần này cầu thủ trường Cao Đại phải uống thuốc kích thích cũng không chừng, có “Thần Tài” này ở đây, đội trường ta chỉ có nước thua sút quần.

Đầu củ tỏi tức giận lắc lắc đầu.

- Tên ngốc! chỉ có chú mới nói trường mình như vậy? Một chút… tinh thần tự hào tập thể cũng không có, vậy mà chú còn xưng là sinh viên trường Cao Đại! Anh cảm thấy mất mặt thay cho chú!

Hướng Nhật nói rất oai phong lẫm liệt, ngay cả Sở Sở cũng phải trố mắt ngạc nhiên, nhưng trong lòng hắn lại không có chút suy nghĩ nào như vậy, hắn làm như vậy đơn giản chỉ muốn che giấu sự kém hiểu biết về “Giải bóng rổ” nào đó, coi như không biết tí gì. Mười năm trôi qua, hắn thiếu chút nữa là quên mất còn có giải thi đấu này, nhớ lại “mình” từng là cầu thủ nòng cốt của trường Tài Đại, từng dẫn dắt đội nhà đánh cho đội các trường học khác đến từ năm sông bốn biển ngóc đầu dậy không nổi, nhưng dường như chuyện đó đã xảy ra lâu lắm rồi...

Đầu củ tỏi không thể nhìn thấu được tâm tư của ai đó, rất thành thật gật gật đầu:

- Đúng, đúng, lão đại giáo huấn rất đúng…

- Biết sai có thể sửa, việc tốt nên làm! Được rồi, chú vừa rồi mới nói Tương cái gì gì đó là chuyện gì, rất có tiền sao? Lại dám gọi là “Thần Tài”?

- Là Tương Tiên, lão đại!

Đầu củ tỏi sửa lại chỗ sai của hắn:

- Gọi hắn là “Thần Tài” không phải bởi vì hắn có nhiều tiền, mà là bởi vì hắn chơi bóng rổ rất lợi hại, trong bốn năm học tại Tài Đại, hằng năm đều dẫn dắt đội nhà đánh bại tất cả đội bóng các trường đại học khác, liên tục bốn năm dẫn dắt Tài Đại vào trận chung kết tranh chức vô địch, cho nên được xưng là “Tài Đại chi thần”, sau không thuận miệng nên mọi người kêu thành "Thần Tài"

“Thật là thối không ngửi được! Chỉ có bốn năm vô địch? Ôi chao, không đúng, chú lường gạt anh à? Theo như chú nói, thằng nhóc kia đã sớm tốt nghiệp sao còn có thể quay lại chơi?

- Em có nói hắn quay lại chơi đâu, hiện tại người ta đã là cầu thủ chuyên nghiệp, nghe nói được một đội mạnh trong Hiệp hội bóng rổ nhà nghề của Mỹ (NBA) nhìn trúng, bất cứ lúc nào sẽ được bốc đi. Đoán chừng hắn ta đối với trận đấu của sinh viên đại học này cũng không có hứng thú gì, em nghĩ chắc hắn chỉ về xem lớp cầu thủ trẻ, nhân tiện khích lệ tinh thần bọn họ một chút… Em còn nghe nói, đội trưởng đội Tài Đại - Lôi Vĩ - là do Tương Tiên một tay đào tạo ra, thực lực rất khá, chính là người nối nghiệp "Thần Tài"…

Nghe Đầu củ tỏi kể chuyện dài lòng thòng một thôi một hồi, Hướng Nhật tóm lại biết được kết quả cuối cùng của trận đấu, đội Cao Đại sẽ thảm bại, hơn nữa không phải là thảm bình thường, mà là siêu thảm, thua năm mươi điểm là chuyện không thể nghi ngờ.

- Lão đại, không có việc gì nữa em đi trước… Anh xem có nên trả kính mát lại cho em hay không?

Đầu củ tỏi cẩn thận hỏi, cái kính mát này hắn đã cắn răng bỏ ra trên một trăm đồng bạc mới mua được, cũng không muốn bị lão đại vô lương lấy đi.

- Cầm lấy đi!

Hướng Nhật phất phất tay, đưa lại cho hắn rồi đuổi đi. Trong lòng cân nhắc có nên qua bên Tài Đại coi trận đấu, lâu rồi không được hưởng thụ không khí sôi động của những trận đấu như vầy, đi xem dường như không phải là chọn lựa tồi.

- Sở Sở, tụi mình qua bên Tài Đại em.

- Được!

Nếu không có tiết, Sở đại tiểu thư cũng vui vẻ tham gia, đột nhiên nàng cau mày:

- Nhưng còn Thanh tỷ làm sao bây giờ?

- Tiểu Thanh? Nàng không phải đã đến trường học sớm hơn chúng ta một bước sao? Anh nghĩ chắc nàng đã qua bên Tài Đại rồi.

- Chàng ngốc ơi! Thanh tỷ không phải là người như anh nghĩ đâu. Em nghĩ chị ấy bây giờ chắc vẫn đang còn ở trong thư viện, nếu không thì trong phòng luyện tập nhu đạo… Anh đi trước đi, em đi gọi chị ấy, đợi đến nơi thì em sẽ gọi điện thoại cho anh.

- Vậy được, anh đi trước, đến lúc đó nhớ gọi điện thoại cho anh.

Nói xong lưu manh thò tay ngắt nhẹ cuống trái tuyết lê mềm mại của Sở tiểu thư một cái, rồi cười dâm đãng chạy đi.

olo

- Quả nhiên rất náo nhiệt!

Hướng Nhật cảm khái nhìn đám sinh viên tụ tập ở cổng trường Tài Đại, phỏng chừng so với lúc khai giảng còn muốn đông hơn. Bởi thời tiết lúc này vẫn còn ấm, đại đa số sinh viên đều ăn mặc rất "khiêm tốn", nhất là nữ sinh viên chỉ sợ mình lộ ra không đủ nhiều, váy ngắn trở thành mốt thời thượng, lưu manh nhìn không chớp mắt, đôi mắt soi mói tại phía dưới vòng eo của những nữ sinh nghiên cứu. Đương nhiên có những vòng eo như thùng nước, Hướng Nhật trực tiếp cho qua.

Ngay lúc nhìn đã no con mắt, thì lại vô tình phát hiện một người đẹp dáng cao cao mặc một cái váy ngắn trên đầu gối, bên cạnh nàng có mấy nam nhân rất bảnh bao vây quanh đang nói chuyện gì đó với nhau.

Mặt Hướng Nhật sầm xuống, đi nhanh qua bên đó, bởi vì hắn quen biết người đẹp dáng cao cao này, hơn nữa còn là loại quen biết không thể để người khác ve vãn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Main Dino
21 Tháng mười hai, 2016 20:38
Dkm rút cu ra mà địt con mẹ nó đi ! Lằng nhằng vcc !
Hieu Le
19 Tháng mười hai, 2016 17:30
đọc truyện này tới nay là năm thứ 3 mà chương ra thêm chắc mười mấy chương
Hieu Le
19 Tháng mười hai, 2016 17:30
đọc truyện này tới nay là năm thứ 3 mà chương ra thêm chắc mười mấy chương
Hieu Le
19 Tháng mười hai, 2016 17:29
tác giả đang đi du lịch thế giới dự kiến 1 năm nữa mới du lịch song
Hieu Le
13 Tháng mười hai, 2016 06:27
ad khong thấy tl gì cả
BÌNH LUẬN FACEBOOK