Mục lục
[Dịch] Đỉnh Cấp Lưu Manh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Anh là... Hướng tiên sinh? !

Ngay từ đầu Từ Thiên còn chưa nhận ra, đến khi nhận ra thì liền giật nảy người, hắn vội vàng tiến lên hai bước, trên mặt đã đắp lên nụ cười lấy lòng:

- Hướng tiên sinh, sao anh lại tới đây, có chuyện gì thì cứ gọi điện thoại phân phó một tiếng là được rồi, không cần đích thân tới làm gì.

Nếu tỉ mỉ suy xét, sở dĩ Từ Thiên có thể thăng chức phó cục trưởng, quả thật là nhờ có Hướng Nhật. Trước khi đưa Hướng Nhật tới cục cảnh sát, bởi vì kịp thời thông báo cho cục trưởng Liêu một tiếng, khiến sự tình không ầm ĩ quá, coi như là đã lập công lao nho nhỏ. Hơn nữa hắn cũng biết năng lượng của Hướng Nhật, lúc đó ngay cả hai ông trùm của Bắc Hải cũng đều bị kinh động, cuối cùng còn nghe cục trưởng nói, lúc đó ngay cả thị trưởng và thư ký của bí thư Thành ủy cũng gọi điện thoại tới chiếu cố "Hướng tiên sinh", bối cảnh thông thiên thế này, căn bản không cần phải nói rõ làm gì.

- Không đến không được, đội trưởng Từ, lần này tôi tới đây là để hỗ trợ cảnh sát các anh điều tra phá án.

Hướng Nhật liếc mắt nhìn cảnh sát đeo kính ở bên cạnh mồ hôi đã chảy ròng, trong giọng nói còn mang theo ý châm biếm.

- Hồ đồ!

Từ Thiên liền nổi giận, vừa nhìn tư thế này, đâu thể còn chưa rõ là chuyện gì đã xảy ra. Hắn nhìn sang cảnh sát đeo kính, lửa giận cơ hồ đã phun ra ngoài:

- Tiểu Điền, tới cùng là xảy ra chuyện gì! Ngày hôm nay nếu cậu không giải thích rõ cho tôi, ngày mai cậu nên chủ động đình chỉ công tác đi!

Từ Thiên nổi cơn thịnh nộ như vậy cũng là tình hữu khả nguyên*, cái ghế phó cục trưởng mà mình mới vừa giành được còn chưa có ngồi nóng đít, chẳng nhẽ bởi vì gã thuộc hạ họ Điền trêu chọc khiến Hướng tiên sinh không vui,nói không chừng mình sẽ phải bị phái đến một xó xỉnh nào đó để gác đường cũng nên.

(*)án theo tình lý có thể tha thứ.

Cảnh sát đeo kính đã không chỉ mồ hôi chảy ròng nữa, sắc mặt đã trở nên tái nhợt. Nhìn thấy hình dạng nổi giận đùng đùng của cục trưởng Từ, hắn biết hoàn toàn không phải là đang nói chơi, nếu như mình không đưa ra một lời giải thích làm hắn thỏa mãn, ngày mai rất có thể ngay cả da cũng bị lột xuống.

Hiện tại trong lòng hắn đã vô cùng hối hận, nếu sớm biết đối phương ngay cả phó cục trưởng Từ mà cũng phải nịnh bợ như vậy, có đánh chết hắn cũng không đến cái nơi quỷ tha ma bắt kia. Tuy nhiên giờ cũng không phải là lúc để ăn năn hối hận, hắn chỉ có thể đưa ánh mắt cầu xin nhìn sang người thanh niên.

Người thanh niên cũng hơi nhíu mày, hắn không nghĩ tới Hướng Nhật thực sự quen với phó cục trưởng trong cục cảnh sát thành phố. Tuy nhiên sau khi hơi trầm tư, hắn cũng không buồn đặt ở trong lòng, phó cục trưởng thì thế nào, coi như là cục trưởng chính quy, đó cũng phải nhìn ông già nhà mình để mà làm việc.

- Đội trưởng Từ phải không?

Người thanh niên bước tới trước một bước, đứng đến trước mặt Từ Thiên, tư thế rất là ngông ngênh, tựa như một người lãnh đạo đang đối mặt với thuộc hạ của mình vậy.

Trong lòng Từ Thiên lập tức liền khó chịu, mặc dù thoạt nhìn người thanh niên trước mặt cũng có thể có chút địa vị, nhưng có thể to bằng Hướng tiên sinh không? Một tiểu nhân vật như mày cũng dám gọi tao đội trưởng Từ, hạ tao xuống một cấp? Hướng tiên sinh có thể gọi, thế mày cho mày là ai?

Sắc mặt không lấy gì vui, Từ Thiên cũng chỉ thờ ơ "ừ" một tiếng, rồi cũng không để ý đến hắn.

Người thanh niên tức khắc bị dáng vẻ này của Từ Thiên khiến cho phát hỏa. Tao đây đường đường là công tử của một phó thị trưởng, cái loại nhân viên cảnh vụ cấp thấp như mày, gọi mày một tiếng là để mắt tới mày rồi, có không nhìn mày thì đó cũng là phúc phận của mày. Hắn đanh mặt nói:

- Tôi là Bùi Tuấn Sinh, cha tôi là Bùi Nghiêm Minh.

- Thị trưởng Bùi?

Nhân vật số ba của TP.Bắc Hải, ngoại trừ thị trưởng và bí thư Thành ủy thì hắn chính là lớn nhất, hiển nhiên Từ Thiên không có khả năng chưa nghe nói qua. Nếu như lần này đối tượng dẫn về "hỗ trợ điều tra" có thân phận khác, nói không chừng Từ Thiên sẽ nể mặt hắn mà dàn xếp sự tình cho "ổn thỏa", nhưng dính dáng đến Hướng tiên sinh, Từ Thiên sẽ chắc nịch đứng ở bên Hướng Nhật. Hắn thản nhiên tiếp một câu:

- Thì ra là công tử của thị trưởng Bùi, không biết lần này Bùi công tử tới đây là có đại án gì muốn báo vậy nhỉ?

Vừa nghe trong giọng nói của Từ Thiên có ý châm biếm, hơn nữa hoàn toàn không đặt một công tử của phó thị trưởng như hắn vào mắt, sắc mặt Bùi Tuấn Sinh đã không thể dùng từ khó coi để mà hình dung, cơ hồ đã trở nên dữ tợn, tuy nhiên hắn vẫn cố nén giận dữ nói:

- Đội trưởng Từ, anh không cảm thấy phá án như vậy là đã đánh mất công chính rồi sao? Nghi phạm còn chưa thẩm vấn, anh lại đi chất vấn nhân viên có công bắt nghi phạm tới cục cảnh sát, hay là phương diện này có tin tức gì đó không thể cho ai biết?

- Bùi công tử, mặc dù anh là công tử của phó thị trưởng, nhưng cũng phải có trách nhiệm với lời nói của mình, hơn nữa cảnh sát chúng tôi phá án cũng không cần người không phải nhân viên cảnh vụ tới chỉ tay năm ngón.

Từ Thiên đã tỏ rõ muốn đối nghịch với Bùi Tuấn Sinh, vả lại, một công tử của phó thị trưởng thật cho rằng mình ngon lắm hả?

- Được! Đội trưởng Từ đúng không? Tôi sẽ nhớ kỹ tên anh!

Bùi Tuấn Sinh hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại không làm gì được đối phương. Đây vẫn là lần đầu tiên hắn mượn danh nghĩa của cha mình mà vẫn bẽ mặt ra về. Nhiều lần trước đây, chỉ cần vừa báo ra danh hào công tử phó thị trưởng của mình, cơ bản mọi việc đều thuận lợi.

- Mời!

Từ Thiên càng thẳng thắn, nếu đã trở mặt, hắn cũng hạ lệnh trục khách mà không cần khách sáo gì, dù sao thì chỉ cần ôm lấy bắp đùi của Hướng tiên sinh, coi như là phó thị trưởng đích thân tới đây, mình cũng không cần lo lắng quá mức.

Bùi Tuấn Sinh sầm mặt rời khỏi, bỏ lại viên cảnh sát đeo kính sắc mặt cũng tái nhợt, không ngờ ngay cả một tấm bùa hộ mệnh cuối cùng cũng không còn.

Cảnh sát đeo kính nơm nớp lo sợ ngẩng đầu nhìn Từ Thiên, vội vàng biện giải:

- Cục trưởng Từ, tôi. . .

- Cậu không cần nói.

Lời còn chưa dứt, Từ Thiên đã xua tay ngắt lời hắn:

- Tiểu Điền, gần đây công tác của đội trị an cậu triển khai rất tốt, nhưng tôi thấy trọng trách trên người cậu cũng khá nặng, nghe nói sức khỏe của cậu lại không tốt lắm, ngày mai cậu đến đội CSGT báo danh đi, công tác ở nơi đó tương đối nhẹ hơn.

- Cục trưởng Từ. . .

Cảnh sát đeo kính cơ hồ là mang theo giọng khóc lóc mà gọi, đây không phải là vì giảm bớt trọng trách cho mình, rõ ràng là lấy đi quyền hạn của mình, đội CSGT? Đội CSGT có thể so với đội trị an sao? Nhưng lại phải đi đội CSGT báo danh, không phải bảo mình đến đó làm đại đội trưởng gì hết.

- Đội trưởng Từ, tôi thấy chuyện này nên bỏ đi, ai không có lúc phạm sai lầm?

Hướng Nhật cũng không phải muốn làm người tốt mà nói đỡ cho cảnh sát đeo kính, trên thực tế, hắn cũng là suy nghĩ cho mình, chung quy không thể mỗi lần gặp chuyện không may đều phải tự mình giải quyết, nói không chừng một lúc nào đó cảnh sát đeo kính này sẽ có chỗ hữu dụng.

- Nếu Hướng tiên sinh đã nói như vậy. . .tiểu Điền, còn không mau đa tạ Hướng tiên sinh.

Từ Thiên cũng rất biết cách đối nhân xử thế, hắn lập tức ý thức được nguyên nhân mà Hướng tiên sinh làm như vậy, vội vàng đá cho cảnh sát đeo kính vẫn còn chưa có phản ứng một cái.

- Cảm ơn ông chủ Hướng, không, cảm ơn Hướng tiên sinh, cảm ơn. . .

Cái cảm giác từ địa ngục trở lại thiên đường đã khiến cho cảnh sát đeo kính nhất thời còn nói năng lộn xộn.

- Được rồi, tôi đi trước đây, lần sau rảnh rỗi sẽ mời cục trưởng Từ uống trà.

Hướng Nhật rốt cuộc gọi chính xác một lần, điều này đã làm cho Từ Thiên kích động đến mức không kềm chế được, đây chẳng khác nào như đã thừa nhận địa vị của mình rồi còn gì.

Ra khỏi cục cảnh sát thành phố, Hướng Nhật phát hiện tên họ Bùi kia còn chưa có đi, đang đứng ở cửa gọi điện thoại. Hướng Nhật không khỏi cười lạnh rồi xoay người đi, hắn sớm biết rằng người này tuyệt đối sẽ không cam tâm tình nguyện mà đi như thế, khẳng định sẽ gọi điện thoại tìm giúp đỡ. Tuy nhiên, cho dù ông già của hắn có ra mặt, vậy thì sao chứ?

***

- Ba! - Lúc này quả thực Bùi Tuấn Sinh đang gọi điện thoại cho cha hắn để cáo trạng.

Tuy nhiên nhận được lại là tiếng quát cảnh tỉnh:

- Thế nào, lại ra ngoài gây sự hả? Tao nói cho mày bao nhiêu lần rồi, đừng có cả ngày gây chuyện thị phi, mày nói xem tháng này mày đã chọc cho tao bao nhiêu phiền phức? Nhanh mà đi tìm một công việc nghiêm chỉnh mà làm cho tao, nếu mày không muốn làm việc ở bên ngoài thì cứ đến cơ quan, tao sẽ an bài cho mày!

- Không phải đâu ba, con đâu có gây chuyện. Vì sao mỗi lần con gọi điện cho ba thì ba lại nói con đi gây sự chứ? Là con trai của ba ở bên ngoài bị người ta đánh!

Bùi Tuấn Sinh biết ông già nhà mình mặc dù ngoài miệng thì nói hận không thể không sinh ra đứa con này, nhưng trong lòng lại rất quan tâm, dù sao nói như thế nào mình cũng là con một mấy đời, không có lý do mà ông già sẽ đứng về phía người ngoài.

- Bị người ta đánh?

Giọng nói bên kia điện thoại đột nhiên trầm xuống:

- Là chuyện gì? Việc này mà mày không biết báo cảnh sát hả?

- Đã báo cảnh sát rồi ba, nhưng kẻ đánh người có quen biết với phó cục trưởng cục cảnh sát thành phố họ Từ, phó cục trưởng đó thả người ngay tại chỗ, còn nói cái gì không cần người không phải nhân viên cảnh vụ đi quản việc không đâu.

Một câu nói cuối cùng của Bùi Tuấn Sinh đã có mùi châm dầu vào lửa, ông già hắn trước đây chính là cảnh sát, hiện tại thì đã làm tới phó thị trưởng Thường vụ, cũng chính là không phải nhân viên cảnh vụ, vậy có phải ngay cả ông ấy cũng không thể "quản việc không đâu" hay không.

- Chuyện này tao biết rồi, cứ như vậy đi!

Nghe giọng âm trầm của ông già bên kia điện thoại, trong lòng Bùi Tuấn Sinh cơ hồ mừng đến nở hoa trên mặt, một phó cục trưởng nho nhỏ mà thôi, mà dám không nể mặt mình? Xem tao chơi chết mày thế nào!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Duong Hai Tran
09 Tháng năm, 2023 09:17
óc chó biết con *** gì
Duong Hai Tran
09 Tháng năm, 2023 09:16
ngu
Hieu Le
07 Tháng mười một, 2022 22:35
Hình như đọc tới đây lâu lắm rồi thì phải. Ad chết rồi à
bblong
02 Tháng năm, 2022 09:55
thanh niên bị ngáo đá ah? truyện này ra đời vào những năm 2009-2010, truyện kia thì mới ra đời tầm 6 7 năm thôi, bộ nào ăn cắp bộ nào thì m tự hiểu. Ngu nó vừa vừa thôi
Chung PY
21 Tháng ba, 2020 08:36
thằng tác giả óc chó ăn cắp ý tưởng xong bị tố cáo chứ đâu viết được truyện đâu.
Chung PY
21 Tháng ba, 2020 08:34
truyện này ăn cắp ý tưởng truyện cô vợ tổng giám đốc xinh đẹp của tôi. từ cốt truyện đến tình huống có nhân vật lấy y gốc luôn như an tâm giống cả tên đến bối cảnh. truyện ăn cắp nên bị tố cáo bản quyền. đừng nên đọc mất tgian.
Duc Nguyen
16 Tháng sáu, 2019 23:06
Truyện này đọc từ những chương tâm 800-900 bắt đầu cảm giác người khác viết
Nguyen Chung
12 Tháng năm, 2019 14:49
Chuẩn, cái truyện gì càng đọc càng hãm ***
Hieu Le
09 Tháng tư, 2019 00:30
t đề nghị thằng óc vật nào đang viết thì dừng lại và thằng đang chuẩn bị up lên thì chọn cancel
Binh Tran
20 Tháng mười, 2018 16:49
Có mỗi chuyện từ mỹ về đến khi gặp mặt hướng phụ mà những mấy kiểu chả hiểu mô tê gì
Duc Nguyen
17 Tháng bảy, 2018 04:35
bắt đầu tư cháp có hướng phụ là tác giả khác viết hay dịch thì phải. dời dạc, bừa bãi ko kết cấu
lovelyday
25 Tháng sáu, 2018 23:40
Ta thấy có nhiều phiên ngoại quá, k biết xuất bản có hết PN này k nhỉ?
4u4ever
22 Tháng sáu, 2018 07:15
Đúng là kỳ án ánh trăng thật. Thấy Quỷ Cổ Nữ mình nhảy vào, đọc văn án thấy quen quen, té ra quen thật
lovelyday
22 Tháng sáu, 2018 01:48
ơ hoá ra đây là Kỳ án ánh trăng...............
Hieu Le
14 Tháng tám, 2017 13:26
mía nó tác giả ngừng viết rồi mà bọn rảnh lol lôi đâu ra mấy chap úp lên làm hư bột hư đường đẽo hiểu thằng nào viết mấy chương sau mà óc thế không biết làm tụt cảm súc
Hieu Le
01 Tháng năm, 2017 20:44
đó là những gì nghe nói còn lý do cụ thể thì chịu
Hieu Le
01 Tháng năm, 2017 20:43
từ chap 7.800 gì đó là tác giả ngừng viết nghe đâu vì chanh chấp bản quyền gì đó...và chuyển sang viết truyện khác...sau nay khi tranh chấp song tác giả có viết lại nhưng tốc độ rất rất thấp gần như là cả tháng mới 3.4 chap...sau 1 khoảng thời gian dài thì truyện ngừng viết......không biết vì lý do gì...ngừng hoạt động 1 thời gian thì truyện lại có chương mới nhưng không rõ là phải của tác giả cũ hay không mà truyện rời rạc và nhạt hẳn...phải nói là nhạt, nhạt vccc
Hieu Le
14 Tháng hai, 2017 12:46
chuyen doc cang ngay cang nham
Hieu Le
01 Tháng hai, 2017 19:18
truyện đo thị mà
Hieu Le
01 Tháng hai, 2017 19:17
ad cho hỏi sao lại 2 bộ thế bộ nào là thật vậy
Hieu Le
01 Tháng hai, 2017 19:17
ad cho hỏi sao lại 2 bộ thế bộ nào là thật vậy
Hieu Le
25 Tháng mười hai, 2016 06:38
an tâm vừa ngu vừa xấu tính mà xũng thích dc vc
Hieu Le
25 Tháng mười hai, 2016 00:35
noel ra 2 chương phép thuật băng hệ với tinh linh công chúa băng tác giả căn thời gian ghê quá
Main Dino
21 Tháng mười hai, 2016 22:24
Lần đầu thử đọc ngôn tình ! Cảm giác thanh niên này bá nhưng nhiều lúc đùa không đúng chỗ, cũng chẳng chung tình ! Chơi con Sở Sở kia nhiều cũng chán thôi !!
Main Dino
21 Tháng mười hai, 2016 22:24
Lần đầu thử đọc ngôn tình ! Cảm giác thanh niên này bá nhưng nhiều lúc đùa không đúng chỗ, cũng chẳng chung tình ! Chơi con Sở Sở kia nhiều cũng chán thôi !!
BÌNH LUẬN FACEBOOK