- Thằng ngu!
Wick nhìn Cá Mập Trắng như nhìn một thằng ngu, sau đó nhanh chóng quan sát bốn phía tìm kiếm đường tháo chạy, không tham gia vào trận chiến giữa Cá Mập Trắng và Hướng Nhật nữa. Hắn đã hiểu, Hướng Nhật là đang tôi luyện dị năng, giống với việc hắn đánh mình trên máy bay vậy, kết cục của trận đấu sớm đã được định trước.
Thiểm điện đánh tới, Hướng Nhật lần thứ hai chuyển sự chú ý lên trên người Cá Mập Trắng. Nếu như đã có một kẻ ngu ngốc vẫn không rõ tình hình cho mình luyện tập thì quá tốt rồi. Về phần Wick, hắn muốn chạy cũng không thể chạy được.
Có quan niệm như thế, hai tay Hướng Nhật khẽ vẽ lên một bức tường nước xấu xí. Không nhìn kỹ hoàn toàn không thể nhận ra được đó là một bức tường nước, một tia thiểm điện bắn tới làm xuất hiện ngay một lỗ thủng lớn, đánh lên trên người mặt Thủy Thuẫn của Hướng Nhật
- Mịa! Kém như vậy sao!
Hướng Nhật tức giận mắng một câu. Bản thân khống chế thủy dị năng vẫn còn quá kém, bức tường nước mình làm ra gặp phải dị năng đồng cấp khác vẫn có điểm yếu hơn. Đồng thời Hướng Nhật cũng có thêm nhận thức về thủy dị năng của mình. Cấp bậc dị năng so với kẻ mới bước chân vào Chấp Năng Giả thì mạnh hơn một chút, nhưng lực khống chế của bản thân thì yếu kém hơn. Nếu như dùng năng lực khống chế chính xác của Wick, tuyệt đối có thể làm bức tường nước trơn tuột như gương, dễ dàng đỡ đạo thiểm điện kia.
Miễn cưỡng dựa vào bức tường nước cộng thêm Thủy Thuẫn đỡ được thiểm điện.
Hướng Nhật cũng không ngừng lại, gia tốc một cái liên trực tiếp tới bên cạnh đối thủ. Phất tay bắn ra mấy dòng nước, miễn cưỡng hình thành kiếm hình trên không trung đâm về phía Cá Mập Trắng. Sau đó mô phỏng Wick tạo ra một cây Đại Thủy Kiếm, nắm trong tay, bổ về phía Cá Mập Trắng. Điều này làm Wick giận dữ đến run người.
- Thuẫn!
- Thuẫn!!
- Thuẫn!!!
Cá Mập Trắng lui về phía sau rất nhanh, vừa lui vừa cấp tốc sử dụng kỹ năng phòng ngự của hắn. Chẳng qua hắn sử dụng thuẫn chỉ để phòng ngự sự sắc bén của một kiếm kia mà thôi. Hắn không hiểu, rõ ràng nước là chất có thể dẫn điện, mà Hướng Nhật trên tay lại cầm một thanh Thủy Kiếm, hoàn toàn là vật dẫn cho kỹ năng của mình, thuẫn của mình dù gì cũng là điện áp cao đến mấy chục nghìn Volt cơ mà, sao hắn lại không bị làm sao vậy.
Mà Hướng Nhật thì đã hoàn toàn quên đi điểm này, dự định của hắn vốn là sử dụng thủy dị năng để chiến đấu. Không nghĩ tới thân thể cường hãn này đã trợ giúp hắn, bằng không đã sớm bị điện giật chết từ lâu rồi, đừng nói đến việc còn hứng thú chém nhau nửa ngày như bây giờ.
Lúc này Wick cũng chẳng quản xem bọn hắn đánh nhau như thế nào, mà chỉ quan tâm đến phương án chạy trốn của mình mà thôi. Trực tiếp chạy chính là tự sát, khả năng thuấn di của Mật giả cũng không phải là thứ dị năng giả có thể bắt chước. Cho nên Wick đang suy nghĩ thật nhiều phương án, cuối cùng di chuyển tầm mắt về phía đám người Hiên Viên Tổ đang đứng ngoài xa quan sát trận chiến kia.
- Hắc hắc!
Wick đột nhiên cười rộ lên, nụ cười giả dối không gì sánh được.
Hướng Nhật cùng Cá Mập Trắng chiến đấu đã tiến vào giai đoạn cuối. Trong chiến đấu Hướng Nhật càng ngày càng hiểu rõ thủy dị năng của mình, hoàn toàn áp chế Cá Mập Trắng. Đồng thời còn phải quan sát Wick, tránh hắn ám sát mình thêm một lần nữa. Mà Cá Mập Trắng lúc này trên người đã nhiều thêm mấy vết thương, điên cuồng gào thét.
- Ngay lúc này!
Ngay lúc Cá Mập Trắng phát hoả, Wick lập tức xoay người, phóng thật nhanh về phía đám người Hiên Viên Tổ. Tuy rằng tốc độ của hắn thua thuấn di những cũng không quá chậm, trong nháy mắt đã tới bên cạnh đám người Lực. Lĩnh vực mở ra, tất cả trong nháy mắt hoàn toàn bị bất động. Lực và Quang còn không kịp phản ứng đã cảm thấy một cỗ lực lượng vô hình giam cầm chính mình, ngay cả hô hấp cũng trở nên khó khăn.
Cũng may là do nhân số ở đây nhiều, hơn nữa thực lực Chấp Năng Giả của Wick cũng không quá mạnh, lực lượng lĩnh vực còn chưa đến mức khiến đám người ở đây bị đè ép đến nát vụn. Cho dù là như vậy, cảm giác tử vong khủng bố cũng đè nặng trong lòng mỗi người.
Kinh khủng!
Cực kỳ kinh khủng!
Giờ phút này bọn hắn mới cảm nhận được sự cường đại của Chấp Năng Giả. Lĩnh vực nghịch thiên, cho dù là dị năng Wick vừa sử dụng cũng không mạnh bằng một phần lĩnh vực này.
Vốn Hướng Nhật vừa đánh vừa lưu tâm đến Wick, thấy tình thế như vậy ngay lập tức quay đầu lại nhìn, định chạy tới ngăn cản. Cá Mập Trắng cũng thuận thế, đánh tới một kích mãnh liệt nên người Hướng Nhật, điện mang to lớn như thiên lôi đánh tới. Có điều Hướng Nhật chỉ hơi di động chân phải đã ổn định lại được cơ thể, chẳng qua là ngực áo đã xuất hiện một lỗ thủng lớn.
- ĐMM!
Hướng Nhật nhất thời tức giận đánh mạnh một quyền.
Rầm! Điện thuẫn trên người Cá Mập Trắng bị nghiền nát trong nháy mắt, cả người hắn bay ngược về đằng sau, trên không trung lưu lại một đường máu như một dòng suối phun, kéo dài phải đến hơn năm mươi mét. Thân thể Cá Mập Trắng vặn vẹo chẳng còn ra hình người, rõ ràng hắn đã không còn khả năng sống.
- Họ Hướng!!! Đứng nguyên tại đấy không được nhúc nhích! Bằng không bọn họ phải chết!
Wick thấy Hướng Nhật đánh ra một quyền kinh khủng như vậy, mở miệng hô to. Hắn rất sợ Hướng Nhật thuấn di một phát qua đây đấm một quyền đấy lên người mình. Hắn bây giờ đang đánh cược, đánh cược Hướng Nhật kiêng kỵ hơn hai mươi con tin trong lĩnh vực của mình mà không dám động thủ. Dù sao mình cũng không thể nào sử dụng lĩnh vực để trong nháy mắt giết chết nhiều người như vậy được, có thể miễn cưỡng khống chế đã là cực hạn rồi.
- Ta muốn nói cho ngươi biết một điều, những kẻ đã từng uy hiếp ta đều chết rất thảm.
Hướng Nhật không hề động, lạnh lùng nói, sát khí vô hình tràn ngập không trung. Hướng Nhật không có nắm chắc, cũng không biết Wick rốt cuộc có thể trước khi mình ra tay sử dụng lĩnh vực giết người hay không, dù sao đối với những kẻ dưới Chấp Năng Giả thì Chấp Năng Giả chính là thần.
- Đừng có mà xạo l, quỷ kế này của người Hoa Hạ các ngươi ta biết từ lâu rồi.
Wick mạnh mẽ ổn định ngữ khí của mình, ngạo nghễ nói, chẳng qua sau lưng hắn từ lâu đã ướt đẫm mồ hôi lạnh.
- Ah? Để ta xem ngươi có thể kiên trì được bao lâu, hoặc là ngươi giết bọn hắn ngay bây giờ, hoặc là bất ngờ đánh lén ta, có điều kết cục chỉ có một mà thôi.
Hướng Nhật hai tay đút vào trong túi quần, không thèm để ý mà nói.
- Kỳ thực ta vẫn muốn biết lĩnh vực của mỗi người tiêu hao nhiều ít là bao nhiêu, ngươi cần phải nỗ lực nhiều lên nha.
Hướng Nhật có chút hứng thú, không biết từ chỗ nào lấy ra một chai Whiskey, dùng ngón tay bật nút chai, uống một ngụm.
- Phi! Rượu Hẩu tử bán thật là khó uống!
Hướng Nhật buồn chán nói.
- Họ Hướng!! Ngươi đừng có mà ra vẻ! Lập tức cho ta đi! Bằng không ta sẽ giết bọn họ!
Thần kinh Wick như chịu tra tấn, như nổi điên hét to giận dữ.
- Có bản lĩnh thì ngươi cứ giết đi!
Hướng Nhật đột nhiên đập bình rượu xuống mặt đất làm nó phát nổ, đồng dạng cũng hét lớn.
- Cmn! Là ngươi bức lão tử!
Wick không thể kiên trì thêm được nữa, hắn tìm kẻ có thực lực yếu nhất, đồng thời cũng là dị năng giả cấp thấp nhất gần mình tiến hành tăng mạnh lĩnh vực.
Răng rắc, một tiếng giòn vang vang lên trên đường cao tốc, nơi hiện tại chỉ còn tiếng gió thổi qua. Vang lên cực kỳ chói tai. Đó là tiếng xương bị gãy!!!
- Cmn!
Hướng Nhật nhướng mày, trong nháy mắt nắm chặt nắm tay.
- Có hay là không!! Ta hỏi một lần cuối cùng!
Wick chứng kiến vẻ mặt Hướng Nhật thay đổi, nhất thời tâm lý cũng thả lỏng không ít, nếu như thế này mà Hướng Nhật cũng không có phản ứng, vậy thì xong, ông trời không muốn hắn sống nữa.
- Cmm! Ta. . . Được!
Cuối cùng Hướng Nhật cũng chịu thỏa hiệp, mấy tên điên này không thể cứng rắn với nó được, cứ thỏa hiệp trước, tìm biện pháp bắt hắn sau.
Ngay tại thời điểm Hướng Nhật xoay người định bỏ đi, một đạo tinh thần công kích từ phía Wick đánh tới.
Trong lòng Hướng Nhật khẽ động, cứ để mặc cho đạo tinh thần công kích kia tiến vào trong đầu mình.
- Đánh hắn! Trong thời gian ngắn hắn cũng không thể tổn thương được chúng ta đâu! Nhanh!
Một tiếng hô gấp dồn dập bằng giọng nói dịu dàng vang lên trong đầu Hướng Nhật. Trải qua lĩnh vực lâu như vậy, đám người Lực, Quang đã nhìn ra lực lượng Wick không đủ dùng, nhiều lắm chỉ có thể hạn chế thân thể của bọn họ, mạnh mẽ làm gãy mấy cái xương mà thôi. Muốn giết chết được họ là việc không có khả năng, cho nên hắn tranh thủ thời gian dùng ánh mắt ra hiệu cho Hồng, người duy nhất có thể sử dụng tinh thần công kích truyền tin tức cho Hướng Nhật.