- Thực xin lỗi, xin mời quý khách rời khỏi đây.
Nữ nhân viên bán hàng xinh đẹp không dám đối mặt với Hướng Nhật, cúi đầu trả lời, hiển nhiên cảm thấy khó xử đối với việc không thể bán hàng cho khách.
- Cô nói cái gì!
Quyết Ngư bên cạnh không thể nhịn được nữa, mặt khó chịu nhìn đối phương. Hắn là thành viên còn là tứ lão bản của RAPIST, mua đồ hay lấy không trả tiền cũng như nhau, hiện tại tử tế mua trả tiền mà cũng không được? Hơn nữa, Hướng tiên sinh lại là đối tượng hắn cố hết sức nịnh bợ, ngày hôm nay nếu mua không được, không chỉ hắn mất mặt không nói, chỉ sợ Hướng tiên sinh có ấn tượng không tốt.
Vỗ quầy hàng cái rầm, Quyết Ngư không thèm để ý hành động gây náo loạn của mình sẽ tạo chú ý cho người bên ngoài, gầm lên:
- Gọi quản lý của cô ra đây!
- Thực sự xin lỗi!
Nữ nhân viên bán hàng xinh đẹp rất lễ phép nói, nhưng vẫn đứng yên tại chỗ.
Quyết Ngư giận dữ, một tay với ra túm cánh tay của cô nàng kia.
Hướng Nhật vội vã ngăn hắn lại, nhìn không ra tiểu tử này bình thường nhã nhặn, giờ lại thô lỗ như thế. Lưu manh quay sang nữ nhân viên bán hàng bên cạnh có chút sợ hãi vì hành động của Quyết Ngư nói:
- Tiểu thư, có thể cho tôi biết lý do vì sao không bán cho chúng tôi không?
Bị khách hàng nhìn thấu việc mình nói dối, nữ nhân viên bán hàng mặt đỏ lên, tuy đối với Hướng Nhật có chút hảo cảm do vừa rồi hắn giúp nàng ngăn cản nam nhân kia ra tay với nàng, nhưng lo lắng cho bát cơm manh áo của mình, chỉ có thể liều mạng lắc đầu.
Mặc dù cũng không muốn làm khó dễ nữ nhân viên bán hàng này, Hướng Nhật nghĩ đến việc này có thể phát sinh do ba cái kế trả thù vặt của tên tiện nhân Âu Dương Kiếm kia, vì thằng tiện nhân kia cũng vừa mới xuất hiện ở đây, với thực lực Kim gia của hắn, hơn nữa lại có địa vị đặc biệt trong lãnh vực sản phẩm điện tử, muốn thực sự làm như vậy, tin tưởng chắc cũng không có ai dám làm trái. Hướng Nhật cảm thấy bực không tả nổi.
- Là người vừa rồi mới tới... À, phải nói là cấp trên của cô bắt cô làm như vậy phải không?
Hướng Nhật nhìn nữ nhân viên bán hàng xinh đẹp, mắt bỗng thoáng nhìn thấy hai bóng người đang đi tới. liếc mắt nhìn qua, chính là quản lý quầy hàng vừa rồi mới rời đi, bên cạnh bà ta là tên Âu Dương Kiếm mặt câng câng đắc ý.
Thấy Âu Dương Kiếm xuất hiện, tiểu mỹ nữ cảnh sát bên cạnh cũng đoán được chuyện gì xảy ra, trong lòng đối với nhân cách của đối phương càng thêm ngao ngán khinh thường.
Nữ quản lý quầy hàng và Âu Dương Kiếm vừa đi tới bên cạnh quầy, nữ nhân viên bán hàng khom người vừa chào hỏi vừa sợ hãi giống như một con chim nhỏ.
Nữ quản lý quầy hàng tuy đã ngoài ba mươi tuổi, nhưng trông vẫn khá quyến rũ, thấy cô nàng cùng Âu Dương Kiếm đứng chung một chỗ dáng vẻ rất ái muội, khả năng giữa hai người còn quan hệ tình cảm lăng nhăng cũng không phải không có.
- Âu Dương "Tiện" huynh sao đã quay trở lại rồi?
Hướng Nhật nhìn đối phương, thái độ không nóng không lạnh hỏi.
Âu Dương Kiếm hừ lạnh một tiếng, không trả lời, quay sang nữ quản lý bên cạnh nói một câu gì đó.
Nữ quản lý vội lên tiếng, mặt trơ trơ không chút thay đổi nhìn Hướng Nhật nói:
- Vị tiên sinh này, tiệm chúng tôi không hoan nghênh ông, mời ông đi cho.
Những lời này vừa nói xong, ngoại trừ Hướng Nhật, tất cả mọi người xung quanh đều biến sắc.
Mới vừa rồi vì quầy hàng không chịu bán hàng, mấy người Vưu Kỷ Tử cảm thấy vừa ngượng vừa tức, bây giờ quản lý quầy đối lại thẳng thắn đuổi người, không làm các nàng không cảm thấy phẫn nộ mới là lạ.
Vưu Kỷ Tử oán hận trừng mắt, tuy cố hết sức giữ bình tĩnh nhưng ánh mắt lại bán đứng suy nghĩ trong lòng nàng. Âu Dương Kiếm, nàng nhìn ra tất cả nguyên nhân đều là do tên kia, nhìn ca ca vừa rồi cùng hắn chào hỏi, hai người hiển nhiên đúng là quen biết, chỉ là tên đáng ghét này hiện tại làm như vậy, hẳn là từng có xung đột với ca ca.
Anh Tỉnh Á Mỹ là người hiền nhất, mặc dù cũng biết rõ chuyện gì xảy ra, nhưng chỉ cúi đầu, cũng không biểu hiện địch ý rõ ràng như Vưu Kỷ Tử.
Biểu hiện của Lưu Phi đơn giản và thẳng thừng nhất, nàng nhìn chòng chọc Âu Dương Kiếm, tia sát ý trong mắt chợt lóe rồi biến mất.
Quyết Ngư cảm thấy ngày hôm nay thực sự mặt mũi của mình hoàn toàn bị mất hết, không những mua đồ người ta đã không bán cho, giờ đối phương còn hạ lệnh trục khách. Hôm nay Hướng tiên sinh nếu thật sự bị người ta đuổi ra khỏi cửa, vậy từ nay về sau Quyết Ngư hắn cũng không còn mặt "lăn lộn" xã hội đen nữa.
- Cửa hàng lớn như SamSung lại coi thường khách như vầy sao? Khách nhân của RAPIST chúng ta lại có thể bị người khác ngang nhiên đuổi đi ngay trước mặt?
Quyết Ngư nheo mắt nhìn nữ quản lý quầy hàng, cả người đều lộ rõ ý tứ uy hiếp.
- RAPIST?
Nữ quản lý biến sắc, hoảng loạn nhìn sang Âu Dương Kiếm bên cạnh, hiển nhiên không ngờ đối tượng lần này bị đuổi lại là thành viên của tổ chức xã hội đen lớn nhất Seoul. Tuy rằng thế lực gia tộc phía sau của nam nhân bên cạnh mình tại Hàn Quốc rất lớn, thế nhưng nàng cũng không muốn chọc tới tổ chức xã hội đen giết người phóng hỏa không gớm tay này, hơn nữa, thế lực RAPIST tuyệt không thua kém gì Kim gia.
Âu Dương Kiếm vẻ mặt hơi đổi, hắn cũng không ngờ tới, người bên cạnh cừu nhân của mình lại là thành viên của RAPIST, mà thế gia công tử như hắn càng biết thực lực chân chính của RAPIST, mặc dù biểu hiện bề ngoài của Kim gia cũng không phải là một tập đoàn doanh nghiệp kinh doanh đứng đắn, sau lưng vẫn ngầm duy trì bồi dưỡn một số tập đoàn xã hội đen con con, nhưng đối với con quái vật RAPIST quả thực đúng là châu chấu đá xe.
Nữ nhân viên bán hàng xinh đẹp là người bi thảm nhất, sau khi nghe Quyết Ngư báo danh, sắc mặt nàng trắng bệch. RAPIST, ai không biết là thế lực xã hội đen đệ nhất ở Seoul, hiện tại bản thân đắc tội tới khách của bọn họ, bản thân mình không bị gì chắc không có khả năng. Cho dù không bị sao, cuộc sống sau này chắc không dễ chịu gì.
- Tiểu thư, hiện tại có thể bán điện thoại di động cho chúng tôi được chưa?
Quyết Ngư mặt thì cười cười nhưng giọng đanh lại nhìn nữ nhân viên bán hàng, cố tình không nhìn mụ quản lý, hắn biết thế lực uy hiếp của bang mình ở trong lòng mọi người tại Seoul, thấy sắc mặt mấy người đối phương biến đổi, hắn cũng thầm đắc ý. Tuy nhiên bởi vì bên cạnh còn có nhón người Hướng Nhật ở đây lúc này, cho nên hắn cũng không muốn để lại ấn tượng xấu là mình ỷ thế hiếp người. Hắn thầm nhủ mua xong điện thoại di động liền rời đi, còn món nợ lần này, sau này có cơ hội sẽ đòi lại.
Nữ nhân viên bán hàng xinh đẹp nơm nớp lo sợ, ánh mắt cầu cứu nhìn về phía nữ quản lý. Mụ quản lý quầy hàng làm bộ không nhìn thấy gì.
- Ngại quá, những thứ kia ta bao toàn bộ rồi.
Âu Dương Kiếm bước ra phía trước một bước, cùng Quyết Ngư mặt đối mặt nói. Không sai, thế lực RAPIST quả thực rất lớn, nhưng Kim gia cũng không phải thứ ăn chay kiêng thịt hiền lành, mấy tậpp đoàn xã hội đen nhỏ ngầm bồi dưỡng giúp không được, tuy nhiên thực lực ở ngoài sáng, nhất là quan hệ mập mờ với quan chức tầng lớp lãnh đạo Hàn Quốc, cho dù là đại bang phái như RAPISTcũng phải suy nghĩ kỹ lợi ích của bang phái mình có bị ảnh hưởng gì không trước khi đắc tội với Kim gia.
- Mày muốn tìm chết?
Quyết Ngư đã hoàn toàn phát hỏa, tính hung ác tàn nhẫn của thành viên xã hội đen giờ khắc này bộc lộ ra hết. Tình hình đã như thế, còn có người dám không nể mặt, hơn nữa đối phương chính là người khởi xướng vụ lần này.
- Đừng tưởng ở Seoul chỉ có RAPIST là lớn nhất.
Nói thật, Âu Dương Kiếm quả thật bị bộ dạng dữ tợn của Quyết Ngư dọa hoảng sợ, tuy nhiên cố chấp quyết không lùi, tuy nhiên giọng nói cũng không kiên quyết cho lắm:
- Đại Thành Kim gia chúng ta tại Seoul cũng không phải dễ chọc vào...
- Kim gia?
Quyết Ngư sửng sốt, tiếp theo vẻ mặt khẽ biến, thảo nào tiểu tử này dám gây phiền toái, thì ra có tập đoàn Đại Thành Kim gia làm chỗ dựa sau lưng. Quyết Ngư lập tức lâm vào hoàn cảnh khó khăn, một người là bạn hàng lớn của RAPIST, một bên lại là thế lực nếu không thể chọc vào thì nhất định không nên chọc, tình hình thật khó xử.
Hướng Nhật nghe không hiểu hai người đang nói cái gì, bởi vì bọn họ dùng tiếng Hàn nói chuyện với nhau, tuy nhiên nhìn vẻ khó xử của Quyết Ngư, chắc hắn đang gặp phải khó khăn, lưu manh tiến lên một bước hỏi:
- Quyết Ngư, có vấn đề gì không?
- Không, không có.
Nghe Hướng Nhật hỏi, Quyết Ngư biết nên lựa chọn ra sao. Kim gia thì thế nào? Thực lực biến thái của Hướng tiên sinh hắn đã chứng kiến qua, nếu như hiện tại đánh bài lui, sợ rằng bản thân không chỉ mất mặt với Hướng tiên sinh, hơn nữa trở về còn có nguy cơ bị trục xuất khỏi RAPIST. Quan trọng hơn chuyện này chỉ là vấn đề nhỏ như muỗi, Kim gia nhất định cũng không vì việc nhỏ như thế này mà tìm phiền phức với RAPIST.
- Kim gia đương nhiên không dễ trêu, nhưng người RAPIST chúng ta mua hàng, Kim gia ngay cả chuyện nhỏ này cũng muốn xen vào sao?
Quyết Ngư cũng không ngu, trước hết đặt bản mình vào vị trí có lợi, nếu như đối phương còn ngăn cản, đó chính là Kim gia chọc RAPIST trước, đến lúc truy tìm nguồn gốc nguyên do cũng không cần sợ.
Âu Dương Kiếm vốn có chút đắc ý khi thấy đối phương kiêng kỵ khi nghe được tên tuổi gia tộc của mình , đang chuẩn bị thở phào một hơi, ai ngờ chỉ một câu hỏi đơn giản của Hướng Nhật, thái độ đối phương lại trở nên cứng rắn. Bản thân hắn cái gì cũng chịu được, chỉ là hắn chịu không nổi đả kích bị mất thể diện trước mặt nhiều người như vậy, lại còn mất thể diện trước mặt nữ nhân hắn đang theo đuổi, đương nhiên hắn không thể dễ dàng chịu thua như thế. Hơn nữa, với thái độ kiêng kỵ vừa rồi của Quyết Ngư, hắn cũng bớt lo lắng. Âu Dương Kiếm không trả lời Quyết Ngư, sắc mặt lạnh như tiền nói một câu với nữ quản lý bên cạnh.
Nữ quản lý quầy hàng cho dù vừa rồi bị tên tuổi của RAPIST dọa sợ, nhưng dưới sự uy hiếp của Âu Dương Kiếm, không thể không đứng ra, lắp bắp nói:
- Kim tiên sinh nói, mọi người nếu, nếu không rời khỏi đây, tôi sẽ gọi... gọi bảo vệ.