Mục lục
[Dịch] Đỉnh Cấp Lưu Manh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đánh điện cho cảnh sát, rất nhanh cảnh sát đã phái người tới, bởi vì trường tiểu học Anh Cách Tư thuộc khu Đông Thành, cho nên vùng này do cục cảnh sát Đông Thành phái người đến.

Có ba cảnh sát được điều đến, bởi vì đây là tố tụng dân sự, nên cũng không cần sử dụng nhiều lực lượng. Vốn chỉ cần một người đến, nhưng lại đến ba người, cũng là bởi vì người báo cảnh sát nói nơi đây có người gây rối, nên mới cần nhiều thêm hai người.

Cả ba cảnh sát đều là người trẻ tuổi, khiến Hướng Nhật cảm thấy buồn cười chính là cả ba người cảnh sát trẻ tuổi này hắn đều biết.

Người đi đầu chính là Tiểu Ngũ, tiểu tử này phỏng chừng hiện tại cũng đã lên chức, còn có hai người cảnh sát trẻ tuổi mà Hướng Nhật không nhớ được tên, chẳng qua trước đây đã từng cùng nhau đánh bài trong phòng thẩm vấn ở cục cánh sát, cũng coi như đã quen mặt với nhau.

Khi mấy người tiến vào phòng làm việc, nhìn thấy Hướng Nhật đang ở đây, vẻ mặt bỗng nhiên trở nên vui mừng, cũng không để ý bên trong phòng còn có những người khác, Tiểu Ngũ giành trước tiến đến bắt chuyện:

- Hướng ca, sao anh lại ở đây?

Tiểu Ngũ có thể nở mày nở mặt như hiện tại, mặc dù không hoàn toàn là do Hướng Nhật cất nhắc, nhưng nói cho cùng, bởi vì thân cận với Hướng Nhật, cho nên rất tự nhiên mà nhận được sự chiếu cố của Thiết Uyển, hiện tại đã là một trong những đội trưởng của đại đội trị an, tuy nhỏ nhưng cũng là một chức quan rồi.

Hai người cảnh sát trẻ tuổi khác trông thấy Hướng Nhật có thể muốn nịnh nọt hơn Tiểu Ngũ rất nhiều, tất nhiên bọn họ đều nhớ rất rõ, trước đây cấp bậc của Tiểu Ngũ so với bọn hắn còn thấp hơi nhiều, nhưng hiện tại thì người ta như thế nào, cũng bởi vì có quan hệ tốt với Hướng Nhật nên bây giờ đã trở thành lãnh đạo.

- Hướng lão đại cũng ở đây, thực sự là trùng hợp.

Từ trên mặt hai cảnh sát viên trẻ tuổi căn bản nhìn không ra là họ tới đây phá án, ngược lại như là đi dạo phố ngẫu nhiên gặp người quen nên cố ý đến đây để chào hỏi.

- Tiểu Ngũ, còn có hai cậu nữa, quả thực có chút trùng hợp.

Hướng Nhật cũng quay sang bắt chuyện, người quen tới thì tự nhiên dễ xử lý. Trước đó hắn còn tưởng rằng sẽ có mấy người lạ khiến cho nữ nhi Tiểu Ái phải sợ hãi, nhưng hiện tại cũng không cần phải lo lắng như vậy nữa.

Nhìn thấy bọn họ có vẻ quen thuộc, mấy người trong phòng làm việc liền có ý nghĩ phức tạp hơn nhiều.

Nam nhân đeo nơ trong lòng có chút lo lắng, không nghĩ tới đối phương lại có thể quen biết người trong cục cảnh sát, điểm này có thể có chút phiền phức. Tuy nhiên cũng chỉ là một chút phiền phức mà thôi, hắn ở Bắc Hải đã “giao du rộng rãi” nhiều năm như vậy rồi , lãnh đạo lòng cốt trong thành phố hắn cũng từng tiếp xúc qua mấy người, giải quyết vài người cảnh sát cũng không khó, chỉ là hắn không muốn gây thêm rắc rối mà thôi.

Lão già hói sẽ không có khả năng bình tĩnh được như nam đeo nơ, mặc dù là hiệu trưởng, nhưng mà cái trường học này cũng không phải của hắn, hắn chỉ là người được mời đến làm công, ông chủ thực sự lại là một người khác. Với thủ đoạn phi thường của ông chủ lớn, tự nhiên là không cần sợ mấy cảnh sát nhỏ, nhưng mà bản thân chỉ là một tên dân thường, đảm đương chức hiệu trưởng một trường tiểu học, mặc dù không sợ bọn họ, nhưng cũng không muốn đắc tội đối phương.

Hoàng Lôi so với lão già hói thì càng sợ hãi, nàng chỉ là một chủ nhiệm lớp tiểu học, đối mặt cảnh sát, lại thêm bẩm sinh không đủ tự tin, cũng tự động loại bỏ hết những lời nói thêm mắm thêm muối chuẩn bị từ trước đó để nói cho cảnh sát.

Dự đoán trong toàn bộ phòng làm việc, ngoài Hướng Nhật quen thuộc bọn Tiểu Ngũ, kẻ ít sợ hãi nhất phải nói đến chính là nữ nhân váy ghim hoa, nàng tự nhận mình là nhân vật thượng lưu, công việc là giao tiếp. Nhà quan lớn ít khi vắng mặt, làm sao lại đem hai, ba cảnh sát nhỏ coi trọng.

- Mấy cậu tới đây phá án hay là tới đây gặp mặt vậy, có muốn hay không ta gọi điện thoại cho cục trưởng các cậu, để cho ông ấy cũng tới tụ hội?

Nữ nhân váy ghim hoa trào phúng nói.

Hướng Nhật xem thường mà cười, tâm tư của phụ nữ làm sao hắn lại không đoán ra, cũng lười tính toán, ở đây có Tiểu Ngũ, hắn cũng không muốn nói ra điều gì để cho Tiểu Ngũ phải khó xử.

Tiểu Ngũ liếc nhìn nữ nhân kia một cái, kỳ thực lúc vừa đến đây hắn cũng đã chú ý lần gọi điện báo cảnh sát này phỏng chừng cùng Hướng lão đại có quan hệ, chỉ là trước đó không tìm được đối thủ của Hướng lão đại là ai, hiện tại nữ nhân váy ghim hoa vừa nói, hắn lập tức hiểu nữ nhân này chính là “đối thủ”, nhàn nhạt hỏi:

- Hướng đại ca, chuyện này…

- Giải quyết theo lẽ công đi.

Hướng Nhật thản nhiên nói một câu, ánh mắt chuyển hướng về phía nam nhân đeo nơ, hắn cảm thấy người này thân là chồng mà không giống như vợ hắn như thế hung hăng càn quấy không ai bì nổi, đáng tiếc là có một người vợ như vậy, cũng chỉ có thể trách hắn vận khí không tốt.

- Được rồi, vị tiểu thư này, cô có thể nói cho chúng ta biết đã phát sinh việc gì hay không.

Được sự phân phó của Hướng lão, Tiểu Ngũ cũng hiểu được chuyện này khẳng định là Hướng lão đại rất quan tâm. Vốn cho dù Hướng lão đại không quan tâm thì Tiểu Ngũ cũng vẫn sẽ đứng về phía hắn, nhưng hiện tại đã là việc mà Hướng lão đại quan tâm thì hắn càng không cố kỵ chút nào.

- Hy vọng mấy cậu có thể làm theo lẽ công, đừng có nói một đằng, làm một nẻo.

Nữ nhân váy ghim hoa ngoài miệng rất độc, tiếp theo càng nhấn mạnh lời nói thêm lần nữa, nhưng đương nhiên đó đều là để giúp đỡ con trai, đa số những lời có lợi đều nghiêng về phía con trai.

Tiểu Ngũ đối với nữ nhân này ấn tượng đầu tiên đã không tốt, đương nhiên sẽ không nghe lời nói của nàng, đầu tiên chỉ ghi chép lại lời nói của nữ nhân này, sau đó lại có chút ngượng ngùng đến gần Hướng Nhật. Tất nhiên việc đi lấy lời khai của Hướng lão đại làm hắn có chút xấu hổ.

Hướng Nhật cũng không làm khó hắn, xoa đầu con gái nói:

- Tiểu Ái, nói cho chú nghe chuyện gì đã xảy ra được hay không, không phải sợ gì cả.

- Dạ.

Cô bé nhu thuận gật đầu, trước đó quả thực nàng có chút sợ, nhưng khi nhìn thấy mấy chú cảnh sát lại quen biết với Hướng Nhật thì sự sợ hãi cũng đã sớm tiêu tan, lời nói lúc này cũng rõ ràng rành mạch hơn nhiều, nói ra việc mình bị cướp tiền như thế nào.

Tiểu Ngũ không nhận ra cô bé này, nhưng thấy nàng ở cùng một nơi với Hướng lão đại, cũng nhìn thấy Hướng lão đại đối với nàng rất cưng chiều, khẳng định cũng là cùng Hướng lão đại có quan hệ không tầm thường, hơn lời nói của cô bé cũng không phải là làm bộ làm tịch, so với lời khai trước đó của nữ nhân váy ghim hoa kia thì ai thật ai giả tự nhiên vừa nghe liền hiểu ngay.

Hiểu rõ mọi việc đã xảy ra, Tiểu Ngũ cũng có thể dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ, thân là một người cảnh sát, tự nhiên cũng có trình độ phán đoán nhất định, biết tiếp bước tiếp theo nên làm cái gì, kỳ thực chỉ là một việc rất đơn giản, nhưng phỏng chừng trường học cũng biết nữ nhân váy ghim hoa kia có thân phận không tầm thường, cho nên mới đứng về phía của nàng, lại không biết thân phận của Hướng lão đại, điều này cũng chỉ có thể trách bọn họ có mắt không tròng.

- Mọi việc chúng ta đều đã rõ ràng.

Tiểu Ngũ điều chỉnh lại tâm tình của mình:

- Đầu tiên ta muốn hỏi là 500 đồng kia đang ở đâu?

- Ở chỗ cháu đây.

Tiểu cô nương móc từ trong túi ra một đồng tiền có nhiều nếp nhăn nhàu nát, mặt trên còn có vết tích xé rách, phỏng chừng là do trong lúc cậu bé kia tranh giành nên mới bị như vậy.

Tiểu Ngũ đeo gang tay tiếp nhận lấy đồng tiền kia, nắm lấy cậu bé đang có chút rụt rè sợ hãi, cũng không có dọa nạt, chỉ là hòa ái hỏi:

- Có phải cháu đã cầm qua đồng tiền này?

Nam nhân đeo nơ ở bên cạnh thấy như vậy rất hoảng hốt, nhưng không đợi hắn mở miệng thì cậu bé kia đã hoảng sợ lắc đầu:

- Cháu không cầm qua, thực sự chưa từng cầm qua…

- Tốt, nếu cháu chưa qua, vậy là được rồi.

Tiểu Ngũ khóe miệng mỉm cười, đánh ánh mắt yên tâm cho Hướng Nhật đang ở bên cạnh, đi tới trước mặt Nữ nhân váy ghim hoa:

- Vị tiểu thư này, tôi nghĩ là con trai của cô nói đã không cầm qua đồng tiền này thì khẳng định trên đó sẽ không có dấu vân tay của con trai cô, tôi chỉ cần phối hợp để làm xét nghiệm một chút là có thể chứng minh được con trai của cô có làm sai hay không.

Nữ nhân váy ghim hoa cũng đã ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc, những vẫn già mồm nói láo:

- Cậu có ý gì, ta thừa nhận không cầm qua sẽ không có vân tay, nhưng tiền vừa mới rơi trên mặt đất, Văn Văn nhà chúng ta cũng chỉ là có lòng tốt giúp con bé kia nhặt lên mà thôi, ai biết được con bé kia lại không thấy được lòng tốt của người ta, hiểu lầm Văn Văn nhà ta là muốn cướp tiền của nó, còn đánh con ta bị thương, mấy cậu xem đi, ta còn chưa tố cáo nó tội cố ý đả thương người đấy!

Đem một cái tội danh của người lớn đổ lên đầu của một cô bé mới 10 tuổi, có thể thấy được nữ nhân đã hoàn toàn mất đi lý trí.

Tiểu Ngũ cũng không nghĩ đến nữ nhân này sẽ tung ra một chiêu như vậy, cứ như vậy sẽ càng nan giải, nữ nhân này nói cũng có chút đạo lý. Nhưng hắn cũng không phải không có cách, nhìn nữ nhân váy ghim hoa nói:

- Con trai của cô giúp đỡ hay là cướp đoạt, tôi nghĩ khẳng định sẽ có người thấy được, chúng ta chỉ cần đi hỏi mấy người bạn học của chúng nó là có thể biết được.

- Hỏi thì hỏi!

Nữ nhân váy ghim hoa hiển ra là chơi xấu, có thể là ỷ vào thế lực trong nhà, hoàn toàn không đem lũ “nhóc con” này để vào mắt, cho dù cuối cùng sai chính là con trai, thì chỉ cần gọi cuộc điện thoại không phải là chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không có hay sao?

- Đủ rồi!

Nam nhân đeo nơ từ nãy giờ chưa hề mở miệng rốt cuộc cũng nói, tiện tay kéo vợ chuẩn bị đi ra cửa, quay sang Hướng Nhật nói:

- Ta hy vọng chuyện này đến đây kết thúc, vị tiên sinh này, ta sẽ bồi thường tinh thần cho cô bé này 10 vạn đồng, đồng thời cũng không truy cứu thương tổn do nó đánh con ta, cậu cảm thấy thế nào?

Hướng Nhật còn không có mở miệng, nữ nhân váy ghim hoa cũng đã kêu gào lên:

- Dựa vào cái gì, rõ ràng là chúng ta có lý, dựa vào cái gì phải bồi tiền cho bọn hắn? Ta chính đem tiền ném ra biển, cũng sẽ không cho bọn hắn!

- Ta cũng nghĩ như vậy, đạo lý ở phía chúng ta, nghĩ như vậy có thể kết thúc, ngươi cho rằng có khả năng sao?

Hướng Nhật lạnh lùng liếc nhìn nữ nhân váy ghim hoa kia, ánh mắt lại tràn đầy thâm ý chuyển hướng nhìn sang nam nhân đeo nơ.

- Nếu như vậy, đó chính là muốn đem sự việc phải giải quyết triệt để đúng không?

Nam nhân đeo nơ nhìn chằm chằm Hướng Nhật, sắc mặt cũng trở lên ngưng trọng trước nay chưa từng có, nếu người không có ý hại hổ nhưng hổ lại có tâm hại người, thì hiện tại hắn sử dụng một số thủ đoạn “Hợp lý” cũng không thể trách được ai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Duong Hai Tran
09 Tháng năm, 2023 09:17
óc chó biết con *** gì
Duong Hai Tran
09 Tháng năm, 2023 09:16
ngu
Hieu Le
07 Tháng mười một, 2022 22:35
Hình như đọc tới đây lâu lắm rồi thì phải. Ad chết rồi à
bblong
02 Tháng năm, 2022 09:55
thanh niên bị ngáo đá ah? truyện này ra đời vào những năm 2009-2010, truyện kia thì mới ra đời tầm 6 7 năm thôi, bộ nào ăn cắp bộ nào thì m tự hiểu. Ngu nó vừa vừa thôi
Chung PY
21 Tháng ba, 2020 08:36
thằng tác giả óc chó ăn cắp ý tưởng xong bị tố cáo chứ đâu viết được truyện đâu.
Chung PY
21 Tháng ba, 2020 08:34
truyện này ăn cắp ý tưởng truyện cô vợ tổng giám đốc xinh đẹp của tôi. từ cốt truyện đến tình huống có nhân vật lấy y gốc luôn như an tâm giống cả tên đến bối cảnh. truyện ăn cắp nên bị tố cáo bản quyền. đừng nên đọc mất tgian.
Duc Nguyen
16 Tháng sáu, 2019 23:06
Truyện này đọc từ những chương tâm 800-900 bắt đầu cảm giác người khác viết
Nguyen Chung
12 Tháng năm, 2019 14:49
Chuẩn, cái truyện gì càng đọc càng hãm ***
Hieu Le
09 Tháng tư, 2019 00:30
t đề nghị thằng óc vật nào đang viết thì dừng lại và thằng đang chuẩn bị up lên thì chọn cancel
Binh Tran
20 Tháng mười, 2018 16:49
Có mỗi chuyện từ mỹ về đến khi gặp mặt hướng phụ mà những mấy kiểu chả hiểu mô tê gì
Duc Nguyen
17 Tháng bảy, 2018 04:35
bắt đầu tư cháp có hướng phụ là tác giả khác viết hay dịch thì phải. dời dạc, bừa bãi ko kết cấu
lovelyday
25 Tháng sáu, 2018 23:40
Ta thấy có nhiều phiên ngoại quá, k biết xuất bản có hết PN này k nhỉ?
4u4ever
22 Tháng sáu, 2018 07:15
Đúng là kỳ án ánh trăng thật. Thấy Quỷ Cổ Nữ mình nhảy vào, đọc văn án thấy quen quen, té ra quen thật
lovelyday
22 Tháng sáu, 2018 01:48
ơ hoá ra đây là Kỳ án ánh trăng...............
Hieu Le
14 Tháng tám, 2017 13:26
mía nó tác giả ngừng viết rồi mà bọn rảnh lol lôi đâu ra mấy chap úp lên làm hư bột hư đường đẽo hiểu thằng nào viết mấy chương sau mà óc thế không biết làm tụt cảm súc
Hieu Le
01 Tháng năm, 2017 20:44
đó là những gì nghe nói còn lý do cụ thể thì chịu
Hieu Le
01 Tháng năm, 2017 20:43
từ chap 7.800 gì đó là tác giả ngừng viết nghe đâu vì chanh chấp bản quyền gì đó...và chuyển sang viết truyện khác...sau nay khi tranh chấp song tác giả có viết lại nhưng tốc độ rất rất thấp gần như là cả tháng mới 3.4 chap...sau 1 khoảng thời gian dài thì truyện ngừng viết......không biết vì lý do gì...ngừng hoạt động 1 thời gian thì truyện lại có chương mới nhưng không rõ là phải của tác giả cũ hay không mà truyện rời rạc và nhạt hẳn...phải nói là nhạt, nhạt vccc
Hieu Le
14 Tháng hai, 2017 12:46
chuyen doc cang ngay cang nham
Hieu Le
01 Tháng hai, 2017 19:18
truyện đo thị mà
Hieu Le
01 Tháng hai, 2017 19:17
ad cho hỏi sao lại 2 bộ thế bộ nào là thật vậy
Hieu Le
01 Tháng hai, 2017 19:17
ad cho hỏi sao lại 2 bộ thế bộ nào là thật vậy
Hieu Le
25 Tháng mười hai, 2016 06:38
an tâm vừa ngu vừa xấu tính mà xũng thích dc vc
Hieu Le
25 Tháng mười hai, 2016 00:35
noel ra 2 chương phép thuật băng hệ với tinh linh công chúa băng tác giả căn thời gian ghê quá
Main Dino
21 Tháng mười hai, 2016 22:24
Lần đầu thử đọc ngôn tình ! Cảm giác thanh niên này bá nhưng nhiều lúc đùa không đúng chỗ, cũng chẳng chung tình ! Chơi con Sở Sở kia nhiều cũng chán thôi !!
Main Dino
21 Tháng mười hai, 2016 22:24
Lần đầu thử đọc ngôn tình ! Cảm giác thanh niên này bá nhưng nhiều lúc đùa không đúng chỗ, cũng chẳng chung tình ! Chơi con Sở Sở kia nhiều cũng chán thôi !!
BÌNH LUẬN FACEBOOK