Một tiếng súng quái dị vang lên, đạn bay ra từ họng súng, mang theo một chùm tia lửa.
Ba người Alice đã sớm sợ đến nhắm tịt lại hai mắt, các nàng căn bản không ngờ những kẻ bắt cóc này lại thực sự dám nổ súng giết người.
Tuy nhiên tiếng kêu thảm thiết cũng không vang lên như các nàng tưởng, mà vẫn là giọng thản nhiên kia truyền đến.
- Kỹ thuật bắn không tệ, đáng tiếc trượt rồi.
- Mày. . .
Thanh niên râu mép mang vẻ mặt kinh hãi nhìn thanh niên cao to tóc xanh trước mặt, ở cự ly gần như thế mà đối phương lại có thể tránh được viên đạn? Nếu không phải trên vách tường đối diện có vết đạn, có lẽ hắn đã hoài nghi không biết vừa rồi mình đã bóp cò súng hay chưa.
- Vừa rồi ta đã nói qua, ta sẽ không nói lần thứ hai, đây là do các ngươi tự chuốc lấy.
Trong mắt Ulster hiện lên một tia lãnh khốc, đối với người thường dám giương nanh múa vuốt với hắn, cho tới bây giờ hắn luôn không dễ dàng bỏ qua. Huống chi, lần này mục đích chủ yếu của hắn không chỉ là vì bảo vệ ba người Alice, chủ yếu là vì muốn lấy lòng vị Chấp Năng Giả hùng mạnh kia.
- Vèo.
Một quyền, thanh niên râu dê tựa như bị gắn vào tên lửa vậy, tức thì bay ngược về sau, tốc độ nhanh kinh người. Người bên cạnh căn bản không thấy rõ thân ảnh của hắn, hắn cũng đã bay ngang ngang tới 5, 6 mét, nặng nề va vào vách tường, "Bịch" một tiếng rồi rơi xuống đất. Ngay cả rên cũng không rên được một tiếng, nằm ngửa trên mặt đất, khóe miệng không ngừng chảy ra máu và nước bọt. Điều khiến kẻ khác trợn mắt giật mình chính là, trên ngực hắn có một vết nắm đấm lõm vào, ngay cả y phục cũng bị lõm thật sâu vào trong da thịt.
Mấy thanh niên bên cạnh đã quá kinh hãi, thanh niên mặc âu phục lại càng hoảng sợ, lui về phía sau liên tục. Đối mặt với thanh niên tóc xanh - người có thể né đạn đồng thời chỉ dùng một quyền đã gây ra sát thương lớn như vậy, bọn chúng không nẩy sinh nổi lòng phản kháng, có chăng cũng chỉ là sự sợ hãi khôn cùng, người như vậy thật sự không thể gọi là nhân loại, mà phải là quái vật.
- Giờ đến phiên các ngươi.
Ulster nhếch miệng nhe răng cười, thân hình khẽ động, một loạt tàn ảnh hiện lên. Vài tiếng “bịch bịch” vang lên, đến khi kết thúc, tính cả thanh niên mặc âu phục, toàn bộ bọn bắt cóc đều đã ngã xuống nằm co quắp trên mặt đất.
Giải quyết xong bọn bắt cóc, Ulster ung dung phủi phủi tay, sau đó mới đi về hướng ba người Ailce, lúc này các nàng đã lùi đến góc phòng.
- Ngươi là ai?
Mặc dù sợ hãi, nhưng Lucy vẫn lách người lên, chắn ở trước mặt Alice và Marsh. Nàng vừa chứng kiến tận mắt sự khủng bố của đối phương, ngay cả mấy tên cướp có súng kia cũng không là đối thủ của hắn, ba thiếu nữ yếu đuối như các nàng lại càng không có sức phản kháng.
Ulster liếc nàng một cái đầy hứng thú, ánh mắt lộ ra vẻ tán thưởng. Nói thật chứ, đối mặt với ba mỹ nữ mang ba vẻ phong tình khác nhau, với tính cách phong lưu của hắn, vốn là muốn trêu đùa một phen, nhưng lại nghĩ ba mỹ nữ này hình như có quan hệ không đơn giản với vị Chấp Năng Giả hùng mạnh kia, hắn lập tức bỏ đi ý nghĩ xấu xa trong đầu, nói bằng vẻ cực kỳ thân sĩ:
- Xin cho phép tôi tự giới thiệu mình một chút, tôi là Ulster Fred, chịu sự phân phó của Jack tiên sinh, âm thầm bảo vệ an toàn cho ba vị tiểu thư.
- Jack?
Lucy còn chưa kịp nói, Alice ở phía sau đã kích động lao lên.
- Đúng vậy, thưa tiểu thư xinh đẹp, Jack tiên sinh hiện tại có chút chuyện phiền phức cần giải quyết, không có cách nào phân thân, cho nên đã để tôi tới bảo vệ các cô.
Ulster tuyệt đối không cảm thấy hổ thẹn vì lời nói dối của mình, dù sao đây cũng coi như là cách hắn gián tiếp lấy lòng vị Chấp Năng Giả hùng mạnh kia, không có gì phải mất mặt hết. Hơn nữa, vừa rồi chính tai hắn nghe cô gái xinh đẹp tóc bạch kim trước mặt tự xưng mình là bạn gái của vị Chấp Năng Giả kia, như thế càng khiến hắn không thể không cư xử một cách cẩn thận.
Nghe nói Hướng Nhật dính phải chút chuyện phiền phức, lại kết hợp với chuyện vừa rồi mình bị bắt cóc vả lại đối phương còn có súng, Alice không khỏi cảm thấy lo lắng, định mở miệng hỏi thăm tình trạng của Hướng Nhật.
Lucy bên cạnh đột nhiên kéo nàng một cái, nhìn Ulster, bình tĩnh nói:
- Fred tiên sinh, tôi có thể hỏi một chút được chứ, anh được Jack tiên sinh thuê sao?
Sự cẩn thận của Lucy cũng là có nguyên nhân, các nàng vừa mới bị bắt cóc, thế mà nhanh như vậy đã có người đến cứu các nàng, cứ như trước đó đã được diễn luyện qua rồi vậy. Mà quan trọng nhất là đối phương hình như cũng không biết tên của Alice, từ cách xưng hô vừa rồi nàng đã nhìn ra được, điều này càng làm cho nàng thêm sinh nghi.
Ulster không ngờ mỹ nữ da đen này lại thận trọng như thế, nhưng hắn không hề lộ ra vẻ mất tự nhiên, mà cười cười nói:
- Xin hỏi vị tiểu thư này xưng hô thế nào?
- Fred tiên sinh nếu là do Jack tiên sinh thuê tới, hẳn là phải biết tên của chúng tôi mới đúng chứ?
Mắt Lucy đầy vẻ đề phòng, đồng thời kéo Alice và Marsh lui về phía sau một bước, mặc dù biết đối phương muốn đối phó với các nàng thì quá là đơn giản, nhưng lui về phía sau một bước vẫn làm cho nàng cảm thấy an toàn hơn một chút.
- Xin lỗi, về điểm này thì Jack tiên sinh cũng không nói với tôi.
Ulster không thể không khen ngợi mỹ nữ da đen này, có điều trong lòng hắn vốn không hề có ý đồ xấu, nghĩa là việc tới bảo vệ bọn họ hoàn toàn xuất phát từ lòng hảo tâm, cho nên sắc mặt rất thản nhiên.
- Vậy sao anh biết mà đến đây bảo vệ chúng tôi?
Alice khi nghe được tên của Jack vốn đã tỏ ra cực kỳ kích động, nhưng giờ ngay cả nàng cũng dần bình tĩnh trở lại, có phần hoài nghi nhìn Ulster.
- Rất đơn giản, tôi vẫn âm thầm đi theo phía sau Jack tiên sinh, chờ các cô rời đi, Jack tiên sinh mới sai ta theo bảo vệ các cô.
Đây quả thực là một cách giải thích, hơn nữa nghe cũng rất hợp lý.
Lucy mặc dù vẫn chưa hết nghi ngờ, nhưng Alice đã phần nào không thể kiên định lập trường được nữa, nữ nhân khi rơi vào trong bể tình thì chỉ số thông minh thường cũng sẽ giảm đi rất nhiều:
- Vậy Jack thì sao, anh không ở bên cạnh anh ấy. . .
- Xin yên tâm, tiểu thư xinh đẹp, cũng không phải chỉ có một mình tôi, tôi còn có ba đồng bạn, hơn nữa Jack tiên sinh. . .
Nói đến đây, Ulster đột nhiên khựng lời, một ý nghĩ chợt lóe, ba cô gái trước mắt này hình như cũng không biết đến sự khủng bố của Jack tiên sinh, hắn lập tức cho rằng Jack tiên sinh cố ý muốn giấu diếm không cho bọn họ biết, hắn đương nhiên sẽ không làm chuyện có thể chọc giận một Chấp Năng Giả.
- Jack làm sao?
Alice cũng rất khẩn trương, đồng thời trong lòng cũng không thấy bi thương như lúc trước nữa, cho rằng vừa rồi Hướng Nhật là vì không muốn liên lụy các nàng nên mới để các nàng rời đi.
- Jack tiên sinh rất an toàn. . .ý tôi là trên thế giới này còn chưa có người nào có thể làm thương tổn tới Jack tiên sinh.
Ulster thầm lau mồ hôi lạnh, thiếu chút nữa hắn đã tiết lộ bí mật của vị Chấp Năng Giả kia, nếu bị đối phương biết được, không biết mình sẽ có hậu quả gì nữa.
- Ba vị tiểu thư, các cô muốn đi nơi nào, tôi có thể đưa các cô đi.
Ulster vội vàng đánh trống lảng.
- Vậy cảm ơn nhiều, xin đưa chúng tôi tới sân bay.
Alice chưa kịp mở lời, Lucy đã giành nói trước, đối với các nàng, sân bay có thể nói là một nơi quen thuộc duy nhất, nếu như để cho Alice nói, nhất định sẽ đòi đi tới chỗ của gã Jack kia, mà giờ lại hoàn toàn không biết có phải thanh niên tóc xanh này là do vị Jack tiên sinh kia phái tới hay không? Đi tới nơi mà mình quen thuộc chắc chắn là lựa chọn chính xác nhất.
- Như cô mong muốn, thưa tiểu thư xinh đẹp.
Ulster đương nhiên nhìn thấu suy nghĩ của mỹ nữ da đen này, tuy nhiên hắn cũng không ngại, dù sao thì chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ được vị Chấp Năng Giả hùng mạnh kia biết.
[/SIZE] o0o
[SIZE=4]
Hướng Nhật cũng đã hội họp cùng đám người Lưu Phi, trên thực tế, hắn cũng không đi đâu xa, mà đang chờ ở bên ngoài siêu thị, đám người Lưu Phi vừa ra cửa là thấy được hắn, Vưu Kỷ Tử vừa đung đưa chiếc di động mới trong tay, vừa cao giọng gọi:
- Ca ca, anh xem này.
Rất hiển nhiên, đối với việc mua được chiếc di động mình yêu thích, hơn nữa còn là hàng cao cấp mà bình thường chỉ có thể nhìn chứ không thể sở hữu, nàng không phấn khởi mới là lạ.
Anh Tỉnh Á Mỹ thì điềm tĩnh hơn nhiều, song cũng nhìn ra được khuôn mặt rất hưng phấn, vẻ mặt cũng hơi đỏ bừng vì kích động.
- Uhm, rất đẹp, xem ra ánh mắt của các em cũng không tệ.
Nhìn thấy vẻ đặc biệt hưng phấn của hai nha đầu, Hướng Nhật đương nhiên sẽ không làm các nàng mất hứng, ánh mắt thoáng lướt qua Lưu Phi và Quyết Ngư phía sau, lại nhìn về phía Âu Dương Kiếm lúc này cũng đi ra theo và đang mang vẻ mặt âm trầm, còn có tiểu mỹ nữ cảnh sát Lí Trinh Lan thì vẫn tỏ ra khó chịu như trước.
- Âu Dương 'Tiện' huynh, ngươi có cần phải gấp gáp như vậy sao?
Hướng Nhật dùng tiếng Trung nói, đương nhiên, hắn biết đối phương nghe là phải tức giận. Tên tiện nhân này vừa rồi đã sắp đặt vụ tai nạn xe cộ kia, nhưng hiển nhiên tiểu tử này còn chưa biết nếu chọc giận mình tức giận thì phải trả giá lớn thế nào. Hướng Nhật sở dĩ còn giữ được kiềm chế, đó là vì hiện tại đang ở nơi đông người, nếu như cho hắn một cơ hội, hắn nhất định sẽ giết chết thằng cặn bã này mà không chút do dự.
Tuy nhiên Âu Dương Kiếm hình như nghe mà không hiểu, ánh mắt có chút âm trầm:
- Nghe nói, ngươi có ba người bạn nữ giới cũng tới Hàn Quốc?
Trước khi ra ngoài, Âu Dương Kiếm cũng đã nhận được tin tức từ thủ hạ, việc bắt cóc ba cô gái ngoại quốc kia diễn ra hoàn toàn thuận lợi. Cho nên, hắn mới nói mà không kiêng dè gì.
- Bạn nữ giới?
Ánh mắt Hướng Nhật trầm xuống, hắn nghĩ tới ba người Alice mới vừa rời đi, trong lòng mơ hồ xuất hiện một cảm giác bất an. Hắn biết, đối phương nếu đã dám hỏi như thế, ba người Alice nhất định đã rơi vào trong tay đối phương.
Thấy vẻ biến hóa trên mặt của Hướng Nhật, trong lòng Âu Dương Kiếm dâng lên một tia khoái cảm vì trả được thù, nhất là theo lời của thủ hạ thì ba cô gái ngoại quốc kia trông cũng không tệ, trong lòng tức thì dục hỏa bừng bừng, nhưng mà vẻ mặt vẫn âm trầm như cũ:
- Ngươi cũng biết, Seoul mặc dù không lớn, nhưng đối với những người lần đầu đến đây, cũng sẽ rất dễ bị lạc đường.