- Cha! Con đây, đi, chúng ta đi ăn cơm trước, rồi con sẽ kể cho cha nghe những chuyện mấy năm gần đây.
Hướng Nhật mỉm cười đỡ tay Hướng phụ vẫn còn đang kinh ngạc, đi về phía đoàn xe.
- Tiểu tử thối! Chuyện tình lớn như vậy mà không nói cho ta trước một tiếng!
Hướng phụ dù sao cũng từng hoạt động trong quân đội mấy chục năm, thích ứng mọi chuyện rất nhanh. Đương nhiên chỉ là thích ứng điểm Hướng Nhật thành công trong sự nghiệp mà thôi.
Ở trong suy nghĩ của Hướng phụ, Hướng Nhật phô trương thanh thế đi đón mình, lại còn thuê nhiều mỹ nữ như vậy, đó là nó hướng mình thể hiện tài lực hùng hậu của nó. Đứa con trai tính cách quái gở của mình có một ngày lại trở lên thành đạt như vậy, thân là cha nó ông thực sự cảm thấy rất, rất vui vẻ! Hướng phụ hiển nhiên đã coi chúng nữ trở thành những minh tinh được Hướng Nhật dùng tiền thuê tới để đón ông cho đẹp đội hình, phù hợp với dàn siêu xe.
- Hắc hắc, cha, tốt nhất là người chuẩn bị tâm lý thật tốt đi.
Hướng Nhật vừa cười vừa dẫn cha mình đi về phía chiếc Rolls-Royce.
- Ừm?
Hướng phụ kinh ngạc ừm một tiếng, trong ngạc nhiên còn có cả sự vui mừng không hề nhỏ!
Rất nhanh, hai cha con Hướng Nhật đã đi đến trước cửa chiếc Rolls-Royce.
Chúng nữ nhanh chóng xếp hàng ngay ngắn đứng ở một bên. Thời điểm Hướng phụ đang tập trung quan sát những cô “minh tinh” này thì.
Ba!
Hai!
Một!
- Con chào cha ạ!
Chúng nữ đồng thanh hô, thường ngày mạnh mẽ như Anna, An Tâm, Phạm Thải Hồng giờ cũng đều tỏ ra là một người con gái ngoan ngoãn cúi người chào cha.
- . . . .!!!
Hướng phụ không biết nói cái gì. Đầu óc nhất thời tạm ngừng hoạt động, không thể tiêu hóa nổi tin tức quá lớn mới nhận được này.
- Hắc hắc, cha, các nàng. . . Đều là vợ sắp cưới của con đấy.
Hướng Nhật cố lấy dũng khí thấp giọng giải thích.
- . . . .
Hướng phụ vẫn đứng hình như cũ.
- Cha, hắc hắc, lên xe đi, chúng ta đi ăn cơm trước đã, con biết người có chút khó có thể tiếp thu, để Tiểu Bảo từ từ giải thích cho người nghe.
Hướng Nhật cẩn thận ngồi vào trong xe, từ chiếc tủ lạnh bên trong xe lấy ra một chai vang 80 cùng với hai cái ly, nhẹ nhàng rót rượu vào cả hai ly.
- Lái xe, tới Bích Hải Thanh Thiên Mỹ Thực Lâu.
Hướng Nhật quay về phía người tài xế nói, ăn cơm thì phải ăn ở nơi có đồ ăn ngon nhất! Ở thành phố Bắc Hải này không đâu có thể hơn được Bích Hải Thanh Thiên Mỹ Thực Lâu, cha có lẽ cả đời này cũng chưa được ăn mấy món sơn hào hải vị, từ hôm nay trở đi, nhất định phải để cho cha mẹ hưởng thụ những điều tốt đẹp nhất trên cõi đời này! Đây là điều Hướng Nhật dặn lòng mình bù đắp cho linh hồn Hướng Quỳ...
Tài xế nhận lệnh liền truyền đạt lại qua điện thoại cho chúng nữ, một hàng siêu xe thong thả dời nhà ga đi về nơi xa ấy. .
- Tiểu tử thối! Mấy năm không gặp mà ngươi làm cho cha ngươi hơi bị kinh sợ đấy!
Hướng phụ từ trong một loạt kích thích bất ngờ giờ mới hồi phục lại được một chút tinh thần, lúc hồi thần lại thì đã ngồi trong một chiếc siêu xe sang trọng đủ chỗ cho mười người ngồi, ngơ ngác nhìn đồ trang trí bên trong xe, đầy đủ tiện nghi: tủ lạnh nhỏ, lò vi sóng, TV LCD, bàn ăn, thậm chí có cả quầy bar nhỏ...
Mấy thứ này Hướng phụ mới chỉ mới thấy trong TV, giờ nó ở ngay trước mắt ông làm ông thêm một phần kinh ngạc!!
- Đây là cái mà mẹ ngươi nói là kiếm được chút tiền nhỏ đây hả? ? ? Có người yêu là đây hả? ? ? ?
Hướng phụ vừa mới dịu xuống, lập tức tức giận nói.
- Hì hì. . . Hì hì. . .
Hướng Nhật nhất thời không biết trả lời như thế nào, giả vờ ngu cười cho qua chuyện.
- Cười cái gì! Trả lời ta đi chứ!
Biểu tình Hướng phụ biến đổi, khuôn mặt trở lên nghiêm túc không gì sánh được, cùng với ánh mắt như hình viên đạn, bắn thẳng về phía Hướng Nhật.
“Quả nhiên là cha ta! Có khí thế!” Hướng Nhật cảm thán than thầm.
- Cha, quá khứ người đã từng ở trong quân đội, hơn nữa cũng thuộc tầng lớp cấp cao, vậy người có biết điều này có ý nghĩa như thế nào không?
Hướng Nhật kỳ thực từ tối hôm trước đã nghĩ thật nhiều phương pháp ứng đối cho ngày hôm nay, hoàn toàn không e ngại vấn đề gì.
Nói xong liền vươn tay phải ra điểm lên không trung một cái, một cột nước nhỏ theo ngón tay Hướng Nhật chỉ ra mà xuất hiện, di chuyển vòng quanh ngón tay, hoàn toàn không bị việc oto đang di chuyển hay vấn đề trọng lực ảnh hưởng. Vốn Hướng Nhật định dùng lực lượng Mật Giả Cách không thủ vật, có điều nghĩ lại thấy dùng thủy dị năng có phần trực quan hơn.
- Ngươi là! ! Ngươi là! ! ! Dị năng giả! ! ! !
Hướng phụ vốn mới lấy lại được chút bình tĩnh, giờ tim lại nhảy loạn một lần nữa! Ông đã hoàn toàn không còn nhận ra đứa con của mình nữa, kinh ngạc ngây người.
Con mình là dị năng giả? ? Dị năng giả? ?
Quá khứ ông ở trong quân đội cũng thuộc thành phần cán bộ cấp cao, hơn nữa lại có qua lại với Dịch gia, đối với việc thế giới có dị năng giả ông cũng không ngạc nhiên cho lắm. Ông hiểu dị năng giả đại biểu cho vấn đề gì.
- Cha, trước tiên người phải bình tĩnh đã.
Hướng Nhật nhìn cha mình kích động, tranh thủ thời gian trấn an ông.
- Dị năng giả! Dị năng giả!
Hướng phụ vẫn như cũ, chìm đắm trong sự thực con trai mình là dị năng giả, cũng không biết trong lòng ông đang nghĩ cái gì.
- Cha... Cha! Người không có sao chứ?
Hướng Nhật giật mình, chỉ là dị năng giả thôi mà. . .
- Ha ha! Tiểu tử thối! Trách không được!
Hướng phụ đột nhiên đổi giọng nói.
- Ách. . .
Lần này đến phiên Hướng Nhật kinh ngạc đến ngây người, cha mình đổi giọng nhanh quá vậy?
- Tiểu tử thối! Chắc ngươi cũng biết dị năng giả đại biểu cho vấn đề gì? Thành tựu ngày hôm nay của người toàn bộ là do dị năng của ngươi ban tặng hả?
Ánh mắt Hướng phụ như kiếm nhìn chằm chằm Hướng Nhật.
- Vâng, không khác gì cho lắm. . .
Hướng Nhật ngẫm lại, cũng đúng, coi như là chính mình chuyển sang kiếp khác, nếu như không có lực lượng biến thái thì sợ rằng ngày hôm nay mình vẫn còn là một người học sinh bình thường.
- Hướng Quỳ, thành thật trả lời cha, quốc gia có đến tìm con không?
Hướng phụ nghiêm túc hỏi. Dù sao ông cũng đã từng sinh hoạt trong quân đội, đối với phong cách làm việc của quốc gia ông cũng hiểu phần nào. Nếu Hướng Quỳ có được thành tựu như ngày hôm nay, như vậy không khó để quốc gia phát hiện ra sự thực ẩn dấu đằng sau thành tựu của con trai mình. Bằng không một người học sinh bình thường dựng nên cơ nghiệp từ hai bàn tay trắng liệu có thể có được địa vị như bây giờ sao, có thể sao?
Hướng Quỳ có thể tự do sinh sống trong thành phố này, hơn nữa lại còn kiêu ngạo dùng nhiều siêu xe như vậy đến đón ông, điều này khiến Hướng phụ rất là khó hiểu.
- Cha, đây chính là một vấn đề con muốn nói cho người biết, quốc gia đã tới gặp con. Có điều người hẳn là cũng hiểu một cá nhân có thực lực cường đại đến một mức độ nhất định, thì quốc gia cũng sẽ không dám mạo hiểm ép buộc hắn, bằng không sẽ mang lại hậu quả hết sức nghiêm trọng.
Hướng Nhật hời hợt cười, chẳng qua trong lời nói của hắn cũng có đôi chút là chém gió, dù sao trước đây Trương lão đi xe đến tìm hắn thì thực lực của hắn chẳng qua cũng chỉ tầm Mật giả cấp bốn mà thôi.
- Hả? Ngươi muốn nói ngươi có thực lực khiến cho quốc gia cũng phải cúi đầu?
Hướng phụ càng thêm kinh ngạc hỏi.
- Vâng, bằng không thì con nào dám phô trương như thế này đi đón người chứ.
Hướng Nhật tự hào hỏi ngược lại.
-------------------------
Lời Phong Mộng: mấy chương này không có đánh nhau, tính kế, là để tiến hành tổng hợp lại nội dung, làm rõ các nhân vật, sự vật quan trọng trong truyện, tình tiết hay vẫn còn ở đằng sau.