Trong mắt Phật, tình yêu là một lực lượng vô cùng to lớn, vì đó là bản năng, tựa như khi con người đói cần phải ăn cơm, khi khát muốn uống nước, tất cả điều đó đều không thể cưỡng lại được .
Hơn nữa với nam giới đang lúc kiến thức nửa vời về chuyện nam nữ, vì động vật giống đực vốn có tính xâm lược, chủ động, thường sẽ rất thèm muốn, cái loại này khó có thể ức chế cần phải bộc phát dù ham muốn dục vọng lúc nào cũng ẩn đi, làm cho người ta cảm giác nam giới đã đến lúc theo đuổi người khác giới, vì để thỏa mãn cái dục vọng của bản thân.
Giống như động vật săn mồi, nếu có cơ hội, tuyệt đối không bỏ
Con người dù sao cũng là người, con người sỡ dĩ là người, ngay tại việc khống
chế bản năng. Sẽ có người mẹ thà rằng mình chết đói, cũng sẽ đem bánh bao xin về được cho đứa con, trong sa mạc binh sĩ hành quân sẽ có người tự nhảy vào thùng cắt đứt cổ họng, cho máu tươi chảy vào thùng lớn.
Đương nhiên, chuyện đó giữa nam nữ cũng không đến mức phải bỏ ra cống gắng như vậy mới có thể kìm chế bản năng.
Lý Lộ Từ là một người con trai trưởng thành đủ mạnh mẽ đầy máu nóng, đối với khác giới cũng có đồng dạng tò mò và thần bí, nhưng đối với hắnhắn mà nói, nỗ lực học tập , đi làm kiếm tiền , có thời gian rãnh sẽ tranh thủ cùng bạn bè thi đấu trò chơi, cuộc sống của hắn như thế là quá đủ rồi, không giống như một số người rãnh rỗi đến mức trong đầu ốc chỉ nghĩ đến chuyện đó, cảm thấy một khi có cơ hội, tất nhiên ham muốn, tất nhiên không khống chế được chính mình.
Vì để thỏa mãn bản thân, có thể làm tổn thương người khác, có thể làm trái với nguyên tắc của mình, có thẻ làm chuyện người khác không biết mà bị người đời nhạo báng, có một số người sẽ làm như vậy, nhưng Lý Lộ Từ thì không .
Trong mắt hắn, nếu bản thân đối với An Nam Tú có sự thèm muốn mà làm ra chuyện biến thái như vậy, như thế là trái với thói quên kiên trì lâu nay của hắn, trong tình trạng vô ý thức hoặc bị động phát sinh những việc khiến hắn bất lực cảm thấy xấu hổ, nhưng chính hắn tuyệt đối không muốn thậm chí không hy vọng điều đó.
Con người phải có cái kiên trì của bản thân, phải có ranh giới cuối cùng, nếu không bản thân làm sao có thể đối mặt với bọn người không có chút kiên trì, không có ranh giới cuối cùng để ngẩng đầu lên mà mà khinh bỉ bọn chúng ? Giống như Đào Nguyệt và Lưu Dương.
An Nam Tú bây giờ, thân hình nhỏ bé của cô được bao bọc trong lớp chăn mỏng.
- Nếu chưa muốn xuống lầu, chúng ta nghỉ ngơi thêm chút nữa.
- Không, anh không chứng minh được tôi sẽ rời khỏi đây.
An Nam Tú cố chấp lắc đầu.
Lý Lộ Từ dắt An Nam Tú xuống lầu dưới, đụng phải bà Lý đang tập thể dục buổi sáng, Lý Lộ Từ tuỳn tiện hỏi:
- Bà Lý, bà nói tôi có thích cô ấy không?
Bà Lý có chút kỳ quái, sau đó nhìn cô gái trẻ, cười gật đầu:
- Dĩ nhiên, cô bé lúc đầu mới đến đây khiến người ta nhìn thấy mà đau lòng, còn bây giờ được cậu chăm lo kỹ lưỡng, có thể không thích cô bé sao?
An Nam tú trừng mắt nhìn Lý Lộ Từ, có đáng là gì?
Ông Tiền đứng một bên nói:
- Sao thế, lại giận dỗi sao?
Lý Lộ Từ đối với cô không tệ, ông thường xuyên nhìn thấy xế chiều câu ấy vội vội vàng vàng, chào hỏi với hắn, hắn chỉ nói phải về kịp để nấu cơm cho cô ăn, ngay cả bố mẹ cũng không tích cực như vậy.
An Nam Tú nắm lấy tay Lý Lộ Từ, cúi đầu xuống, những chuyện này cô ấy biết, nhưng không làm sao có thể để ở trong lòng, chỉ cảm thấy điều đương nhiên hắn phải làm.
Phía trước Lâm La Yến đang đi tới, lần này không có đi cùng Hàn Nhất Hạ, nghe được câu hỏi của Lý Lộ Từ, cười khoái chí đến rung cả lên, cũng khó cho cô ta, lạnh thế này mà còn ăn kiên trì mặt lộ ra hở hang.
- Em gái nhỏ, để biết đàn ông có thích em không, thật ra rất đơn giản, lưu ý ánh mắt của hắn , ánh mắt của hắn cứ nhìn theo cơ thể của em, thì nên tránh xa hắn, nếu thật sự thích em, hắn sẽ nhìn chằm chằm vào mắt em nhiều hơn.
- Chị Lâm, kim nghiệm của chị dạy cô ấy còn quá sớm, chúng tôi nói không phải là việc này.
Lý Lộ Từ đã đủ đau đầu với An Nam Tú nghĩ thứ kỳ quái không xong kia, tiếp tục cho Lâm La Yến dạy bảo những thứ này sao mà chịu nổi?
An Nam Tú Nhìn thoáng Lâm La Yến, người phụ nữ này lời nói và hành động của cô hòan toàn mâu thuẫn, không lẽ cô ta không muốn được đàn ông thật sự thích cô ta, cho nên mới mặt hở hang như thế? Thật là cá tính kỳ quái, nhưng Lý Lộ Từ từng nói người phụ nữ này làm quen với đàn ông chỉ với mục đích lên giường, thật ra cũng không kỳ quái, giống như đạo lý con công đực thích mở nắp bình.
Lý Lộ Từ kéo An Nam Tú đi ra, hai người đi qua một bên, nhìn đối phương, sau đó An Nam Tú tránh né ánh mắt của hắn, vì cô ấy hiểu ra, bất cứ lúc nào hắn cũng thích nhìn mắt của cô, nhìn mắt cô mà cười, nhìn mắt cô mà giận dữ, nhìn mắt cô khi không biết phải như thế nào, vậy có phải thật sự thích cô ấy không?
Lý Lộ Từ móc ra điện thoại, gọi điện cho An Tri Thủy.
An Tri Thủy lúng túng bắt điện thoại, vì cô đang chứa chấp Lý Bán Trang, nhỏ nhẹ nói:
- Alo, Lý Lộ Từ hả? Mình là An Tri Thủy.
Lý Lộ Từ đương nhiên biết cô là An Tri Thủy, trực tiếp nói :
- Lớp trưởng, cậu nói mình có thích An Nam Tú không?
Thậm chí nuốt nước miếng cũng không dám to tiếng, An Nam Tú ngay ở kế bên chứ đâu.
Nghe thấy Lý Lộ Từ gọi điện cho An Tri Thủy, lông mày của An Nam Tú dựng cả lên.
- Dương nhiên rồi, công chúa Tú ưu tú như vậy ai mà lại không thích ?
An Tri Thủy nói vào trọng điểm, biến câu nói của Lý Lộ Từ thích An Nam Tú dần dần thành mọi người đều thích An Nam Tú, như thế trong lòng cô sẽ nhẹ nhõm đi, nhưng cô cũng không biết tại sao lại nói như vậy .
Lý Lộ Từ cảm ơn An Tri Thủy, tắt điện thoại.
- Cô xem, ngay cả An Tri Thủy cũng nói như vậy.
An Nam Tú vẫn còn giận hờn, nhưng trong lòng thoải mái hơn, nhưng như thế nào An Tri Thủy cũng là tình địch lớn nhất .
Lý Lộ Từ gọi tiếp cho Lý Bán Trang, Lúc này Lý Bán Trang không có tắt điện thoại, sau một lát mới bắt điện thoại, sau đó giọng điệu giống như nghẹn ngào
- Anh, thế nào rồi ?
- Bây giờ anh hỏi em một vấn đề, em có cảm thấy anh thích An Nam Tú không? Thành thật mà nói, không được nói vô nghĩa.
Lý Bán Trang hiểu ra mọi chuyện, nhất định là anh đang cố gắng chinh phục công chúa Tú đây, lập tức lớn tiếng nói :
- Em rất phiền An Nam Tú, từ khi cô ấy đến, anh ở bên cô ấy còn nhiều hơn em, chỉ ảm thấy anh rất thích An Nam Tú, luôn thương yêu, chăm sóc cô ấy, giống như cô ấy mới là em ruột của anh, thích đến không sao chịu được, ôm vào trong lòng xem ti vi, ôm vào trong lòng kể chuyện, ôm vào trong lòng mà tranh cãi, hận là không thể giữa trong lòng bàn tay ngậm trong miệng, tại sao lại có thể như vậy.
Nói xong Lý Bán Trang nhanh chóng tắt điện thoại, càng nói cô càng tức, vốn không phải là phối hợp anh của cô, tất cả đều là nói thật.
Lý Lộ Từ nhìn An Nam Tú :
- Làm sao đây, mọi người đều nhận thấy tôi thích cô, cô cảm thấy thế nào?
- Nhưng …… nhưng anh vẫn chưa làm chuyện đó với tôi .
An Nam Tú hai tay nắm lại thật chặtsau lưng, cúi đầu nhìn trên mặt đất có con kiến bò qua bò lại, gò má đỏ ửng lên, tại sao Lý Lộ Từ không muốn làm chuyện đó với cô ấy, nhưng mọi người đều cảm thấy hắn thích cô?
Lý Lộ Từ đau đầu, An Nam tú rốt cuộc đang suy nghĩ gì?
- Cô thật sự muốn tôi làm chuyện biến thái với cô hả ?
Lý Lộ Từ không còn cách nào, nghiêm túc nói với cô.
An Nam Tú nhìn thấy vẻ mặt cứng đơ bất lực của hắn, giống như muốn khẳng định điều gì, có chút không hiểu rõ lý do, cũng có chút khẩn trương theo.
- Tôi cảm thấy cô căn bản không hiểu biến thái là gì.
Tâm tư cụ thể của An Nam Tú tại sao lại khiến hắn khó hiểu đến vậy, nhưng dựa vào những gì hắn hiểu về An Nam Tú, hắn tin chắc điều mà hắn nói.
- Tôi đương nhiên biết.
An Nam Tú có học thức uyên bác, cái thế giới nông cạn này, có cái gì mà cô không biết?
Lý Lộ Từ dắt An Nam Tú lên lầu, cầm lấy MBP màu trắng của cô, đi vào phòng của cô, sau đó lên mạng tìm kiếm.
- Làm gì thế?
An Nam tú đứng một bên tò mò quan sát.
- Cô hãy xem cái này trước.
Còn có 30 giây quảng cáo, Lý Lộ Từ bắt cô ấy ngoan ngoãn ngồi yên :
- Đợi cô xem xong cái này, thì cô mới biết thế nào là biến thái, đến lúc đó chúng ta mới quyết định nên làm chuyện đó không, có được hay không ?
An Nam Tú gật đầu, ánh mắt trong suốt tràn đầy mờ mịt, Lý Lộ Từ muốn làm gì đây.
Lý Lộ Từ vội vàng đóng kín cửa, điên rồi, ngày hôm qua Lý Bán Trang điên rồi, hôm nay tới An Nam Tú điên rồi, sau đó Lý Lộ Từ cũng điên luôn.