Mục lục
[Dịch] Ngã Đích Lão Bà Thị Công Chúa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Lộ Từ cầm khăn lau tóc, chỉ chỉ Lý Bán Trang:

- Lý Tử nhà chúng ta lại chẳng có thân phận công chúa, nhưng Lý Tử em nói xem, trong lòng anh, em có phải công chúa không?

Lý Bán Trang bò từ trong ra, ôm chặt lấy cổ Lý Lộ Từ, cười ngọt ngào:

- Lý Tử chính là công chúa của anh.

An Nam Tú tức giận, không thèm liếc lấy hai anh em đáng ghét này lấy một cái.

- Cô xem, Lý Tử không phải công chúa, nhưng vẫn khí chất bừng bừng, xinh đẹp, đáng yêu lại phóng khoáng, trông đã giống công chúa rồi.

Lý Lộ Từ tiếp tục đả kích tính tự cao tự đại vốn sinh ra đã có An Nam Tú:

- Có một số trẻ con tính tình cáu cẳn kể cả là công chúa thì trông cũng chẳng giống công chúa.

- Lý Lộ Từ, anh đáng ghét chết được….

An Nam Tú bò dậy, giơ nắm đấm con con lên định thụi vào ngực Lý Lộ Từ.

Lý Bán Trang đang vắt vẻo trước ngực Lý Lộ Từ, thấy An Nam Tú đang mặt mày hùng hổ, liền cười khanh khách giơ tay ra đỡ, kết quả là nắm tay của An Nam Tú đấm thẳng vào ngực Lý Bán Trang.

Kể cả lực không lớn, nhưng ngực của con gái là bộ phận yếu ớt nhất, sờ véo bóp nhàu một chút thì không sao, nhưng sao một nắm đấm nhẹ như long hồng thôi cũng khiến Lý Bán Trang đau điếng, hét lên:

- Anh, báo thù cho em, con bé bắt nạt em kìa.

- Rõ ràng là hai người bắt nạt tôi.

An Nam Tú cũng chẳng vừa, không có ý định lùi bước.

Nắm đấm An Nam Tú vẫn giáng xuống người Lý Lộ Từ, Lý Bán Trang đương nhiên không đánh lại cô, vẫn cứ ôm chặt lấy cổ anh trai, giơ tay cù đét An Nam Tú.

An Nam Tú bị công kích bất ngờ, không kìm nổi bật cười, hốt hoảng tránh đi, cứ thế vô ý cuống cuồng ôm lấy cổ Lý Lộ Từ nhảy ra phía sau hắn.

Trước một đứa, sau một đứa, tay Lý Lộ Từ còn đang cầm chiếc khăn bông, không cách nào giữ được thăng bằng, vèo một cái đã ngã xuống ghế sô fa.

Lý Lộ Từ ngã đến mức đầu óc choáng váng, lại giật mình sợ hãi, hắn hiểu rõ trọng lượng của bản thân, cẩn thận không lại đè bẹp Lý Bán Trang, cũng may Lý Bán Trang với An Nam Tú còn đang mải cù lét nhau, trông có vẻ Lý Bán Trang vẫn không có phản ứng gì khi bị cù, còn An Nam Tú thì cứ cười ngặt nghẽo không dứt, chẳng tài nào phản kích lại được.

Lý Lộ Từ thở phào yên tâm, nhìn thấy đống chăn của mình bị đạp bung bét, liền vung tay vỗ đét một cái thật mạnh vào mông hai cô gái:

- Đi ngủ ngay cho anh.

Vì bị đánh vào mông trước mặt người khác, Lý Bán Trang và An Nam Tú đều có chút ngượng ngùng, Lý Bán Trang mặt mày đỏ bừng chạy vào phòng, cô chẳng muốn sau này mỗi lần mắc lỗi lại bị ông anh đánh vào mông, còn An Nam Tú thì cười hơi bị nhiều, mặt mày đỏ gay chạy thẳng về phòng mình.

Lý Lộ Từ thở dài than trời, con gái ở với nhau đúng là dễ dàng sinh chuyện, vốn dĩ Lý Tử rất ngoan, An Nam Tú cũng không thường xuyên gây chuyện, nhưng cứ ở cùng nhau là chẳng còn chút e dè với kiêu ngạo nào nữa.

Giống hệt như hồi nãy vậy, hai người lăn lộn trên ghế, An Nam Tú mặc một chiếc quần sooc ngắn tũn, quần còn kéo cao lên tận eo, lộ ra vòng eo thon nhỏ cùng một chút kẽ mông, còn Lý Bán Trang thì đến quần con cũng lộ hết ra ngoài, trên chiếc quần còn có hình hai chú gấu đang hôn nhau.

Lý Lộ Từ lấy máy tính xách tay của An Nam Tú ra chơi điện tử, hắn đổi hệ thống của máy tính Apple thành Win7, rồi bắt đầu chơi, chỉ có Mã Đức Lý và Tôn Ngạn Thanh đang trên mạng, Lý Lộ Từ liên kết với bọn họ vào Đăng Hải 45, đáng tiếc Madrid chơi Dota thì cừ nhưng chơi Đăng Hải thì còn tệ hơn cả Tôn Ngạn Thanh, tiệm gấu nhỏ của bọn họ chỉ dựa vào một mình Lý Lộ Từ căn bản không chống cự nổi, liên tiếp bị vùi dập thê thảm ba lần liền, Lý Lộ Từ ngán ngẩm thoát khỏi xem sách.

An Nam Tú mua máy tính xách tay mà chưa dùng đến lần nào, cũng chẳng biết cô bé mua để làm gì, Lý Lộ Từ nhìn đống tiền xa xỉ này mà xót xa, ngẫm nghĩ định cài cho cô phần mềm trò chơi QQ, để cô chơi đấu địa chủ hay cái gì đó cũng được.

Lúc Lý Lộ Từ chơi điện tử để ý thấy cửa phòng An Nam Tú có mở ra mấy lần, cô chỉ thò đầu ra nhìn rồi lại đóng cửa lại.

An Nam Tú có rất nhiều hành động kì quái, nhưng Lý Lộ Từ cũng không hỏi cô làm gì, chắc chắn sẽ không nói.

Lý Lộ Từ nằm dài trong chăn, nhắm mắt lại, đợi.

Một lúc lâu sau, An Nam Tú đóng cửa mở cửa phải đến hai ba lần, cuối cùng cũng lén lút bước ra.

Cô bước đến trước ghế sô fa, nhìn nhìn Lý Lộ Từ, thấy hắn không động đậy, hít thở đều đặn.

Lúc này An Nam Tú mới quay người trở về phòng cầm một ít đồ rồi đi về phòng tắm.

Lý Lộ Từ nghe thấy tiếng nước róc rách trong phòng tắm, liền chui từ trong chăn ra, dán tai vào cánh cửa phòng tắm nghe ngóng, không ngờ An Nam Tú lại đang giặt quần áo.

- Cô làm gì thế, nửa đêm canh ba không đi ngủ lại mò dậy giặt quần áo, định dọa chết người khác hả?

Lý Lộ Từ đột nhiên nói.

An Nam Tú quay phắt đầu lại, nhìn thấy Lý Lộ Từ thì mặt đỏ bừng lên, vội vàng giấu chiếc chậu nhỏ vào sau lưng.

- Lần đầu tiên tôi nhìn thấy cô giặt quần áo đấy, chẳng nhẽ trước kia cô toàn nửa đêm canh ba mới đi giặt? Làm sao có thể, sao tôi lại không phát hiện ra lần nào nhỉ?

Lý Lộ Từ khá khâm phục cô bé, An Nam Tú không ngờ lại chỉ vì không muốn để hắn biết cô giặt quần áo mà phải đợi đến lúc này mới đi giặt, lại còn kiên trì một thời gian dài đến như vậy không để Lý Lộ Từ phát hiện, quả thực sắp làm đặc công nằm vùng được rồi.

- Tôi lần đầu tiên giặt…. anh ra ngoài mau…

An Nam Tú đứng dậy, chắn không để Lý Lộ Từ nhìn thấy.

Lý Lộ Từ ngoái đầu một cái đã nhìn thấy rồi, thất kinh nói:

- Cô cho bao nhiêu bột giặt thế hả giời?

Chiếc bình thủy tinh đựng bột giặt Lý Lộ Từ vừa mới đổ đầy ngày hôm nay, vậy mà giờ chỉ còn có dưới một nửa, còn chiếc chậu của An Nam Tú thì bọt trắng phồng phềnh cao hơn cả miệng chậu.

An Nam Tú ngoảnh đầu nhìn, mặt lại chẳng chút biểu cảm:

- Sao mà tôi biết đã cho bao nhiêu, lần đầu tiên làm công việc của người dưới, thể hiện tầm tầm cũng là chuyện bình thường.

- Cô làm thế này mà còn biểu hiện tầm tầm á? Có mà quá chán thì có, lúc Lý Tử lần đầu tiên tự giặt quần áo còn chưa đi học cơ, con bé đã làm tốt hơn cả cô bây giờ rồi.

Đúng là phá gia tri tử, Lý Lộ Từ bước lại xem, vừa mới giơ tay nhấc lên, amen, hóa ra toàn là áo chip với quần con của An Nam Tú, áo chip màu tím, quần cũng màu tím, nhỏ tí, nếu không biết đây là của An Nam Tú, thì đúng là con khá hấp dẫn sexy, chỉ có điều bên trên dính toàn bột giặt với bong bóng, nên cũng chẳng khiến người ta nghĩ ngợi lung tung.

Lúc này thì đến lượt An Nam Tú mặt mày tái mét, cô không ngờ Lý Lộ Từ lại xông vào rồi lôi mấy thứ bèo nhèo này lên thật, mặt mày đỏ tía vội vào giật lại:

- Anh…., anh làm gì thế hả…

- Thôi để tôi giặt cho, nếu không giặt xong cô chẳng mặc nổi đâu.

Lý Lộ Từ lại giơ tay ra cướp lại, da của các cô bé là mềm mại nhất, đã thế lại là thứ mặc lên người, An Nam Tú bỏ nhiều bột giặt vào như vậy, phỏng chừng cô có giũ cũng không giũ sạch được, mặc lên người nhẹ thì không thoải mái còn nặng thì bị dị ứng.

- Tôi không cần…

An Nam Tú còn lâu mới để Lý Lộ Từ giặt, thứ quần áo này mà để Lý Lộ Từ cầm trong tay, thấy kỳ kỳ thế nào vậy.

Lý Lộ Từ đương nhiên sẽ chẳng có thứ cảm giác kỳ quái gì rồi, đổ nước trong chiếc chậu rửa mặt đi, sau đó bắt đầu xả nước từ vòi xuống vò, có mỗi hai miếng vải con con mà phải xả đến năm chậu nước rửa mặt mới hết được bọt.

Lý Lộ Từ nhìn hai gò má đỏ như cắt tiết của An Nam Tú, liền lấy một bánh xà phòng từ trên chiếc tủ ở đỉnh đầu xuống:

- Bình thường tôi giặt quần áo thì đều dùng bột giặt, da tôi dày và thô nên mấy thứ này không cần quá để ý, nhưng con gái thì khác, phải để ý rất nhiều, quần con thì chuyên dùng bánh xà phòng, đồ của Lý Tử thì dùng hương táo, của cô dùng hương nho, hai miếng màu sắc không giống nhau, Lý Tử màu xanh, cô màu tím, đừng dùng lộn, biết chưa hả?

An Nam Tú gật gật đầu, cô cũng chẳng phải con ngốc, việc xà phòng thơm dùng giặt đồ lót của con gái không được để lẫn cô đã nhớ kỹ lắm rồi.

- Sau này đồ lót cô tự giặt còn quần áo khác thì cứ để vào trong máy giặt. Lấy xà phòng thơm xát lên, sau đó vò nhẹ, nếu thấy bẩn thì giặt lâu hơn một chút.

Lý Lộ Từ làm thử, tiện tay giặt sạch luôn cho cô, nhưng đúng lúc cầm xà phòng thơm xát chiếc quần con của An Nam Tú, thì tự nhiên mặt nóng bừng, vội vàng đặt miếng xà phòng thơm xuống:

- Cô tự thử xem, làm như ban nãy tôi nói ấy.

Lý Lộ Từ lộ vẻ xấu hổ, An Nam Tú thì mặt còn nóng hơn, trong lòng tức giận, tên khốn Lý Lộ Từ này vừa nãy chắc chắn không coi mình là con gái, thế mà giờ lại giác ngộ ra, chậm chạp thế không biết.

Thân hình nhỏ bé của An Nam Tú ngồi xổm xuống, đôi bàn tay nhỏ bé vò chiếc quần con cũng nhỏ bé, mặt ửng hồng, Lý Lộ Từ ban nãy có chút xấu hổ, bây giờ lại nghĩ, điệu bộ của bố mẹ khi nhìn con cái chắc cũng giống thế này nhỉ? Lý Lộ Từ thấy bản thân không coi An Nam Tú như em gái, rõ ràng không giống như hắn đối với Lý Bán Trang, nhưng nếu là quan hệ giữa quan thị vệ với công chúa thì cũng không phải, chẳng có tên quan thị vệ nào lại dám đánh vào mông công chúa cả… chẳng nhẽ mình đối với An Nam Tú giống như cha mẹ đối với con cái?

Lý Lộ Từ không biết là bố mẹ thì nên như thế nào, hắn đối với cha mẹ hoàn toàn không có khái niệm, ngẫm một hồi, thấy chắc là thế này, dù gì hắn là không thể có ý nghĩ nam nữ gì với An Nam Tú được.

Cô bé mới mười bốn tuổi, mình lại biến thái rồi! Lý Lộ Từ lắc lắc đầu, ánh mắt chuyển từ cặp đùi thon gọn nhỏ xinh và bàn chân đáng yêu lộ ra từ bộ đầm ngủ của An Nam Tú lên trên.

An Nam Tú cuối cùng cũng giặt xong, Công chúa điện hạ lần đầu tiên giặt quần áo cũng coi như thuận lợi, sau khi vắt cạn, An Nam Tú liền chạy vô phòng riêng phơi, sợ người khác nhìn thấy.

Một lúc sau cô lại chạy ra ngoài phòng khách, muốn ăn một que kem rồi ngủ, nhưng thấy Lý Lộ Từ trừng mắt nhìn lại, nhớ ra từng hứa một ngày chỉ ăn một que, đành bĩu môi định quay về phòng...

- Ngày trước cái đó của cô đều không giặt sao?

Lý Lộ Từ không kìm nổi hỏi với theo, vừa nãy không ngờ lại là lần đầu tiên cô giặt đồ, nhưng nhiều quần áo Lý Lộ Từ rõ ràng thấy mỗi lần cô mặc đều rất sạch sẽ, chắc phải giặt rồi chứ nhỉ.

Chiếc vòng tay của An Nam Tú chợt lóe, một chiếc chậu rửa mặt được khảm tỉ mỉ xung quanh, tráng men màu vàng kim liền xuất hiện, chỉ cho Lý Lộ Từ xem:

- Trước kia chỉ cần để quần áo vào trong, thứ nước đặc biệt sẽ tự động làm sạch vết bẩn, nhưng lúc nãy tôi không cẩn thận đã làm đổ, nước vãi ra nền nhà hết rồi.

Lý Lộ Từ nhìn dòng nước rớt ra ngoài, lại thở dài một hơi, đi cầm cây lau lại giúp cô lau sạch, cũng lười chẳng buồn hỏi những thứ kỳ kỳ quái quái này, đặt cây lau về chỗ cũng, liền ngửi thấy một mùi hương từng rất quen thuộc tràn ngập trong phòng khách.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK