Lâm Lăng hơi giật mình, thu nạp sủng vật xong còn có phần thưởng đính kèm?
Hệ thống này thật tốt.
"Được."
Lập tức, Lâm Lăng không chút do dự gật đầu nói.
"Bing, rút thăm trúng thưởng xong, chúc mừng kí chủ đạt được thiên phú tu luyện chung cực, các phương diện tu luyện võ học đạt tới mạnh nhất, tốc độ hấp thu linh khí tăng lên gấp trăm lần."
Thiên phú tu luyện chung cực?!
Lâm Lăng sửng sốt, trong lòng chợt mừng như điên.
Thiên phú tu luyện của Thương Khung đại lục, chia làm nhược cấp, cấp thấp, trung cấp, cao cấp, siêu cấp.
Về phần thiên phú chung cực, chính là đỉnh cao của tất cả thiên phú tu luyện.
Thiên phú cao hay thấp sẽ quyết định thành tựu võ đạo của một người.
Thê tử của hắn là Triệu Ngọc Nhi, mặc dù chỉ thuộc về thiên phú tu luyện cao cấp, thì cũng đã là một nhân tài kiệt xuất trẻ tuổi trong thành Thiên Vũ.
Lâm Lăng có thể cảm nhận được rõ ràng, xung quanh tràn ngập thiên địa linh khí trải rộng mênh mông.
Chỉ cần ý niệm trong đầu hắn khẽ động, lập tức có thể hấp thu cỗ linh khí này vào thân thể, nhanh chóng rèn luyện gân cốt và huyết mạch trong cơ thể, cường hóa thân thể.
Đổi lại trước kia, thân thể suy nhược của Lâm Lăng làm sao cảm ứng được chút thiên địa linh khí nào, càng đừng nói đến chuyện tu luyện.
Nhưng mà hiện giờ, hắn trực tiếp đứng ở đỉnh cao của tu luyện võ đạo.
Chỉ cần siêng năng một chút, đã dễ dàng có thể bước đến đỉnh cao võ đạo, đây chính là biểu hiện của thiên tài.
Phù——!
Sau khi hấp thu thiên địa linh khí tới mức căng tràn thì thân thể của Lâm Lăng bỗng dưng run lên, chợt cảm thấy trong cơ thể phảng phất như có cái gì đó được đả thông, cực kỳ sảng khoái.
“Linh mạch đả thông, Chiến sĩ cấp 1!”
Mặt mày Lâm Lăng đầy vẻ vui mừng, mặc dù hiểu được chuyện gì xảy ra.
Mọi người đều biết, linh mạch cơ thể con người tổng cộng có chín cái, mỗi lần đả thông một cái là có thể đột phá cảnh giới.
Mà vừa rồi, hắn dẫn động linh khí trời đất xâm nhập vào cơ thể, thành công đả thông linh mạch đầu tiên, tương đương với chân chính bước vào con đường võ đạo, đạt tới trình độ nhất cấp chiến sĩ.
"Rốt cục ta cũng đã có thể tu luyện rồi."
Lâm Lăng siết chặt hai nắm tay, cảm thụ lực lượng cường đại chưa từng có trên thân thể, tâm trạng xôn xao.
Điều này cũng có nghĩa là từ nay về sau, hai chữ phế vật, sẽ triệt để không còn dính dáng gì với hắn!
Lâm Lăng hít sâu một hơi, điều chỉnh cảm xúc kích động.
Sau đó mang theo Công Phu Tiểu Dăng cùng với Lang Chu, đi về phía Vương phủ ở cuối đường.
Bây giờ đã là chạng vạng, sắp đến giờ cơm, vừa lúc trở về ăn cơm, sẵn tiện suy nghĩ xem còn con đường kiếm tiền nào khác hay không.
Nhà ăn Triệu phủ, tổng cộng có hai gian, một lớn một nhỏ.
Nhà ăn lớn là dành cho người của Vương gia tộc, cùng với một ít quản gia cấp cao, mới có tư cách tiến vào.
Nhà nhỏ tất nhiên là nơi để những người hầu dùng bữa.
Bước chân Lâm Lăng vững vàng, trực tiếp đi về phía nhà ăn lớn, căn bản không có ý định tiếp tục đến nhà ăn nhỏ, nơi những người hầu ăn cơm nữa.
Trước kia hắn không thể nhìn thấy, mặc cho người ta lừa gạt, nhưng bây giờ không giống ngày xưa!
Huống hồ mình là con rể lớn của Triệu gia, tuyệt đối có tư cách ăn ở nhà ăn lớn.
Dựa vào tầm mắt của Công Phu Tiểu Dăng, Lâm Lăng vừa đến Vương phủ, lập tức đi thẳng một đường tới nhà ăn lớn.
Cách trang trí trong nhà ăn cũng có chút độc đáo, thoạt nhìn tựa như các quán ăn bên ngoài, hơn nữa còn có phòng ăn riêng.
Đương nhiên, vị trí phòng riêng, đều dành cho những nhân vật cấp cao của Triệu gia mới có thể hưởng thụ ưu đãi này.
Bàn ăn bên ngoài, đại đa số đều là tiểu bối trong gia tộc.
Lúc này, nơi này đã có hơn mười người trẻ tuổi đang dùng cơm, nhìn bộ dáng mồ hôi đầm đìa của bọn họ, chắc là vừa mới luyện võ xong.
Mà ở bên cạnh những người trẻ tuổi kia, có một nam tử trung niên gầy gò đứng bên cạnh bàn, thái độ cực kỳ cung kính hỏi bọn họ có cần ăn thêm cơm hay không.
Nhưng mà những con cháu Triệu gia kia hình như cực kỳ kén chọn, trăm phương ngàn kế muốn làm khó đối phương.
Từ giọng nói của của nam tử trung niên kia, Lâm Lăng lập tức nghe ra.
Người này là Tam quản gia của Triệu phủ, Tần Trì.
Nhiệm vụ của hắn ta chủ yếu quản lý hậu cần ở Triệu gia, quản các loại việc vặt vãnh.
Mà nhà ăn này, chính là nơi thuộc phạm vi quản lý của Tần Trì.
Trong trí nhớ, thái độ của Tần Trì đối với mình cực kỳ ác liệt.
Thường xuyên dặn dò mọi người đừng sửa sang lại quần áo, hay giặt giũ cho mình, ngay cả thức ăn cũng vô cùng khắc nghiệt, dám đem thức ăn thừa của người khác cho mình ăn.
Tuy Lâm Lăng mù, nhưng lòng như gương sáng.
Lấy thân phận con rể Triệu gia của hắn, những người hầu này căn bản không dám phạm thượng như vậy.
Chỉ có một khả năng duy nhất, đó chính là có kẻ chống lưng lớn mạnh phía sau làm khó dễ, mới có thể để cho những hạ nhân này có thể lộng hành như thế!
Giáo huấn Tam quản gia
Lúc này, Tam quản gia Tần Trì cũng chú ý tới Lâm Lăng.
Hắn ta cảm thấy kinh ngạc, không hiểu sao tên con rể mù này, thường ngày trầm mặc ít nói, ở Triệu gia cứ tùy tiện để người nào cũng có thể xem thường, hôm nay lại dám đến nhà ăn chính ăn cơm sao?
Nhưng lại đến rất đúng lúc, ông đây vì phải hầu hạ những thiếu gia này, đang nghẹn một hơi không có chỗ phát tiết đây!
Trong lòng Tần Trì nhe răng cười một cái, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, dường như đã tìm được một nơi để phát tiết.
Cảm nhận được ánh mắt không có ý tốt của Tam quản gia Tần Trì, trong lòng Lâm Lăng hừ lạnh một tiếng, cũng không lập tức nổi giận, quan trọng là phải giải quyết cái bụng trước đã.
Hắn vươn hai tay ra, ra vẻ sờ soạng, bình tĩnh đi tới trước cửa sổ lấy thức ăn.
Tiểu Dăng trên vai liếc mắt nhìn sang, thức ăn ở nơi này, so với nhà ăn nhỏ của người làm, rõ ràng là phong phú hơn nhiều.
Lúc trước đầu bếp tận mắt nhìn thấy, đầu bếp mập mạp cùng với người học việc Tiểu Lý, hai người bọn họ ở trước mặt Lâm Lăng không phải gãy chân, cũng là gãy tay.
Cho nên giờ phút này nhìn thấy Lâm Lăng đi tới, không khỏi có chút sởn da gà, run rẩy nói: "Xin hỏi cần món gì?"
"Cái này, còn có cái kia nữa..."
Lâm Lăng thật sự cũng không khách sáo, ngón tay vẽ lung tung, một hơi gọi năm sáu món ăn, dùng khay đựng thức ăn bưng đi.
Nhất thời vẻ mặt đầu bếp có chút bối rối, Lâm Lăng nhìn như chỉ chọn bừa, nhưng tất cả món đó đều được nấu từ nguyên liệu cao cấp.
Cứ như vậy, Lâm Lăng nâng khay thức ăn lên, trực tiếp đi đến bàn đối diện với Tam quản gia Tần Trì ngồi xuống, sau đó bình tĩnh thưởng thức.