Nghe thế, trong lòng Lâm Lăng lộp bộp nhảy dựng lên. Hắn biết, cấp bậc thành viên của Chấp Sự Đường chia thành áo trắng, áo xanh, áo tím, áo đen, áo vàng. Thực lực của đa số chấp sự áo trắng đều nằm ở cảnh giới Linh Anh bậc một Thánh Vực.
Chỉ khi nào đạt tới cảnh giới Tinh Thần bậc hai Thánh Vực thì mới có thể tiếp nhận sát hạch, thăng cấp lên trên.
Cho nên, trong tình huống bình thường thì tu vi của chấp sự áo xanh đều là võ tu hùng mạnh đạt tới cảnh giới m Dương bậc 3 Thánh Vực.
Nhưng lúc này, nghe hàm ý trong câu đó thì dù các cường giả chấp sự áo xanh lẻn vào Trương gia tìm kiếm chứng cứ cũng có đi mà không có về. Hơn nữa số lượng không ít, trước sau đã có năm chấp sự áo xanh hi sinh!
Rõ ràng là càng khó hơn chuyện của Địch Nghiêu trong Hắc Ám Điện Tông lần trước.
“Đã có chấp sự bỏ mạng, sao Chấp Sự Đường không trực tiếp cho người bắt giữ Trương Ngọc Long?” Lâm Lăng hơi nhíu mày lại, nghi hoặc mà nói: “Ngược lại còn tìm kiếm chứng cứ cái gì.”
Mạc lão lắc đầu, trầm trọng mà nói: “Đừng nhìn Trương Ngọc Long chỉ là một tiểu bối của Trương gia, nhưng hành vi trộm cắp này lại liên quan đến danh dự của toàn bộ gia tộc Trương thị.”
“Vì thanh danh của gia tộc, mặc dù biết được vết nhơ của Trương Ngọc Long, nhưng đám người của Trương gia cũng sẽ vận dụng đủ loại thủ đoạn để che giấu.”
Lâm Lăng bừng tỉnh gật đầu, xem như đã rõ nguyên do trong đó.
“Nếu Trương gia cố ý che chở cho con cháu của gia tộc, hoàn toàn có thể định nghĩa là thông đồng làm bậy.” Sau đó Lâm Lăng nghĩ lại, khó hiểu mà nói: “Sao Chấp Sự Đường không trực tiếp diệt sạch gia tộc này?”
Mạc lão cười một tiếng: “Ngươi mới đến, cũng không biết Điện Tông thâm sâu đến mức nào.”
“So với đế quốc vương triều ở bên ngoài thì thế lực gia tộc của Cửu Đại Điện Tông sớm đã thẩm thấu vào các lĩnh vực, ăn sâu bén rễ.”
“Nếu không có chứng cứ hoàn toàn chính xác thì muốn nhổ tận gốc là điều nói dễ hơn làm.”
Nghe vậy, Lâm Lăng như suy tư gì mà gật đầu, chuyện này giống như pháp luật kiếp trước, nếu như không có đầy đủ chứng cứ thì căn bản khó có thể định tội khiển trách một thế lực đen như tập đoàn tài chính lớn.
“Ta đã hiểu rõ những gì ngài nói.” Lâm Lăng hơi trầm ngâm, sau đó nói: “Nhưng nhiệm vụ của ta chỉ là tìm kiếm chứng cứ có liên quan, còn những chuyện quá mức phức tạp thì ta không cần tham dự vào.”
Đối mặt với con quái vật Trương gia khổng lồ này, hắn cũng không có dã tâm lớn là chỉ dựa vào một mình là có thể lay động, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ mình nhận là có thể đạt được thù lao, mục tiêu của hắn chỉ là lấy được năm thành thù lao treo thưởng kia.
“Suy nghĩ của ngươi cũng không sai.” Mạc lão lạnh nhạt nói: “Nhưng lẻn vào Trương gia cũng có nghĩa là vật hi sinh nhúng chân vào vũng nước đục này, ngươi có tự tin an toàn rút lui được không?”
Lâm Lăng im lặng không nói, hiện tại điều hắn quan tâm không phải là có thể an toàn rút lui hay không, ngược lại là phải tìm kiếm chứng cứ như thế nào, sẽ có manh mối gì giúp hắn giải quyết càng mau lẹ hơn không.
“Bởi vì nhiệm vụ này đặc thù, thật ra tư liệu chi tiết cũng không được để lộ trên bức tường nhiệm vụ.” Mạc lão than một tiếng rồi nói: “Nếu ngươi khăng khăng làm như thế thì lão phu sẽ cung cấp toàn bộ tư liệu cho ngươi.”
Nếu lần này thành viên nhận nhiệm vụ là một chấp sự áo tím thì lão sẽ không tốn nhiều miệng lưỡi như vậy, nhưng theo lão, lấy thực lực chấp sự áo trắng của Lâm Lăng mà nhận nhiệm vụ này thì không khác gì đi chịu chết cả.
“Thì ra còn có tư liệu!”
Vẻ mặt Lâm Lăng lập tức hơi rung động, hiển nhiên cũng không nghĩ tới ông lão này còn giữ lại thông tin bí mật, đây thật là ‘Đưa than ngày tuyết’ đối với tình trạng không có đầu mối lúc này của hắn.