Chăm chú nhìn mặt nạ kim loại trên mặt Lâm Lăng, trong ánh mắt kinh ngạc của Hoa Phong có thêm vài phần nghi ngờ.
"Ừm, ta là đệ tử thân truyền thứ sáu sư phụ mới thu, kính xin sư huynh chiếu cố nhiều hơn."
Hiển nhiên Lâm Lăng đã sớm có chuẩn bị, lạnh nhạt gật đầu.
Tuy nói đồ đệ của Đại trưởng lão chỉ có năm người, rất dễ bị người khác hoài nghi. Nhưng chỉ cần không gặp được năm đệ tử thân truyền kia, hoàn toàn có thể lừa gạt cho qua.
Ngược lại chỉ cần lo tới những đồ đệ của các trưởng lão khác, có thể gặp phải bọn họ bất cứ lúc nào, lấy được thân phận khó bị vạch trần thì càng tốt.
Về phần cái tên 'Lâm Thiên', là do Lâm Lăng lấy bừa một cái tên của một nhân vật Viễn Cổ thần bí.
"Thì ra là đồ đệ mới thu."
Nghe vậy, Vẻ mặt Hoa Phong bừng tỉnh, nghi vấn trong mắt dần dần biến thành một loại hâm mộ.
Ai cũng biết, địa vị của đại trưởng lão ở Điện Tông cực kỳ cao siêu, có được tài nguyên tu luyện vô cùng phong phú, cộng thêm chuyện ông ấy rất ít thu đồ đệ, hoàn toàn tạo thành cục diện tăng ít thịt nhiều.
Cho nên tài nguyên tu luyện mà đệ tử thân truyền của Đại trưởng lão thu được, tự nhiên cũng nhiều hơn đồ đệ của các trưởng lão khác nhiều.
"Vì sao ngươi phải đeo mặt nạ, chẳng lẽ có gì khó để lộ sao?"
Ánh mắt Hoa Phong nhìn chằm chằm Lâm Lăng, nghi hoặc hỏi.
"Diện mạo của ta trời sinh có chút khuyết thiếu."
Ánh mắt Lâm Lăng lạnh nhạt, không giải thích quá nhiều.
Nghe vậy, sắc mặt đám người Hoa Phong hơi biến đổi, ánh mắt cổ quái nhìn về phía Lâm Lăng.
Những đệ tử Phong Linh tông này đều cho rằng Lâm Lăng có diện mạo xấu xí, vì không muốn bị người khác chê cười mới đeo mặt nạ.
Chuyện này làm mọi người cũng không tiện hỏi quá nhiều.
"Phanh!"
Đúng lúc này, một tiếng va chạm nặng nề làm gián đoạn suy nghĩ của bọn họ.
Các đệ tử Phong Linh tông lập tức ngưng mắt nhìn lại.
Chỉ thấy đệ tử thân truyền của tứ đại Điện Tông khác, đã bắt đầu khởi động công kích tấn công vào cửa đá khổng lồ ở vách đá.
Nhưng mà, phù văn bên ngoài cửa đá hơi nhúng nhích, tản ra từng cỗ năng lượng dao động nóng rực.
Hoa văn Hỏa Phượng Hoàng phù điêu khắc trên đó đột nhiên bùng lên một ngọn lửa. Trong vài giây ngắn ngủi, màu xám trên cửa đá màu xám biến thành màu đỏ thẫm, giống như một tấm sắt màu đỏ thẫm, chống đỡ tất cả đòn công kích bay tới.
"Chúng ta cũng nhanh chóng ra tay đi, không thể bị bọn họ đoạt lấy trước."
Thấy thế, ánh mắt Hoa Phong khẽ rùng mình, lúc này dẫn đầu phóng qua, trong tay lóe ra một thanh trường kiếm, lưỡi kiếm hiện lên ánh sáng sắc bén.
Sau đó, hơn mười đệ tử Phong Linh tông cũng theo sát phía sau, trong đó có cả Lâm Lăng. Bời vì thân phận giả của hắn cho nên bây giờ hắn cũng phải hùa theo bọn họ.
Nếu không lại làm bọn họ nghi ngờ lần nữa, sẽ gây rất nhiều phiền phức trong quá trình tìm kiếm kho báu.
"Bang bang bang... !!!"