“Đây là tất cả bảo vật thiên địa mà mấy năm qua Phong Linh Tông đã mất trộm.”
Khi nói chuyện, trong tay Mạc lão dần hiện ra một khối ngọc giản: “Trong đó có hai thứ không thể bảo tồn trong nhẫn không gian, Trương gia nhất định đã giấu trong mật thất.”
“Nếu tìm ra chúng thì có thể xem như chứng cứ.”
Lâm Lăng nhận lấy ngọc giản, dùng linh thức thâm nhập vào trong đó.
Ong ——!
Ngay lập tức, thông tin tư liệu chi chít đã tràn vào trong đầu, trừ chữ viết ghi chép thì còn hiện ra hình ảnh của mỗi loại bảo vật thiên địa.
Mà cuối cùng có hai bức vẽ làm Lâm Lăng chú ý đến.
Hiển nhiên hai bản vẽ hiện ra trong tư liệu cũng không phải vật phàm.
Loại đầu tiên là Vạn Huyết Linh Chi, linh thực này không sinh trưởng tự nhiên, mà được người ta nuôi trồng, phải dùng tinh huyết của hơn một vạn sinh linh khác nhau dung hợp với nước linh tuyền rồi tưới lên.
Uống thuốc này vào thì người cụt tay cụt chân cũng có thể nhanh chóng sinh trưởng ra máu thịt, khôi phục như lúc ban đầu.
Hơn nữa, mặc dù đã ngắt lấy Vạn Huyết Linh Chi, nhưng nó cũng ẩn chứa sức mạnh sinh mệnh hùng mạnh cực đoan. Nhẫn không gian chỉ có thể gửi vật chết, không thể bỏ kỳ vật như Vạn Huyết Linh Chi vào được.
Loại thứ hai là Huyền Hải Băng Phách, nó là linh bảo quý hiếm được hình thành sâu trong hải vực, khi luyện đan, dùng nó để tinh luyện độ tinh khiết của đan dược thì có thể tạo nên hiệu quả càng tốt.
Nhưng vì Huyền Hải Băng Phách thuộc về linh bảo cấp bảo vật thiên địa, đã mang theo linh thức, nhẫn không gian cũng không thể thu nó vào được.
Có hai vật này làm manh mối thì nhiệm vụ tìm kiếm chứng cứ cũng đơn giản đi một chút.
Trong lòng Lâm Lăng lập tức khẽ dao động, âm thầm ghi nhớ hình dạng của Vạn Huyết Linh Chi và Huyền Hải Băng Phách.
“Ngươi thật sự không suy xét một chút à?” Mạc lão nói hỏi thấm thía lần nữa.
Trước kia lão cũng là viên sinh xuất thân từ học viện Thiên Diễn, cũng cảm thấy thân thiết nên muốn chiếu cố hậu bối là Lâm Lăng một chút.
“Mạc lão tiền bối, đa tạ.” Lâm Lăng cười lắc đầu, sau đó chắp tay ôm quyền rồi xoay người rời khỏi căn phòng đá.
Hiện giờ đã tiếp nhận nhiệm vụ, lấy tính cách của Lâm Lăng thì tất nhiên sẽ không lùi bước. Đương nhiên, hắn cũng có cái để dựa vào, đó là hệ thống sủng vật.
Có đám sủng vật ra quân, mặc dù xảy ra bất trắc gì thì cũng không tạo thành nguy cơ bao lớn cho hắn được.
Lúc đi ra khỏi Chấp Pháp Điện, sắc trời bên ngoài đã gần chạng vạng.
Lâm Lăng cũng không có ý trở về mà tính trực tiếp đi đến Truyền Tống Trận, chờ gặp mặt Đào Linh.
Bởi vì dư thời gian nên Lâm Lăng không phi hành, lựa chọn đi bộ qua đó.
Trên đường đi, hắn lợi dụng thời gian này để tiêu hóa tư liệu trong ngọc giản, sau khi tính toán thì số lượng bảo vật thiên địa mất trộm đã lớn đến mức làm người ta líu lưỡi!
Nếu thật sự được chia năm phần trong đó thì quá sung sướng!
Ánh mắt Lâm Lăng chớp động, suy nghĩ trong lòng càng kiên định, nhiệm vụ này phải được hoàn thành!
...