Đại lục Thương Khung, Bắc Cực chi địa.
Cả một vùng đất trắng xóa được bao phủ bởi một lớp tuyết dày.
Sâu bên trong vùng đất này có một tòa tháp bạch kim khổng lồ. Tòa tháp này có kiến trúc giống như tháp Thông Thiên nhưng quy mô của nó nhỏ hơn nhiều. Nơi này chính là cứ điểm của thế lực Ngụy Thần tộc.
Lúc này, ở trên tầng cao nhất của táp tháp khổng lồ. Hàng trăm cường giả Ngụy Thần tộc khoanh chân ngồi thành một vòng tròn. Khu vực mà bọn họ đang ngồi có đầy những hoa văn bí ẩn, đây rõ ràng là một trận pháp vô cùng kỳ dị.
Vù!
Ngay sau đó, luồng dao động Thần lực thuần túy từ trên người bọn họ không ngừng rót vào bên trong trận pháp. Loại Thần lực mạnh mẽ này không phải là trình độ mà Thần phó có thể sở hữu được. Hiển nhiên là bên trong những cơ thể Ngụy thần này đều tồn tại Thần hồn!
Số lượng này hoàn toàn vượt ngoài dự đoán của Lâm Lăng.
Xùy!
Chỉ trong phút chốc, ngay khi trận pháp được kích hoạt, các tia sáng màu trắng lập tức tụ hội lại và tạo thành một bức màn ánh sáng. Khung cảnh bên trong bức màn ánh sáng chính là Thần hồn đã bị Lâm Lăng giết chết trước đó.
Hàng trăm cường giả Ngụy Thần tộc yên lặng chứng kiến khung cảnh bên trong bức màn ánh sáng. Cho đến khi Thần hồn kia bị hút vào Phần Thiên Hỏa Lô, ánh mắt của bọn họ trở nên u ám và ngập tràn sát khí.
“Không ngờ tên nhân loại đáng chết dẫn quân tấn công tháp Thông Thiên vạn năm trước vẫn còn sống!”
Tên thủ lĩnh Ngụy Thần ẩn dưới hình dạng một Cự Ma lạnh lùng nói: “Hơn nữa, không gian Hỗn Độn Phù Châu cũng bị hắn cướp mất.”
“Tên này không chỉ mạnh mà còn có khả năng triệu hồi sủng vật siêu phàm cùng với Phần Thiên Hỏa Lô kia nữa, cho dù chúng ta có cùng nhau lên thì cũng không phải là đối thủ của hắn!”
Những tên Ngụy Thần ở đây đều gật đầu lia lịa.
Mặc dù bọn họ đã tới Đại lục Thương Khung sau khi tháp Thông Thiên bị phá hủy nhưng lại chưa từng chiến đấu với Lâm Lăng bao giờ. Nhưng dù sao bọn họ vẫn không dám xem nhẹ đối với những lời đồn đại về Lâm Lăng. Nhất là khi vừa chứng kiến cảnh đồng bạn của bọn họ bị giết cho nên bọn họ biết rõ Lâm Lăng sở hữu đủ loại năng lực mà cho dù bọn họ có phái ra mười mấy Thần hồn cũng không thể đối phó được!
Chỉ có thừa nhận năng lực của đối thủ mới là cách giải quyết cơ bản kẻ địch. Trải qua hàng vạn năm giấu diếm thân phận ở Đại lục Thương Khung, đám Ngụy Thần đã học được điều này.
“Có lẽ hắn đang ở vùng biên cảnh Đông Huyền Châu, tất cả mọi người đi cùng ta bao vây diệt trừ hắn!”
Tên thủ lĩnh Ngụy Thần Cự Ma đột ngột đứng dậy, vóc người cao lớn toát ra khí thế kinh người.
Ầm!
Tuy nhiên vào lúc này, đột nhiên không gian bên ngoài tháp rung lên. Động tĩnh mạnh mẽ như thể hứng chịu một trận động đất mạnh khiến cho toàn bộ tòa tháp rung chuyển.
Sự cố xảy ra bất ngờ khiến cho các Ngụy thần trong tháp đều thay đổi vẻ mặt, bọn họ lập tức ra khỏi tháp. Cùng lúc đó, các cửa ra mỗi tầng của tháp Thông Thiên đều xuất hiện các bóng trắng bay ra ngoài.
Vù vù vù!
Số lượng bóng người bay ra cực nhiều giống như cào cào. Đội hình như vậy dường như còn mạnh hơn cả tháp Thông Thiên năm đó mấy lần. Hơn nữa khi đó mới chỉ có 5 Thần hồn. Còn hiện giờ cường giả Thần hồn nhập vào cũng phải có hơn trăm!
Tên thủ lĩnh Ngụy Thần Cự Ma ở giữa không trung nhìn về phía xa xa với đôi mắt đỏ rực.
“Tên cường giả kia đã thực sự cắn nuốt Hỗn Độn Phù Châu mới khiến cho kết giới không gian của Đông Huyền Châu thật sự sụp đổ!”
Nhìn thấy hiện tượng dị thường xảy ra, hắn ta lập tức đoán ra được nguyên nhân: “Xem ra kế hoạch thu thập 5 Hỗn Độn Phù Châu của chúng ta đã thất bại!”
Nghe vậy, mấy kẻ Ngụy Thần xung quanh đều tối sầm mặt.
“Thủ lĩnh, chi bằng chúng ta sử dụng sức mạnh của 4 Hỗn Độn Phù Châu còn lại để mở ra thông đạo thông Thần giới.”
Một tên Ngụy Thần tộc Người thú Bỉ Mông lên tiếng đề nghị.
“Tỷ lệ thành công không chắc 100% nên chúng ta không thể thử vào lúc này được.”
Tên Ngụy Thần Cự Ma suy tư một hồi nhưng sau đó lại lắc đầu nói: “Hiện tại tên cường giả nhân loại kia đã hấp thụ năng lượng của không gian Hỗn Độn Phù Châu cho nên chắc chắn thực lực hắn đã được nâng cao.”
“Chúng ta phải sử dụng năng lượng của 4 Hỗn Độn Phù Châu còn lại mới có cơ hội tiêu diệt hắn hoàn toàn!”
Đương nhiên trí thông minh của tên Ngụy Thần Cự Ma không hề thấp, giọng nói tràn ngập sát khí lạnh lẽo.
Sự tồn tại của Lâm Lăng chính là mối nguy lớn nhất cản trở Thần tộc vị diện thế giới này!
“Thủ lĩnh anh minh.”
Tên Ngụy Thần Bỉ Mông kia nhìn Ngụy Thần Cự Ma với vẻ kính sợ, hắn ta không dám phản bác hay phản đối quyết định.
Đúng lúc này, một bóng người màu đen bay tới chỗ bọn họ. Khi bay đến gần, có thể thấy hắn ta là một võ giả Thiên Ma mười cánh.
Các Ngụy Thần có mắt cùng với các Thần phó đều không có phản ứng gì nhiều với kẻ xuất hiện.
Hiển nhiên tên Thiên Ma mười cánh này cũng là Thần phó có nô ấn.
“Chủ nhân, ta có việc gấp cần báo.”
Tên võ giả Thiên Ma mười cánh cung kính hành lễ, sau đó nói với thủ lĩnh Ngụy Thần Cự Ma: “Thần phó ‘Ma Hoàng’ của ngài ở bên Ma Hoàng cung bên kia đã bị một nhân loại tên là Trần Tấn khống chế và cướp ngai vàng.”
Nghe vậy, sắc mặt tên Ngụy Thần Cự Ma tối sầm lại, hắn ta lạnh lùng hỏi: “Chuyện gì vậy? Chỉ là một tên nhân loại, sao có thể trở thành Ma Hoàng được!”
“Chủ nhân, mọi chuyện là như vậy…”
Tên Thiên Ma mười cánh không dám chậm trễ, hắn ta vội vàng báo lại thân phận của Trần Tấn, việc Ma Hoàng bắt đầu xuất hiện khác lạ và thực sự truyền ngôi lại cho Trần Tấn.
Sau khi nghe xong, Ngụy Thần Cự Ma không hề tức giận mà còn trầm ngâm suy nghĩ. Tình huống như thế này hiển nhiên là nô ấn của Ma Hoàng đã bị khống chế. Nếu như muốn khống chế nô ấn của Thần tộc thì phải có sức mạnh của Thần hồn mới làm được.
“Chẳng lẽ là do tên cường giả nhân loại Lâm Thiên kia gây ra?”
Nghĩ tới khung cảnh bên trong bức màn ánh sáng trước đó, Lâm Lăng đã sử dụng sức mạnh Thần hồn để khống chế dấu hiệu của 4 tên Thần phó nên Ngụy Thần Cự Ma không khỏi nghi ngờ.
“Có điều tên kia đang ở chiến trường viễn cổ, một nơi cách Ma Hoàng Cung xa như vậy thì làm sao có thể thực hiện được.”
Nghĩ vậy, trong lòng Ngụy Thần Cự Ma phủ nhận suy nghĩ này.
Nếu như thật sự là do tên đó khống chế Ma Hoàng thì chẳng lẽ đối phương cũng có được sức mạnh Thần hồn sao?
“Trần Tấn…Sao nghe cái tên này có chút quen quen nhỉ.”
Chợt hắn ta nhớ ra điều gì đó, ánh mắt lộ ra vẻ giật mình và kinh ngạc: “Chẳng lẽ chính là tên gian xảo lẻn vào tháp Thông Thiên và cắn nuốt ngược lại các thành viên Thần tộc của chúng ta ư?”
“Dựa vào tư liệu được ghi chép lại, chính hắn ta là người cướp đoạt Thần châu!”
Trong lúc phỏng đoán, một tia tức giận lóe lên trong mắt tên Ngụy Thần Cự Ma, hắn ta đã đoán ra được thân phận của Trần Tấn.
Không ngờ hai người Lâm Lăng và Trần Tấn vẫn còn sống từ vạn năm trước cho tới nay!
Hơn nữa, trong suốt khoảng thời gian này, bọn họ không hề nhận được bất cứ tin tức nào cho đến tận thời điểm mấu chốt này, bọn chúng bắt đầu xuất hiện ngăn chặn kế hoạch.
Lúc này, tên Ngụy Thần Bỉ Mông ở bên cạnh hung ác nói: “Ta lập tức đi giết chết tên kia!”
“Tạm thời đừng rút dây động rừng, cho dù chúng ta có mất đi con rối tộc Thiên Ma thì kế hoạch của chúng ta vẫn tiến hành như thường.”
Tên Thần giả Cự Ma lên tiếng ngăn cản: “Chỉ khi chúng ta tạo ra cuộc đại chiến chủng tộc một lần nữa khiến cho bọn chúng chém giết lẫn nhau thì mới có thể khiến cho thế lực của vị diện này bị suy yếu.”
“Còn chúng ta lúc đó chỉ cần ngồi mát ăn bát vàng, ngư ông đắc lợi là được.”
Trong khi nói chuyện, nụ cười tàn nhẫn xuất hiện nơi khóe miệng của tên Ngụy Thần Cự Ma như thể mọi chuyện đều nằm trong âm mưu của hắn ta.
“Truyền lệnh xuống, con rối của các tộc lập tức phát động chiến tranh!”
“Vâng!”
Theo như mệnh lệnh của Ngụy Thần Cự Ma, thế giới này chắc chắn sẽ lại rơi vào địa ngục chiến tranh sau vạn năm!
(Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.)