Vivian tìm đến chỗ Phong Giai Thành, anh giới thiệu cô với Ngô Thời Nhân.
– Bạn gái mình, Vivian. Bạn của anh, Thời Nhân.
Hai người bắt tay nhau.
– Hân hạnh
– Hân hạnh.
Ngô Thời Nhân nhìn Vivian một lúc rồi nói với Phong Giai Thành.
– Cậu cứ im im như vậy mà tìm đâu ra được cô gái đẹp như vậy làm bạn gái hả?
Phong Giai Thành cười. Vivian nói đùa.
– Anh ấy không có tìm tôi, là nhân duyên đẩy chúng tôi đến với nhau đó.
Ngô Thời Nhân đưa ngón cái lên trước mặt Phong Giai Thành.
– Tên này thật là giỏi.
Sau đó anh lại nhìn Vivian.
– Sao tôi thấy cô có vẻ quen quen, trước đây chúng ta đã từng gặp nhau chưa?
Vivian tất nhiên là không biết. Khoản thời gian cô đến thì chưa gặp bao giờ.
Hà Vĩnh nói.
– Trong tiệc cuối năm của Hà thị trước đây có gặp nhau một lần.
– Không thể nào, một người đẹp như vậy, đã gặp rồi sao mình lại không nhớ được nhỉ? Mà trước đây cô làm ở Cố thị sao?
– Trước đây tôi là trợ lý của Hà Vĩnh.
– “Trợ lý”? Ngô Thời Nhân ngạc nhiên. “Trợ lý trước đây của cậu không phải là…(nhân tình)”?
– Anh nhớ đúng rồi đó.
Ngô Thời Nhân ngạc nhiên, ba người còn lại thì không có phản ứng gì đáng kể.
Dù sao, đối với Vivian chuyện đó chính là quá khứ của Tần Lam, quá khứ cho dù có xấu hay đẹp cũng đều là một phần không thể chối cãi, việc nên làm là đối mặt với nó chứ không phải cứ giấu giấu giếm giếm.
Dù sao thì xung quanh đây đầy người biết chuyện trước kia của họ, cô có thể giấu được sao?
Đúng lúc đó thì nhân vật chính của bữa tiệc cuối cùng cũng đến.
Cô dâu.
Vừa trang điểm xong, Lylia Trang bước vào đêm tiệc với chiếc đầm dài đính đá Swarovski, đôi găng tay trắng và chiếc mũ lưới che một góc gương mặt thanh tú.
Cô vừa đến, Thời Nhân đã bước đến bên cô, chìa tay ra cho cô khoác lên, đi về phía lễ đài phát biểu khai tiệc.
Anh và cô dâu nhảy vũ điệu đầu tiên trong ánh mắt hâm mộ của bao cô gái tham dự. Chỉ mới là đêm dạ tiệc trước nghi lễ chính thức mà bộ đầm của cô dâu lại sang trọng như vậy, không biết lễ phục còn lấp lánh đến độ nào.
Vũ điệu đầu tiên kết thúc, lí ra thì đã đến lúc mọi người cùng vào sàn nhảy với bạn nhảy của mình. Nhưng Thời Nhân lại cho nhạc ngưng lại, cầm micro nói.
– Vợ tôi trước đây có xem một clip trong liên hoan cuối năm của Hà thị, cô ấy nói nếu có dịp phải thi đấu Quick Step với hai người này. Hai vị, không biết có sẵn lòng ứng chiến hay không.
Vivian ngạc nhiên vô cùng, tự dưng lại có màn thách đấu này nữa.
Cô không biết rằng đây là thú vui giữa Hà Vĩnh và Thời Nhân. Một bên thích thách đấu, một bên thì sẵn lòng ứng chiến.
Hà Vĩnh nói.
– Tớ thì không vấn đề.
Mọi người nhìn về Vivian. Cô nói.
– Tốt xấu gì cũng để tôi nhảy với bạn trai một bài trước chứ.
– Được thôi- Thời Nhân nói- Vậy tất cả chúng ta hãy cùng bạn nhảy của mình khiêu vũ một bài.
Âm nhạc nổi lên, một bản tình ca, Vivian nhảy với Phong Giai Thành, Hà Vĩnh với An Hân, Ngô Thời Nhân với vợ và nhiều cặp khác vừa gặp nhau cùng dắt tay ra sàn nhảy.
Vivian hỏi Phong Giai Thành.
– Người bạn này của anh là người như thế nào?
– Anh ta chính xác là bạn của Hà Vĩnh, tính cách khá cởi mở, sôi nổi nhưng mà cũng rất phúc hắc, thích hố người khác, ẩn dưới vẻ ngoài đạo mạo là một tên sợ thế giới không loạn. Với hắn mà nói, càng loạn sẽ càng vui.
– Còn có người như vậy nữa?
Vivian bắt đầu cảm thấy đau đầu.
Bản nhạc kết thúc, mọi người chủ động rời sảnh để lại một khoảng không gian rộng rãi cho họ. Quick step đòi hỏi động tác nhanh, dứt khoát, các bước chạy và các bước nhảy liên tục cho nên cần không gian rộng.
Có điều đầm của cô dâu khá dài, nhảy điệu này rất vướng víu thì phải.
Vừa nghĩ trong đầu như vậy, Vivian đã thấy cô dâu nhận một cây kéo từ bồi bàn, cắt một đường ngang gối rồi cứ thế mà xé luôn đuôi váy ra.
Vivian mở to mắt ngạc nhiên. Cặp vợ chồng này đúng là chơi lớn rồi.
Nhạc nổi lên dồn dập và họ bắt đầu nhảy, hòa vào tiếng nhạc rộn ràng. Hôm nay Vivian mặc bộ đầm đen, dưới đính đá và tua rua màu trắng, mỗi bước nhảy của họ làm những sợi tua rua tung lên bay múa giống như cánh chim đang tung cánh. Hà Vĩnh mặc vest đen. Cặp đôi chính cô dâu chú rể thì mặc đồ màu kem, chiếc đầm đính đá của cô dâu ánh lên rạng rỡ dưới ánh đèn.
Kỹ thuật thượng thừa của hai cặp đã cho khán giả một ấn tượng khó quên.
Khi bản nhạc sắp kết thúc, Hà Vĩnh đẩy Vivian xoay ra ngoài để làm động tác chào kết thúc bản nhảy, không ngờ cô vừa xoay ra lập tức được Ngô Thời Nhân đón được.
Vợ anh ta thì được đẩy đến chỗ Hà Vĩnh.
Âm nhạc lại vang lên, một bản khá chậm, Vivian tuy bất ngờ nhưng vẫn tiếp tục bản này với chú rể.
Anh ta nói với cô.
– Vợ tôi từ thời đại học đã thương thầm Hà Vĩnh hai năm, họ chưa từng có dịp nhảy với nhau vì tên đó lúc nào cũng lạnh lùng. Hôm nay trước khi cô ấy chính thức thành Bà Ngô, chúng ta hãy thành toàn cho tâm nguyện của cô ấy thôi.
Vivian rất không tin lời này.
Phải nói là Lylia Trang vừa đẹp, tính cách lại mạnh mẽ chứ không phải loại nhu mì. Người này sẽ yêu thầm người khác hai năm? Đặc biệt là trước một Hà Vĩnh trẻ tuổi sẽ không từ chối nếu phụ nữ chủ động?
– Theo ý kiến của tôi thì không việc gì phải yêu thầm cả. Hà Vĩnh lúc đó sẽ không từ chối bất kì mối quan hệ mở nào cả. Anh ta chỉ không cần một tình yêu lâu dài thôi. Trừ phi cái vợ anh muốn là tình yêu lâu dài với Hà Vĩnh.
Vì anh ta không tin vào tình yêu, anh ta cũng biết rằng thời sinh viên là lúc nông nỗi và thiếu khôn ngoan, nếu yêu bằng con tim thì con tim đó chắc chắn sẽ bị người ta lợi dụng.
Cho nên anh ta chấp nhận mọi người phụ nữ chủ động đến với anh, một đêm cũng được, nhiều đêm cũng không vấn đề, chỉ có điều sau khi mặc đồ vào rồi thì cứ xem nhau như xa lạ.
Lylia Trang đúng là từng để ý Hà Vĩnh, thế nhưng khi biết anh không muốn yêu nghiêm túc, cô đã bỏ cuộc và chưa từng thổ lộ lòng mình với anh.
Bị Vivian nói trúng, Ngô Thời Nhân bật cười. Anh nói cô chẳng những thông minh mà còn hiểu rõ Hà Vĩnh. Một người như vậy, sao Hà Vĩnh lại để vuột mất chứ, đúng là ánh mắt có vấn đề. Đặc biệt là khi anh nhìn về phía An Hân đang nhìn họ từ xa, lẫn trong đám đông, anh càng không hiểu nỗi lí do tại sai Hà Vĩnh bỏ Vivian mà chọn An Hân.
– Cô đoán xem hiện tại vợ chưa cưới của Hà Vĩnh đang nghĩ gì?
Vivian thật ra không có quan tâm đâu. Cô biết, hiện tại An Hân đang tủi thân, giống như bao nhiêu lần khác, cô ta nhìn những người vây quanh Hà Vĩnh, nhìn cách họ chói sáng hơn cô, rồi cảm thấy bản thân mình không bằng họ.
Cái khuyết điểm luôn so sánh mình với người khác này không bỏ được thì cô ta chỉ tự dày vò mình, vày vò luôn Hà Vĩnh mà thôi.
– Cô ta nghĩ gì thì nên để Hà Vĩnh để ý, chúng ta quan tâm làm gì.
Ngô Thời Nhân cười.
– Coi ra cô đã dứt khoát quên Hà Vĩnh rồi. Giai Thành vậy mà được lợi.
Bài hát kết thúc, họ làm động tác chào khán giả trong tiếng vỗ tay vang dội của mọi người.
Ngô Thời Nhân cảm ơn Vivian và Hà Vĩnh đã giúp cho đêm dạ tiệc một buổi biểu diễn khó quên.
Mọi người lại uống rượu, nhảy múa và vui chơi đến tận nửa đêm.