Từ hôm Vivian đến thăm Phong Giai Thành, lời đồn về bạn gái của bác sĩ Phong nổi lên khắp bệnh viện Phong thị.
Có người đồn cô là một tiểu thư giàu có ở nước ngoài về.
Có người nói cô là con của một người họ hàng của Phong gia chủ, cô và Phong Giai Thành lớn lên từ nhỏ bên nhau, thanh mai trúc mã.
Có người nói cô rất xinh đẹp.
Có người nói cô là diễn viên nổi tiếng.
Hèn chi bác sĩ Phong Giai Thành cứ rảnh một chút là mất tích thời gian gần đây, hóa ra là đến chỗ người yêu.
Sự xinh đẹp bị đồn thổi lên một cách “quá mức” bởi những người trong cuộc, chính là hai vị y tá đã dẫn đường cho Vivian.
– Tôi chưa từng thấy người nào đẹp hơn cô ấy, ăn mặc rất lịch sự, nói năng tử tế còn rất hài phóng nữa, cả bệnh viện gần ngàn nhân viên, nói mời ăn là mời, hơn nữa không biết đặt hàng ở đâu mà vừa ngon vừa đúng giờ.
Tất nhiên, tin đồn xôn xao như vậy, sao lại không lọt được vào lỗ tai của người hai ngày nay vẫn luôn túc trực ở bệnh viện Phong thị. An Hân
Cho dù cô đang ở phòng VIP vừa yên tĩnh, vừa riêng tư thì cái tin đó vẫn len lõi tiến vào.
An Hân và Phong Giai Thành, họ biết nhau đã lâu, mỗi khi An Hân hoặc người nhà cô có bệnh hoặc tai nạn, đều do Phong Giai Thành chữa trị hoặc theo dõi tình hình chữa trị.
An Hân vẫn luôn cảm kích đối với Phong Giai Thành dù rằng cô biết anh chữa bệnh cho cô là làm theo lời Hà Vĩnh. Nhưng thực lòng cô đã coi anh như bạn bè, thậm chí là…anh trai.
Phong Giai Thành luôn tử tế và nhẹ nhàng với tất cả mọi người, An Hân cũng không ngoại lệ.
Nếu mỗi cô gái trẻ trong lòng đều có một hình mẫu đàn ông lí tưởng cho mình thì với An Hân, hình mẫu đó chính là Phong Giai Thành. Cô mong muốn người cô yêu sẽ có tính cách như Phong Giai Thành, nhưng nghèo hơn, tốt nhất là anh ta cũng là con của một gia đình bình thường như cô mà không phải ở trong một đại gia đình giàu có.
Thế nhưng cái đêm định mệnh đó đã cột chặt cô bên Hà Vĩnh, cô từng cố vùng vẫy, không phải vì cô chê Hà Vĩnh, mà là vì cô biết gia thế mình và anh không xứng.
Hà Vĩnh đã mạnh mẽ buộc cô bên cạnh, nhưng sau đó cô lại phải đối mặt với bao nhiêu thứ.
Những người phụ nữ của Hà Vĩnh hoặc yêu Hà Vĩnh thì mắng cô là hồ ly tinh, quyến rũ đàn ông.
Những người nhân viên của Hà thị cũng mắng cô trèo cao.
Ngay cả người thân, bạn bè của gia đình cũng đại ý nói là cô đã bám vào được cây đại thụ tha hồ mà hưởng bóng mát.
Cha cô vì bảo vệ cô mà cãi nhau với họ, sau đó bị họ nói là chưa thực sự thành hoàng thân quốc thích đã trở mặt với người thân.
Thật sự cô bị áp lực khắp nơi, điều này Hà Vĩnh không thể nào biết được.
Hà Vĩnh nói sẽ bảo vệ cô và gia đình cô, nhưng họ cũng đã bị tổn thương.
Cô từng nói mình phải ghét Hà Vĩnh, phải rời xa anh, nhưng cô có thể trốn đi đâu chứ, rời khỏi sự bảo vệ của Hà Vĩnh không chừng hậu quả thảm khốc đang chờ cô.
Mà chuyện rời xa Hà Vĩnh, đến giờ cô đã không còn nghĩ tới nữa. Mấy năm nay, trong bất tri bất giác cô đã yêu hắn, cho nên bây giờ, cho dù những người phụ nữ bên cạnh Hà Vĩnh có làm gì, nói gì, cô cũng không quan tâm nữa.
Cô chỉ cần ở bên cạnh Hà Vĩnh và bảo vệ tốt gia đình của mình là đủ, hạnh phúc của cô chỉ đơn sơ có vậy thôi.
Phong Giai Thành theo lệ đến kiểm tra sức khỏe của An lão.
Đây là căn phòng rộng, có hai giường, một giường cho bệnh nhân và một cho người chăm sóc, tivi, tủ lạnh, toilet, bình đun nước nóng…v.v, tất cả đều được trang bị đầy đủ.
Khi anh đến thì An Hân đang ngồi trên ghế salon. An lão đang ngủ.
Phong Giai Thành kiểm tra qua bảng ghi chép tình trạng bệnh, xem kĩ các chỉ số về huyết áp, nhịp tim, xem xét tình trạng vết mổ…
Anh nói với An Hân.
Tình hình của bác An không có gì nghiêm trọng, vết thương đang lành rất tốt. Đừng quá lo lắng.
An Hân nói cảm ơn.
Phong Giai Thành gật đầu chuẩn bị đi thì An Hân gọi lại hỏi.
– Nghe nói bác sĩ Phong có bạn gái?
– “Đúng vậy.” Phong Giai Thành xác nhận.
– Không biết ai có diễm phúc được làm bạn gái của bác sĩ Phong.
– Cô ấy tên Vivian.
– Hai người quen nhau như thế nào?
– Biết nhau đã lâu nhưng chính thức yêu nhau lúc cô ấy định cư ở Mỹ.
– Thời gian trước, cứ cách một, hai tháng anh lại đi Mỹ một lần. Anh Vĩnh còn nói không lẽ anh bị cô gái nào ở Mỹ bắt mất hồn, thì ra là thật. Giờ cô ấy chuyển về đây ở với anh à?
– Không phải, cô ấy về một phần vì công việc.
– Vậy một phần khác là vì cái gì?
– Ra mắt gia đình tôi.
– Hai người định kết hôn sao?
– Không phải bây giờ, nhưng sẽ là trong tương lai gần.
– Chúc mừng anh, bác sĩ Phong.
– Cảm ơn cô.
– À, bác sĩ Phong, đến khi nào thì cha tôi có thể xuất viện.
– Không cần gấp, tôi đoán Hà Vĩnh sẽ muốn bác ấy ở đây điều trị cho đến khi khỏi hẳn. Sao vậy?
– Cả nhà vì sợ mẹ tôi lo lắng sinh bệnh cho nên đã lừa bà, bảo em trai tôi nói trúng vé đi du lịch tắm suối nước nóng ở Nhật Bản đưa bà rời đi rồi, nhưng chỉ được một tuần.
– Không sao, đến lúc đó thì sức khỏe của bác An cũng đã hồi phục tương đối, có thể xuất viện. Sau đó tôi sẽ theo định kì đến khám cho ông.
– Vậy cảm ơn anh nhiều.
Phong Giai Thành gật đầu. Sau đó rời đi.
An Hân thấy An lão ngủ ngon, không muốn làm phiền ông nên cô ra ban công ngắm cảnh và suy nghĩ.
– “Đám cưới của bác sĩ Phong và bạn gái, không biết sẽ làm trước hay sau đám cưới của cô và Hà Vĩnh. Hay là đề nghị làm cùng với nhau.” Tuy nghĩ là nghĩ vậy, nhưng chính cô cũng không biết hôn lễ của cô và Hà Vĩnh sẽ là khi nào thì suy nghĩ quá nhiều làm gì.