• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi lớn giọng tuyên bố ngay trước mặt toàn thể thành viên gia đình Dịch gia thì Dịch Tư Nghiêm ngay lập tức nhận được sự phản đối từ trong ánh mắt của tất cả mọi người.

Lưu Nhiên là người mở miệng đầu tiên.

“Không thể như thế được. Dịch Tư Nghiêm, cô ta và cả đứa trẻ này đều không liên quan gì tới con cả…”

Sau câu nói đó Dịch Tư Nghiêm lấy ra một bản ghi âm từ trong túi áo vest bật lên cho tất cả mọi người cùng nghe.

“Chúng tôi đã kiểm tra ADN của Dịch tư lệnh và đứa trẻ tên Á Hiên, kết quả cho thấy khả năng hai người là cha con lên tới chín mươi chín phẩy chín chín phần trăm. Kết quả này là sự thật đã được kiểm tra rất nhiều lần, chúng tôi cùng toàn thể bác sĩ trong bệnh viện Bác Ái xin cam đoan và sẽ nhận tất cả trách nhiệm nếu như kết quả trên có sai sót.”

Sắc mặt ai nấy đều đem theo sự bất ngờ cùng hoảng hốt trước thông tin kia. Tất cả bọn họ đều chú ý tới Châu Liên và Á Hiên. Á Hiên lúc đầu còn hứng thú nhưng càng về sau, con bé dường như càng cảm nhận được ánh mắt khác biệt mà mọi người dành cho mình vì thế mà Á Hiên khẽ nép mình gần lại phía Châu Liên, tay con bén kéo chặt lấy quần của Dịch Tư Nghiêm.

Châu Liên vội vàng ngồi xuống ôm lấy Á Hiên rồi bịt mặt con bé lại, vừa ôm vừa nhẹ nhàng vỗ về: “Đừng sợ, có mẹ ở đây…”

“Ba, ông nội… con đã chờ ngày này rất lâu rồi. Con sẽ cưới cô ấy, chúng con quyết định sau khi kết hôn sẽ rời khỏi đây…” Dịch Tư Nghiêm kiên định nói.

Sau khi nghe xong mấy lời này của anh thì ông nội Dịch dường như bị sốc nặng. Ông ta ngay lập tức choáng váng đầu óc rồi ôm lấy ngực ngã xuống. Mấy người bên cạnh vô cùng hốt hoảng gọi bác sĩ và xe cấp cứu để đưa ông ta tới bệnh viện.

Dịch Hoài Thành bận lo cho ông cụ Dịch nên chuyện của Châu Liên và Dịch Tư Nghiêm đều do một tay Lưu Nhiên giải quyết. Trước tiên không biết vì lý do gì bà ta vẫn cứ sai người tách Châu Liên và Dịch Tư Nghiêm ra trước. Á Hiên cũng bị vệ sĩ ôm đi. Lúc đám người kia đi tới cướp lấy Á Hiên từ trong tay Châu Liên con bé đột nhiên gào khóc.

Tiếng khóc như xé toạc đi tất cả bầu không khí náo nhiệt vừa rồi. Á Hiên liên tục gọi Châu Liên. Châu Liên cũng đẩy mấy vệ sĩ đang giữ người mình lại một mực chạy lại chỗ Á Hiên.



Dịch Tư Nghiêm vừa hay thoát khỏi mấy người của Lưu Nhiên đi tới đứng chắn trước mặt Châu Liên bảo vệ hai mẹ con.

“Nghiêm Nhi, con đang làm cái gì thế? Vừa rồi con làm ông nội tức tới nỗi phát bệnh còn chưa đủ hay sao?” Lưu Nhiên thét lớn.

Dịch Tư Nghiêm sầm mặt, anh ngẩng cao mặt, đưa ánh mắt đầy uy hiếp về phía Lưu Nhiên.

“Bất kể ai đụng vào hai mẹ con cô ấy, tôi đều sẽ liều mạng. Tôi đã nói rồi, bất kể sau này tôi sống hay chết, xin bà đừng xen vào cuộc sống của tôi nữa…”

Dịch Tư Nghiêm bỏ lại câu đó rồi dắt Châu Liên và Á Hiên đi. Lưu Nhiên muốn ngăn cản lại nhưng bất ngờ Dịch Tuyết Ái ngay lập tức đứng chắn trước bà ta. Người đàn bà này cười một tràng dài khiêu khích Lưu Nhiên.

“Ha… ha… Chị dâu, chị nói xem… đứa con trai giỏi giang của chị bây giờ lại từ bỏ cả gia tộc để đi theo người đàn bà kia. Chị… dạy dỗ cũng tốt thật đấy!”

Lưu Nhiên nhìn gương mặt đầy khiêu khích của Dịch Tuyết Ái nhất thời không nhịn được mà đưa tay lên cho người đàn bà đó một cái bạt tai.

Chát!

Dịch Tuyết Ái ôm mặt đầy bất ngờ.

“Chị… lại dám đánh tôi? Chị là cái thá gì mà dám đánh tôi?” Dịch Tuyết Ái hét lên giống như một người điên, cứ thế nhằm vào Lưu Nhiên mà làm loạn.

Lưu Nhiên bị Dịch Tuyết Ái kéo tóc chỉ có thể nhờ tới vệ sĩ lôi người đàn bà kia ra. Chuyện trước mắt là giải quyết con ả Châu Liên nên bà ta không có nhiều thời gian mà đôi co với Dịch Tuyết Ái.

Lưu Nhiên sai người đuổi theo chiếc xe của Dịch Tư Nghiêm, đồng thời cũng gọi cho Dịch Hoài Thành ngăn cản Dịch Tuyết Ái cùng mấy người họ hàng xa khi có động tĩnh gì. Sở dĩ Dịch Tuyết Ái vừa rồi làm loạn như thế cũng chỉ vì muốn lôi kéo Dịch Tư Nghiêm. Chờ sau khi anh bị tước quyền thừa kế, như vậy phần tài sản của bà ta rất có thể sẽ tăng thêm một khoản lớn.



Lưu Nhiên không muốn để chuyện đó xảy ra nên đã đuổi theo Dịch Tư Nghiêm. Dịch gia bây giờ vô cùng rối loạn. Trước khi mọi chuyện trở nên không thể cứu vãn thêm được nữa Lưu Nhiên nhất định sẽ xoay chuyển tình thế.

Kít…t …t…

Tiếng phanh xe dừng đột ngột vô cùng khó chịu.

Phía trước xe của Dịch Tư Nghiêm một chiếc xe khác đột nhiên lao tới và chắn ngang ngăn cản xe của anh rời đi. Dịch Tư Nghiêm vội vàng quay vô lăng cho xe lùi về phía sau.

Rầm!

Bất ngờ chiếc xe của Lưu Nhiên lại lao tới va chạm vào xe của anh. Xe của Dịch Tư Nghiêm vốn dĩ là xe của quân đội nên được trang bị rất kĩ, chút va chạm vừa rồi chẳng là gì cả. Vậy nên sau khi tránh được xe của Lưu Nhiên, Dịch Tư Nghiêm tiếp tục đánh xe rời đi.

Lần này hai người thoát được nhưng có điều trốn mãi cũng không phải là cách. Để tránh sự truy sát của Lưu Nhiên, Dịch Tư Nghiêm đã đưa hai mẹ con Châu Liên tới chỗ của Phó Mặc Thần để nương nhờ. Còn anh, ban ngày đi làm, ban tối lại trở về chỗ của hai người.

Có điều chuyện gì tới rồi cũng sẽ tới.

---------------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Sắp có cú cua rồi nhá, mọi người nhớ đội mũ bảo hiểm cho an toàn nhee

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK