• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lưu Nhiên từ ngày nghe thấy chính miệng Dịch Tư Nghiêm nói những lời kia trong lòng bà ta luôn bất an tới cực điểm. Bà ta chính là lo sợ thân phận của Dịch Tư Nghiêm bại lộ, lại lo tới cả việc Châu Liên sẽ khiến cho Dịch Tư Nghiêm rời khỏi Dịch gia, bỏ tất cả mọi thứ để đi theo cô.

Suy cho cùng tất cả mọi chuyện cũng là do Châu Liên, nếu bây giờ Châu Liên biến mất thì mọi chuyện cũng kết thúc, nỗi lo kia cũng không còn nữa. Lưu Nhiêu suy đi tính lại vẫn là gọi cho Dịch Hoài Thành, người chồng mà cả năm bà ta không thèm ngó ngàng tới.

Chuông điện thoại reo một hồi thì người bên kia đã bắt máy rồi, điều đó chứng tỏ trong lòng Dịch Hoài Thành, Lưu Nhiên có vị trí vô cùng quan trọng.

“Anh nghe, gọi cho anh có chuyện gì sao?” Giọng Dịch Hoài Thành vô cùng ôn nhu.

Lưu Nhiên ở đầu dây bên lại vô cùng lạnh lùng, bà ta hít một hơi rồi mới nói: “Tôi có chuyện muốn nhờ anh.”

Dịch Hoài Thành tập trung hơn: “Em nói đi, chúng ta là vợ chồng không nhất thiết phải dùng hai từ ‘nhờ vả’.”

Lời này của ông ta như nhắc nhở mối quan hệ của hai người. Có điều từ lâu Lưu Nhiên đã chẳng thèm để tâm. Sự chú ý của bà ta đã dồn hết lên người Dịch Hoài Tự không còn tâm trí đâu mà để ý tới người đàn ông này.

“Lát nữa anh trở về nhà, tôi sẽ nói. Ở đây nói chuyện không tiện…”

Dịch Hoài Thành ngay lập tức đồng ý: “Được, anh nghe em. Lát nữa anh sẽ sắp xếp công việc về sớm nhất có thể.”

Lưu Nhiên nghe được ông ta đồng ý thì vội vàng dừng cuộc nói chuyện này lại rồi ngắt máy.

Kể ra Dịch Hoài Thành đối với bà ta vô cùng yêu thương, chăm sóc cho bà ta từng ly từng tí một chỉ có điều là bà ta không hề yêu người đàn ông này mà thôi.

Nhớ lại chuyện năm xưa của mình Lưu Nhiên lại có chút bồi hồi.

Thực ra năm xưa người ban đầu được hứa hôn với bà ta là Dịch Hoài Tự. Lưu Nhiên thích Dịch Hoài Tự từ những năm còn học cao trung vì thế cái hôn ước kia khiến cho Lưu Nhiên vô cùng vui vẻ. Đáng lẽ hôn lễ cũng sẽ được tổ chức một cách thuận lợi nhưng ngờ đâu Dịch Hoài Tự từ sau khi đi du học về lại phản đối cuộc hôn nhân kia.



Ngày ấy Dịch Hoài Tự sống chết cũng không chịu cưới Lưu Nhiên mọi người cũng không biết lý do vì sao cậu hai nhà họ Dịch lại tự dưng phản kháng mạnh mẽ đến thế. Mãi sau này khi bắt gặp cảnh Dịch Hoài Tự cứ đi theo Từ Giai - một cô giúp việc trong nhà mới rõ.

Ông cụ Dịch từ nhỏ đã yêu thương chiều chuộng Dịch Hoài Tự hết mực bởi vì từ nhỏ hắn đã chịu cảnh mất mẹ. Ngay sau khi Dịch Hoài Tự làm náo loạn chuyện này lên thì ông cụ Dịch cũng đã đồng ý hủy hôn với nhà họ Lưu.

Nhà họ Lưu lúc bấy giờ lại muốn dựa vào thế lực của Dịch gia để hòng kiếm lời nên đã chẳng thèm để tâm tới ý kiến của con gái, trực tiếp chuyển đối tượng sang Dịch Hoài Thành. Mà Dịch Hoài Thành, Lưu Nhiên, Dịch Hoài Tự từ nhỏ lớn lên cùng nhau. Nếu Lưu Nhiên thích Dịch Hoài Tự thì Dịch Hoài Thành thích thầm Lưu Nhiên.

Tính cách của Dịch Hoài Thành vô cùng tốt, vừa đẹp trai lại tài giỏi hơn rất nhiều so với Dịch Hoài Tự nên nhà họ Lưu càng vừa ý đối với người con rể này. Thế là cho dù Lưu Nhiên có phản đối thế nào thì bọn họ cũng chẳng quan tâm. Hôn lễ của hai người cứ thế mà diễn ra nhanh chóng.

Đêm tân hôn Lưu Nhiên không hề ngủ cùng với Dịch Hoài Thành mà trốn ở một phòng khác. Dịch Hoài Thành luôn hiểu nên cũng không nói gì. Tình yêu mà Dịch Hoài Thành dành cho Lưu Nhiên vô cùng lớn, không chỉ đơn thuần là yêu đương chiếm đoạt mà là biết nhẫn nhịn, chịu đựng, chờ đợi và hy sinh.

Mà Lưu Nhiên lại chẳng hề quan tâm tới tình cảm mà người đàn ông ấy dành cho mình, bà ta chỉ một mực hướng sự chú ý của mình vào em trai của chồng. Nhìn người đàn ông đó yêu đương với một người hầu mà ghen tức. Cái ngày Dịch Hoài Tự cưỡng bức Từ Giai bà ta đã đứng bên ngoài nhìn thấy tất cả. Lòng đố kỵ, sự ghen tức đối với Từ Giai lại càng thêm sâu đậm.

Cũng từ đây những kế hoạch của bà ta bày ra hòng gây ra sự hiểu lầm giữa Dịch Hoài Tự với Từ Giai cũng bắt đầu. Từ Giai lúc đầu không hề chú ý tới Châu Hiên, chỉ là trong một lần nhìn thấy sợi dây chuyền trên người anh ta mới dần có thiện cảm. Hồi nhỏ Từ Giai khi mới được bà cụ Dịch nhận nuôi trở về đây đã từng có một lần bị đám trẻ bên ngoài bắt nạt, bọn trẻ đó thấy Từ Giai xinh xắn có ý định muốn thơm má cô nhưng cô không cho. Trong lúc cãi vã đã xảy ra xô xát với nhau.

Đúng lúc ấy có một cậu nhóc không biết từ đâu đi tới đánh cho lũ kia một trận. Từ Giai vốn dĩ định cảm ơn nhưng còn chưa hỏi được tên họ là gì thì cậu nhóc ấy đã vội đi mất. Cô chỉ nhớ đã từng nhìn thấy sợi dây chuyền đó thôi.

Sau này khi gặp Châu Hiên đoán được anh ta là cậu nhóc kia nên đã vô cùng biết ơn. Từ sự biết ơn đó mà dần trở thành tình yêu.

Thực ra cậu nhóc kia chính là Dịch Hoài Tự. Lưu Nhiên vốn dĩ cũng không biết chuyện này đâu, chỉ là tình cờ một lần được nghe Dịch Hoài Tự trong lúc say kể lại. Dịch Hoài Tự cũng rất muốn tìm lại cô nhóc kia và anh không hề biết Từ Giai lại dựa vào sợi dây chuyền chẳng đáng giá là bao kia để tìm người. Mà sợi dây chuyền đó Dịch Hoài Tự lại tặng cho Lưu Nhiên từ lâu.

Lưu Nhiên tất nhiên lợi dụng sợi dây chuyền để đi tìm tung tích của cô nhóc kia. Rất nhanh bà ta đã tìm ra được Từ Giai. Những chuyện sau này đa phần là do bà ta dàn dựng, từ vụ giúp Từ Giai bỏ trốn rồi tới chuyện giúp Dịch Hoài Tự đi tìm Từ Giai. Ngay tới cả chuyện bỏ thuốc Dịch Hoài Tự người đàn bà này còn có thể làm được thì còn chuyện gì mà bà ta không dám đâu. Dịch Tư Nghiêm chính là kết quả của cuộc tình đêm đó.

Dịch Hoài Tự vốn dĩ chẳng biết người phụ nữ đêm đó là Lưu Nhiên bởi vì trước khi tỉnh lại Lưu Nhiên đã rời đi trước rồi. Nhiều năm như vậy chuyện này chỉ có bà ta và người hầu thân cận của mình biết. Ngay tới Dịch Hoài Thành còn không thì liệu ai có thể tìm ra được chứng cứ?

Bây giờ thêm một kẻ là Châu Liên biết nhất định sẽ bị lộ. Vì thế bằng mọi giá Lưu Nhiên phải giết được cô.

Dịch Hoài Thành sau cuộc gọi kia thì sai cấp dưới của mình sắp xếp lại thời gian để trở về với Lưu Nhiên thật sớm.



Và hiện tại Dịch Hoài Thành đã có mặt ở nhà.

Lưu Nhiên nhìn Dịch Hoài Thành một lúc lâu mới mở lời trước.

“A Thành, tôi thực sự có chuyện quan trọng nhờ anh giúp…”

Thấy thái độ khẩn thiết của Lưu Nhiên Dịch Hoài Thành càng lúc càng tò mò chuyện mà bà ta sắp nói tới. Ông ta hòa hoãn thêm vài phần chiều chuộng: “Có chuyện gì em cứ nói, anh nhất định sẽ giúp em…”

Lưu Nhiên hất ánh mắt của mình về phía người đàn ông kia.

“Thật sao? Ngay đến cả chuyện giết người cũng không chối từ?”

Khi nghe hai chữ ‘giết người’ Dịch Hoài Thành chợt khựng người lại. Cho dù ông ta có chiều Lưu Nhiên tới mức nào thì chuyện giết người thực sự là có vấn đề. Ông ta cũng không phải chưa từng giết người chỉ có điều người ông ta giết là giặc, là kẻ thù của tổ quốc, còn dân thường thì cho tới giờ ngay cả việc xô xát cũng chưa từng. Đó là lý do vì sao Dịch Hoài Thành lại leo lên được cái chức vụ cao như bây giờ.

Thấy biểu hiện của Dịch Hoài Thành Lưu Nhiên đột nhiên cười. Bà ta cười xong thì đứng dậy đi tới ôm Dịch Hoài Thành từ phía sau khiến Dịch Hoài Thành vô cùng bất ngờ.

“A Thành, chuyện này thực sự có ảnh hưởng tới cả tương lai của Nghiêm nhi. Tôi không thể dương mắt nhìn sự nghiệp của nó bị lụi bại được.” Lưu Nhiên lần nữa nghiêm túc nói.

Nhưng Dịch Hoài Thành vẫn vô cùng lý trí: “Cho dù là chuyện gì thì giết người vẫn không phải là cách tốt nhất để giải quyết vấn đề.”

_______________

Tác giả có lời muốn nói:

Để cảm ơn mọi người đã ủng hộ Dương trong suốt thời gian qua, bắt đầu từ ngày mai Dương sẽ đăng truyện ‘Thoát sao khỏi vòng tay anh’ mỗi ngày 2 chương cho tới hết tuần nhé! Truyện càng về sau càng gay cấn đó, nhớ theo dõi truyện nheee

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK