Hôm sau ở đoàn phim của Tiểu Giao, trợ lí của Tiểu Giao đem đồ ăn đến cho Tiểu Giao
"Chị Hàm, sao chị cứ cầm kịch bản hoài vậy, em mua ít đồ ăn với cafe cho chị nè, chi ăn đi"
"Ừm, em đem số nước còn lại cho mọi người đi"
"Dạ"
Trợ lí Tiểu Giao tay xách cồng kềnh lúc quay lại liền đụng chúng Hoành Diêu, Hoành Diêu vô cùng tức giận, trợ lí Hoành Diêu liền đứng lên la mắng và tát cô bé kia một cái thật mạnh
"Cô bị mù à, chị Hoành chị có sao không ?"
"Em xin lỗi, em vô cùng xin lỗi chị Hoành"
Hoành Diêu tháo mắt kính ra nhìn cô bé kia một cách rất đáng sợ
"Cô có biết bộ đồ này của tôi đáng bao nhiêu không vậy hả ?"
"Em xin lỗi chị Hoành, em không cố ý"
Hoành Diêu giơ tay lên đánh cô bé kia thêm một cái, vừa buông tay xuống thì Tiểu Giao đi đến tát mạnh vào Hoành Diêu và trợ lí của cô ta
"Đừng có quá đáng, người ta đã xin lỗi các người rồi mà các người còn làm tới à"
"Cô...."
Tiểu Giao quay sang cô trợ lí đang nước mắt đầm đìa và gương mặt hằng đỏ năm dấu tay
"Em có sao không ?"
"Em không sao"
"Cô dám đánh tôi"
Hoành Diêu tức giận hét vào mặt Tiểu Giao, lúc này mọi người trong đoàn phim liền chú ý đến họ, mọi người bắt đầu chạy đến, Hoành Diêu liền giả vờ vô tội, đáng thương
"Đạo diễn, tôi không biết tôi đã làm gì mà chị Hàm lại đánh tôi nữa"
Đạo diễn quay sang hỏi Tiểu Giao
"Tiểu Giao cô đánh Hoành Diêu sao"
"Đúng, tôi đánh cô ta đó, ai bảo cô ta và trợ lí của cô ta đánh trợ lí tôi"
"Hoành Diêu cô giải thích đi"
Hoành Diêu vẫn tiếp tục giả vờ
"Cô ấy đụng trúng tôi, trợ lí tôi bảo cô ấy xin lỗi nhưng cô ấy nói có Hàm Tiểu Giao chống lưng nên không thèm xin lỗi tôi, trợ lí tôi vì tức giận mới đánh cô ấy"
"Tôi không có nói như vậy"
"Cô còn chối"
Mọi người trong đoàn phim liền xôn xao
"Thật không vậy, Chị Hàm mà tôi biết không có dung túng nhân viên của mình như vậy đâu"
"Đúng vậy"
Đạo diễn liền lên tiếng
"Tiểu Giao chuyện này là sao"
"Bản thân tôi trước giờ ngay thẳng, người đi theo tôi cũng phải thế, cô ấy nói không nói thế thì tôi sẽ tin cô ấy"
"Được, chuyện này đến đây thôi, giải tán đi"
Hoành Diêu nhìn Tiểu Giao bình an rời đi liền thẹn quá hóa giận dùng chân gạt chân Tiểu Giao, lúc tiểu Giao sắp ngã thì có một dáng người cao to đến đỡ cô ấy
Tiểu Giao nhận ra cậu ấy, đó là Phương
"Cô có sao không ?"
"Tôi không sao"
Mọi người liền nháo nhào quay lại
"Tiểu Giao cô không sao chứ ?"
"Chị Hàm chị có sao không ?"
"Tôi không sao mọi người yên tâm"
Phương sau khi đỡ Tiểu Giao lên liền bước lên trước Đạo diễn
"Trong đoàn phim lớn thế này lại có kẻ chẳng chuyên nghiệp xuất hiện, không những thế còn hãm hại đồng nghiệp, đạo diễn ông tính sao ?"
Tiểu Giao ngạc nhiên, không tin người đàn ông này đang giúp mình
Hoành Diêu tức giận đứng lên mắng Phương
"Anh là ai chứ, giám nói tôi không chuyên nghiệp chứ"
Sau cặp kính vô cùng tri thức và dịu dàng kia lại tỏ ra một cặp mắt lạnh lùng đến đáng sợ
"Cô đừng tưởng việc cô nhờ quan hệ chèn ép đạo diễn để vào được đây là chuyện không ai biết, người tài trợ chính của bộ phim này là sếp của tôi đó cô biết không hả"
"Sếp của anh là ai chứ ?"
Đạo diễn đứng lên cố gắng hòa giải
"Trợ lí Diệp, anh bớt giận"
Phương vô cùng tức giận, nhưng vẫn nén cơn tức giận lại
"Sếp của tôi là Đào Vũ Sâm, sao cô còn muốn biết gì nữa không ?"
"Cái......cái gì chứ ?"
Hoành Dao nghe thấy cái tên này liền vô cùng sợ hãi
"Tôi chỉ định bàn việc về sản xuất bộ phim, nhưng không ngờ lại phải giúp đạo diễn xử lí một vài người"
"Dạ trợ lí Diệp cứ yên tâm tôi sẽ sắp xếp lại mà"
"Được, mau giải tán đi"
"Dạ, được"
Đạo diễn liền kêu mọi người rời khỏi rồi quay sang mắng Hoành Diêu
"Cô còn không đi, định để trợ lí Diệp xử lí cô à ?"
Hoành Diêu sợ hãi liền rời đi ngay lập tức, xong việc Phương định rời đi nhưng lại bị Tiểu Giao cản lại
"À, cho tôi cảm ơn anh việc lúc nãy"
"Ừm, không có gì"
"Tôi là Hàm Tiểu Giao, chào anh"
"Tôi là Diệp Phương cứ gọi tôi là trợ lí Diệp hoặc Phương đều được"
"Anh quen tôi sao ?"
"Lần trước đến đưa đồ cho Phàm tiểu thư, tôi nhớ từng gặp cô"
"Không ngờ anh còn nhớ tôi"
"À, nếu không còn việc gì thì tôi đi trước đây"
"À, có thể cho tôi cách thức liên lạc được không, tôi muốn mời anh ăn cơm"
"Chắc không cần thiết đâu"
"Hàm Tiểu Giao tôi có ơn phải trả, anh làm vậy chẳng khác nào đang xem thường tôi "
"Tôi không có ý đó"
Phương không còn cách nào từ chối liền phải lấy danh thiếp ra đưa cho Tiểu Giao
Khi Phương rời đi Tiểu Giao vẫn nhìn tấm danh thiếp đó mà cười thầm
Sau đó cô ấy liền lấy điện thoại ra gọi cho Phàm Ân
"Alo, Ân Ân à tình yêu của mình đến tìm mình rồi, chúng ta có nên ăn mừng không ?"
"Cậu nói gì vậy chứ, chẳng rõ ràng tí nào"
"Lát nữa mình xong việc sẽ qua tìm cậu"
"Được"
Tiểu Giao tắt máy nhưng vẫn ngây người cười như kẻ ngốc liền bị trợ lí cô ấy gọi dậy
"Chị Hàm chị sao không sao chứ"
"Hả......à chị không sao"
"Vậy chúng ta mau chuẩn bị diễn cảnh tiếp theo thôi, sắp đến giờ rồi "
"À, được"
Tối hôm đó ở nhà Phàm Ân, Tiểu Giao và Phàm Ân đang cùng nhau nấu ăn
"Chuyện là vậy đó"
"Chỉ có thế mà cậu làm ầm lên rồi à"
"Có đâu, cậu cũng phải chúc mừng mình chứ"
"Được, được chúc mừng "
"Nghe được đó"
"Xong rồi nè, mau ra ăn đi"
Hai người họ ăn uống vui vẻ cười nói và ăn tối với nhau