• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vài hôm sau trước cửa quán cafe của Phàm Ân, cô ấy đang chuẩn bị đi vức rác thì gặp một chàng trai đứng trước cửa

"Lại là cậu nữa hả ?"

"Chào buổi sáng"

"Nè, nếu uống cafe thì vào còn không thì đừng có ngày nào cũng đứng trước quán của tôi nhòm ngó như vậy chứ"

"Tôi đã nói sẽ theo đuổi chị mà"

"Cậu làm ơn đi, tôi hiện tại chỉ muốn độc thân thôi, không muốn yêu ai cả "

Chàng trai kia còn cười một cái ngây ngốc

"Bây giờ là thế nhưng sau này sẽ khác mà, chẳng lẽ chị định như thế đến già sao ?"

"Đúng, tôi là muốn như thế đến già đó"

"Vậy tôi sẽ theo đuổi chị đến già luôn"

"Cậu......"

Phàm Ân tức giận đến nổi không nói nên lời, liền quay mặt đi vào, cậu ta liền nói lớn

"Sau này sẽ không đứng ở ngoài nhòm ngó nữa mà em sẽ vào quán ngồi"

Phàm Ân bất lực chỉ biết kiềm nén tức giận, một lúc sau một chiếc xe sang trọng chạy đến

"Thiếu gia"

"Có chuyện gì"

"Lão gia đang đợi người về dùng cơm"

"Được"

Chàng trai kia vừa rời đi thì Tiểu Giao đi đến, cặp mắt cô ấy vừa sáng rực vừa nói

"Ân Ân vừa rồi ngoài kia mình gặp một anh chàng siêu đẹp trai lại còn siêu giàu nữa đó"

"Kệ anh ta"

"Cậu quen anh ta hả ?"

"Lần trước mình đi siêu thị, thấy anh ta bị móc túi mình liền giúp đỡ, tưởng đâu anh ta cảm ơn xong thì thôi, ai ngờ anh ta quay sang bảo muốn mình làm bạn gái anh ta"

"Bá đạo vậy"

"Là não có vấn đề thì có, cậu không biết anh ta vừa nãy còn nói sẽ theo đuổi mình đến già luôn đó"

"Wow, thật vậy sao"

"Cặp mắt của cậu sáng lắm rồi đó, cậu khen người ta đẹp người ta giàu chẳng lẽ cậu quên Diệp Phương rồi sao"

Nghe đến cái tên ấy Tiểu Giao liền cười tươi như hoa

"Làm gì có, không ai sánh được với Diệp Phương của mình đâu"

"Ghê quá đi, cậu nữa rãnh rỗi lại chạy đến chỗ mình cậu không sợ fan của cậu nhìn thấy à"

"Thì có sao, như vậy cũng coi như giúp cho quán cậu đông khách hơn thôi"

"Mình van xin cậu, lần đầu cậu đến đây liền kéo cả đóng fan tới quán mình, xém nữa làm sập cả tiệm của mình đó"

"Hmmmm, hì hì coi như xin lỗi đi dù gì bây giờ mỗi khi đến chỗ cậu mình đền chùm như ninja vậy nè không thấy à"

"Được rồi"

"À, Ân Ân vài hôm nữa sinh nhật của cậu, cậu muốn đi đâu chơi không mình đưa cậu đi"

"Không cần, mình chỉ muốn đón sinh nhật ở nhà thôi"

"Vậy hôm đó chúng ta cùng nhau đón sinh nhật ha"

"Cậu nói giống như là lần đầu cậu cùng tôi đón sinh nhật vậy"

"Hì hì, có đâu mà"

"Được rồi, muốn ăn trực thì nói đại đi"

"Chỉ có cậu là hiểu mình nhất"

"Cậu đó, Hàm gia là danh môn thế gia cũng có tiếng mà lại đi ăn trực như thế đó hả "

Nghe đến đây Tiểu Giao liền buồn bã

"Mình vốn dĩ chẳng được thừa nhận ở Hàm gia, sự hiện diện của mình chỉ là sự cố giữa Hàm lão gia và mẹ mình thôi, các con của ông ta ai cũng căm ghét và luôn muốn mình biến mất, từ khi mẹ mình mất mình cũng đã rời đi không quay lại rồi, cái họ Hàm này cũng xem như vay mượn của họ mà thôi"

"Cần gì suy nghĩ tiêu cực như vậy chứ, cậu còn có mình mà"

"Đúng là chỉ có Ân Ân hiểu mình"

Công ty Đào thị

"Sếp, hợp đồng với EA chuẩn bị xong rồi"

"Ừm"

"Theo thông tin này 10 ngày nữa là chủ tịch EA sẽ đến đây, tới lúc đó ngài ấy sẽ khảo sát chúng ta rồi mới quyết định có kí họp đồng hay không"

"Bảo mọi người trong thời gian này gấp rút làm việc, phải chuẩn bị thật tốt cho ngày gặp mặt"

"Dạ"

"Có chuyện gì nữa không ?"

"Lần trước xem thông tin của Phàm tiểu thư, tôi thấy trên đó để 3 ngày nữa là sinh nhật của cô ấy, ngài có....."

"Ừm, tôi biết rồi"

"Dạ"

Phương vừa rời đi Vũ Sâm liền dừng lại suy nghĩ

"Sinh nhật........"

Ba ngày sau

"Alo, Tiểu Giao à mình đang đi siêu thị mua đồ ăn, cậu muốn ăn gì"

"Mình thì ăn gì cũng được hết, miễn là đồ của cậu nấu"

"Dẻo miệng thật"

"À, mình có cảnh quay rồi tạm biệt cậu"

"Được, tạm biệt"

Một lát sau khi về đến trước cửa nhà, Phàm Ân nhìn thấy Phương đang đứng đợi cô

"Phương, sao cậu đến đây"

"Sếp tôi muốn gặp cô"

"Sếp của anh ?"

Phàm Ân nhìn xung quanh

"Anh ta ở đâu ?"

"Ở trong nhà"

"Nhưng nhà tôi khóa cửa rồi mà"

"Cậu ấy cho người phá khóa rồi"

Phàm Ân ngạc nhiên mở tròn mắt

"Cái gì ?"

Phàm Ân vội vã chạy vào nhìn thấy khóa cửa của mìn bị phá hư liền gào thét khóc thê thảm

"Trời ơi, mình vừa mới thay khóa, rất tốn tiền đó, bây giờ lại bọ phá"

Phàm Ân liền chuyển từ bi thương sang tức giận

"Đào Vũ Sâm anh đâu rồi, anh giám phá đồ của tôi"

Phàm Ân nhìn thấy Vũ Sâm ngồ trên sofa liền vội vã đi đến, gần đến nơi thì cô bị vấp ngã, ngã vào lòng của Vũ Sâm

"Aaaa"

"Cô đứng dậy được chưa"

Phàm Ân nhìn thằng vào mắt Vũ Sâm, lần đâu tiên cô ấy nhìn cận mặt của cậu ta liền có chút rung động vì vẻ đẹp trai ấy

"À, tôi xin lỗi "

"Ừm"

"Ủa, mà khoang anh xin lỗi tôi mới đúng, sao anh lại đến tìm tôi còn phá khóa cửa nhà tôi"

"Muốn mời cô đi ăn"

Phàm Ân ngạc nhiên

"Cái gì ? Đi ăn ?"

"Ừm, tôi nghe Phương nói hôm nay là sinh nhật cô"

"Nhưng"

"Cô yên tâm, có cả má Khương cùng đi"

"Nhưng mà, tôi còn một người bạn, tôi đã hẹn cùng đón sinh nhật cùng cô ấy rồi"

"Tôi sẽ bảo Phương đến đón cô ấy"

"Nhưng mà....."

Phàm Ân chưa nói xong thì Vũ Sâm đã đứng dậy rời đi

"Nè, tôi chưa nói xong mà"

"Tối nay sẽ có người mang đồ đến cho cô và đón cô đến chỗ hẹn"

"Nhưng tôi......"

"Tôi sẽ cho người đến sửa khóa nhà cho cô, à mà......khóa nhà cô dỏm thật đó"

"Anh......"

Phàm Ân tức đến nỗi không nói nên lời, nhìn Vũ Sâm rời đi trong uất ức

"Cái gì vậy chứ, cái tên đáng ghét này "

Tối hôm đó sau khi thợ sửa khóa xong thì có một đám người đến

"Cô Phàm chúng tôi là người của Chủ tịch Đào, tôi đến chuẩn bị cho cô"

"Hả, không cần có được không ?"

"Như vậy chúng tôi sẽ bị trách phạt đó"

"Nhưng tôi......"

Phàm Ân chưa nói xong đã bị kéo vào trong chuẩn bị

2 tiếng sau ở nhà hàng QZ

Phàm Ân lọng lẫy như một cô công chúa, bước xuống từ chiếc xe sang trọng, lúc này từ xa nghe tiếng của Tiểu Giao

"Ân Ân"

"Tiểu Giao "

"Ân Ân, cậu đẹp thật đó"

"Để được như bây giờ thì mình đã bị hành hạ rất lâu đó"

Lúc này Phương đi tới

"Mời hai người vào trong, Sếp đang đợi chúng ta"

Bọn họ chuẩn bị đi thì bị một người đến ngăn cản

"Ầy, không phải đây là cô em gái đáng thương của tôi sao"

"Tư Nghê"

Phàm Ân ngạc nhiên hỏi

"Tiểu Giao cậu biết cô ta"

"Cô ta là chị gái cùng cha khác mẹ với mình "

"Thật nực cười, cùng cha khác mẹ, cô nghĩ cô xứng nhận chị em với tôi sao, sao nào nghề diễn viên hèn như cô cũng đến được nơi sang trọng này sao"

"Tôi....."

Phàm Ân liền tức giận chắn trước mặt Tiểu Giao

"Sao nào, nơi này có tiền thì vào được thôi, cô nghĩ Hàm gia cô cao sang lắm à, không cho người khác đến đây à"

"Cô....."

Tư Nghê định giơ tay lên đánh Phàm Ân liền được Phương đỡ lại

"Cô giám động đến hai người họ, bảo đảm rằng gia đình cô chỉ có một kết cục là thân bại danh liệt, cô có tin không ?"

Tư Nghê nhìn thấy anh chàng đẹp trai trước mặt liền ngơ ngác

"À, tôi không có ý đó, anh là.....?"

"Tôi là ai không liên quan đến cô"

"Tôi......"

Lúc này nhân viên từ nhà hàng đi ra

"Trợ lí Diệp, chủ tịch Đào đang đợi mọi người"

"Được"

Ba người họ rời đi bỏ lại Tư Nghê ngơ ngác

"Chủ tịch Đào, chẳng lẽ là Đào Vũ Sâm "

"Sao bọn họ lại quen biết Đào Vũ Sâm chứ"

Nói xong Tư Nghê liền tức giận mà rời đi

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK