Ở trước cổng công ty Đào thị
"Mau mau chuẩn bị đi, chủ tịch sắp tới rồi, nhanh lên"
Vũ Sâm hiên ngang bước từ trên xe xuống, mọi người liền cuối chào một cách vô cùng sợ hãi
"Mừng Chủ tịch trở về"
Vũ Sâm đang bước vào thì dừng ngay trước mặt của tên tổng giám đốc, lãng đạm nói
"Ông....."
"Dạ chủ tịch có gì căn dặn "
"Mau dọn dẹp đồ đạc rồi cút khỏi Đào thị"
Vẻ mặt lão già đó vô cùng ngạc nhiên mà lại sợ hãi hỏi
"Tôi......là tôi sao ? sao người lại đuổi tôi chứ ?"
Vũ Sâm nhìn hắn với ánh mắt vô cùng đáng sợ
"Ông tưởng Đào Vũ Sâm tôi là kẻ ngốc sao, hay nghĩ rằng tôi ở nước ngoài sẽ không quản được công ty, hay là ông cho rằng cái chức chủ tịch này chỉ là hư danh "
Lúc này hắn ta đỗ hết cả mồ hôi hột
"Tôi......không có ý đó thưa chủ tịch "
"Không có ý đó, quấy rối nhân viên, tự ý thay đồ số liệu hợp đồng, một mình ông bao năm nay ăn chặn của công ty không ít nhỉ "
"Tôi......tôi không có, nhất định là có người vu oan"
"Còn cứng miệng, Phương cậu đưa tài liệu cho hắn xem để cho hắn biết có làm có chịu"
"Dạ sếp"
Phương liền lấy trong túi ra một đống tài liệu liền được ném vào mặt lão già kia, khi Vũ Sâm và Phương rời đi thì mọi người liền nháo nhào nhặt lên xem chỉ để lại lão già kia ngây người không giám động đậy
"Trời ạ, ông ta thật sự làm vậy sao "
"Đúng là ác giả ác báo, ngày thường kiêu ngạo không xem ai ra gì, bây giờ chủ tịch quay lại rồi liền đuổi thẳng cổ hắn đi"
"Đúng vậy, vừa cho gã lắm"
"Thôi kệ gã chúng ta vào làm việc đi"
"Ừm, đi"
Mọi người rời đi lão già kia liền ngã quỵ xuống đất
"Mất hết rồi, mất thật rồi"
Phía bên này trong phòng chủ tịch, Phương mang đến cho Vũ Sâm cả đống tài liệu
"Sếp, đây là tài liệu về thu nhập, có cả các hợp đồng lớn của công ty, còn đây là tài liệu ghi chép về cổ đông của Đào thị, bên này là tài liệu về đối tác lâu năm của Đào thị, tôi đã sắp xếp tất cả như anh căn dặn "
"Ừm, lát nữa mở cuộc họp cổ đông"
"Dạ"
Vũ Sâm nhìn vào đống tài liệu cười nhẹ một cái đầy ẩn ý
"Đến lúc chỉnh đốn lại công ty rồi"
Một lúc sau cuộc họp vổ đông diễn ra, tất cả cổ đông liền nhốn nháo bàn tán
"Có chuyện gì vậy chứ"
"Không biết "
"Vừa trở về liền mở cuộc họp cổ đông, hắn ta định làm gì vậy chứ"
"Không biết nữa"
Vũ Sâm từ ngoài cửa bước vào, anh ta lãnh đạm từ từ ngồi xuống chiếc ghế quan trọng, ông Trương một trong số cổ đông liền lên tiếng
"Vừa về tới đã mở cuộc họp cổ đông, định làm gì nữa đây"
Một người gương mặt dịu dàng hiền từ, đứng ra nói giúp
"Chắc là Vũ Sâm có chuyện quan trọng mọi người nhẫn nại xíu đi có được không"
Vũ Sâm liền ngắt lời
"Chú Phong không cần nói giúp con, nếu ông Trương đã gấp gáp thì như vậy thì tôi sẽ nói nhanh gọn một chút"
Vũ Sâm dứt lời Phương liền mở máy chiếu lên, chiếu toàn bộ tư liệu mà ông Trương kia và một số kẻ khác trong các cổ đông thông đồng với gã tổng giám đốc mưu đồ chuộc lợi từ công ty
"Đã thấy, rồi chứ xin hỏi chuyện này nên xử lí thế nào ?"
Chú Phong lên tiếng giải đáp
"Vũ Sâm có phải con đã nhầm rồi không, sao lại có chuyện này được"
"Các người tưởng rằng tôi ở nước ngoài sẽ không làm gì được và cũng không biết được chuyện các người làm"
Vũ Sâm tức giận đập tay xuống bàn hét lớn thật mạnh, làm cho những gã kia giật mình sợ hãi
"Các người xem Đào Vũ Sâm tôi là kẻ ngu à "
Chú Phong liền lên tiếng an ủi
"Con bình tĩnh đi, có gì từ từ nói"
"Chú cứ yên tâm, con đang đợi bọn họ giải thích như thế nào"
Bọn người lão Trương ấp úng chả biết nói sao
"Chúng.....chúng tôi"
"Lần này coi như tôi nhắm mắt bỏ qua, nhưng tôi cảnh cáo các người, muốn làm ảnh hưởng tới Đào thị thì Đào Vũ Sâm tôi sẽ cho các người biết thế nào là niềm đau"
"Được.....được chúng tôi nhớ rồi"
"Tan họp"
Ra đến cửa Vũ Sâm gặp Chú Phong
"Chú Phong dạo này khỏe chứ ?"
"Chú vẫn khỏe, còn con"
"Chú thấy rồi đó"
"Haha, thằng nhóc con này, lúc nãy con đúng là ra dáng của một chủ tịch đó, rất giống bố con khi còn trẻ"
"Chỉ có chú là bạn thân lâu năm của ba con mới nhớ đến ông ấy, có lẽ đám người kia đã chẳng còn ai nhớ đến bố con từng vì Đào thị mà cố gắng như thế nào"
"Con cứ cố gắng, bây giờ trở về là tốt rồi, chú tin con sẽ giống như ba con ngày đó càng ngày càng đưa Đào thị đi lên"
"Chú yên tâm, bao năm ở nước ngoài con xâu dựng chi nhanh Đào thị vô cùng hùng mạnh, bây giờ Đào thị con chắc chắn sẽ càng ngày càng phát triển "
Chú Phong vỗ vai Vũ Sâm cười lớn
"Được, rất tốt, chú tin con"
"Dạ"
"Thôi chú về trước con cứ lo việc của con"
"Dạ, được"
Chú Phong vừa rời đi điện thoại của Vũ Sâm liền đỗ chuông liên tục
"Alo, ông nội"
"Thằng nhóc thối tha, về nước rồi mà không chịu về thăm ông, có phải con không còn nhớ ông hay không?"
"Không, không có chỉ là con vừa về nước cần xử lý chuyện công ty nên chưa về thăm ông được"
"Ta không tin, nếu hôm nay con không về thăm ta, ta sẽ hận vô cho đến chết"
"Được......được con biết rồi"
Vũ Sâm tắt máy liền quay qua nói với Phương
"Tôi về thăm ông nội vài ngày, cậu ở đây chú ý công ty"
"Dạ"
"Còn có cả chú ý đến Phàm Ân nữa, phải giữ an toàn cho cô ta"
"Dạ, sếp anh cứ yên tâm"
Phía bên này ở nhà của Phàm Ân
"Hắt xì, Tiểu Giao lấy cho mình tờ khăn giấy được không"
"Cậu sao vậy, bệnh hả"
"Không có, có lẽ ai đang nói xấu mình đó mà"
"Ồ, mau ăn tí hoa quả đi"
"Ừm"
Phàm Ân vừa ăn hoa quả vừa nhìn vào chiếc đồng hồ của Vũ Sâm đưa cho được để ở trên bàn rồi thầm nghĩ
"Chẳng lẽ là anh ta nhắc tới mình sao ?"