Vài ngày sau
"Tiểu Giao, hôm nay được ra viện cậu có muốn ăn gì không ?"
"Để mình suy nghĩ đã"
"Được"
Hai người họ đi vui vẻ cùng nhau đi vào nhà, Phương đi phía sau xách rất nhiều đồ
"Giao Giao, em ăn cháo không anh nấu cho em"
"Ừm được "
Phàm Ân lại một lần nữa bị bọn họ phát cẩu lương
"Cô đơn thật, tại sao cậu có tình yêu rồi mà mình vẫn còn ế vậy chứ ?"
"Haha, cậu đang ganh tị với mình đó hả"
Phương từ phòng bến nói vọng ra
"Nếu Phàm tiểu thư không chê thì sếp của tôi có thể là sự lựa chọn hợp lí đó"
Phàm Ân ngượng ngùng đến đỏ hết cả mặt
"Cậu nói gì vậy chứ"
"Ân Ân à mình thấy hai người đẹp đôi thật đó, với lại bức ảnh lúc sinh nhật cậu chụp với Đào Vũ Sâm cậu cũng đã rửa ra trưng trong phòng còn gì"
Phàm Ân vội vàng bịt miệng Tiểu Giao lại sợ rằng Phương sẽ nghe thấy
"Cậu bé mồm thôi"
"Sợ sao"
Lúc này Vũ Sâm gọi điện cho Phương
"Alo sếp"
"Cậu đem hợp đồng đến cho tôi đi"
"Dạ.....dạ được"
Hai người Tiểu Giao, Phàm Ân tò mò không biết có chuyện gì
Phương vội vã đi ra
"Giao Giao anh xin lỗi, sếp cần đến hợp đồng mà anh đang giữ, anh phải đem đến cho sếp"
"Nhưng mà cháo anh nấu cho em thì sao ?"
Tiểu Giao bày tỏ vẻ không nỡ
"Anh đã nấu rồi chỉ cần chín em có thể lấy ra ăn"
"Nhưng....."
Phàm Ân nhìn vẻ mặt buồn bã của Tiểu Giao cũng không đành lòng
"Hay là để tôi mang hợp đồng qua cho anh ấy, cậu cứ ở đây với Tiểu Giao đi"
"Nhưng mà chuyện này có chút không ổn"
"Không sao.....yên tâm đi"
"Vậy đành nhờ cô vậy Phàm tiểu thư "
"Đừng khách sáo quá"
"Hợp đồng tôi để trên bàn cô chỉ cần lấy đi là được"
"Được"
Phàm Ân và Tiểu Giao nhìn nhau nháy mắt một cái
"Ân Ân trời hình như sắp mưa......"
Tiểu Giao chưa nói dứt lời thì Phàm Ân đã rời đi
"Nhanh vậy, nói đến Đào Vũ Sâm là cuống cuồng cả lên"
Một lúc sau ở công ty Đào thị
Phàm Ân bối rối không biết Vũ Sâm ở đâu liền chạy đến hỏi tiếp tân
"Cho tôi hỏi phòng chủ tịch ở đâu vậy ạ ?"
"Xin chào cô, không biết cô có hẹn trước không ạ"
"À, trợ lí Diệp nhờ tôi mang hợp đồng qua cho Vũ Sâm "
"Vậy thì cô cứ đến thang máy chọn tầng trên cùng sẽ thấy phòng chủ tịch ạ "
"À, cảm ơn cô"
Phàm Ân vội vàng vào thang máy đi lên
Đến nơi cô đã thấy phòng chủ tích, cô bước đến định gõ cửa nhưng thấy cửa không khóa
Phàm Ân định bước vào thì nghe thấy tiếng cười nói của Vũ Sâm và một cô gái
"Haha, anh lớn từng này mà vẫn còn như thế à"
"Trước giờ anh vẫn vậy đấy thôi"
"Đúng đúng"
Phàm Ân liền buồn bã rút tay về
"Trước giờ chưa từng thấy anh ấy vui đến vậy"
Cô nắm chặt tài liệu trong tay, lúc này thang máy đi ra một cô gái
Phàm Ân liền nghĩ ra một ý
"Này cô ơi"
"Cô cần tôi giúp gì ạ ?"
"À......cái này là hợp đồng của chủ tịch cần, cô đem vào cho anh ấy giúp tôi được không ?"
"Dạ được ạ"
Phàm Ân đưa vội hợp đồng rồi rời đi nhanh sau đó
Cô gái kia mang hợp đồng vào cho Vũ Sâm
"Chủ tịch đây là hợp đồng anh cần"
Vũ Sâm thắc mắc hỏi
"Sao lại là cô ? Trợ lí Diệp đâu ?"
"Lúc nãy có một cô gái đứng ngoài cửa mang hợp đồng cho anh, sau khi nhờ tôi đưa cho anh thì cô ấy rời đi rồi ạ, còn về trợ lí Diệp thì tôi không thấy anh ấy "
Vũ Sâm liền nhận ra gì đó
"Cô gái đó đâu ?"
"Rời đi rồi ạ"
"Được, cô ra ngoài đi
Hiểm Cầm liền cảm thấy kì lạ
"Anh sao vậy ?"
"Không có gì, để anh gọi cho Phương đã"
"Alo Phương, cậu nhờ ai đưa hợp đồng đến cho tôi vậy"
"Là Phàm tiểu thư thưa sếp"
Vũ Sâm nghe đến Phàm Ân liền vội vã tắt máy lấy áo vest rồi rời đi
Ngoài trời đang bắt đầu đổ mưa to, Phàm Ân vừa đi dưới mưa vừa khóc, cô qua đường không cẩn thận đã bị xe tông phải
Có một bàn tay đã kéo cô lại
"Chị bị điên à, tại sao đi không nhìn đường"
"Lại là cậu nữa à, sao cậu như âm hồn bất tán vậy "
Phàm Ân vừa nói vừa ngấn lệ
"Chị.....chị không sao chứ "
"Tôi không sao"
Lúc này chân của Phàm Ân bị trật khó có thể đi được
"Aaaaa"
"Sao vậy ?"
"Chân của tôi"
Chàng trai kia liền đưa ô cho Phàm Ân rồi cõng cô ấy đi
"Cậu làm gì vậy ?"
"Một là chị để em cõng chị về hai là mang cái chân ấy mà đứng đó mãi, chị chọn cái nào"
"Thôi thì.....tôi bảo toàn tính mạng trước đã"
Họ rời đi một lúc thì Vũ Sâm và Hiểm Cầm đi đến, anh cói gắng tìm Phàm Ân nhưng không thể
"A Sâm anh tìm ai vậy ?"
"Tìm một người bạn"
Hiểm Cầm hiểu ra
"Là nữ sao"
"Sao em biết ?"
"Đó là chuyện của em"
"Em nhiều lời thật đó"
"Em sẽ mách với bố anh ăn hiếp em, dám bảo em nói nhiều"
"Em nghĩ chú ba sẽ tin anh hay tin em"
"Nhất định ba sẽ tin em"
"Thế thì chưa chắc"
"Thôi nếu tìm không gặp thì có lẽ cô ấy đã đi rồi, mau về công ty xử lý hợp đồng thôi"
"Ừm"
Hiểm Cầm cùng Vũ Sâm quay về công ty
Trên đường đi về Phàm Ân luôn nói chuyện với chàng trai kia
"Sao cậu biết tôi ở đó vậy "
"Đó là bí mật của em"
"Còn cả bí mật, mà nè từ khi biết cậu tôi vẫn chưa biết tên cậu đó"
"Em họ Phùng tên Dã Dương"
"Phùng Dã Dương"
"Sao nào tên rất hay đúng không"
"Hay gì chứ tôi thấy bình thường thôi mà"
"Đúng là đồ vô ơn, em vừa giúp chị đó"
"Cậu tự giúp tôi mà chưa tôi có nhờ cậu đâu"
"Coi như em xin chịu thua đi"
Bọn họ cũng không còn cứng nhắc như lúc đầu gặp nhau, bây giờ họ đã vui vẻ hơn nhìu
Ở chỗ Phàm Ân gặp Dã Dương
"Hắt xì, cậu chủ à cậu bảo tôi đứng đây đợi cậu rồi cậu chạy đi đâu rồi hả "
"Huhu"
Một tiếng sau, Dã Dương cõng Phàm Ân về đến nhà
Cậu bấm chuông cửa thì Tiểu Giao và Phương đi ra
Thấy Phàm Ân đang ngủ say thì họ nghĩ rằng cô ấy gặp chuyện cứ cuống cuồng lên
"Ân Ân cậu ấy sao vậy ?"
"Nhỏ tiếng thôi, chị ấy đang ngủ"
"À....thì ra là ngủ"
"Tôi sẽ đưa cô ấy vào trong "
Tiểu Giao vội ngăn cảng Dã Dương
"À không cần đâu, Phương anh bế Ân Ân vào phòng giúp em đi"
"Cái gì ? Anh bế á hả ?"
"Tất nhiên rồi chứ không lẽ là em"
Phương đành phải nghe lời bế Phàm Ân vào phòng
"Ân Ân giao cho tôi, cậu về trước đi"
"À......được "
Dã Dương vẫn còn lo lắng cho Phàm Ân
"Cô ấy bị trật chân cô nhớ chăm sóc kĩ cho cô ấy đó"
"Tôi biết rồi, cậu mau đi đi"
Dã Dương rời đi, Tiểu Giao quay vào nhà chăm sóc cho Phàm Ân