Cấp cứu là một phòng ban làm mọi thứ.
Nơi này là bệnh viện Hoàng bộ trường quân đội.
Có thể nói bất kỳ một nhân tài trong lĩnh vực nào đều có thể đạt được thi triển.
Vì như thế, Trần Thương thật sự là học được rất nhiều thứ từ đại võ đài này.
Nghĩ tới đây, Tiền Lượng không khỏi hơi xúc động.
Có lẽ, ngoại khoa gan mật, ngoại khoa tim những nơi này đều không phải sân khấu thích hợp nhất với Trần Thương mà là khoa cấp cứu!
Bởi vì Trần Thương thật sự quá toàn năng.
Giờ khắc này, Tiền Lượng nhìn Trăn Thương có chút kinh ngạc.
Có lẽ trong nước, Trần Thương có thể trở thành chuyên gia đệ nhất trong lĩnh vực cấp cứu?
Cấp cứu... Là ngành học mới, không có người đạo sư nào chính là lĩnh vực cấp cứu, đại đa số đều có một cái chuyên nghiệp,
Thế nhưng Trần Thương lại khóa chặt chuyên nghiệp của mình ở khoa cấp cứu.
Nghĩ tới đây, Tiền Lượng lại có chút sợ.
Tiền đồ bất khả hạn lượng! Thật sự là như vậy.
Nếu như Trần Thương thật có thể trở thành chuyên gia trong lĩnh vực cấp cứu, đường mà những người đi trước chưa từng đi qua, tuyệt đối cậu ta sẽ lưu danh sử sách, thành tích đối với phát triển sự nghiệp, khỏe mạnh nhân loại trước nay chưa từng có.
Cấp cứu!
Giống như chưa từng có một người có thể làm được tất cả phẫu thuật cấp cứu, bất luận là Đông Đại Nhất Viện hay là Tỉnh Nhị Viện, bất luận là Vương Hướng Quân hay là Lý Bảo Sơn, bọn họ đều chỉ am hiểu một lĩnh vực nào đó mà thôi.
Nhưng hôm nay, Tiền Lượng loáng thoáng đã thấy hình thức ban đầu của Trần Thương.
Ông không biết khi Trần Thương mở ra hai cánh, như diều gặp gió bay lên chín vạn dặm mình có thể trông thấy hay không.
Vào giờ phút này, Tiền Lượng chỉ muốn trợ giúp người thanh niên này, thực hiện giấc mộng của cậu ta!
Nghĩ tới đây, Tiền Lượng không còn chấp nhất Thương muốn đến Đông Đại Nhất viện hay không.
Bởi vì bất luận ở nơi nào, Trần Thương đều là một tồn tại lấp lánh.
....
....
Cát Hoài có chút trầm mặc, nếu như ngay từ đầu dao thứ nhất của Trần Thương là trùng hợp, những dao. sau đó là cái gì?
Cát Hoài không phải người ngu!
Anh biết rõ, Trần Thương đây không phải trùng hợp. Mà là thiên phú! Là năng lực! Là trình đột
Anh ta an tĩnh nhìn Trần Thương phẫu thuật, thận trọng hỗ trợ, không có ý khác.
Lúc này, sao anh còn không rõ, tuyệt đối Trần Thương lặng lẽ học thêm ngoài giờ, mà lại là khóa học VIP.
Thật tất lợi hại?
Mới làm bao lâu, đã có đề cao lớn như thế.
Đợi một thời gian, cậu ta sẽ trưởng thành đến tình trạng gì.
Nghĩ tới đây, Cát Hoài không khỏi không cảm khái một tiếng: Thật khoác lác!
Phẫu thuật chậm rãi tiến hành.
Được sự giúp đỡ của Cát Hoài, rất nhanh tới giai đoạn kết thúc.
Cát Hoài nhìn Trần Thương, chân thành cảm khái một tiếng:
- Tiểu Trần, thiên phú cậu thật tốt! Mới có mấy ca phẫu thuật, cậu đã phát triển đến tình trạng này, đoán chừng không được bao lâu nữa có thể vượt qua tôi.
Cát Hoài nói là lời trong lòng, Trần Thương thiên phú rất cao, thế nhưng cũng cần học tập và không ngừng phẫu thuật, học kỹ năng mới
Dù sao phẫu thuật màng tim vén vẹn chỉ là mở ra cửa lớn trái tim mà thôi.
Hiện tại mới có thể nhìn thấy trái tim.
Trần Thương cười nhạt một tiếng:
- Đều là Cát lão sư dạy thật tốt
Cát Hoài nghe xong, bỗng nhiên ngây ngẩn cả người.
Đúng!
Trần Thương phẫu thuật đều là chính mình một tay dạy dỗ.
Chẳng lẽ... Chính mình có thiên phú ẩn tàng nào đó khác với người thường?
Có lẽ mình rất dễ dẫn dắt ra người mạnh?
Nghĩ tới đây, Cát Hoài nhịn không được rơi vào trầm tư.
Có lẽ...
Mình thật rất mạnh!?
Nghĩ tới đây, Cát Hoài quyết định khi nào có gian thì nghĩ lại tổng kết.
Dù sao, con người ai cũng có chí hướng riêng.
Nơi này là bệnh viện Hoàng bộ trường quân đội.
Có thể nói bất kỳ một nhân tài trong lĩnh vực nào đều có thể đạt được thi triển.
Vì như thế, Trần Thương thật sự là học được rất nhiều thứ từ đại võ đài này.
Nghĩ tới đây, Tiền Lượng không khỏi hơi xúc động.
Có lẽ, ngoại khoa gan mật, ngoại khoa tim những nơi này đều không phải sân khấu thích hợp nhất với Trần Thương mà là khoa cấp cứu!
Bởi vì Trần Thương thật sự quá toàn năng.
Giờ khắc này, Tiền Lượng nhìn Trăn Thương có chút kinh ngạc.
Có lẽ trong nước, Trần Thương có thể trở thành chuyên gia đệ nhất trong lĩnh vực cấp cứu?
Cấp cứu... Là ngành học mới, không có người đạo sư nào chính là lĩnh vực cấp cứu, đại đa số đều có một cái chuyên nghiệp,
Thế nhưng Trần Thương lại khóa chặt chuyên nghiệp của mình ở khoa cấp cứu.
Nghĩ tới đây, Tiền Lượng lại có chút sợ.
Tiền đồ bất khả hạn lượng! Thật sự là như vậy.
Nếu như Trần Thương thật có thể trở thành chuyên gia trong lĩnh vực cấp cứu, đường mà những người đi trước chưa từng đi qua, tuyệt đối cậu ta sẽ lưu danh sử sách, thành tích đối với phát triển sự nghiệp, khỏe mạnh nhân loại trước nay chưa từng có.
Cấp cứu!
Giống như chưa từng có một người có thể làm được tất cả phẫu thuật cấp cứu, bất luận là Đông Đại Nhất Viện hay là Tỉnh Nhị Viện, bất luận là Vương Hướng Quân hay là Lý Bảo Sơn, bọn họ đều chỉ am hiểu một lĩnh vực nào đó mà thôi.
Nhưng hôm nay, Tiền Lượng loáng thoáng đã thấy hình thức ban đầu của Trần Thương.
Ông không biết khi Trần Thương mở ra hai cánh, như diều gặp gió bay lên chín vạn dặm mình có thể trông thấy hay không.
Vào giờ phút này, Tiền Lượng chỉ muốn trợ giúp người thanh niên này, thực hiện giấc mộng của cậu ta!
Nghĩ tới đây, Tiền Lượng không còn chấp nhất Thương muốn đến Đông Đại Nhất viện hay không.
Bởi vì bất luận ở nơi nào, Trần Thương đều là một tồn tại lấp lánh.
....
....
Cát Hoài có chút trầm mặc, nếu như ngay từ đầu dao thứ nhất của Trần Thương là trùng hợp, những dao. sau đó là cái gì?
Cát Hoài không phải người ngu!
Anh biết rõ, Trần Thương đây không phải trùng hợp. Mà là thiên phú! Là năng lực! Là trình đột
Anh ta an tĩnh nhìn Trần Thương phẫu thuật, thận trọng hỗ trợ, không có ý khác.
Lúc này, sao anh còn không rõ, tuyệt đối Trần Thương lặng lẽ học thêm ngoài giờ, mà lại là khóa học VIP.
Thật tất lợi hại?
Mới làm bao lâu, đã có đề cao lớn như thế.
Đợi một thời gian, cậu ta sẽ trưởng thành đến tình trạng gì.
Nghĩ tới đây, Cát Hoài không khỏi không cảm khái một tiếng: Thật khoác lác!
Phẫu thuật chậm rãi tiến hành.
Được sự giúp đỡ của Cát Hoài, rất nhanh tới giai đoạn kết thúc.
Cát Hoài nhìn Trần Thương, chân thành cảm khái một tiếng:
- Tiểu Trần, thiên phú cậu thật tốt! Mới có mấy ca phẫu thuật, cậu đã phát triển đến tình trạng này, đoán chừng không được bao lâu nữa có thể vượt qua tôi.
Cát Hoài nói là lời trong lòng, Trần Thương thiên phú rất cao, thế nhưng cũng cần học tập và không ngừng phẫu thuật, học kỹ năng mới
Dù sao phẫu thuật màng tim vén vẹn chỉ là mở ra cửa lớn trái tim mà thôi.
Hiện tại mới có thể nhìn thấy trái tim.
Trần Thương cười nhạt một tiếng:
- Đều là Cát lão sư dạy thật tốt
Cát Hoài nghe xong, bỗng nhiên ngây ngẩn cả người.
Đúng!
Trần Thương phẫu thuật đều là chính mình một tay dạy dỗ.
Chẳng lẽ... Chính mình có thiên phú ẩn tàng nào đó khác với người thường?
Có lẽ mình rất dễ dẫn dắt ra người mạnh?
Nghĩ tới đây, Cát Hoài nhịn không được rơi vào trầm tư.
Có lẽ...
Mình thật rất mạnh!?
Nghĩ tới đây, Cát Hoài quyết định khi nào có gian thì nghĩ lại tổng kết.
Dù sao, con người ai cũng có chí hướng riêng.