Mục lục
Bác Sĩ Nguy Hiểm - Vô Ưu 95
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, trong văn phòng, Tân Duyệt cùng Vương Dũng đã bát quái hơn một giờ.

Thạch Na đẩy cửa đi vào, nhìn thấy hai người đang nằm trên mặt bàn:

~ Các ngươi rảnh rỗi quá ha? Nhanh đi giúp đỡ tiểu Trần đi, hôm nay phải thực hiện sáu ca phẫu thuật, các ngươi cố gắng học tập nhiều một chút.

Tân Duyệt vẻ mặt tò mò:

- Lão sư, thật sự là Trần Thương có thể làm phẫu thuật cắt bỏ túi mật hả?

Liền Vương Dũng cũng vẻ mặt chất vấn.

Dù sao, ngươi nha cái gì cũng biết, chẳng phải hai chúng ta giống như ngững tên ngốc à?.

Thạch Na như suy nghĩ điều gì, sau khi cẩn thận hồi tưởng một phen, nghiêm túc nói:

~ Nói như thế nào đây? Hình như là làm tốt và tỉ mỉ hơn lão Trần, ta cảm thấy, các ngươi nên học tập tiểu Trần nhiều hơn.

Vừa nghe câu này, hai người đều trợn tròn mắt.

Đậu đen rau muống!

Trần Thương, ngươi mẹ kiếp lại giả ngu trước mặt chúng ta, nhưng sau lưng thì vụng trộm phát triển, bỏ xa chúng ta như vậy!

Tân Duyệt mặt mũi không thể tưởng tượng nổi cùng khó có thể tin.

Trình độ của Lão Trần rõ như ban ngày, tuyệt đối thuộc dạng cao cấp, bản lĩnh vững chắc, phẫu thuật lớn nhỏ đều có thể làm, mà Trần Thương mới bao nhiêu tuổi?

'Vậy mà còn làm tốt hơn lão Trần!

Đây không phải... Đây không phải... Đây không phải nói đùa à?!

Nghĩ tới đây, Tân Duyệt cười nói:

- Lão sư, ngươi quá hài hước

~ - Thạch Na sững sờ:

~- Hài hước? Hài hước cái gì? Ta nói cho các ngươi biết, tiểu Tần là thiên tài, hắn xác thực rất ưu tú. Ta có lời nói thật, trong lúc vô tình, tiểu Trần đi trước các ngươi một bước dài!

- Còn có ngươi, tiểu Vương, ngươi đừng không phục tiểu Trần, hôm nay ta lời này muốn nói với các ngươi, nếu hai người các ngươi có thể đuổi theo kịp bước chân của Trần Thương, không để bị hắn bỏ rơi quá xa, tương lai bất khả hạn lượng!

Một câu đánh giá cực cao đối với Trần Thương!

Để Tần Duyệt cùng Vương Dũng hai mặt nhìn nhau.

Sau khi Đoàn Ba trở lại khoa, vào phòng trực ban, đóng cửa lại.

Lúc này mới gọi điện thoại cho Trương Hữu Phúc.

- Chủ nhiệm, hiện tại đối phương đã chống đỡ không được!

Đoàn Ba mỉm cười nói. Trương Hữu Phúc nghe xong:

- Ồ? Ha ha, nhanh như vậy? Ta còn chưa xuất thủ đây! Nói cho ta nghe một chút tình huống cụ thể đi.

Đoàn Ba:

~ Hôm nay, Thạch Na nhờ ta đi qua khoa cấp cứu xem bệnh, sau khi ta đến mới biết được, hiện tại khoa cấp cứu có gần ba mươi người bệnh bị các bệnh liên quan đến túi mật! Thật sự là không thể không bội phục năng lực của chủ nhiệm Lý Bảo Sơn!

Trương Hữu Phúc nhẹ gật đầu, hẳn hiểu được ý tứ của Đoàn Ba, thật ra trung tâm cấp cứu 120 đưa người bệnh đến là có sắp xếp.

Bệnh khác nhau thường sẽ được đưa đến các bệnh viện khác nhau, sớm liên lạc với từng bệnh viện, sau khi an bài tốt mới có thể thực hiện phối đưa.

Cũng giống như nhồi máu cơ tim, nên ưu tiên cân nhắc chính là bệnh viện Tâm Huyết Quản Tỉnh cùng bệnh viện nhân dân Tỉnh, chảy máu não cân nhắc đến bệnh viện Đông Đại, vân vân...

Trương Hữu Phúc cảm thấy, có thể là gần đây khoa cấp cứu vừa mới mở phòng phẫu thuật, Lý Bảo Sơn vì muốn cho nhiều người đến nên đã chào hỏi trung tâm cấp cứu 120.

Đoàn Ba tiếp tục nói:

- Đương nhiên, còn có chủ nhiệm ngài nữa, không phải hôm qua ngài cũng đi ra ngoài xem bệnh à? Mấy người bệnh kia ta cũng gặp ở khoa cấp cứu, hiện tại có sáu bảy ca cấp cứu yêu cầu phẫu thuật gấp, hơn ba mươi người này phải được phẫu thuật trong vòng ba ngày!

- Cho dù Trần Bỉnh Sinh không ăn không uống thì cũng làm không xong! Ta đợi xem kết cục của hắn như thế nào!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK