Hai mắt Mạnh Hi bỗng nhiên trừng to, nói thật hiện tại trong lòng cô cực kỳ lo lắng bất an.
Thật sự, chuyện này khiến cô có chút rung động.
Bởi vì cho tới bây giờ cô vẫn không nghĩ tới Trần thương chính là người làm phẫu thuật thoát vị hoành màng ngoài tìm người trong phòng cấp cứu kia.
Nhưng mà, hiện giờ cô lại vô cùng kiên định tin tưởng.
Rất có thể Trần Thương là người như thế.
Thủ pháp phẫu thuật tương tự!
Trình tự phẫu thuật tương tự!
Giọng nói tương tự!
Đã có rất rất nhiều điểm tương tự rồi.
Nghĩ tới đây, Mạnh Hi có chút không thể tưởng tượng nổi, vốn tưởng rằng người thực hiện trong đó là một chủ nhiệm cấp cao, thật không ngờ lại chính là một vị bác sĩ bình thường, hơn nữa... Lại chính là học sinh của mình.
Nghĩ tới đây, hô hấp Mạnh Hi cảm giác có chút gấp rút, nội tâm có vài kích động nhỏ, cũng có chút xúc động!
Thấp thỏm!
Phức tạp!
Còn không hiểu sao lại cảm thấy có chút vui vẻ.
Nói thật, loại cảm giác này quá kì quái!
[ Đinh! Ngài thao tác thành công khiếp sợ Mạnh Hi lão sư, đồng thời vượt mức hoàn thành nhiệm vụ, thu hoạch được vượt mức ban thưởng: 1, độ thiện cảm + 15; 2, Nhận được ngẫu nhiên một kỹ năng cấp thấp của Mạnh Hi. ]
Trần Thương nhận đến hệ thống nhắc nhở thật không có bất kỳ cái gì đắc ý.
Anh cam đoan, tối đa anh cũng chỉ cười thăm không đến mười phút, cộng thêm tối về một đêm
Nhìn thấy Mạnh Hi giật mình, Trần Thương đột nhiên cảm thấy thoải mái cảm giác bùng nổ!
Phẫu thuật tiếp tục tiến hành.
Trần Thương thận trọng rửa sạch, sau đó khâu vết mổ, đặt ống thông.
Từng bước một, đâu vào đấy, không nóng không vội.
Lúc này, Hạ Cao Phong đã chắc chẳn!
Trần Thương chính là người ở khoa cấp cứu của Tỉnh Nhị Viện làm phẫu thuật thoát vị hoành màng ngoài tim!
Chấn kinh!
Thật sự là chấn kinh!
Cậu ta mới bao nhiêu tuổi?
Hơn hai mươi tuổi đã có thể làm được tình trạng này, thật là có chút khó có thể tưởng tượng.
Nếu như nói tuổi trẻ là vốn liếng, mà hiện tại Trần Thương chính là nhà tư bản!
Mà nhà tư bản này hết lần này tới lần khác còn có. gia tài bạc triệu!
Thật sự là đáng sợ.
Hạ Cao Phong càng nhìn Trần Thương, càng cảm thấy là bảo bối.
Nhân tài như vậy, lưu tại chỗ Lý Bảo Sơn thực sự là có chút phung phí của trời.
Nhân tài như vậy hắn là đặt ở tâm ngoại khoa mới có thể phát sáng phát nhiệt
Nghĩ tới đây, Hạ Cao Phong quyết định phải nói chuyện này với Tin Lượng, nhìn xem có thể đào Trần Thương tới hay không.
Đây chính là tiềm lực.
Lúc này, ánh mắt Hạ Cao Phong nhìn Trần Thương, ánh mắt tràn đầy giống như Tiền Lượng.
Mà Tiền Lượng cũng có chút như năm mơ
Người này... Tiểu Trần mặc dù là khoa cấp cứu, nhưng làm phương hướng phẫu thuật không phải phố ngoại cùng ngoại gan mật à?
Đối với Trần Thương, Tiền Lượng vẫn rất hiểu rõ.
Thậm chí có thể nói là rất có quyền nói chuyện.
Dù sao ông là tự mình chứng kiến Trần Thương thông qua khảo hạch biên chế của tỉnh Nhị viện,
Một ca phẫu thuật cắt ruột thừa bằng vết mổ nhỏ kia đã khiến Tiền Lượng hai mắt tỏa sáng.
Về sau, còn có phẫu thuật túi mật cho Phòng lão tiên sinh...
Một loạt chuyện này đều để trước mắt anh sáng lên có chút rung động.
Thế nhưng vô luận rung đông như thế nào lúc
này trông thấy Trần Thương đứng trên bàn phẫu thuật ngoại khoa tim, làm ca phẫu thuật lợi hại như thế này, anh đều có chút chấn kinh.
Thật chẳng lẽ có người có thể làm đến vượt giới thành công sao?
Trần Thương từ ngoại khoa gan mật đến ngoại khoa tim, một chút giới hạn không có à?
Trong lúc anh đang hiếu kỳ thì đột nhiên phản ứng kịp một chuyện.
Đó chính là Trần Thương khác với mình.
Trần Thương cũng không chỉ là bác sĩ ngoại khoa gan mật mà là bác sĩ khoa cấp cứu.
Hơn nữa Tiần Thương là tốt nghiệp khoa chính quy!
Hai cái điều kiện này kết hợp lại với nhau...
Tiền Lượng đột nhiên cảm thấy đây là có khả năng!
Bởi vì ngay từ đầu Trần Thương tư duy liền không có cố định, cho nên không bị ảnh hưởng với phương hướng nghiên cứu theo một hướng duy nhất, mà cùng lúc đó cậu ta ở khoa cấp cứu có thể nói là học pha tạp tất cả mọi thứ.
Thật sự, chuyện này khiến cô có chút rung động.
Bởi vì cho tới bây giờ cô vẫn không nghĩ tới Trần thương chính là người làm phẫu thuật thoát vị hoành màng ngoài tìm người trong phòng cấp cứu kia.
Nhưng mà, hiện giờ cô lại vô cùng kiên định tin tưởng.
Rất có thể Trần Thương là người như thế.
Thủ pháp phẫu thuật tương tự!
Trình tự phẫu thuật tương tự!
Giọng nói tương tự!
Đã có rất rất nhiều điểm tương tự rồi.
Nghĩ tới đây, Mạnh Hi có chút không thể tưởng tượng nổi, vốn tưởng rằng người thực hiện trong đó là một chủ nhiệm cấp cao, thật không ngờ lại chính là một vị bác sĩ bình thường, hơn nữa... Lại chính là học sinh của mình.
Nghĩ tới đây, hô hấp Mạnh Hi cảm giác có chút gấp rút, nội tâm có vài kích động nhỏ, cũng có chút xúc động!
Thấp thỏm!
Phức tạp!
Còn không hiểu sao lại cảm thấy có chút vui vẻ.
Nói thật, loại cảm giác này quá kì quái!
[ Đinh! Ngài thao tác thành công khiếp sợ Mạnh Hi lão sư, đồng thời vượt mức hoàn thành nhiệm vụ, thu hoạch được vượt mức ban thưởng: 1, độ thiện cảm + 15; 2, Nhận được ngẫu nhiên một kỹ năng cấp thấp của Mạnh Hi. ]
Trần Thương nhận đến hệ thống nhắc nhở thật không có bất kỳ cái gì đắc ý.
Anh cam đoan, tối đa anh cũng chỉ cười thăm không đến mười phút, cộng thêm tối về một đêm
Nhìn thấy Mạnh Hi giật mình, Trần Thương đột nhiên cảm thấy thoải mái cảm giác bùng nổ!
Phẫu thuật tiếp tục tiến hành.
Trần Thương thận trọng rửa sạch, sau đó khâu vết mổ, đặt ống thông.
Từng bước một, đâu vào đấy, không nóng không vội.
Lúc này, Hạ Cao Phong đã chắc chẳn!
Trần Thương chính là người ở khoa cấp cứu của Tỉnh Nhị Viện làm phẫu thuật thoát vị hoành màng ngoài tim!
Chấn kinh!
Thật sự là chấn kinh!
Cậu ta mới bao nhiêu tuổi?
Hơn hai mươi tuổi đã có thể làm được tình trạng này, thật là có chút khó có thể tưởng tượng.
Nếu như nói tuổi trẻ là vốn liếng, mà hiện tại Trần Thương chính là nhà tư bản!
Mà nhà tư bản này hết lần này tới lần khác còn có. gia tài bạc triệu!
Thật sự là đáng sợ.
Hạ Cao Phong càng nhìn Trần Thương, càng cảm thấy là bảo bối.
Nhân tài như vậy, lưu tại chỗ Lý Bảo Sơn thực sự là có chút phung phí của trời.
Nhân tài như vậy hắn là đặt ở tâm ngoại khoa mới có thể phát sáng phát nhiệt
Nghĩ tới đây, Hạ Cao Phong quyết định phải nói chuyện này với Tin Lượng, nhìn xem có thể đào Trần Thương tới hay không.
Đây chính là tiềm lực.
Lúc này, ánh mắt Hạ Cao Phong nhìn Trần Thương, ánh mắt tràn đầy giống như Tiền Lượng.
Mà Tiền Lượng cũng có chút như năm mơ
Người này... Tiểu Trần mặc dù là khoa cấp cứu, nhưng làm phương hướng phẫu thuật không phải phố ngoại cùng ngoại gan mật à?
Đối với Trần Thương, Tiền Lượng vẫn rất hiểu rõ.
Thậm chí có thể nói là rất có quyền nói chuyện.
Dù sao ông là tự mình chứng kiến Trần Thương thông qua khảo hạch biên chế của tỉnh Nhị viện,
Một ca phẫu thuật cắt ruột thừa bằng vết mổ nhỏ kia đã khiến Tiền Lượng hai mắt tỏa sáng.
Về sau, còn có phẫu thuật túi mật cho Phòng lão tiên sinh...
Một loạt chuyện này đều để trước mắt anh sáng lên có chút rung động.
Thế nhưng vô luận rung đông như thế nào lúc
này trông thấy Trần Thương đứng trên bàn phẫu thuật ngoại khoa tim, làm ca phẫu thuật lợi hại như thế này, anh đều có chút chấn kinh.
Thật chẳng lẽ có người có thể làm đến vượt giới thành công sao?
Trần Thương từ ngoại khoa gan mật đến ngoại khoa tim, một chút giới hạn không có à?
Trong lúc anh đang hiếu kỳ thì đột nhiên phản ứng kịp một chuyện.
Đó chính là Trần Thương khác với mình.
Trần Thương cũng không chỉ là bác sĩ ngoại khoa gan mật mà là bác sĩ khoa cấp cứu.
Hơn nữa Tiần Thương là tốt nghiệp khoa chính quy!
Hai cái điều kiện này kết hợp lại với nhau...
Tiền Lượng đột nhiên cảm thấy đây là có khả năng!
Bởi vì ngay từ đầu Trần Thương tư duy liền không có cố định, cho nên không bị ảnh hưởng với phương hướng nghiên cứu theo một hướng duy nhất, mà cùng lúc đó cậu ta ở khoa cấp cứu có thể nói là học pha tạp tất cả mọi thứ.