Khâu mỡ dưới da cùng làn da!
Lý Bảo Sơn đứng ở đó, nhìn Trần Thương thao tác từng bước một, âm thầm gật đầu!
Mặc dù hắn không hiểu phẫu thuật đặt ống thông phúc mạc, thế nhưng, hắn hiểu ngoại khoa!
Trần Thương thao tác rất nhãn mịn! Nhanh mắt, tay ổn định, rất thận trọng!
Đây là thiên phú mà bác sĩ ngoại khoa ưu tú cần phải có được!
Sau khi khâu kỹ vết thương, Trần Thương cười cười: - Thành công!
Sau đó chính là thông qua dụng cụ thẩm tách màng bụng tiến hành trị liệu thẩm tách.
Rất thuận lợi!
Lúc này, trong video Từ Ái Bình cười cười:
- Viện trưởng Hách, thủ pháp của vị bác sĩ này rất nhẫn mịn, kỹ thuật rất thành thạo, kinh nghiệm đặt ống thông phong phú, nắm chắc rất đúng trọng điểm thẩm tách màng bụng, lần này đặt ống thông, là một lần phẫu thuật ngoại khoa đặt ống thông tiêu chuẩn, thậm chí ta muốn dùng một phần video này để giảng bài cho học sinh của ta với tư cách tài liệu giảng dạy!
Bởi vì thao tác này trên cơ bản chính là giống như sách giáo khoa, thao tác vô cùng quen thuộc không chút giả tạo, một ca phẫu thuật ngoại khoa đặt ống thông thuật rất tinh khiết.
Không sail Chính là tinh khiết!
Dùng từ này để hình dung ca phẫu thuật vừa rồi của Trần Thương là thích hợp nhất!
- Vì vậy căn bản không cần ta chỉ điểm, vị bác sĩ này hoàn toàn có thể giúp người bệnh thẩm tách màng bụng, nhưng... Chúng ta có cơ hội có thể giao lưu, ta thấy tiểu bác sĩ này rất có thành tích đối với đặt ống thông thẩm tách màng bụng, nếu có cơ hội có lẽ chúng ta có thể trao đổi một chút.
Lão Dương cũng mỉm cười: - Viện trưởng Hách, ngươi đây là muôn khoe khoang với ta hả, ha ha, đi, chúc các ngươi công việc thuận lợi, chúng ta giờ phải bận rộn.
Hách Húc Lượng rất cảm thấy mặt mũi sáng sủa: - Vất vả, Viện trưởng Dương, chủ nhiệm Từ!
Lần nữa nhìn Trần Thương, ánh mắt của hắn tràn đầy vui mừng.
Nói xong, tắt video.
Lưu lại một đám người đứng ngẩn người ở đó!
Có chút... Không thể tưởng tượng, nhìn mà than thở! Đúng vậy, không sail
Chẳng ai ngờ rằng Trần Thương vậy mà biết thẩm tách màng bụng.
[ Đinh! Lý Bảo Sơn độ thiện cảm + 5. ]
Trần Thương vui mừng, độ thiện cảm của Lý đại ca lại tăng lên, nhưng... Hôm nay đạt thành một tiểu thành liền: Lý Bảo Sơn làm người hỗ trợ cho mình không sai, cảm giác này, đáng giá dư vị.
Hiện trường, ánh mắt tất cả mọi người nhìn Trần Thương cũng thay đổi.
Ai có thể nghĩ tới, trong lúc nguy cấp như vậy, là thân là cộng tác viên Trần Thương lại đứng rat
Hách Húc Lượng cũng đi tới, nhìn Trần Thương, nhẹ gật đầu:
- Không tệ! Rất không tệ, gọi là Trần Thương đúng không? Bệnh viện chúng ta cần nhân tài như ngươi.
Trần Thương xấu hổ cười một tiếng:
- Viện trưởng Hách, đây là việc ta phải làm... Ta cũng muốn trở thành một thành viên của bệnh viện chúng ta!
Ngụ ý: Ngươi sớm giải quyết vấn đề biên chế cho ta là tốt rồi... Hiện tại ta chỉ là cộng tác viên.
L Đinh! Phó viện trưởng Hách Húc Lượng độ thiện cảm + 5. ]
Sau đó, Trần Thương tiếp tục bắt đầu đặt ống thông phúc mạc cho người bệnh thứ hai, mà lần này, Lý Bảo. Sơn tự giác đảm nhiệm người hỗ trợ.
Lần này rất thuận lợi, kỳ thật đặt ống thông cũng không khó, nhưng vì chưa làm qua, vì vậy mới cảm thấy khó khăn mà thôi, ba người phối hợp hoàn mỹ!
Đặt ống thông hoàn thành, sau đó bắt đầu thẩm tách trong có thể.
Đặt ống thông lên hai người bệnh xong, trong lúc nhất thời làm cho cảm xúc những người ở đây dần dần có một chút buông lỏng.
Lần này, Tỉnh Nhị Viện là một trong những trận địa cứu viện chủ yếu, nhưng gánh nặng nhất lại không phải ở đây, mà là bệnh viện cách đây một ngàn mét, bệnh viện Đông Đại.
Bệnh viện Đông Đại vẫn luôn là trung tâm cấp cứu lớn nhất ở AY thị, cũng là nơi thực hiện toàn bộ cấp cứu quan trọng của AY thị.
Lúc này, trong bệnh viện Đông Đại đã bận bịu thành một đoàn!
Dù sao, đại đa số người bệnh trọng chứng nguy cấp đã đưa đến bệnh viện này để xem bệnh.
Lúc này, chủ nhiệm khoa cấp cứu Vương Hướng Quân của bệnh viện nhân dân đã bận đến nỗi trên đầu ứa ra mồ hôi!
Nơi này gánh chịu phần lớn trách nhiệm cho công việc cứu viện lần này, mà toàn bộ khoa cấp cứu trong bệnh viện, nhưng cũng khoa cấp cứu lớn nhất ở AY thị.
Nơi này là bệnh viện đầu tiên của Tỉnh Đông Dương nắm giữ dụng cụ thẩm tách màng bụng!
Mà lúc này, chuyện Vương Hướng Quân hối hận nhất chính là lúc đến trường tại sao không học tập thật tốt thuậ phân thân, nếu không hiện tại cũng có thể giải quyết được!
Hiện tại, có mấy người bệnh đặt biệt nghiêm trọng nằm trên giường bệnh, cần phẫu thuật ngay lập tức!
Toàn bộ ngoại khoa của bệnh viện đã tiến vào vận chuyển siêu phụ tải!
Mà lúc này đây, bác sĩ phòng phúc mạc sốt ruột gấp tìm tới:
- Chủ nhiệm! Dịch thẩm tách đã sắp dùng hết!
Vương Hướng Quân nghe xong lời này, lập tức bốc hỏa:
- Sử dụng hết ngươi đi tìm y tá trưởng, đi tìm khoa dược, nhanh đi điều thêm, ngươi tìm ta làm gì!
Bác sĩ bất đắc dĩ thở dài:
- Chủ nhiệm, không phải phòng phúc mạc không còn, mà là toàn bộ bệnh viện đều không còn, hiện tại dịch thẩm tách màng bụng cùng dịch thẩm tách máu đã không còn nhiều, mà trước mắt chúng ta chí ít còn cần tiến hành phúc mạc cho 8 người bệnh!
Vương Hướng Quân nghe xong, lập tức biến sắc:
- Ngươi chờ ta!