Rất nhanh, bác sĩ Trương Lăng Vân nội khoa thần kinh đi xuống, vận chuyển người bệnh đến nội khoa thần kinh.
Bận rộn đến ba bốn giờ sáng, người bệnh kỳ quái này mới rốt cục giải quyết xong.
Mấy tiểu y tá vẫn có chút khó có thể tin: "Bác sĩ Trần... Anh nói có phải là quỷ nhập vào người sau đó lại đột nhiên nhồi máu não hay không?”
"Trần Thương lập tức im lặng: "Sau này các cô đừng nghĩ thần nghĩ quỷ nữa, đến người bệnh cũng bị cô hù doạ!"
Sau khi nói xong, Trần Thương trở lại văn phòng.
Hồi tưởng lại người bệnh vừa rồi, Trần Thương cũng cười cười, người con gái cũng thông tình đạt lý, có thể phối hợp lại lăn nữa kiểm tra người bệnh, người như vậy thật rất ít.
Cơ bản, sau khi chụp CT mà không có việc gì thì sẽ không kiểm tra nữa, cho nên đa số sẽ hiểu lâm bác sĩ kiểm tra quá độ.
Nhưng... Những triệu chứng mà người bệnh biểu hiện ra, lại là thiên hình vạn trạng, nhất là tình huống nghe nhầm, ảo giác.
Trần Thương ngồi trong phòng làm việc, chợt nhớ tới còn có chút việc chưa làm, mở ra máy tính duy nhất trong văn phòng có mạng internet, đang chuẩn bị đăng nhập Wechat của mình.
Máy tính này cơ bản sẽ không tắt máy, chỉ đang ở trạng thái ngủ, Trần Thương lắc lắc con chuột bỗng nhiên màn hình sáng lên, vừa mới vào Wechat, Trần Thương lập tức trợn tròn mắt!
Mẹ nó!
Ta rốt cuộc biết vì sao Wechat của mình tự gửi hình ảnh cho người khác rồi!
Hai ngày trước, mình từng đăng nhập Wechat ở đây nhưng quên đăng xuất!
Tối hôm qua, đúng lúc là Tần Duyệt trực ca đêm!
Nghĩ tới đây, Trần Thương tức nghiến răng, Tần liếm chó cô được lầm, nhìn xem ngày mai tôi thu thập cô thế nào!
Đặc thù của cấp cứu là bệnh tật loại gì cũng có, cho dù là người tu luyện thành tỉnh như chủ nhiệm Lý Bảo Sơn cũng không dám nói là gặp người bệnh nào cũng đều có thể ứng phó được.
Lúc hơn sáu, bảy giờ sáng, lại tiếp nhận một đoạn cao điểm, khoảng thời gian này đại đa số bệnh nhân đều là người trẻ tuổi, gấp gáp đi làm kết quả không cẩn thận chạm mặt tương đối nhiều.
Nếu không phải là kiểu đau răng đến muốn thất cổ kia.
Trần Thương phát hiện ra một chuyện, gần đây mình tựa như có chút xui xẻo, vừa đến ca đêm thì sẽ có nhiều người, lần trước thay Vương Dũng trực ca đêm cũng rất nhiều người, kết quả hôm nay ca đêm của mình cũng nhiều người như vậy.
Ít người chút không tốt sao?
Quốc thái dân an, nhà nào cũng gia hòa vạn sự hưng, mình cũng có thế yên ổn ngủ một giấc, ngày hôm sau tan tăm về đến nhà nói không chừng trạng thái tốt có thể làm ván Vương Giả Vinh Diệu
Sau khi hết bận, Trần Thương thực sự buồn ngủ không đi nổi, dứt khoát trở lại phòng trực ban dùng nước lạnh rửa mặt, để cho tỉnh thần tỉnh táo hơn.
Vừa mới ra ngoài liền thấy Tần Duyệt đang nhanh chân hướng về phía phòng thay quần áo.
Mất Trần Thương lập tức sáng lên, một nắm đem Tân Duyệt kéo vào phòng trực ban, gọn gàng mà linh hoạt đóng cửa lại! Sau đó khí thế hung hăng đè Tân Duyệt lên trên tường, tay trái trực tiếp đặt ở một bên đầu Tần Duyệt, tròng mắt hơi híp lại, đôi môi lộ ra nụ cười dữ tợn, cực kỳ giống.. tình yêu!
Bận rộn đến ba bốn giờ sáng, người bệnh kỳ quái này mới rốt cục giải quyết xong.
Mấy tiểu y tá vẫn có chút khó có thể tin: "Bác sĩ Trần... Anh nói có phải là quỷ nhập vào người sau đó lại đột nhiên nhồi máu não hay không?”
"Trần Thương lập tức im lặng: "Sau này các cô đừng nghĩ thần nghĩ quỷ nữa, đến người bệnh cũng bị cô hù doạ!"
Sau khi nói xong, Trần Thương trở lại văn phòng.
Hồi tưởng lại người bệnh vừa rồi, Trần Thương cũng cười cười, người con gái cũng thông tình đạt lý, có thể phối hợp lại lăn nữa kiểm tra người bệnh, người như vậy thật rất ít.
Cơ bản, sau khi chụp CT mà không có việc gì thì sẽ không kiểm tra nữa, cho nên đa số sẽ hiểu lâm bác sĩ kiểm tra quá độ.
Nhưng... Những triệu chứng mà người bệnh biểu hiện ra, lại là thiên hình vạn trạng, nhất là tình huống nghe nhầm, ảo giác.
Trần Thương ngồi trong phòng làm việc, chợt nhớ tới còn có chút việc chưa làm, mở ra máy tính duy nhất trong văn phòng có mạng internet, đang chuẩn bị đăng nhập Wechat của mình.
Máy tính này cơ bản sẽ không tắt máy, chỉ đang ở trạng thái ngủ, Trần Thương lắc lắc con chuột bỗng nhiên màn hình sáng lên, vừa mới vào Wechat, Trần Thương lập tức trợn tròn mắt!
Mẹ nó!
Ta rốt cuộc biết vì sao Wechat của mình tự gửi hình ảnh cho người khác rồi!
Hai ngày trước, mình từng đăng nhập Wechat ở đây nhưng quên đăng xuất!
Tối hôm qua, đúng lúc là Tần Duyệt trực ca đêm!
Nghĩ tới đây, Trần Thương tức nghiến răng, Tần liếm chó cô được lầm, nhìn xem ngày mai tôi thu thập cô thế nào!
Đặc thù của cấp cứu là bệnh tật loại gì cũng có, cho dù là người tu luyện thành tỉnh như chủ nhiệm Lý Bảo Sơn cũng không dám nói là gặp người bệnh nào cũng đều có thể ứng phó được.
Lúc hơn sáu, bảy giờ sáng, lại tiếp nhận một đoạn cao điểm, khoảng thời gian này đại đa số bệnh nhân đều là người trẻ tuổi, gấp gáp đi làm kết quả không cẩn thận chạm mặt tương đối nhiều.
Nếu không phải là kiểu đau răng đến muốn thất cổ kia.
Trần Thương phát hiện ra một chuyện, gần đây mình tựa như có chút xui xẻo, vừa đến ca đêm thì sẽ có nhiều người, lần trước thay Vương Dũng trực ca đêm cũng rất nhiều người, kết quả hôm nay ca đêm của mình cũng nhiều người như vậy.
Ít người chút không tốt sao?
Quốc thái dân an, nhà nào cũng gia hòa vạn sự hưng, mình cũng có thế yên ổn ngủ một giấc, ngày hôm sau tan tăm về đến nhà nói không chừng trạng thái tốt có thể làm ván Vương Giả Vinh Diệu
Sau khi hết bận, Trần Thương thực sự buồn ngủ không đi nổi, dứt khoát trở lại phòng trực ban dùng nước lạnh rửa mặt, để cho tỉnh thần tỉnh táo hơn.
Vừa mới ra ngoài liền thấy Tần Duyệt đang nhanh chân hướng về phía phòng thay quần áo.
Mất Trần Thương lập tức sáng lên, một nắm đem Tân Duyệt kéo vào phòng trực ban, gọn gàng mà linh hoạt đóng cửa lại! Sau đó khí thế hung hăng đè Tân Duyệt lên trên tường, tay trái trực tiếp đặt ở một bên đầu Tần Duyệt, tròng mắt hơi híp lại, đôi môi lộ ra nụ cười dữ tợn, cực kỳ giống.. tình yêu!