Khoảng thời gian này, anh nghe Dương Thao nói, Bệnh viện chỉnh hình Chí Tân mới đẩy ra nhà thiết kế chỉnh hình một trăm vạn.
Tần Tường không căn nghĩ, khẳng định là Trần Thương chứ không chạy đi đâu được, dù sao ở thành phố An Dương nhiều năm như vậy, còn không biết thành phố này sâu cạn thế nào sao?
Thành phố An Dương lớn như vậy, tới lui cũng chỉ có nhiêu đó người.
Nghĩ đến giá trị bản thân của Trần Thương hiện tại, Tân Tường cảm giác muốn người ta thiết kế miễn phí đúng là có chút xấu hổ.
Trần Thương sau khi nghe thấy, bỗng nhiên sửng sốt một chút.
[ Đinh! Phát động nhiệm vụ, cứu vớt một linh hồn tự ti, trợ giúp Đậu Hinh thoát khỏi bóng tối, nhắc nhở: Hoá hoạn đã hủy diệt gia đình vốn rất hạnh phúc này, hơn nữa còn phá hủy trái tìm của cô gái trẻ, làm cho cô luôn phải sống trong lo sợ, mời hiệp trợ Tân Tường trợ giúp cô gái hoàn thành cấy ghép mô da khuôn mặt, phẫu thuật chỉnh hình khuôn mặt, sau khi hoàn thành.
nhiệm vụ sẽ nhận được: 1, Thuật cấy ghép da cao cấp; 2, Độ thiện cảm của Tân Tường + 20; 3, Độ thiện cảm của Đậu Hinh + 50. ]
Tân Tường nhìn Trần Thương không nói lời nào, tưởng rằng Trần Thương không đáp ứng, nhịn không được thở dài, có chút thất vọng.
"Thật ra, tiểu Trần à, nếu như cậu không tiện thì thôi, không sao đâu!"
Trần Thương sở đĩ đang sửng sốt xem giới thiệu nhiệm vụ, sau khi nhìn thấy, anh không hề nghĩ ngợi chọn nhận nhiệm vụ!
Nghe thấy Tân Tường nói, Trần Thương vội vàng “Chủ nhiệm Tân, không không, ông hiểu lầm rồi sao tôi lại từ chối chứ, ông nói thời gian đi, tôi lập tức đi qua, ông thấy thế nào?"
Tần Tường sững sờ, bỗng nhiên trợn tròn mắt, vội vàng nói: "Tiểu Trần à, tôi cũng phải nói thật với cậu, „ kinh tế nhà của người bệnh thật rất khó khăn, tiền cũng mượn, chính là vì muốn giúp cô gái đó sớm ngày thoát khỏi bóng tối, nói như vậy... cậu thực hiện phẫu thuật, có khả năng một phân tiền đều không lấy được, nhiều nhất là cùng đi ăn một bữa với tôi mà thôi.
Trần Thương cười nói: "Chủ nhiệm Tân, ông đang chê cười tôi hả, chẳng lẽ Trần Thương tôi làm chuyện gì cũng vì tiền sao? Nếu thực như thế, tôi căn gì phải ở hoa cấp cứu Tỉnh Nhị Viên, Trần Thương tôi đầu tiên là một bác sĩ, sau đó mới là một người bác sĩ chỉnh hình."
Rất thắng thần và dứt khoát, làm cho Tân Tường kích động, có chút kính nể Trần Thương: "Tốt tốt tốt! Vậy thì, tiểu Trần à, nếu như được thì bây giờ cậu đến đây luôn đi."
Thật ra, dù cho Trần Thương từ chối, Tân Tường cũng không đến mức nói cái gì
Có một câu rất hay.
Không biết người khác khổ, chớ khuyên người khác rộng lượng!
Không biết người khác khổ, chớ khuyên người hướng thiện.
Ai cũng có cuộc sống của mình, đều có lựa chọn của mình, đến số tuổi này của Tân Tường, ở bệnh viện đã thấy nhiều chuyện, muôn màu muôn vẻ đủ kiểu, đương nhiên cũng rất hiếu rõ lòng người, cho nên sẽ không cao cao tại thượng, đứng trên đạo đức giáo dục người khác.
Tần Tường không căn nghĩ, khẳng định là Trần Thương chứ không chạy đi đâu được, dù sao ở thành phố An Dương nhiều năm như vậy, còn không biết thành phố này sâu cạn thế nào sao?
Thành phố An Dương lớn như vậy, tới lui cũng chỉ có nhiêu đó người.
Nghĩ đến giá trị bản thân của Trần Thương hiện tại, Tân Tường cảm giác muốn người ta thiết kế miễn phí đúng là có chút xấu hổ.
Trần Thương sau khi nghe thấy, bỗng nhiên sửng sốt một chút.
[ Đinh! Phát động nhiệm vụ, cứu vớt một linh hồn tự ti, trợ giúp Đậu Hinh thoát khỏi bóng tối, nhắc nhở: Hoá hoạn đã hủy diệt gia đình vốn rất hạnh phúc này, hơn nữa còn phá hủy trái tìm của cô gái trẻ, làm cho cô luôn phải sống trong lo sợ, mời hiệp trợ Tân Tường trợ giúp cô gái hoàn thành cấy ghép mô da khuôn mặt, phẫu thuật chỉnh hình khuôn mặt, sau khi hoàn thành.
nhiệm vụ sẽ nhận được: 1, Thuật cấy ghép da cao cấp; 2, Độ thiện cảm của Tân Tường + 20; 3, Độ thiện cảm của Đậu Hinh + 50. ]
Tân Tường nhìn Trần Thương không nói lời nào, tưởng rằng Trần Thương không đáp ứng, nhịn không được thở dài, có chút thất vọng.
"Thật ra, tiểu Trần à, nếu như cậu không tiện thì thôi, không sao đâu!"
Trần Thương sở đĩ đang sửng sốt xem giới thiệu nhiệm vụ, sau khi nhìn thấy, anh không hề nghĩ ngợi chọn nhận nhiệm vụ!
Nghe thấy Tân Tường nói, Trần Thương vội vàng “Chủ nhiệm Tân, không không, ông hiểu lầm rồi sao tôi lại từ chối chứ, ông nói thời gian đi, tôi lập tức đi qua, ông thấy thế nào?"
Tần Tường sững sờ, bỗng nhiên trợn tròn mắt, vội vàng nói: "Tiểu Trần à, tôi cũng phải nói thật với cậu, „ kinh tế nhà của người bệnh thật rất khó khăn, tiền cũng mượn, chính là vì muốn giúp cô gái đó sớm ngày thoát khỏi bóng tối, nói như vậy... cậu thực hiện phẫu thuật, có khả năng một phân tiền đều không lấy được, nhiều nhất là cùng đi ăn một bữa với tôi mà thôi.
Trần Thương cười nói: "Chủ nhiệm Tân, ông đang chê cười tôi hả, chẳng lẽ Trần Thương tôi làm chuyện gì cũng vì tiền sao? Nếu thực như thế, tôi căn gì phải ở hoa cấp cứu Tỉnh Nhị Viên, Trần Thương tôi đầu tiên là một bác sĩ, sau đó mới là một người bác sĩ chỉnh hình."
Rất thắng thần và dứt khoát, làm cho Tân Tường kích động, có chút kính nể Trần Thương: "Tốt tốt tốt! Vậy thì, tiểu Trần à, nếu như được thì bây giờ cậu đến đây luôn đi."
Thật ra, dù cho Trần Thương từ chối, Tân Tường cũng không đến mức nói cái gì
Có một câu rất hay.
Không biết người khác khổ, chớ khuyên người khác rộng lượng!
Không biết người khác khổ, chớ khuyên người hướng thiện.
Ai cũng có cuộc sống của mình, đều có lựa chọn của mình, đến số tuổi này của Tân Tường, ở bệnh viện đã thấy nhiều chuyện, muôn màu muôn vẻ đủ kiểu, đương nhiên cũng rất hiếu rõ lòng người, cho nên sẽ không cao cao tại thượng, đứng trên đạo đức giáo dục người khác.