Mục lục
Bác Sĩ Nguy Hiểm - Vô Ưu 95
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lần này...

Đoàn Ba như rớt vào hầm băng.

Nghĩ đến ngày mai chủ nhiệm để hắn an bài tốt phẫu thuật, Đoàn Ba tâm lạnh một nửa... Ông trời ơi? Năm nay ta xung đột cùng cấp cứu các ngươi sao?

Nghĩ đến những tao ngộ trong khoảng thời gian này, Đoàn Ba tự tặng cho mình một bài Lạnh Lão, gần đây tựa như mọi chuyện có quan hệ với khoa cấp cứu đều không thuận lợi!

Ngay cả độ tín nhiệm cùng giá trị năng lực của mình trong mắt Trương Hữu Phúc thật vất vả mới có được cũng nghiêm trọng rớt xuống, càng ngày càng

Nghĩ đến giao ban ngày mai, Đoàn Ba cảm giác thận mình có chút đau!

Cấp cứu chưa từng có định nghĩa giờ cơm! Mắt thấy sắp đến mười hai giờ, y tá đưa tin tức tới!

"120 đưa tới một người bệnh bị sốc hôn mê, làm tốt chuẩn bị cấp cứu!"

Trần Thương đang chuẩn bị tan tầm ăn chút cơm, nghe thấy y tá gọi đến.

Nơi nào còn có tâm tình ăn cơm, một lần nữa mặc áo blouse trắng vào, vội vã đi ra ngoài đợi 120 đến.

Không bao lâu!

xe cứu thương120 dừng ở cửa ra vào khoa cấp cứu, người bệnh được đẩy từ trên xe xuống.

Trần Thương vội vàng nghênh đón, hỏi bác sĩ theo. xe trung tâm cấp cứu 120: "Tình huống của người bệnh như thế nào?”

Tiểu bác sĩ còn chưa kịp nói chuyện, chỉ nghe thấy sau lưng truyền đến giọng nghẹn ngào: "Bác sĩ! Cầu xin ngươi mau cứu cha ta..."

Trần Thương đang chuẩn bị an ủi, lại đột nhiên sững sời

Bởi vì giọng nữ rất quen, quen mặt cực kỳ!

Trần Thương vỗ đầu một cái, chính là người mà đầu tuần đã đẩy cha đến khoa cấp cứu mua thuốc, vị nữ sĩ mang khí chất bất phàm có "Hàm dưỡng”.

Đúng, chính là cái người đã từng học y kia!

Sau khi Trần Thương nghĩ tới đây, lập tức biến sắc!

Người già kia... Sẽ không xảy ra vấn đề lớn gì chứ?!

Dù sao lúc ấy Trần Thương chẩn đoán là bệnh tắc ruộ cấp tính t, lúc ấy nữ sĩ nhất định phải đẩy cha đi Đông Đại Nhất viện, còn thề son sắt ký tên đảm bảo,

Trần Thương đều rõ mồn một trước mắt!

Chẳng lẽ các nàng không đi xem bệnh sao?

Nếu như đi đến, đối phương nhất định cũng sẽ phát hiện chứ?

Nghĩ tới đây, tim Trần Thương chìm đến đáy cốc.

Sau khi bác sĩ trên xe 120 bàn gian bện tình cho Trần Thương, sau đó dặn dò: "Người bệnh từ khi ta đến lập tức hôn mê, kết quả giám sát, huyết áp rất không ổn định, hô hấp yếu ớt... Xuất hiện qua đột nhiên ngừng..

Trần Thương lập tức biến sắc!

Tranh thủ thời gian gọi y tá: "Tiểu Lâm, hô hấp cơ! Máy theo dõi!"

Tiểu Lâm đang dùng cơm, nghe thấy Trần Thương gọi, nàng buông bát đũa xuống chạy ra ngoài, đẩy người bệnh tiến vào phòng cấp cứu.

Nữ sĩ giống như cũng nhận ra Trần Thương, vội vàng nói: "Bác sĩ! Chính là ngươi... Ngươi... Ngươi nói đều đúng, ngày đó là ta sai, ta nói xin lỗi với ngươi, ngươi nhất định phải mau cứu cha ta, ta chỉ có một người cha..

'Trên mặt người phụ nữ nơi nào còn có thong dong ngày ấy, tràn đầy nước mắt nước mũi, trên người cũng vô cùng chật vật, trực tiếp bịch một tiếng quỳ trước mặt Trần Thương, ôm chân Trần Thương khẩn cầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK