Hiện tại, Trần Thương thật đúng là kiếm được không ít, nhưng mấu chốt là mệt mỏi, mỗi ngày nhiều ca phẫu thuật như vậy, đoạn thời gian trước bệnh nhân tới khâu cơ, một ngày mười mấy ca, một tháng làm ba bốn trăm ca phẫu thuật khâu cơ.
Một ca phẫu thuật không nói nhiều, một hai tăm khối, cái này cũng sẽ có ba bốn vạn.
Nhưng là thật mệt mỏi!
Bác sĩ phổ thông một tháng nhiều nhất làm mấy chục ca, một ngày có tối đa ba năm ca.
Hàng năm mười mấy ca khâu cơ, trên cơ bản liền không có thời gian làm việc khác, mỗi ngày đều là làm mấy việc may may vá vá, tan tầm đều là chuyện của sau chín giờ, cường độ công việc không thể nói là không lớn.
Nghĩ tới đây, Trần Binh Sinh nhìn Trần Thương, cũng thở dài, nhỏ giọng nói với Trần Thương:
- Cậu cũng đừng quá liều mạng, tuổi trẻ là chuyện tốt, thế nhưng là cũng không thể làm như vậy.
- Một ngày mười mấy ca phẫu thuật, ai cũng không chịu được! Tiền kiếm không đủ, từ từ sẽ đủ.
Trần Thương nhẹ gật đầu, cười cười.
Khoảng thời gian này bởi vì ngoại khoa tay vừa mới triển khai, Trần Thương vì phối hợp với chủ nhiệm An trên cơ bản đều đặt hết tâm trí vào đó, tuy nói mệt mỏi là mệt mỏi chút, nhưng thu hoạch vẫn rất lớn.
Lúc này, Trần Binh Sinh móc từ trong túi ra mấy tờ vé đưa cho Trần Thương:
- Ở đây có năm tấm vé suối nước nóng tại sơn trang Nhạc Dương, bây giờ cậu cũng ổn định, đưa cha mẹ cậu đi, sẵn tiện đi nghỉ ngơi một chút, đúng rồi còn có em trai cậu.
Trần Thương nhìn tờ về suối nước nóng sơn trang Nhạc Dương trong tay, trên đó viết vé VIP ba ngày, lập tức ngây ngẩn cả người.
Sơn trang Nhạc Dương ở phía tây bắc thành phố An Dương, nơi có suối nước nóng thiên nhiên, triều đại trong lịch sử đều ở nơi đó xây dựng vương phủ, đến sau khi kiến quốc, nhà đầu tư đem bên trong xây dựng phát triển thành sơn trang suối nước nóng nghỉ phép, theo phong cách cổ xưa, là nơi tập hợp hưu nhàn gi trí, ăn uống, dừng chân, làm một thể cấp năm sao tiêu chuẩn khách sạn.
Năm tấm vé ba ngày này, đã bao trọn gói cả dừng chân, ăn uống, hưu nhàn giải trí.
Trần Thương cười xấu hổ:
- Quý giá như vậy... Thích hợp không?
Trần Binh Sinh lắc đầu, cười nói:
- Đại lý dược cho, tôi không có thời gian đi, tôi muốn dẫn con trai đi leo núi, không đi có chút lãng phí, vừa vặn cậu dẫn theo người nhà cùng đi
Trần Thương không nghi ngờ gì, bởi vì công ty y dược vì muốn cùng bác sĩ trong bệnh viện tạo dựng mối quan hệ, khi tới ngày lễ ngày tết, đều sẽ tặng thứ này thứ nọ. Dù sao công ty y dược người ta tài đại khí thô, cùng những sơn trang khách sạn kia thậm chí là du ngoạn đều có hiệp nghị, có thể nội bộ giá cả mua sắm, cùng loại với đoàn mua.
Trần Thương sắc mặt vui mừng:
- Vậy không tốt lầm đâu!
Trần Bỉnh Sinh đưa tay:
- Không lấy là tôi rút lại đấy?
Trần Thương vội vàng nhét vào túi, đứng dậy đi xa:
- Lão đại, đồ đã cho còn có muốn lấy lại? Quá phận!
Mọi người thấy thế, lập tức cười vang, Đại Trần Tiểu Trần, vẫn luôn là hai người hoạt bát trong phòng làm việc.
Vương Khiêm một mặt hãm mộ nhìn thoáng qua An Ngạn Quân:
- Lão sư ~~~~~ chủ nhiệm ~~~~~
An Ngạn Quân nhàn nhạt nói:
~ Ừm, đúng rồi, tiểu Vương, lần này Quốc Khánh nên khoa của chúng ta lúc đó đều là ban nhị, vất vả chút
Vương Khiêm lập tức một mặt bày ra bộ dáng sống không thể yêu.
Cấp cứu an nhàn là ngắn ngủi, rất nhanh bệnh nhân liền đến, lại bắt đầu vùi đầu vào công việc.
Gần đây người bệnh cũng không phải rất nhiều, vì lẽ đó An Ngạn Quân cũng không cần cùng Trần Thương tách ra phẫu thuật, đều là Trần Thương làm còn An Ngạn Quân đang nhìn, ngẫu nhiên An Ngạn Quân làm, thì Trần Thương ở một bên chỉ điểm.
Dựa theo cái tiết tấu này, không cần đến hai ngày mình liền có thể hoàn thành 500 ca khâu cơ.
Một ca phẫu thuật không nói nhiều, một hai tăm khối, cái này cũng sẽ có ba bốn vạn.
Nhưng là thật mệt mỏi!
Bác sĩ phổ thông một tháng nhiều nhất làm mấy chục ca, một ngày có tối đa ba năm ca.
Hàng năm mười mấy ca khâu cơ, trên cơ bản liền không có thời gian làm việc khác, mỗi ngày đều là làm mấy việc may may vá vá, tan tầm đều là chuyện của sau chín giờ, cường độ công việc không thể nói là không lớn.
Nghĩ tới đây, Trần Binh Sinh nhìn Trần Thương, cũng thở dài, nhỏ giọng nói với Trần Thương:
- Cậu cũng đừng quá liều mạng, tuổi trẻ là chuyện tốt, thế nhưng là cũng không thể làm như vậy.
- Một ngày mười mấy ca phẫu thuật, ai cũng không chịu được! Tiền kiếm không đủ, từ từ sẽ đủ.
Trần Thương nhẹ gật đầu, cười cười.
Khoảng thời gian này bởi vì ngoại khoa tay vừa mới triển khai, Trần Thương vì phối hợp với chủ nhiệm An trên cơ bản đều đặt hết tâm trí vào đó, tuy nói mệt mỏi là mệt mỏi chút, nhưng thu hoạch vẫn rất lớn.
Lúc này, Trần Binh Sinh móc từ trong túi ra mấy tờ vé đưa cho Trần Thương:
- Ở đây có năm tấm vé suối nước nóng tại sơn trang Nhạc Dương, bây giờ cậu cũng ổn định, đưa cha mẹ cậu đi, sẵn tiện đi nghỉ ngơi một chút, đúng rồi còn có em trai cậu.
Trần Thương nhìn tờ về suối nước nóng sơn trang Nhạc Dương trong tay, trên đó viết vé VIP ba ngày, lập tức ngây ngẩn cả người.
Sơn trang Nhạc Dương ở phía tây bắc thành phố An Dương, nơi có suối nước nóng thiên nhiên, triều đại trong lịch sử đều ở nơi đó xây dựng vương phủ, đến sau khi kiến quốc, nhà đầu tư đem bên trong xây dựng phát triển thành sơn trang suối nước nóng nghỉ phép, theo phong cách cổ xưa, là nơi tập hợp hưu nhàn gi trí, ăn uống, dừng chân, làm một thể cấp năm sao tiêu chuẩn khách sạn.
Năm tấm vé ba ngày này, đã bao trọn gói cả dừng chân, ăn uống, hưu nhàn giải trí.
Trần Thương cười xấu hổ:
- Quý giá như vậy... Thích hợp không?
Trần Binh Sinh lắc đầu, cười nói:
- Đại lý dược cho, tôi không có thời gian đi, tôi muốn dẫn con trai đi leo núi, không đi có chút lãng phí, vừa vặn cậu dẫn theo người nhà cùng đi
Trần Thương không nghi ngờ gì, bởi vì công ty y dược vì muốn cùng bác sĩ trong bệnh viện tạo dựng mối quan hệ, khi tới ngày lễ ngày tết, đều sẽ tặng thứ này thứ nọ. Dù sao công ty y dược người ta tài đại khí thô, cùng những sơn trang khách sạn kia thậm chí là du ngoạn đều có hiệp nghị, có thể nội bộ giá cả mua sắm, cùng loại với đoàn mua.
Trần Thương sắc mặt vui mừng:
- Vậy không tốt lầm đâu!
Trần Bỉnh Sinh đưa tay:
- Không lấy là tôi rút lại đấy?
Trần Thương vội vàng nhét vào túi, đứng dậy đi xa:
- Lão đại, đồ đã cho còn có muốn lấy lại? Quá phận!
Mọi người thấy thế, lập tức cười vang, Đại Trần Tiểu Trần, vẫn luôn là hai người hoạt bát trong phòng làm việc.
Vương Khiêm một mặt hãm mộ nhìn thoáng qua An Ngạn Quân:
- Lão sư ~~~~~ chủ nhiệm ~~~~~
An Ngạn Quân nhàn nhạt nói:
~ Ừm, đúng rồi, tiểu Vương, lần này Quốc Khánh nên khoa của chúng ta lúc đó đều là ban nhị, vất vả chút
Vương Khiêm lập tức một mặt bày ra bộ dáng sống không thể yêu.
Cấp cứu an nhàn là ngắn ngủi, rất nhanh bệnh nhân liền đến, lại bắt đầu vùi đầu vào công việc.
Gần đây người bệnh cũng không phải rất nhiều, vì lẽ đó An Ngạn Quân cũng không cần cùng Trần Thương tách ra phẫu thuật, đều là Trần Thương làm còn An Ngạn Quân đang nhìn, ngẫu nhiên An Ngạn Quân làm, thì Trần Thương ở một bên chỉ điểm.
Dựa theo cái tiết tấu này, không cần đến hai ngày mình liền có thể hoàn thành 500 ca khâu cơ.