Hàng loạt những mệnh lệnh liên tiếp được truyền đạt đâu ra đấy, mọi người cũng vì thế mà căng thẳng theo, bận rộn đi vào trong làm công việc của mình.
Điểm quan trọng nhất của ca phẫu thuật này là phải mổ ngực ra xem xét việc phẫu thuật căm máu!
Nhất định là phải hoàn thành việc mổ ngực xem xét trong khoảng thời gian quy định, còn phải nhanh chóng tiến hành cầm máu đối với mạch máu đang chảy.
Tiếp theo phải tiền hành khâu khí quản bị tổn hại!
Lúc này, một mảng đờm được hút ra ngoài.
Hô hấp của người bệnh được khôi phục lại, mọi người nhịn không được thở phào một hơi
Thế nhưng Hạ Cao Phong lại nhíu mày.
Không đúng!
Trong chuyện này chắc chắn còn có nguyên nhân nào khác nữa, không thể chỉ đơn giản là do đờm được!
Mà hơn nữa, độ bão hòa oxi trong máu của người bệnh đang không ngừng giảm xuống.
Hạ Cao Phong nhanh chóng truyền đạt chỉ thị.
Dù hiện giờ không phát hiện thấy máu có bên trong khí quản, nhưng... Cũng không có lý do gì để loại trừ khả năng này.
Có thể hiện tại chỉ là một mảng đờm, nhưng nếu lần sau lại là một lượng lớn máu thì phải làm thế nào?
Bác sĩ của ngoại khoa lồng ngực phối hợp với Hạ Cao Phong cùng tiến hành, Mạnh Hi cũng hỗ trợ thực. hiện.
Bác sĩ chủ trị ngoại khoa lồng ngực chính là một người khoảng ba lăm, ba sáu tuổi.
Rất nhanh đã hoàn thành quá trình mổ ngực!
Không biết đã dùng bao nhiêu khối băng gạc, chất đống phía trên khăn phẫu thuật ở một bên, thậm chí còn phải dùng ống chích rút máu bên trong lồng ngực ra.
Rất nhanh, phát hiện miệng chảy máu!
Bên trên động mạch chủ có một vết nứt do bị chèn ép, chính vì vậy mà máu đang không ngừng chảy ra, máu chảy ra vừa vặn có thể gây ra tổn hại cho miệng khí quản, có thể đờm chính là tác dụng phụ của vấn đề này, khiến người bệnh khó thở.
Sau đó, phương tiện chủ yếu tập trung gây tốn hại lên động mạch chủ!
Nếu khâu lại thì cần phải hoàn thành trong một thời gian rất ngắn.
Loại rạn nút kiểu này phải dùng garô buộc mạch máu, rất phiền toái.
Hạ Cao Phong tay mắt lanh lạ, nhanh chóng dùng tay chặn mạch máu lại, lúc này máu chảy ra đã khá nhiều.
Dùng tay không cầm máu.
Sau đó cần khâu lại mạch máu.
Chỉ có điều... Thời gian để khâu động mạch chủ quá ngắn.
Với tình hình hiện tại, Hạ Cao Phong rất khó để thực hiện việc này cùng lúc.
Thật đúng là ngoại khoa càng già kinh nghiệm càng phong phú, giống như là kinh nghiệm càng già dặn sẽ càng phải đối mặt trước đủ loại vấn đề già yếu. Chỉ có điều, nên để ai làm đây?
Để ai đến khâu bây giờ?
Đây thật sự là một vấn đề khiến người ta phải đau đầu.
Nhìn lướt qua Mạnh Hi, chỉ thấy cô nghiêm túc lắc đầu, nói:
- Tôi không được! Với thời gian ngắn như vậy... Tôi khâu không được tốt.
Hạ Cao Phong lại nhìn qua Cát Hoài, nhưng mà, khi anh lướt qua lại gặp phải ánh mắt do dự đến từ phía Cát Hoài, không phải hỏi thêm gì nữa, Hạ Cao Phong lập tức lắc đầu phủ định!
Quay người nhìn về phía Trần Thương, mỗi một câu từ nói ra đều hết sức trịnh trọng:
- Tiểu Trần! Cậu qua đây thực hiện quá trình khâu lại!
Lời vừa dứt khỏi miệng Hạ Oao Phong, xung quanh lập tức yên tĩnh đến lạ.
Để Trần Thương thực hiện việc khâu lại động mạch chủ!?
Nhưng cậu ta là ai kia chứ?
Nhìn quần áo, cái áo blouse trắng đó rõ là dành cho thực tập sinh.
Chủ nhiệm Hạ... lại để một học sinh đứng ra thực hiện quá trình khâu, đây thật sự là quá mạo hiểm!
Nghĩ tới đây, sắc mặt mọi người lập tức biến đổi.
Đây cũng không phải ca phẫu thuật bình thường, đây là việc trị bệnh cứu người, thời gian phẫu thuật phải tranh thủ đến từng giây.
Việc khâu động mạch chủ là sự sống còn của một con người.
Anh lại để một học sinh thực hiện ca phẫu thuật kiểu này, có phải là quá qua loa rồi không!?
Nhưng nói thế nào thì... Đây cũng là chỉ thị của Hạ Cao Phong!
Với tư cách là người phụ trách của ca phẫu thuật thì khi bàn phẫu thuật vẫn còn ở trước mắt, đối với tất cả, đây chính là chỉ thị tối cao.
Trần Thương không chút do dự, trong ánh mắt anh lúc này đã bắt đầu hiện lên đủ loại tên màu đỏ.
Chảy máu không phải là vấn đề duy nhất!
Mà vấn đề lớn nhất chính là động mạch chủ, đây mới là nguyên nhân chủ yếu nhất.
Trong lòng Trần Thương cực kỳ bình tính, không. hề xuất hiện một tia nhăn nhó nào, thoải mái nhận chỉ khâu, đưa mắt nhìn Hạ Cao Phong:
- Chủ nhiệm, tôi hô 1... 2... 3, anh hãy buộc ga-rô!
Hạ Cao Phong gật đầu!
Điểm quan trọng nhất của ca phẫu thuật này là phải mổ ngực ra xem xét việc phẫu thuật căm máu!
Nhất định là phải hoàn thành việc mổ ngực xem xét trong khoảng thời gian quy định, còn phải nhanh chóng tiến hành cầm máu đối với mạch máu đang chảy.
Tiếp theo phải tiền hành khâu khí quản bị tổn hại!
Lúc này, một mảng đờm được hút ra ngoài.
Hô hấp của người bệnh được khôi phục lại, mọi người nhịn không được thở phào một hơi
Thế nhưng Hạ Cao Phong lại nhíu mày.
Không đúng!
Trong chuyện này chắc chắn còn có nguyên nhân nào khác nữa, không thể chỉ đơn giản là do đờm được!
Mà hơn nữa, độ bão hòa oxi trong máu của người bệnh đang không ngừng giảm xuống.
Hạ Cao Phong nhanh chóng truyền đạt chỉ thị.
Dù hiện giờ không phát hiện thấy máu có bên trong khí quản, nhưng... Cũng không có lý do gì để loại trừ khả năng này.
Có thể hiện tại chỉ là một mảng đờm, nhưng nếu lần sau lại là một lượng lớn máu thì phải làm thế nào?
Bác sĩ của ngoại khoa lồng ngực phối hợp với Hạ Cao Phong cùng tiến hành, Mạnh Hi cũng hỗ trợ thực. hiện.
Bác sĩ chủ trị ngoại khoa lồng ngực chính là một người khoảng ba lăm, ba sáu tuổi.
Rất nhanh đã hoàn thành quá trình mổ ngực!
Không biết đã dùng bao nhiêu khối băng gạc, chất đống phía trên khăn phẫu thuật ở một bên, thậm chí còn phải dùng ống chích rút máu bên trong lồng ngực ra.
Rất nhanh, phát hiện miệng chảy máu!
Bên trên động mạch chủ có một vết nứt do bị chèn ép, chính vì vậy mà máu đang không ngừng chảy ra, máu chảy ra vừa vặn có thể gây ra tổn hại cho miệng khí quản, có thể đờm chính là tác dụng phụ của vấn đề này, khiến người bệnh khó thở.
Sau đó, phương tiện chủ yếu tập trung gây tốn hại lên động mạch chủ!
Nếu khâu lại thì cần phải hoàn thành trong một thời gian rất ngắn.
Loại rạn nút kiểu này phải dùng garô buộc mạch máu, rất phiền toái.
Hạ Cao Phong tay mắt lanh lạ, nhanh chóng dùng tay chặn mạch máu lại, lúc này máu chảy ra đã khá nhiều.
Dùng tay không cầm máu.
Sau đó cần khâu lại mạch máu.
Chỉ có điều... Thời gian để khâu động mạch chủ quá ngắn.
Với tình hình hiện tại, Hạ Cao Phong rất khó để thực hiện việc này cùng lúc.
Thật đúng là ngoại khoa càng già kinh nghiệm càng phong phú, giống như là kinh nghiệm càng già dặn sẽ càng phải đối mặt trước đủ loại vấn đề già yếu. Chỉ có điều, nên để ai làm đây?
Để ai đến khâu bây giờ?
Đây thật sự là một vấn đề khiến người ta phải đau đầu.
Nhìn lướt qua Mạnh Hi, chỉ thấy cô nghiêm túc lắc đầu, nói:
- Tôi không được! Với thời gian ngắn như vậy... Tôi khâu không được tốt.
Hạ Cao Phong lại nhìn qua Cát Hoài, nhưng mà, khi anh lướt qua lại gặp phải ánh mắt do dự đến từ phía Cát Hoài, không phải hỏi thêm gì nữa, Hạ Cao Phong lập tức lắc đầu phủ định!
Quay người nhìn về phía Trần Thương, mỗi một câu từ nói ra đều hết sức trịnh trọng:
- Tiểu Trần! Cậu qua đây thực hiện quá trình khâu lại!
Lời vừa dứt khỏi miệng Hạ Oao Phong, xung quanh lập tức yên tĩnh đến lạ.
Để Trần Thương thực hiện việc khâu lại động mạch chủ!?
Nhưng cậu ta là ai kia chứ?
Nhìn quần áo, cái áo blouse trắng đó rõ là dành cho thực tập sinh.
Chủ nhiệm Hạ... lại để một học sinh đứng ra thực hiện quá trình khâu, đây thật sự là quá mạo hiểm!
Nghĩ tới đây, sắc mặt mọi người lập tức biến đổi.
Đây cũng không phải ca phẫu thuật bình thường, đây là việc trị bệnh cứu người, thời gian phẫu thuật phải tranh thủ đến từng giây.
Việc khâu động mạch chủ là sự sống còn của một con người.
Anh lại để một học sinh thực hiện ca phẫu thuật kiểu này, có phải là quá qua loa rồi không!?
Nhưng nói thế nào thì... Đây cũng là chỉ thị của Hạ Cao Phong!
Với tư cách là người phụ trách của ca phẫu thuật thì khi bàn phẫu thuật vẫn còn ở trước mắt, đối với tất cả, đây chính là chỉ thị tối cao.
Trần Thương không chút do dự, trong ánh mắt anh lúc này đã bắt đầu hiện lên đủ loại tên màu đỏ.
Chảy máu không phải là vấn đề duy nhất!
Mà vấn đề lớn nhất chính là động mạch chủ, đây mới là nguyên nhân chủ yếu nhất.
Trong lòng Trần Thương cực kỳ bình tính, không. hề xuất hiện một tia nhăn nhó nào, thoải mái nhận chỉ khâu, đưa mắt nhìn Hạ Cao Phong:
- Chủ nhiệm, tôi hô 1... 2... 3, anh hãy buộc ga-rô!
Hạ Cao Phong gật đầu!