Mục lục
Dị Thế Tà Quân - Phong Lăng Thiên Hạ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Biên Tập: Thương!

Âm Dương Độn, Thổ chi lực, hai thủ đoạn đại thần thông đồng thời phát động, Quân Mạc Tà trong nháy mắt đi sâu vào trong lòng đất. Vị trí này chính là phía dưới của trung tâm đại điện Ngân Thành. Đã hơn một lần Quân Mạc Tà từng cảm ứng được lực lượng thần dị từ nơi này phát ra.

Quả nhiên mới vừa tiến vào dưới lòng đất, Quân Mạc Tà cũng cảm thấy Hồng Quân Tháp trong đầu "Oanh" một tiếng, tăng tốc xoay tròn, mang theo ý tứ phấn chấn dị thường. Hơn nữa, cảm giác về một cái gì đó xảy ra lần trước lại một lần nữa trỗi dậy một cách rõ ràng hơn.

Tựa hồ dưới nền đất này đều là một mảnh đầm lầy to lớn, mà mình đang bị vây trong đó, chỉ có thể nỗ lực vùng vẫy đi tới trước.

- Mày thì sướng rồi, mày có thể bớt sướng một chút được không. Đây là trong lòng đất đó, mày nha, mày cũng không phải là không biết đồng thời vận chuyển Âm Dương Độn và Thổ chi lực cần bao nhiêu linh lực sao? Huống chi mỗi bước đi đều cần phải đột phá loại lực cản sềnh sệch khó có thể tưởng tượng được này, mày không xuất lực, để mỗi mình tao gánh vác, aiz, đại ca, ca muốn đùa chết thằng đệ sao?

Quân Mạc Tà trong đầu đầy oán hận, đây cũng không phải nói đùa, nếu không có Hồng Quân tháp trợ giúp, chỉ bằng công lực của Quân đại thiếu gia thì khó mà duy trì trong thời gian dài, một khi công lực cạn kiệt thì Âm Dương Độn và Thổ chi lực cho dù có thần diệu đến đâu mà không có linh lực dẫn động thì cũng mất đi hiệu lực, vậy thì chỉ có nước lãnh đủ. Nhưng Hồng Quân Tháp cả ngày cũng không có chút động tĩnh nào, chỉ liên tục xoay tròn, phấn chấn, chờ mong, cũng không có chút dấu hiệu nào sẽ phóng thích linh khí. Xem ra tên này ăn thì đã no nhưng vẫn chưa tới giờ tiêu hóa!

Quân Mạc Tà miệng than thân trách phận. Xem ra chính mình phải tự lực cánh sinh, vượt gian khổ mà làm thôi, thực hành tiết kiệm tối đa, hi vọng là có thể đạt được mục đích cuối cùng.

Liều cái mạng già chống đỡ đã đành, nhưng hắn sao vẫn cảm thấy buồn tủi. Phần việc lần này hình như là làm vì Hồng Quân Tháp, mình có được lợi ích gì không thì lại là chuyện khác. Điều này làm cho Quân đại thiếu gia cảm thấy không công bằng.

Căn cứ vào tâm lý tuyệt đối không được lãng phí, tiến hành thử ở bốn phương tám hướng, Quân Mạc Tà liền quyết định đi về phía bắc. Bởi vì đột phá phía này trong bốn phương tám hướng là khó nhất vì loại kết dính sềnh sệch đó càng mãnh liệt, mà độ khó càng cao thì thứ tốt chắc chắn là ở phía này. Tốt, lão tử liều mạng. Không thành công cũng thành nhân. Quân Mạc Tà thở ra một hơi, điều chỉnh thân thể, ở trong lòng đất người hắn tiến hành tự xoay thành vòng tròn, chuyển động càng lúc càng nhanh, hình thành một cột gió xoáy, ngay tại lúc đạt tới tốc độ cao nhất, thân thể hắn đột nhiên ép lại, sau đó dùng hai chân đạp vào tầng đất phía dưới cả người như tên rời cung, lập tức lao đi. Quân đại thiếu gia lúc này như một mũi khoan xoay tròn với tốc độ cực cao tiến tới. Đây cũng là cách tốn ít sức lực nhất mà Quân Mạc Tà nghĩ ra.

Tiến lên mới chừng được vài chục trượng, Quân Mạc Tà cảm thấy da đầu của mình bởi vì xoay tròn với tốc độ cao nên càng lúc càng nóng, giống như đặt gần miệng núi lửa vậy.

Trong lòng không khỏi mắng thầm:

" Mợ nó chứ, mái tóc của ca cứ như vậy mà hỏng hết sao? Thật là làm cho người ta đau lòng! Tuy rằng lúc này tóc có hơi dài một chút, có chút trở ngại nhưng nếu biến thành đầu hói thì... thật là khó coi quá đi."

Tốc độ xoay tròn giảm dần rồi dừng hẳn. Quân Mạc Tà sau khi dừng lại, việc làm đầu tiên chính là sờ lên đỉnh đầu của mình. Hắn rốt cục cũng thở phào nhẹ nhõm, tóc vẫn còn đó, bất quá vì nhiệt độ quá cao do ma sát làm cho tóc có hơi xoăn, phát hiện mới nha, không biết là có thể dùng thủ đoạn này để thực hiện kỹ thuật uốn tóc không nhỉ...

Cùng lúc, Quân Mạc Tà tính toán khoảng cách một chút, không khỏi âm thầm chắc lưỡi. Với cách làm như hiện tại nếu ở trên trời thì chỉ sợ đã lao được hơn trăm trượng nhưng ở trong lòng đất thế này lại chỉ đi được khoảng mười hai mười ba trượng, một đoạn ngắn mà thôi.

Mà tại vị trí hiện giờ, cái loại lực lượng sềnh sệch này càng thêm nồng đậm, lực cản càng lớn, tựa hồ giống như là một cái kén tằm thật lớn, khúc mắc chính nằm ở trung tâm cái kén, ở chỗ này chỉ việc vận động một ngón tay thôi cũng mang lại cảm giác gian nan vạn phần.

Quân Mạc Tà thử vận công hấp thu một chút năng lượng xung quanh nhưng hắn phát hiện ra không thể hấp thu được, xem ra lực cản này không phải là thiên địa linh khí biến dị ngưng kết mà thành, mà là một loại lực lượng thần bí mà mình không biết.

Không có biện pháp, đành phải chui tiếp vậy!

Quân Mạc Tà cũng rất ngoan cố, hắn không tin là không thể chui qua. Lão tử cho tới bây giờ vẫn không tin có ma quỷ. Chỗ này vẫn không làm khó ta được, vẫn chưa tính là gì.

Lần thứ hai vận chuyển Khai Thiên Tạo Hóa huyền công, vận công lực, Quân Mạc Tà cắn răng ngậm miệng từng bước một, từng phần, từng phần, một tấc rồi một tấc cứ thế tiến tới...

Rất lâu, rất lâu sau......

Quân Mạc Tà rốt cuộc bất chấp cái gì là tư thế tao nhã, ngồi bệt xuống đất, thở hồng hộc, trên đầu mồ hôi chảy đầm đìa, hơi nước màu trắng tràn ngập ra xung quanh nháy mắt đã bị đất hấp thu hết. Quá khó, quá củ chuối! Quân đại thiếu có chút bất đắc dĩ, lúc đầu còn bước được những bước dài tiến tới, tuy rằng lực cản lớn nhưng không đến nỗi không thể đi được, nhưng ở chỗ này thì một bước lại trở thành một tấc, mỗi lần dịch chuyển chỉ được một tấc.

Di chuyển thì cũng di chuyển được, nhưng ở nơi này có một cỗ phản lực rất lớn. Nếu sau khi đi tới mà không thi triển Thiên cân trụy để ổn định thân thể thì sớm đã bị lực cản này đánh bay đi vài chục trượng. Nếu không phải Quân Mạc Tà phản ứng nhanh lẹ, chỉ sợ đã sớm bị đẩy về vị trí cũ không biết bao nhiêu lần. Cho nên hắn cũng không biết sẽ làm gì tiếp theo vì hắn thật sự mệt mỏi, kiệt sức.

Mặc dù hắn hiện giờ là Tôn Giả cấp hai, công lực cường hãn, hơn nữa có Khai Thiên Tạo Hóa Công biến thái, còn có Âm Dương Độn và Thổ chi lực, hai đại thần thông có năng lực không thể tưởng tượng, nhưng trải qua thời gian lâu như vậy cũng chỉ đi được có năm mươi trượng. Tính luôn quãng đường lúc thực hiện xoay tròn đi được khoảng mười hai trượng thì tối đa cũng chỉ được cỡ sáu mươi trượng mà thôi. Nói cho dễ hiểu một chút chính là một trăm tám mươi mét.

Hiện tại Quân Mạc Tà mơ hồ có thể cảm giác được có vẻ như khoảng cách từ cổ lực lượng kỳ quái này tới trung tâm hẳn là không xa. Ước lượng cũng còn khoảng mấy trượng nữa nhưng mấy trượng này lại như xa thôi như là thiên sơn vạn thủy, đúng như danh xưng Chỉ Xích Thiên Nhai.

Sềnh sệch, trói buộc, đàn hồi, thậm chí càng đi về phía trước còn có một lực lượng xoay tròn tạo thanh vòng xoáy, cho dù là xoay sở như thế nào cũng bị loại lực lượng này làm cho mất cân bằng.

Quân Mạc Tà hoàn toàn có thể khẳng định nếu không phải mình có thần thông Âm Dương Độn và Thổ chi lực, nếu là người bình thường, cho dù là Thánh Vương cường giả tới đây sợ rằng một bước cũng không thể tiến tới.

Loại lực lượng này thật sự là quái dị.

Nhưng Quân Mạc Tà cũng nghĩ tới một điểm, nơi đây có lực lượng cường đại quái dị thủ hộ thì vậy vật bên trong sẽ nghịch thiên tới cỡ nào?

Kỳ thật cũng không cần phải nói nhiều, nếu không phải vô cùng trân quý tới cực điểm thì Hồng Quân Tháp há có thể tỏ vẻ cấp bách như vậy? Lấy trình độ kén chọn của Hồng Quân Tháp mà nói, có thể làm cho nó thèm muốn thì sao có thể là vật phàm được.

Nghỉ ngơi một hồi, Quân Mạc Tà lại tiếp tục cố gắng. Trước mắt tạm thời mất đi sự bổ sung cường đại của Hồng Quân Tháp, Quân Mạc Tà đành phải liều mạng vận chuyển Khai Thiên Tạo Hóa Công, thậm chí bản thân hắn cũng có thể cảm giác được âm thanh sưu sưu của dòng linh lực đang vận hành trong kinh mạch. Loại cảm giác này thật là thích thú. Nhưng Quân Mạc Tà lại không biết ở nơi khác đám người Ưng Vương và Tuyết Sương Thanh đang nôn nóng tìm kiếm hắn.

Tuyết Sương Thanh thì buồn bực: ta đi chưa lâu mà con rể đâu sao không thấy? Sao có thể như thế được? Vẫn còn nhiều thứ chưa hỏi cho rõ ràng.

Ưng Vương thì càng sốt suột: tỷ phu đâu không thấy. Rốt cuộc đã đi nơi nào rồi? Choáng, vốn tưởng ở đây một mình với tỷ phu thì có thể kiếm chút lợi lộc. Vậy mà không tới nửa ngày, tỷ phu lại đột nhiên không thấy. Thế này thì làm sao cho tốt đây!

Quân Mạc Tà từ lúc biến mất đã qua ba ngày.

Duy chỉ có thành chủ Hàn Trảm Mộng nghĩ nhiều hơn một chút, hắn nghĩ tiểu gia hỏa xuất quỷ nhập thần này không phải chạy vào nơi cấm địa của Ngân Thành chúng ta đó chứ? Tuy rằng biết rõ không có khả năng nhưng hắn vẫn đi nhìn trộm vài lần: bên trong cũng chỉ có một người đó là phụ thân Hàn Phong Tuyết của hắn, ngoài ra không còn ai khác, đối mặt với ánh mắt ngạc nhiên của cha già, Hàn Trảm Mộng trong lòng cũng có chút kỳ quái không hiểu: tiểu tử này rốt cuộc là đã biến đi đâu rồi? Ngân Thành có vẻ như cũng không còn cái gì khác có thể bị hắn nhìn trúng a?

Chẳng ai ngờ rằng, Quân Mạc Tà đang ở trong lòng đất cùng lực lượng thần bí quỷ dị kia ương ngạnh giao tranh ba ngày.

Suốt ba ngày!

Ngày thứ ba rồi cũng trôi qua, giờ phút này Quân Mạc Tà cơ hồ giống như con cá bị dạt vào bờ, vùng vẫy mệt mỏi đến độ sức cùng lực kiệt nhưng hắn cũng xác định được khoảng cách xuyên phá lực lượng chết tiệt này chỉ còn không đến nửa mét mà thôi.

Nhưng trước mắt, lực đàn hồi có vẻ cổ quái này cũng cực kỳ cố chấp. Quân Mạc Tà căn bản không dám thay đổi vị trí cước bộ một chút nào, tiếp tục tiến về phía trung tâm, vận dụng toàn thân lê từng chút một, có thể nói là từng milimet một, đột phá lực cản tiến vào bên trong. Hồng Quân Tháp không trợ giúp gì làm cho Quân đại thiếu phải nếm mùi đau khổ.

Mặc dù ở trong trạng thái Âm Dương Độn nhưng Quân Mạc Tà cảm giác rất rõ ràng trên người của mình có nhiều chỗ đã bị ma sát mài mòn.

Hắn dùng thần kiếm cắt một chút lực lượng hư vô cổ quái này rồi cho vào trong miệng.

Thánh thần thiên địa ơi, cái đó quả nhiên ghê tởm.


Quân đại thiếu khóc không ra nước mắt!


Cảm giác nếm mùi vị đó, cả đời hắn cũng không muốn lại có lần thứ hai.


Rốt cục...


Một khắc sau, Quân Mạc Tà đột nhiên cảm giác được mình giống như đã đâm vào một cái gì đó giống như bong bóng, tuy rằng bên ngoài rất khó phá nhưng khi phá được rồi thì giống như quả bóng bị xì hơi, thu lại trường kiếm trên tay, hắn còn chưa kịp nhảy nhót ăn mừng thì liền bị một cỗ lực lượng khủng bố to lớn không thể kháng cự không rõ từ đâu xuất hiện đẩy văng ra ngoài.


Dị Thế Tà Quân


Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ


Quyển 5: Đoạt Thiên chi chiến

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK