Mục lục
Dị Thế Tà Quân - Phong Lăng Thiên Hạ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý do Hô Duyên Khiếu đưa ra không có kẽ hở, hơn nữa sự thật chính là như thế.

Cho nên mọi người dù có sốt ruột nhưng cũng không dám tiếp tục có bất kỳ hành động thiếu suy nghĩ nào.

Hơn nữa, Hô Duyên Khiếu trong lòng còn có tính toán: "Nếu là Hoàng lão tự mình xuất thủ cũng không thể giải quyết chuyện này, như vậy chứng tỏ một điều Quân gia thực lực quả nhiên đã đạt tới một mức độ khó thể lay động. Hơn nữa trong tay đối phương nắm Diệp Cốt đan, đây là đan dược cấp bách đối với Mộng Huyễn Huyết Hải lúc này, ngoài ra còn có vị cao thủ thâm sâu không lường được. Nên có thể không đối địch hoặc biến địch thành bạn là tốt nhất. Trước mắt cứ xem như không có gì xảy ra, cứ tham dự đại hội đấu giá, đem Diệp Cốt đan thu vào trong tay rồi nói sau. Chuyện sau này thì để sau hẵng tính, trước mắt vẫn phải lấy đại cuộc làm trọng."

Huống chi, nếu Hoàng lão quả thực thảm tử, chỉ bằng mình cùng mấy người còn lại bên cạnh thì làm sao có thể là đối thủ của đối phương? Không bằng giả vờ câm điếc, làm bộ như không biết gì. Và lại chuyện báo thù cũng không phải là chuyện mình có thể làm chủ.

Lại nói, lão đầu này dọc đường đi cứ cậy già lên mặt, vênh mặt hất hàm sai sai khiến khiến, ngay cà mình là Thiếu tông chủ hắn cũng không thèm để trong mắt. Thật là đáng chết mà. Mẹ kiếp, hắn là cái gì chứ. Khi còn ở Mộng Huyễn Huyết Hải, đối mặt với các cao thủ khác, ngươi dám như vậy sao? Quả thực tưởng mình là một đại nhân vật sao?

Cho nên trong lòng vị Thiếu tông chủ của Mộng Huyễn Huyết Hải thậm chí có chút vui sướng khi kẻ khác gặp họa. Dĩ nhiên loại cảm xúc này không thể nào biểu lộ ra trên mặt rồi.

Bọn họ lần này đi ra ngoài, lại bị sự tình của Hoàng gia gây chậm trễ nhiều lần. Chuyện như vậy đã sớm làm cho Thiếu tông chủ rất bất mãn. Chỉ là một cái Hoàng gia nho nhỏ cũng đáng được Mộng Huyễn Huyết Hải nể trọng vài phần sao? Thế nhưng Hoàng lão vì chuyện của gia tộc lão nên đã không để ý tới chánh sự của Mộng Huyễn Huyết Hải. Cái này thật khó mà chịu được.

Cho dù là con cháu chính thống của ngươi thì sao chứ? Chẳng lẽ còn có thể so với sự tình trọng yếu của Mộng Huyễn Huyết Hải sao?

Thật là không để ý đến đại cuộc, tầm nhìn hạn hẹp!

Nếu lần này bởi vì Hoàng gia mà làm hỏng việc thì không những Hoàng lão chết không có gì đáng tiếc mà thậm chí chính mình sau khi trở về cũng phải chịu trách nhiệm.

Như vậy có thể thấy, khi Thiếu tông chủ đại nhân nhìn thấy người Hoàng gia, ánh mắt đều có chút ý tứ không tốt.

Sau đó, Thiếu tông chủ đại nhân liền nói một câu:



- Lần này đấu giá không thể thất bại. Mà vật đấu giá cũng là linh dược cực kì trân quý, tất nhiên đấu giá cần đến số lượng hoàng kim khổng lồ. Hoàng gia chủ, không biết quý gia chủ có thể xuất ra bao nhiêu hoàng kim? Theo ta thấy, vẫn là đem tất cả của cải bán lấy thành tiền mặt, rồi đổi thành hoàng kim đi. Vạn nhất nếu là hoàng kim không đủ, chẳng phải là hỏng đại sự sao? Riêng Huyết Hải cũng có thể miễn cưỡng cho qua nhưng nếu vì vậy mà ảnh hưởng tới kết quả của cuộc đại chiến kia chính là ảnh hưởng đến tương lai của cả thiên hạ, ảnh hưởng đến tương lai của muôn dân. Phần trách nhiệm này tin rằng Hoàng gia chắc là đảm đương không nổi?

Hoàng gia gia chủ Hoàng Quân nghe xong lời này cái mũi thiếu chút nữa méo xệch. nhất thời bị líu lưỡi, nỗi chua xót tràn ngập toàn thân, không nói nên lời.

Lúc trước khi lão tổ tông của gia đình ta ở đây, ngươi sao không nói lời này? Hiện giờ lão tổ tông cũng chỉ mới ra ngoài một thời gian, ngoài một chút nghi ngờ, căn bản là vẫn chưa xác định được có xảy ra chuyện chết người hay không. Thế nhưng tên Thiếu tông chủ nhà ngươi liền lập tức trở mặt.

Lúc trước cho rằng có thể mạnh mẽ đoạt bảo. Không nói tới chuyện đấu giá, bây giờ thấy thế lực người ta quá mạnh, không nắm chắc có thể đoạt được, liền bảo chúng ta bán của cải của gia tộc, lấy tiền mặt gom thành hoàng kim cho các ngươi? Các ngươi cần đấu giá cái gì đó là chuyện của Mộng Huyễn Huyết Hải các ngươi, tiền của Hoàng gia chúng ta có quan hệ sao? Chúng ta chỉ là gia tộc nhỏ, sản nghiệp nhỏ, làm sao có thể phụ gánh chịu nổi chi phí cho Mộng Huyễn Huyết Hải các ngươi. Cho dù la chúng ta can tâm ra sức vì Mộng Huyễn Huyết Hải các ngươi nhưng cùng muôn dân thiên hạ thì có quan hệ gì? Các ngươi tưởng mình là chúa cứu thế sao?

Hơn nữa tính toán kiểu gì mà khi mua không được liền muốn Hoàng gia chúng ta nhận trách nhiệm tương lai của muôn dân thiên hạ. Chúng ta nếu có được tư cách quản chuyện muôn dân thiên hạ thì sao lại rơi vào hoàn cảnh hôm nay, nói năng phải xem sắc mặt của các ngươi?

Hắn ha hả nửa ngày, rốt cuộc cũng không dám trực tiếp, cự tuyệt ngập ngừng nói:

- Xin hỏi Thiếu tông chủ, tam đại thế gia nhìn nhận việc này như thế nào?

- Liên quan gì tới tam đại thế gia? Hoàng gia chủ nói lời này thật là kỳ quái.

Hô Duyên Khiếu cười tao nhã nói:

- Vì cái gọi là người nào làm người đó chịu. Chuyện từ đầu tới giờ cũng đều chuyện của Hoàng gia các ngươi. Trong chuyện lần này, chúng ta cũng chỉ là bằng hữu mà thôi, như thế nào lại có thể dễ dàng phát biểu ý kiến. Ở lập trường bằng hữu mà nói vốn bổn thiếu tông chủ tự nghĩ đã làm đầy đủ nghĩa vụ rồi. Thậm chí lúc trước Hoàng lão phá vỡ qui củ tham gia phân tranh thế tục, Bổn tông chủ cũng chưa từng ngăn cản, đơn giản nghĩ rằng Hoàng lão chính là xuất thân từ Hoàng gia, vì gia tộc ra sức cũng là theo lẽ thường phải làm, nhưng những người khác thì không được như vậy.

- Hoàng gia chủ, bất kỳ một gia tộc nào quật khởi, thủy chung vẫn cần phải dựa vào thực lực của chính mình

- Cho nên chúng ta phá lệ cho ngươi lần này, tiếp theo phải làm như thế nào? Đối với sự tình bên trong, Hoàng gia chủ cần tự mình quyết định. Mộng Huyễn Huyết Hải chúng ta đối với việc này thật sự không tiện tham dự. Chúng ta cùng quý trang thật sự không hề có quan hệ trong chuyện này. Mới vừa rồi, khẳng khái cần gia chủ kiếm hoàng kim chính là vì đại lục lê dân trăm họ, cũng không phải vì gia tộc Huyết Hải. Gia chủ ngài có phải đang hiểu lầm gì không? Dĩ nhiên nếu Hoàng gia chủ đủ năng lực xuất ra thần uy đem tam đại thế gia cùng lúc tiêu diệt vậy thì gia tộc sẽ hiển hách từ đây, ngạo thị võ lâm, xưng bá giang hồ tạo thành truyền kỳ muôn thuở.

Hoàng Quân triệt để đờ người ra.

Thì ra là muốn gia tộc mình xuất tiền nhưng không thèm để ý tới sự sống chết của gia tộc mình. Đây là kiểu lý luận gì chứ? Đây là lý luận của Tam Đại Thánh Địa các người sao? Cái gì gọi là ngạo thị võ lầm, xưng bá giang hồ? Hoàng Quân căn bản không nghĩ tới, trong lòng hắn hiện giờ chỉ có hai chữ: xong rồi.

Nhất cử giải quyết ba đại thế gia, dễ như vậy sao? Nhìn khắp thế gian này, có thể giải quyết ba đại thế gia thì có mấy người có đủ thực lức? Cũng chính là Tam Đại Thánh Địa. Miễn cưỡng là Phong Tuyết Ngân Thành. Trước mắt chính là Quân gia thực lực sâu không lường được, không phải ngay cả Mộng Huyễn Huyết Hải Thiếu tông chủ cũng phải khiếp sợ sao?

Về phần Hoàng gia chúng ta, đừng nói là ba nhà, chỉ là một nửa trong một nhà thôi, chúng ta cũng không dám trêu vào.

Các ngươi ở chỗ này giật dây bảo chúng ta cùng tam đại thế gia không chết không thôi, lời nói hùng hồn như vậy cũng nói ra được. Lúc này thế cục không chết không thôi đã tạo thành rồi, khắp thiên hạ đều đang chờ xem kịch vui nhưng khi đại sự xảy ra, các ngươi liền lập tức phủi tay mặc kệ.

Đây không phải thuần túy là hại người sao?



Cho dù là hãm hại cũng không đến mức độ như vậy. Hãm hại tới bực này cũng thật quá kinh khủng mà. Các ngươi khơi khơi nói một câu liền làm cho Hoàng gia chúng ta vạn kiếp bất phục.

Chẳng những hại chúng ta chết mà còn muốn chúng ta đem toàn bộ của cải bán thành tiền mặt đổi lấy hoàng kim, mang cho các ngươi đem đấu giá, lại còn liên quan đến tương lai của lê dân bá tánh trong thiên hạ. Ta nhổ vào. Cho dù là cường đạo cũng không ác như vậy, nhưng xem cách nói của vị Thiếu tông chủ này, nếu không thuận theo yêu cầu của hắn thì tai họa diệt tộc liền giáng xuống đầu.

Hoàng Quân thậm chí không chút nghi ngờ vị Thiếu tông chủ này đang hướng mình nói chuyện ôn hòa nếu nghe mình cự tuyệt thì có thể lập tức giơ vung đao giết người. Người ta chính là vì muôn dân thiên hạ mà suy nghĩ, một nhân vật vĩ đại. Diệt một gia tộc của mình mà thành toàn cho toàn dân thiên hạ thì đúng là nhân gian chính đạo a.

Sau đó còn có thể lấy lòng Quân gia để bọn họ bán nhiều hơn mấy viên Diệp Cốt đan cho Mộng Huyễn Huyết Hải. Nghĩ đến đây nên Hoàng Quân không dám nói thẳng ra.

Cái này thật sự rất giống lũ đảo quốc (chỉ Nhật Bản) ở phía sau xúi giục khiến Hoa Hạ (tên cũ của Trung Quốc) cùng các nước khác khai chiến, đợi đến khi hùng sư hoàn toàn tỉnh ngủ triển khai phản kích sắc bén nhất, mà bản thân mình sau khi hoàn toàn chiến bại lại tiếp tục đi tìm kiếm hậu thuẫn khác trợ giúp, nhưng không ngờ hậu thuẫn này lại buông tay mặc kệ. Người ta là thủ hộ giả của hòa bình trên thế giới này, chẳng nhẽ lại đi giúp một tên khiên sự giả ("khiên" = dẫn dắt, lôi kéo, "sự" = chuyện, "khiên sự giả" kiểu như mấy thằng chuyên đi bô kích cho người khác đánh nhau còn mình ngồi cười) như ngươi sao? Đây chính là bi kịch của Hoàng Quân a!

(Ai muốn biết thêm về chiến tranh Trung - Nhật thì vào đây: http://vi.wikipedia.org/wiki/Chi%E1%...g-Nh%E1%BA%ADt. Mợ, phải công nhận là tụi Nhật giết người Tung Của nhiều thật.)

Trong lúc nhất thời Hoàng gia gia chủ lâm vào cảnh kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay. Khóc không ra nước mắt. Hoàn toàn tuyệt vọng.

Thậm chí còn có ý nghĩa cầm đao mổ bụng, tự vẫn.

oOo

Bên này, Quân Mạc Tà vừa mới ngủ được một chút liền bị đánh thức. Hơn nữa người đánh thức mình chính là tam thúc Quân Vô Ý, tự xông vào xốc mền ra. Quân Mạc Tà, nhìn thấy cái đùi trắng bóc của mình có chút dở khóc dở cười. May mắn là chính mình đã sửa đổi thói quen ngủ mà không mặc quần áo. Nếu không liền bị một nam nhân khác nhìn thấy hết.

- Tam thúc. Người nói ta phài nói thế nào mới được đây. Lần trước là lão gia, lần này là người. Nếu một ngày ta có vợ, ngài cũng như vậy, ào ào xông vào tốc mền? Chẳng lẽ nam nhân Quân gia chúng ta thích tốc mền của nam nhân khác sao? Bị nghiện à?

- Bớt lắm mồm, mau đứng lên theo ta ra ngoài. Có chuyện quan trọng.

Quân Vô Ý đỏ mặt, hung hăng đánh một phát lên mông cháu trai hắn. Quân đại thiếu bị ngược đãi kêu một "Ngao" một tiếng, lập tức ôm mông nhảy dựng lên, "sưu" một tiếng bằng tốc độ cực nhanh mặc quần áo vào, vẫn mang vẻ mặt buồn ngủ mơ màng theo đuôi Quân tam gia đi ra.

Khi đến tiểu viện của Quân Vô Ý, Quân Mạc Tà thấy hai người trước mặt liền chấn động. Cơn buồn ngủ nháy mắt biến mất hoàn toàn, hoàn toàn bất ngờ. Điều này sao có thể xảy ra được?

- Các ngươi, các ngươi sao lại đến nơi này? Sao lại thành ra cái dạng như vậy.

Quân Mạc Tà nhìn chăm chú hai người trước mặt, một nam một nữ, cẩn thận phân biệt một hồi lâu mới xác định, hai người này đúng là Mộ Tuyết Đồng và Hàn Yên Mộng. Bất quá trên người hai người đều đầy rẫy vết thương chằng chịt, vẻ mặt phong trần mệt nhoài, áo quần rách rưới, trang phục trên người so với tên khất cái còn thê thảm hơn nhiều. Cái này so với ấn tượng trong lòng Quân Mạc Tà về vị Mộ Tuyết Đồng phong thần tuấn tú, nho nhã cùng với một người luôn rực sáng với nụ cười thanh tú như Hàn Yên Mộng chính là một trời một vực.

Tại sao lại như vậy?



- Chẳng lẽ Phong Tuyết Ngân Thành bị người ta giết chết rồi?

Quân Mạc Tà có chút hả hê trên sự đau khổ của kẻ khác.

- Không đến mức như vậy nhưng cũng không khác gì mấy

Mộ Tuyết Đồng hừ một tiếng, ánh mắt lộ rõ hận ý. Đột nhiên ngẩng đầu nhìn thấy Quân Mạc Tà

- Lúc này đây, chúng ta đến là hy vọng có thể cùng Quân gia toàn diện liên thủ, diệt trừ hoàn toàn Tiêu gia. Không biết ý của Quân tam công tử như thế nào?


Mộ Tuyết Đồng biết Quân gia trước mắt mấu chốt chính là vị tam thiếu gia Quân Mạc Tà này, cho nên hắn đối mặt với Quân Mạc Tà trực tiếp nói thẳng.


- Liên thủ? Diệt trừ Tiêu gia? Đề nghị rất thú vị?


Quân Mạc Tà ánh mắt chợt lóe lên, sờ cằm trầm ngâm đột nhiên cười lạnh một tiếng


- Nếu cái ta lựa chọn là ngồi nhìn trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi, xem Hàn gia cùng Tiêu gia liều mạng một sống một chết, chúng ta chẳng phải chiếm được tiện nghi sao? Như thế mới có lợi đúng không?


Dị Thế Tà Quân


Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ


Quyển 4: Phong Tuyết Ngân Thành

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK