Mục lục
Dị Thế Tà Quân - Phong Lăng Thiên Hạ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Biên Tập

Độc Cô Vô Địch nét mặt cực kỳ đau khổ, vị biểu thiếu gia kia là cháu của nhị phu nhân Độc Cô Vô Địch, Là người của Hoàng gia ở Kim Đông thành.

Hoàng gia cũng coi như là một huyền khí thế gia không lớn không nhỏ, nhưng mà so với Độc Cô thế gia và Quân gia là loại cự vô bá (Thế lực mạnh mẽ một phương) thì còn kém rất xa.

Mà lúc này đến đây, cũng không tự lượng sức mình để cầu thân, cũng không biết nhị phu nhân suy nghĩ như thế nào nữa, lại không qua Độc Cô đại tướng quân, đưa thẳng người đến trước mặt lão gia tử và lão phu nhân. Tại đương trường bị lão gia tử và lão phu nhân cự tuyệt. Thứ nhất là không môn đăng hộ đối, thứ hai trong mắt nhìn tên kia cũng không có bổn sự gì.

Thậm chí, lúc ấy lão gia tử Độc Cô Tung Hoành còn nói:

- Đũa mốc mà chòi mâm son, một con tôm nho nhỏ lại có thể tới Độc Cô Thế Gia cầu thân. Gả cho hắn không bằng gả cho Quân Mạc Tà còn tốt hơn, ít nhất gia thế của hắn còn tốt chán.

Nhưng thật sự da mặt tên này cũng thật dày, cầu thân bị cự tuyệt, trên danh nghĩa lại chuyển thành vấn an cô cô ở Độc Cô thế gia, ý là muốn chờ Độc Cô Tiểu Nghệ trở về, hỏi một chút ý tứ của Độc Cô Tiểu Nghệ. Dù sao hai người cũng coi như là thanh mai trúc mã, từ nhỏ đã cùng một chỗ chơi đùa, tuy rằng hai người lớn cũng ít liên lạc, nhưng dù sao vẫn còn xót lại chút tình cảm.

Hơn nữa, nghe nói Độc Cô gia đã từng cự tuyệt cầu thân của hoàng thất, xem ra là cần chọn cho cô nương nhà mình một nơi chốn tốt, mà không chú ý vấn đề môn đăng hộ đối. Hơn nữa biểu muội chung tình với Quân Mạc Tà kia căn bản chỉ là loại quần là áo lụa, người trong nhà đều không đồng ý. Vị biểu thiếu gia này trong nội tâm càng thêm có hi vọng.

Kết quả là mặt dạn mày dày kiểu gì cũng phải chờ Độc Cô Tiểu Nghệ trở về.

Hiên giờ còn đang năn nỉ nhị phụ nhân, Độc Cô Vô Địch cũng không quá để ý đến việc tiểu tử này ngụ trong nhà, dù sao sản nghiệp Độc Cô thế gia cũng to lớn, cũng không lo có thêm một người nữa?

Bất quá hiện nay chung thân của Độc Cô Tiểu Nghệ đã an bài. Cơ bản có thể xác định hôn sự Quân Mạc Tà và Độc Cô Tiểu Nghệ, có thể nói gạo sắp thành cơm. Độc Cô Vô Địch đương nhiên không muốn giữ lại vị điệt nhi đằng vợ này cho thêm chướng mắt, vạn nhất gây ra phiền toái gì có thể nói là nguy rồi…

Đại tướng quân vốn định trong mấy ngày này sẽ tống cổ tên này trở về, không ngờ tới ngay lúc này cái tên đó lại được từ miệng Quân Mạc Tà phát ra.

Nơi này là Độc Cô thế gia, không phải Quân gia. Quân Mạc Tà nếu có thể nói ra những lời này, thì nói lên rằng hắn đã tương đối nắm chắc, thậm chí có thể xác định chỗ này là do vị thiếu gia này động tay động chân!

Nếu sự thật là như thế, vậy Độc Cô thế gia thực sự khó giải thích rồi! Hoàng phu nhân là nhị phu nhân của hắn. Chính là thê thiếp dùng kiệu lớn rước vào nhà, cũng không phải là tiểu thiếp tầm thường, trên danh phận mặc dù không bằng đại phu nhân, nhưng cũng là thân phận bình thê. Bây giờ nhìn ánh mắt cùng sắc mặt Quân Mạc Tà có thể nhận ra được, một khi đã xác định chắc chắn, không chỉ nói đến mặt mũi Độc Cô thế gia, cho dù người khắp thiên hạ không quỳ xuống cho tiểu tử này, hắn tuyệt đối cũng không châm chước!

Quân Mạc Tà tiểu tử này khi nào dễ dàng tha cho người đắc tội với hắn a?

- Tiểu súc sinh! Lúc nào cũng gây phiền toái cho ta!

Độc Cô Vô Địch chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mắng một câu! Vô cùng chán nản! Ta sớm nên đem tiểu tử này đuổi về thì tốt rồi? Không nên nghe nhị phu nhân năn nỉ, con mja nó. Giờ xem đã xảy ra chuyện gì? Chỉ vì cháu tốt của ngươi, đưa mọi người đến quỷ môn quan!

Tiểu tử Quân Mạc Tà có thể trêu chọc được sao? Trừng mắt liền có thể giết người, còn bản thân Đường mập mạp chính là người Hoàng gia cũng không thể trêu vào, không cần phải nói đến Đường gia bản thân là Thiên Hương thế gia, thì mập mạp ngày nay đã là thân gia, tùy tiện treo giải thưởng, có thể nhanh chóng đem tiêu diệt cả Hoàng gia tộc ngươi rồi!

Lá gan ngươi cũng quá lớn đi!

Đám người hoặc là lo lắng, hoặc là không biết phải làm sao, hay như Độc Cô Anh huynh đệ ba người đều giống nhau. Ở chỗ này thờ ơ khoanh tay xem tuồng. Độc Cô Vô Địch lặng lẽ ngoắc tay. Kêu một hộ vệ đến, nhanh đi mời lão gia tử đến trấn thủ, vạn nhất Quân Mạc Tà nổi điên lên, chính là Quân Cô Vô Địch thật sự không nắm chắc có thể quát bảo chàng rể tương lai này dừng tay lại…

Trước mắt bao nhiêu người, vị biểu thiếu gia này rốt cuộc cũng xuất hiện tại cuối con đường nhỏ, mang vẻ mặt tươi cười chân thành đi tới. Nhìn thấy tất cả mọi người đang đứng ở nhà vệ sinh đằng trước, tựa hồ lặng đi một chút. Tiếp theo hắn liền khôi phục lại thần thái tự nhiên.

Quân Mạc Tà hai mi mắt đang buông thỏng hơi hơi nhích lên. Xa xa nhìn vị biểu thiếu gia ở trong nhà Độc Cô Thế gia, vị này còn cách xa khoảng mười trượng. Thế nhưng hắn lại nhìn như thanh thanh sở sở, từng cử chỉ hành động không thoát khỏi ánh mắt Quân Mạc Tà.

Chính là trên nét mặt chỉ một giây duy nhất thoáng lên vẻ khiếp sợ cùng trong đôi mắt có tia kinh hoàng liền biến mất! Hơn nữa, hắn hướng bên hướng này đi tới, nguyên bản hai bàn tay buông thong đã nắm chặt lại, đúng là chàn ngập đề phòng. Còn có thể nhìn ra được yết hầu trên cổ hắn phập phồng, thời điểm hắn nhìn thấy mọi người, cả người không tự chủ được cứng đờ lại một chút!

Đúng vậy, hẳn là tiểu tử này!

Bên ngoài chứng cứ đã đầy đủ!

- Dượng, là người tìm con sao?

Vị biểu thiếu gia rốt cuộc đi đến gần, kính cẩn hướng về phía Độc Cô Vô Địch cúi người kính cẩn thi lễ. Thẳng thắn mà nhìn hắn, dáng người cao gầy, ngọc thụ lâm phong, khuôn mặt tuấn nhã, trông thật ra có vài phần cốt khí. Chính là ánh mắt hơi có chút phản cảm, nhãn thần lộ ra vài phần dâm tà, đôi môi hơi mỏng, có vẻ tàn nhẫn cay nghiệt thiếu tình cảm.

- Không phải ta tìm ngươi, là vị Quân công tử này tìm ngươi!

Độc Cô Vô Địch trầm mặt, nhìn nhìn Quân Mạc Tà, nói:

- Nếu Quân công tử có hỏi gì, cần phải thành thực trả lời, biết chưa?

- Quân công tử? Quân Mạc Tà công tử?

Vị biểu thiếu gia này quay đầu nhìn về phía Quân Mạc Tà, vuốt cằm mỉm cười, rất đúng mực nói:

- Tại hạ họ Hoàng. Kim đông Hoàng gia Hoàng Thư Lưu.

Trong mắt hắn có hơi chút ngạc nhiên không thể tưởng tượng đượng cái vị xú danh quần là áo lụa nổi tiếng Thiên Hương thành lại có bộ dạng phong thần tuấn lãng đến vậy.

- Hoàng Thư Lưu? Tên này thật có hàm ý sâu sắc, vàng giấu dưới sách.

Quân Mạc Tà gật gật đầu mí mắt mở ra:

- Nghe nói hôm qua có người bảo đã từng thấy ngươi cùng Đường thiếu gia đi vào nhà vệ sinh. Nhưng lại bị Đường thiếu gia ném ra ngoài.

Chuyện này đã được lưu truyền mọi người đều biết, Hoàng Thư Lưu ngạc nhiên nói:

- Không sai đúng là như thế. Chuyện ngày hôm qua trong lòng ta vẫn còn sợ hãi. Không biết Quân công tử có gì chỉ bảo?

- Chỉ bảo thì không dám, ta chỉ muốn làm rõ một số chuyện. Các hạ là ở nơi nào nhìn thấy Đường Nguyên thiếu gia? Rốt cuộc là ở trên đường hay ở trong là trong nhà vệ sinh?

Quân Mạc Tà nhẹ nhàng cười cười.

Trong lòng hắn không thể không kiên nhẫn nếu nơi này không phải là ở Độc Cô thế gia thì hắn không cần phí nhiều lời như vậy? Trực tiếp dùng nhiếp hồn đại pháp, nhìn tiểu tử này nhiều nhất tu vi cũng chỉ là cấp bậc ngân huyền còn không phải là dễ như trở bàn tay sao.

Nhưng ở Độc Cô thế gia, Độc Cô Vô Địch ở ngay bên cạnh, Quân Mạc Tà tất phải lưu cho Độc Cô thế gia này chút mặt mũi.

Thật rối rắm a!

- Ha ha nhà vệ sinh là nơi không phải là để tẩy uế sao, đêm qua đột nhiên ta cảm thấy bụng không thoải mái nếu đến nhà vệ sinh ở phòng khách để giải quyết e sợ làm động tĩnh quá lớn thì sẽ quấy nhiễu đến khách quý liền tìm người hỏi thăm đi đến nơi này.

Hoàng Thư Lưu mặt không đổi sắc khẽ mỉm cười nói.

- Phải không? Vậy xin Hoàng công tử chú ý ta vừa hỏi chính là ngươi đến cùng nhìn thấy Đường Nguyên ở nơi nào, ta cũng không có hỏi ngươi vì sao phải chạy xa như vậy để đi vệ sinh.

Ánh mắt Quân Mạc Tà lạnh lẽo tạo ra một cỗ áp lực vô hình, chậm rãi nói:

- Hãy trực tiếp trả lời câu hỏi của ta.

- Ta đến nơi này đang chuẩn bị ngồi xuống, đột nhiên sau đó có một người xông đến túm lấy cổ ta trực tiếp đem ta ném ra ngoài, lúc ấy thật sự làm cho ta hoảng hồn đấy. Ha ha ha.

Hoàng Thư Lưu lắc đầu cười nói:

- Mọi người cũng có thể tưởng tượng một chút, lúc ấy là ta rất chật vật vừa kéo quần xuống xong thì bị xách lên, thiếu chút nữa ta đã ra đầy quần. Ha ha ha ha…

Hắn nở nụ phát ra mấy tiếng cười lại phát hiện toàn bộ không ai đồng tình cười với hắn, hắn liền xấu hổ dừng lại.

- Sau đó thì sao?

Trong giọng nói của Quân Mạc Tà không mang theo chút tình cảm nào.

- Sau đó ta mới kịp phản ứng lại, nguyên lai đúng là Đường đại thiếu lúc ấy ta mới tế nhị cầu xin nói: "Đường đại thiếu gia ngài chờ ta một hồi để ta kéo quần lên đã ha… ha… ha." Bất quá thoạt nhìn là biết Đường thiếu gia hẳn là uống quá nhiều cũng không hiểu ta nói gì, đem ta ném văng ra, uy cái mông của ta thiếu chút nữa nở thành tám cánh hoa rồi, lúc đó quần còn chưa có kịp kéo lên đâu. Hơn nữa bụng vốn không thoải mái thiếu chút nữa thì làm trò cười cho người.

- Đêm qua Đường Nguyên đi ra đại khái đã là đêm khuya. Hơn nữa đêm qua không trăng không sao như vậy thì làm sao mà nhìn rõ được ngươi lại đang trong nhà vệ sinh chứ. Chỉ sợ càng khó nhìn hơn, bất ngờ bị tóm cổ không kịp đề phòng mặt của ngươi hẳn là phải cúi xuống, vậy thì càng không thể nhận ra là ai, thế làm sao có thể nhận ra Đường Nguyên. Ngươi nhận ra Đường Nguyên sao? Ta xem thực lực của các hạ đang ở cấp độ ngân huyền. Đường Nguyên thân thể mặc dù có chút to lớn nhưng thực lực lại thấp kém, hắn dựa vào cái gì có thể ném ngươi ra ngoài?

Quân Mạc Tà không thèm để ý thái độ vừa cười vừa nói của hắn. Tiếp tục lãnh khốc chất vấn.

- Bởi vì trước đó tại hạ đã từng thấy qua Đường công tử, cho nên như thế nào dám chống cự.

Hoàng Thư Lưu chớp mắt vội vàng trả lời.

- Nhưng Độc Cô gia hôm qua dạ yến tựa hồ cũng chỉ mời có mình Quân Mạc Tà ta thôi, vậy sau khi ngươi nhìn thấy Đường Nguyên, lại không có nửa điểm bất ngờ nào sao?

Quân Mạc Tà thương hại nhìn Hoàng Thư Lưu.

- Đây là ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, nếu để ta điều tra ra được thì cho dù ngươi có chui dưới đũng quần của dượng ngươi vẫn khó thoát khỏi cái chết, ngươi cần phải hiểu rõ điều này.

Theo câu nói của Quân Mạc Tà áp lực tinh thần khổng lồ tuôn ra, lúc nãy làm Hoàng Thư Lưu vẫn còn có cảm giác thoải mái, thế nhưng lúc này lại đột nhiên cảm thấy một cỗ áp lực tinh thần so với vừa nãy cường đại hơn gấp trăm lần tựa như núi lớn đè ép lại, trong lúc nhất thời Hoàng Thư Lưu có loại cảm giác xúc động muốn quỳ rạp xuống cúi lậy.

- Ta ta thật sự nhìn thấy hắn ở trong này, ta nói thật mà.

Dưới áp lực khổng lồ của Quân Mạc Tà Hoàng Thư Lưu chỉ cảm thấy ý nghĩ càng ngày càng mơ hồ trên đầu từng giọt mồ hôi lạnh chẩy ra, trong lúc nhất thời chỉ muốn tìm lời giải thích.

Nhưng trình độ hắn chỉ là ngân huyền thì tinh thần lực sao có thể so sánh được với Quân Mạc Tà, trong lúc nhất thời lại bị khí thế sinh sôi đè xuống tâm thần đại loạn, hoảng sợ không lựa được lời nói:

- Nhưng ta lấy…lấy…nhân phẩm của mình làm chứng, tin tưởng rằng dượng cùng vài vị biểu huynh cũng có thể làm chứng cho ta, ta như thế nào có thể làm cái loại sự tình tiểu nhân đem người đẩy xuống hố phân chứ.

Những lời này vừa nói ra, ngay cả Độc Cô Anh huynh đệ ba người cũng thở dài bởi vì ngay cả ba người bọn hắn nghe xong cũng hiểu ra là chuyện gì xảy ra.

Quân Mạc Tà thủy chung từ đầu đến cuối căn bản không có hỏi, Đường Nguyên cuối cùng như thế nào rớt xuống hố phân, bản thân tên kia đã nói ra "Ta như thế nào có thể làm cái loại sự tình tiểu nhân đem người đẩy xuống hố phân chứ".

Đây không phải là không đánh mà khai sao?

Thấy thế nào. Quân Mạc Tà nhìn Độc Cô Vô Địch. Độc Cô Vô Địch thở dài một tiếng nhắm hai mắt lại. Sau một lúc lâu mới nói:


- Mạc Tà, thủy chung hắn vẫn là cháu trai của phu nhân ta, có thể hay không cấp cho ta một chút mặt mũi.


- Nhưng người hắn vũ nhục vốn là huynh đệ của ta!


Quân Mạc Tà lạnh lùng cát đứt lời nói của vị nhạc phụ tương lai, rồi nói:


- Ở trên đời này, bất luận kẻ nào cũng không thể vũ nhục huynh đệ của Quân Mạc Tà ta!


Dị Thế Tà Quân


Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ


Quyển 4: Phong Tuyết Ngân Thành

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK