Mạc Tà chậm rãi nói ra chân tướng.
Có vẻ như chỉ có trời mới biết, hai câu này một khi nói ra, đối với đám người Miêu Trảm tạo thành kinh khủng bực nào!
Lúc ra khỏi Huyễn Phủ, Miêu Kinh Vân đã ám chỉ qua, vị Tà Chi Quân Chủ này, có khả năng rất lớn chính là vị "Thiên Tài" Huyễn Phủ Mặc Quân Dạ! Đó là lý do vì sao trong lòng ba người khi đó đã đem vị Tà Chi Quân Chủ này liên hệ cùng Mặc Quân Dạ rồi.
Nếu là thật sự là một người, như vậy, mọi người cũng không phải là người ngoài, Mặc Quân Dạ chính là con rể Miêu gia.
Tuy rằng không biết Quân Mạc Tà Tà Chi Quân Chủ này ngày đó đến tột cùng là vì cái gì đi đến Huyễn Phủ, nhưng ba người cũng cảm thấy giống nhau, người giống như Quân Mạc Tà này, thật sự không có khả năng quỵt nợ.
Hơn nữa nghe nói người này từng mấy lần nổi giận vì hồng nhan, đối nữ nhân của hắn có thể nói tương đối tốt, loại chuyện bội tình bạc nghĩa gạt chuyện tình cảm người khác, hình như là sẽ không làm ra được. Ngày trước lúc hắn giúp nha đầu Tiểu Miêu độ kiếp, tình hình mọi người hết đều là rõ như ban ngày, hiện giờ hiểu biết thân phận chân thật của hắn, toàn bộ điểm khả nghi ngày đó tất cả đều rõ ràng!
Vốn dĩ vị lão tam này trên đường còn đang lo lắng sau khi đến Tà Quân phủ sẽ phải làm thế nào, đến tột cùng là làm sao để ngửa bài với nhau đây? Hay là không nói ra? Cuối cùng là phải làm sao mới có thể đạt được lợi ích lớn nhất…
Nhưng sau khi tới Tà Quân phủ, tận mắt nhìn thấy Quân Mạc Tà, ba người lại đồng thời bỏ đi suy đoán vốn cho là chắc chắn nhưng giờ lại thấy quá hoang đường kia, Quân Mạc Tà cùng Mặc Quân Dạ không những dung mạo bất đồng, dáng người bất đồng, khí chất bất đồng, phương pháp xử sự bất đồng, thậm chí cả ánh mắt cũng cực kỳ bất đồng.
Người tinh thông thuật hóa trang dịch dung cũng biết, một người có thể đem chính mình giả dạng thành thật xấu, cũng có thể làm mình đẹp hơn một chút (công nghệ trang điểm HQ bi giờ làm đẹp lên nhiều lắm chứ ko chỉ 1 chút thôi đâu…), thậm chí hoàn toàn biến thành bộ dáng người khác, nhưng bất kể biến hóa như thế nào, khoảng cách giữa hai mắt là không cách nào thay đổi!
Mỗi người khoảng cách giữa hai mắt cùng xương mũi ở giữa tạo thành một tam giác cố định! Cho dù súc cốt công cao minh tới đâu, cũng tuyệt đối không luyện được chỗ này. Mà khuôn mặt Quân Mạc Tà cùng Mặc Quân Dạ tại chỗ mấu chốt này lại không hề giống nhau!
Nói cách khác hai người này chính là hai thân thể bất đồng, không có khả năng là cùng một người!
Cho nên ba người lúc nhìn thấy Quân Mạc Tà, ý nghĩ duy nhất chính là phủ chủ đại nhân sai rồi! Quân Mạc Tà tuyệt đối không phải Mặc Quân Dạ, trong lòng dâng lên ý nghĩ như vậy.
Theo ý nghĩ này dâng lên, nguyên bản tính toán hồi lâu cũng thông báo phá sản, căn cứ việc không đoán được ý định của đối phương, ba người đang lo lắng lựa chọn đối tượng hợp tác cũng tự nhiên hướng về một bên tam đại thánh địa nhiều hơn.
Nhưng, thế sự chính là huyền diệu như vậy, hôm nay việc tràn ngập kịch tính, nhóm người mình nguyên bản đã nhận định, cả khi đối diện cũng do chính mình toàn bộ phủ định, mà rốt cuộc nhóm người mình lại xác nhận được chuyện tình đã phủ định là đúng, đương sự hướng chính mình cấp ra đáp án kinh người, mà lại quay về đáp án ban đầu!
Như vậy quanh đi quẩn lại, kết quả ly kỳ cổ quái, cho dù là ba vị Thánh Tôn từng trải, cũng cảm thấy trở tay không kịp, khó có thể chấp nhận!
Vì vậy sau khi Quân Mạc Tà nói ra chân tướng, tam đại Thánh Tôn đồng thời mở to hai mắt, miệng há to, sững sờ nhìn chằm chằm Quân Mạc Tà, ba người biểu tình động tác như một, ngay cả nhãn thần cũng là cùng một dạng.
Ba lão già, cùng động tác, cùng tư thế, cùng biểu tình, cùng điệu bộ… mà cái loại bộ dáng này đúng là làm cho người ta phải phì cười…
Nếu không phải Quân đại thiếu trước mắt tâm tình thật sự trầm trọng buồn bực, cơ hồ muốn cười ra tiếng.
"Quân... Quân phủ chủ... Ngươi ngươi..."
Miêu Trảm rốt cục "răng rắc" một tiếng đem miệng đang há rộng khép lại, cười khổ một tiếng: "Ngài chắc nói đùa rồi, chuyện đùa này không vui chút nào đâu…"
"Nói đùa? Ta hiện tại không có tâm tư nói đùa với các vị."
Mạc Tà nghiêm túc nói: "Ta lúc trước dùng tên giả Mặc Quân Dạ tiến vào Huyễn Phủ, tất nhiên có mục đích của mình, việc này đúng là có chỗ không dúng với Huyễn Phủ, nhưng bổn tọa tự hỏi không có làm Huyễn Phủ tổn hại chút nào. Không những âm thầm ra tay phá hủy âm mưu kinh thiên thay đổi phong thủy Miêu gia của Chiến gia, giết chết hai vị Thánh Tôn, chỉnh lại tâm tình Thất Thải Thánh Thụ của các ngươi, còn có sự đồng ý của Miêu Khuynh Thành tiền bối…"
Miêu Trảm ba người thần sắc rốt cục ngưng trọng lên: "Ngươi... Thật là Mặc Quân Dạ?"
Nghi ngờ thì nghi ngờ, nhưng trước mắt rõ ràng Tà Chi Quân Chủ này biết được có vẻ hơi nhiều sự tình, trong đó phần lớn có vẻ như ngay cả ba người mình cũng không được tường tận bằng, nếu nói hắn không phải Mặc Quân Dạ thì hình như không thể nào giải thích được?…
"Chẳng lẽ Mặc Quân Dạ tột cùng là nhân vật quan trọng gì sao? Cũng đáng để bổn tọa phải mạo danh? Ân, nếu không Tào Quốc Phong bảy vị Thánh Hoàng có thể tiến giai thuận lợi sao?"
Mạc Tà thản nhiên nói, liền tiết lộ ra một tin tức mà ngoại nhân chắc chắn sẽ không biết.
Đến đây thì ba người Miêu Trảm không còn hoài nghi, hiển nhiên, bảy người Tào Quốc Phong "ngoài ý muốn" tiến giai cũng không phải thật sự là ngoại ý, mà là do Mặc Quân Dạ, cũng chính là vị Tà Chi Quân Chủ trước mắt này khi sắp chia tay đã "Tặng" cho.
"Ta không biết Quân phủ chủ lúc trước là vì nguyên nhân gì mà cần phải dịch dung cải trang tiến vào Huyễn Phủ, vô luận mục đích của ngươi là gì, ta hiện giờ cũng không có hứng thú tìm hiểu, lại càng không muốn truy cứu."
Miêu Trảm châm chước nói: "Trên thực tế, lúc chúng ta ra khỏi Huyễn Phủ, phủ chủ đã ám chỉ cho chúng ta biết, Tà Chi Quân Chủ có thể chính là Mặc Quân Dạ. Bất quá chúng ta luôn không tin, nhất là sau khi nhìn thấy chân diện mục của Quân phủ chủ… Nhưng bây giờ, Quân phủ chủ lại làm chúng ta càng không thể không tin, không có khả năng không tin! Chính là…"
Hắn cười khổ một tiếng: "Chính là, phủ chủ vừa rồi nói với lão phu, việc này là sao? Lão phu thật sự nghĩ không ra, ngươi thiên tân vạn khổ tiến vào Huyễn Phủ, mạo hiểm đắc tội cả Phiêu Miễu Huyễn Phủ, làm một việc gì đó. Mà hiện giờ, chỉ cần người không thừa nhận, hết thảy sự tình cũng sẽ không thể đổ lên đầu ngươi, nhưng ngươi lại đột nhiên chủ động nói ra, phủ chủ ngài sẽ không dùng cái này để khiêu khích sự nhẫn nại của Huyễn Phủ chứ? Ba? Phủ chủ ngài cũng không giống loại người không khôn ngoan, cho nên…"
"Trong chuyện này ắt hẳn có nguyên nhân gì khác phải không?"
Miêu Trảm trầm tư, chậm rãi nói.
"Không sai! Nguyên nhân tất nhiên là có! Hơn nữa còn là nguyên nhân rất trọng yếu!" Quân Mạc Tà quả quyết nói: "Ta là vì Tiểu Miêu!"
"Vì Tiểu Miêu?"
Ba người Miêu Trảm đồng thời ngây người.
Ba người này nằm mơ cũng không ngờ, lý do trọng yếu theo lời Quân Mạc Tà lại là Miêu Tiểu Miêu!
Đám người Miêu Trảm chân chính kinh ngạc vạn phần, bọn hắn thậm chí còn đang suy đoán, Quân Mạc Tà rốt cuộc có mục đích gì, hoặc phải nói là có cái gì tính toán lâu dài, thậm chí, Quân Mạc Tà vốn là vì sự nghiệp tranh bá thiên hạ, cho nên mới lựa chọn nói ra, tranh thủ sự thông cảm của Huyễn Phủ, sau đó song phương chân thành hợp tác...
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Chiều Hư
2. Trấn Hồn
3. Không Cần Cậu Báo Ân
4. Chế Ngự Nam Thần
=====================================
Quả thật Quân Mạc Tà có đề cập qua, câu "Miêu Tiểu Miêu là nữ nhân ta thừa nhận", nhưng lời ấy vào tai đám người Miêu Trảm, bất quá chỉ là cách để kéo gần quan hệ lẫn nhau mà thôi, vị tất phải để ý nhiều. Ở cái thế giới này, nam tử hán đại trượng phu ba vợ bốn nàng hầu, cũng là chuyện bình thường. Huống chi Quân Mạc Tà một bá chủ như vậy? Cho dù là thế gia đệ tử bình thường, cũng sẽ có mười mấy thậm chí hơn vài chục thị thiếp, đó là chuyện mọi người xem như bình thường.
Nữ tử đối với nam tử mà nói, trước gì chỉ có phụ thuộc, hoặc chỉ là một món trang sức.
(thế mà đầu truyện tới giờ bao nhiêu thằng chết vì dành gái rồi?)
Cho dù là nữ tử xuất thân từ đại thế gia, ngoài mặt thể hiện ra không giống người thường, bất quá cũng chỉ là công cụ tranh thủ ích lợi cho gia tộc thông qua hôn nhân thôi, bình thường thì được yêu mến, nhưng khi tới thời khắc mấu chốt, cũng vẫn phải hy sinh! Cho dù là Miêu Tiểu Miêu ái nữ của Miêu gia cũng không ngoại lệ!
Mà bây giờ, Quân Mạc Tà lại vì Miêu Tiểu Miêu, tự hủy toàn bộ kế hoạch đã tính toán, thậm chí là mạo hiểm khiêu khích có thể khiến cả Huyễn Phủ lôi đình bạo nộ?…
Đối với ba người Miêu Trảm mà nói, đáp án này, lý do này, thật sự là có chút khó tin! Cho dù là đối với ba người mình, hay là cả đám trưởng bối Miêu gia vốn đều yêu quý Miêu Tiểu Miêu!
Cho dù là đệ nhất thiên hạ mỹ nhân, cũng không đáng được như thế a!
Hơn nữa Quân Mạc Tà hiện giờ đã là danh xứng với thực, xưng bá một phương, nhân vật bá chủ uy phách thiên hạ, mà toàn bộ thiên hạ mới có được mấy nhân vật tu vi đỉnh phong nắm thực quyền!
Nếu là thật sự chỉ là vì một nữ nhân, liền làm ra chuyện như vậy, quả thực là váng đầu.
Theo lý trí mà nói, người xử sự theo cảm tính như vậy, quả thật không phải là đồng bọn hợp tác thích hợp! Cũng không phải người đủ tư cách lãnh đạo!
"Quân phủ chủ, ngươi nói lý do này không khỏi có chút gượng ép! Lão phu muốn nghe vốn là mục đích thực sự của ngươi, lý do chân chính! Chứ không phải tới nghe ngươi cổ xuý sự si tình của ngươi hay là sự chấp nhất của ngươi! Tiểu Miêu cố nhiên là nữ nhân Miêu gia, nhưng coi như các ngươi đi cùng nhau đến cuối cùng, nàng nhiều nhất cũng chỉ là một vị trong đám đông nữ nhân của ngươi mà thôi! Phủ chủ lấy lý do như vậy làm cơ hội song phương hợp tác, hay nói là cơ sở hợp tác, chúng ta thật sự không muốn tiếp tục!"
Miêu Trảm sắc mặt đã trở nên có chút khó coi.
Hiển nhiên, theo lời Quân Mạc Tà "Vì Miêu Tiểu Miêu", lý do này, với hắn mà nói, thật sự là có chút vớ vẩn...
Không sai, Quân Mạc Tà, ba chúng ta đều là mấy lão già đã sống mấy ngàn năm, ngươi cứ vậy đá đại ra một cái lý do, chẳng lẽ thật sự muốn chúng ta tin tưởng? Miêu Kiếm lạnh lùng nói.
Mạc Tà nhướng mí mắt, ngạo nghễ nói: "Các ngươi không tin tưởng, đó là bởi vì, các ngươi không hiểu Quân Mạc Tà ta!"
Miêu Trảm thật sâu hít một hơi, lấy ánh mắt ngăn cấm Miêu Đao cùng Miêu Kiếm vốn tính tình táo bạo.
Dị Thế Tà Quân
Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến.