Hắc Thiên là một trong bảy đại Thần Vệ trưởng của Ám Ảnh thành, sau khi đánh lui Bố La Tư Đặc một trong những thủ lĩnh Liệp Thần giả, Hàn Thạc thậm chí đến cả mặt mũi của hai người này cũng không nhìn thấy, thì nguy cơ nơi này đã được giải trừ rồi.
Những người may mắn sống sót trong sơn cốc theo lời thanh niên tóc xanh nên cũng biết Hắc Thiên đã đến đây, ai nấy đều thầm kêu may mắn, những Thần Vệ thực lực Trung vị thần này phát hiện trong sơn cốc không còn Liệp Thần giả nữa, cũng không thể thu được chiến lợi phẩm gì cả, nên từ từ rời khỏi sơn cốc.
Đoàn người Hàn Thạc sau đó cũng không ở lại sơn cốc lâu, tự tản ra.
Bay khỏi sơn cốc, Hàn Thạc đứng sừng sững trên không trung dõi mắt nhìn ra xa, phát hiện ra Kì Khoa Loa sơn mạch này nơi nơi đều là những dãy núi chập chùng, đưa mắt nhìn quanh quả thực nhìn không tới cuối. Thần thức tản ra, hắn cảm giác Kì Khoa Loa sơn mạch có nhiều khí tức sinh mạng hơn, dựa vào mấy con ma đầu trong Vạn Ma đỉnh nối dài tầm mắt, Hàn Thạc phát hiện ra Kì Khoa Loa sơn mạch có đủ loại sinh vật hình thù kỳ lạ.
Đó là những con ma thú trên Chúng Thần đại lục và những chủng tộc kỳ lạ, có những con giống như sư tử lớn như một hòn núi nhỏ, có những con đại mãng xà dài gần trăm thước, trên đầu mãng xà còn có một cái sừng sắc nhọn màu đen rất dài, một con ưng khổng lồ không ngừng phun ra những ngọn lửa phì phò, đang xoay quanh con đại mãng xà này đánh nhau chí chết.
Quan sát một chút, Hàn Thạc phát hiện ra ma thú ở Chúng Thần đại lục có lẽ được ảnh hưởng bởi hoàn cảnh nguyên tố đậm đặc ở đây, con nào con nấy đều vô cùng đáng sợ, chẳng những hình thể, mà còn tựa hồ hiểu được cách vận dụng lực lượng nguyên tố giữa thiên địa, những con ma thú này trời sinh có bản năng thiên phú, khí tức sinh mạng rất khổng lồ, thậm chí so với một vài Hạ vị thần còn đáng sợ hơn.
Dõi mắt nhìn ra xa, Hàn Thạc phát hiện ra từ sơn cốc hướng về phía bắc có rất nhiều hầm hố. Những hố này hẳn là vừa hình thành không lâu, có vài cái còn có những vết nứt đang không ngừng nứt rộng thêm ra. Vài quả núi nhỏ vẫn còn đang rung rinh ì ầm, thỉnh thoảng rơi xuống những tảng đá khổng lồ.
Căn cứ vào cảnh tượng này, Hàn Thạc lập tức hiểu ngay đây là hậu quả cuộc chiến giữa Hắc Thiên một trong thất đại Thần Vệ trưởng của Ám Ảnh thành và Bố La Tư Đặc. Dọc theo dấu vết cuộc đại chiến giữa hai người, Hàn Thạc chậm rãi đi tới, trên đường đi hết nhìn đông tới nhìn tây không ngừng. Muốn từ dấu vết đại chiến giữa hai người mà đoán ra thực lực chính thức của họ.
Trên đường đi nơi nơi đều là những dấu vết tàn phá do hai người giao thủ, những nơi Hàn Thạc đi qua có rất nhiều ngọn núi nhỏ sụp đổ, một vài cây đại thụ mười người ôm không hết bị bật gốc, mặt đất bị xé ra thành từng vết nứt, cảnh tượng này làm hắn cảm thấy thực lực của hai người rất khó phán đoán chính xác được.
Hàn Thạc đi đến một ngọn núi sụp đổ, phát hiện chung quanh rốt cuộc không còn dấu vết nữa, xem ra hai người chiến đấu tới ngọn núi này thì hẳn là bay lên giữa không trung, hoặc là một người trong đó bỏ đi, cho nên mới không tìm thấy dấu vết chiến đấu nữa.
Từ miệng thanh niên tóc xanh, Hàn Thạc biết Kì Khoa La sơn mạch này không xa Ám Ảnh thành, dựa theo những gì họ nói, hắn từ ngọn núi sụp đổ đó một đường đi thẳng về phía bắc, đi được ba ngày mới thực sự ra khỏi Kì Khoa La sơn mạch này. Với cước trình của Hàn Thạc mà phải ba ngày mới có thể đi ra khỏi đây, có thể tưởng tượng được dãy núi này rộng đến như thế nào.
Ba ngày này, Hàn Thạc nhìn thấy nhiều ma thú rất cổ quái. Một vài ma thú cường đại thậm chí làm cho hắn không dám trêu chọc, chỉ có thể đứng xa xa mà nhìn. Với những gì Hàn Thạc hiểu biết về sự phân loại ma thú, những con cường đại này chỉ sợ đã vượt qua cấp năm, đạt tới cấp tám thậm chí cấp chín.
Ngoại trừ một vài ma thú cổ quái này ra, Hàn Thạc còn phát hiện ra một vài chí bảo linh khí thiên địa bức người. Tỷ như Bích Thúy thảo, Hỏa Cực quả, Lam Tâm thạch. Những chí bảo giữa thiên địa này ẩn chứa nguyên lực cực kỳ đậm đặc. Có vài món thậm chí có thể trực tiếp ăn vào làm gia tăng Ma Nguyên lực cho hắn. Còn có vài món chỉ cần đơn giản luyện chế là có thể trở thành linh đan có công dụng đặc thù rồi.
Đây đều là những vật vô chủ. Đại đa số những người ở Chúng Thần đại lục không rõ về công dụng của những chí bảo thiên địa này. Hàn Thạc đương nhiên không khách khí, trên đường đi chỉ cần nhìn thấy là tất cả thu hoạch bằng sạch. Đến khi hắn ra khỏi Kì Khoa Loa sơn mạch, có thể cảm ứng được Ma Nguyên lực trong cơ thể lại tăng tiến không ít.
Ra khỏi Kì Khoa Loa sơn mạch, Hàn Thạc không còn lãng phí thời gian, thêm nửa tháng nữa, xuyên qua ước chừng mười thôn trang và pháo đài, rốt cục một buổi sáng hắn đi tới Ám Ảnh thành một trong bảy tòa đại thành ở Thần Vực Hắc Ám. Đứng trước cửa cao vút tận trời của Ám Ảnh thành, Hàn Thạc sinh ra cảm giác nhỏ bé cổ quái.
Nhìn lên cánh cửa thành làm bằng đá đen trên đỉnh đầu, Hàn Thạc có thể cảm nhận được một khí thế uy nghiêm hùng vĩ.
Bây giờ là sáng sớm, có rất nhiều người giống như Hàn Thạc kéo nhau vào thành.
Khác hẳn với pháo đài Phàm Nhĩ Tạp, những người vào thành này đại bộ phận đều là Hạ vị thần và Trung vị thần. Thậm chí còn có một hai Thượng vị thần cũng xếp hàng đi vào Ám Ảnh thành. Còn những người thực lực chỉ có Cơ Thần hoặc Bán thần thì ngược lại rất hiếm thấy. Mặc dù cũng có một hai người, cũng đều là những hài đồng hoặc vị thành niên.
Đang đứng trước cửa Ám Ảnh thành, Hàn Thạc biết ở Chúng Thần đại lục vì lực lượng nguyên tố đậm đặc, những kỹ xảo tu luyện rất công khai, nên người nơi này có thực lực cường đại tới mức biến thái. Một Cơ Thần hoặc Bán thần mà ở Kỳ Áo đại lục đã là bá chủ một phương hoặc là một thế lực khổng lồ của một quốc gia rồi, nhưng ở Ám Ảnh thành trên Chúng Thần đại lục này, đến cả hài tử vị thành niên mà cũng có được thần lực như thế, chênh lệch song phương liếc mắt là biết rõ rồi.
Chú ý quan sát trong chốc lát, Hàn Thạc cũng đi vào trong Ám Ảnh thành, sau khi nộp thần bài và một tử tinh tệ, hắn đi vào trong thành.
Đi vào thành, Hàn Thạc đầu tiên thấy những cái tháp kết giới và tháp ma pháp dày đặc, những tháp kết giới và tháp ma pháp này được xây dựng đầy rẫy sau cửa thành, trên đó kín những năng lượng thạch lập lòe lóe sáng, tựa hồ cung cập năng lượng cuồn cuộn khắp cả mọi xó xỉnh trong Ám Ảnh thành, cung cấp năng lượng cho cuộc sống xa hoa ở đây.
- Này, xin chào, xin hỏi muốn đến nhà Lai Phất Tư thì đi đường nào? - Hàn Thạc đi tới bên cạnh một Thần Vệ ở cửa thành, mỉm cười hỏi rất lễ độ.
- Gia tộc Lai Phất Tư hả!
Tên Thần Vệ vừa nghe Hàn Thạc hỏi về gia tộc Lai Phất Tư, vốn vẻ mặt khinh thường thu liễm lại nhiều, cẩn thận đánh giá Hàn thạc, rồi chỉ vào phía tây nam Ám Ảnh thành nói:
- Gia tộc Lai Phất Tư là một trong năm đại gia tộc ở Ám Ảnh thành, bây giờ đi thẳng về phía trước, đại khái đi một lúc lâu thì ngươi hẳn có thể tới khu vực đó, chỉ cần ngươi nói tìm gia tộc Lai Phất Tư, ai cũng có thể chỉ đường cho ngươi!
- Cám ơn! - Hàn Thạc lại cười nói cảm ơn rồi đi về phía tây nam.
So sánh với pháo đài Phàm Nhĩ Tạp, Ám Ảnh thành lớn hơn mười lần, những vật kiến trúc ở nơi này cái nào cũng cao vút tận mây, đi vào trong Ám Ảnh thành, lại làm cho Hàn Thạc có một loại ảo giác như mình vẫn còn chưa ra khỏi Kì Khoa Loa sơn mạch. Hắn cũng hiểu những người cường đại này tại sao đều thích ở trong những căn nhà cao ngất này. Bởi vì căn cứ cảm ứng của Hàn Thạc, những nơi cao hơn thì lực lượng nguyên tố càng đậm đặc thêm một chút, mặc dù chỉ một chút thôi, nhưng như vậy cũng đủ làm cho những người theo đuổi sự cường đại kiến tạo ra những vật kiến trúc cao vời vợi.
Nếu không phải những vật kiến trúc quá cao sẽ không chịu nổi mà sụp đổ, nói không chừng những vị Thần ở Chúng Thần đại lục này sẽ xây những vật kiến trúc chọc tận trời, vì họ theo đuổi sức mạnh đã tới bước điên cuồng rồi.
Đi giữa những vật kiến trúc hùng vĩ như những quả núi, Hàn Thạc sinh ra một loại cảm giác nhỏ bé, chung quanh đầy rẫy những tòa tháp năng lượng tháp ma pháp tháp kết giới, đều lóng lánh hào quang nhu hòa, cái tháp nào cũng có tác dụng bất đồng, tựa hồ cũng có cái có tác dụng tụ tập lực lượng nguyên tố. Sau khi tới Ám Ảnh thành, Hàn Thạc rõ ràng cảm ứng được trong thành này nguyên tố Hắc Ám, nguyên tố Tử Vong đậm đặc hơn một chút.
Ám Ảnh thành mặc dù rất lớn, nhưng vì những vật kiến trúc rất cao, do đó vẫn có vẻ chật hẹp, trên đường đi Hàn Thạc quan sát các vật kiến trúc ở đây có thể thấy la liệt khắp nơi các loại cửa hàng và tu luyện tràng. Tất cả đều là để phục vụ cho đám Thần ở Ám Ảnh thành, bên trong những cửa hàng cũng bán một vài thứ thần giáp thần binh thần khí, quyển trục Thần và các tinh thạch tác dụng bất đồng.
Không biết tại sao, có lẽ vì chịu ảnh hưởng của các loại tháp năng lượng tháp kết giới tháp ma pháp ở Ám Ảnh thành, diện tích bao trùm thần thức Hàn Thạc bị rút nhỏ rất nhiều, các loại năng lượng này coi như gần như không ảnh hưởng với những vị Thần đã quen với nó, nhưng lại ảnh hưởng tới năng lực thăm dò của thần thức Hàn Thạc, làm cho hắn không thể lợi dụng thần thức quan sát nửa Ám Ảnh thành được.
Hàn Thạc nghi hoặc khó hiểu, thử dựa vào sức mạnh Đỉnh Linh, cũng phát hiện ra chỉ có thể thu được tình huống chung quanh một dặm, so với diện tích khổng lồ của Ám Ảnh thành, quả thực một dặm thì chẳng thấm vào đâu.
Quan sát tình huống Ám Ảnh thành, trong lúc bất tri bất giác Hàn Thạc đã đi được một lúc lâu, con đường lớn đã xuất hiện trước mắt Hàn Thạc, hắn lập tức ý thức được mục đích của mình. Đúng như lời của tên Thần Vệ lúc nãy, không ai không biết gia tộc Lai Phất Tư, tùy tiện ghé vào một cửa hàng hỏi một chút, Hàn Thạc đã biết phương hướng đi tới gia tộc này.
Hai mươi phút sau, Hàn Thạc đứng trước cửa gia tộc Lai Phất Tư, đưa mắt nhìn quanh vật kiến trúc to lớn này cũng có rất nhiều tháp năng lượng, tháp kết giới, tháp ma pháp, cung cấp đủ loại năng lượng cho gia tộc này.
Trên trời và không gian chung quanh đều bị kết giới rất mạnh phong tỏa, Hàn Thạc cũng không có cơ hội đi loanh quanh, mà đi thẳng tới đại môn, ho nhẹ một tiếng, hắn cố thu hút sự chú ý của hai Thần Vệ.
Thần Vệ gia tộc Lai Phất Tư và Thần Vệ Ám Ảnh thành không giống nhau. Họ mặc thần giáp màu xanh xám, ở giữa ngực thần giáp có đồ án mặt trời hắc ám, Hàn Thạc từng thấy đồ án mặt trời hắc ám thêu trên quần áo của Đường Na, bởi vậy vừa thấy đồ án trên thần giáp hai Thần Vệ này là lập tức biết mình tới đúng nơi cần tìm rồi.
- Tiểu tử, thậm thụt gì đó? - Thần Vệ trừng mắt thận trọng nhìn Hàn Thạc, quát lạnh. Thần Vệ này là một Hạ vị thần tu luyện sức mạnh Hắc Ám, chỉ có thực lực sơ kì.
- Ta tìm Đường Na tiểu thư của gia tộc Lai Phất Tư. Xin thông báo giúp ta! - Hàn Thạc mỉm cười trao vài viên tử tinh tệ, thái độ ôn hòa.
Hai Thần Vệ vừa thấy Hàn Thạc biết quy củ như vậy, thần sắc hòa hoãn lại. Hắn mỉm cười, lấy vài viên tử tinh tệ trong tay Hàn Thạc, hỏi:
- Ngươi biết Đường Na tiểu thư à?
Khẽ gật đầu, Hàn Thạc trả lời:
- Ta tên là Bố Lai Ân, làm phiền hai vị thông báo Đường Na tiểu thư một tiếng.
- Được rồi, ngươi chờ một lát! - Sau khi hai Thần Vệ lấy tử tinh tệ của Hàn Thạc xong, thái độ khá lên rất nhiều, một người nhanh chóng đi vào trong.
- Ngươi từ nơi nào tới, làm sao biết Đường Na tiểu thư? - Một Thần Vệ khác nhàn nhã, thấy Hàn Thạc biết điều như vậy cũng bước tới bắt chuyện với hắn.
- Lần trước khi Đường Na tiểu thư chấp hành nhiệm vụ, do ta làm hướng đạo cho nên mới biết được tiểu thư, ta tới đây tìm nàng cũng là có ý thăm lại. - Hàn Thạc cười nói.
- Ở gia tộc Lai Phất Tư, Đường Na tiểu thư cũng được xem là một người rất khá, ngươi có thể biết được tiểu thư cũng coi như là có phúc khí, nhưng ngươi tới nhà Lai Phất Tư này cũng phải cẩn thận một chút, có mấy thiếu gia và tiểu thư không dễ nói chuyện như vậy đâu. - Thần Vệ này phỏng chừng cảm thấy Hàn Thạc có điều thuận mắt, thấy chung quanh không có ai, vô cùng cẩn thận nhắc nhở hắn.
- Hả?
Hàn Thạc kinh ngạc một chút, rồi dò hỏi:
- Gia tộc Lai Phất Tư có những người nào, xin chỉ giáo cho?
- Tộc trưởng đại nhân có một đệ đệ và một muội muội, Đường Na tiểu thư là con gái thứ hai của tộc trưởng đại nhân, Đường Na tiểu thư còn có một ca ca gọi là Đế Uy. Đệ đệ của tộc trưởng có hai con trai và một con gái, tộc trưởng muội muội lấy chồng xa tới tận Bố Lỗ Tư gia tộc ở Thần Vực Hủy Diệt, không có ở chỗ này. Ngoại trừ những thân thích trực hệ này, còn có mười mấy trực hệ thân thuộc. Những người này cũng tương tự như Đường Na tiểu thư của tộc trưởng đại nhân, đều rất dễ tính, nhưng có vài tiểu thư và thiếu gia thì khó chịu lắm, sau khi ngươi vào đó cũng nên cẩn thận một chút, ngàn vạn lần không được trêu chọc vào những người này. - Sau khi Thần Vệ này nhận tử tinh tệ của Hàn Thạc, cẩn thận nhắc nhở hắn.
Trước khi tới đây, Hàn Thạc không nghe Đường Na nhắc tới gì trong gia tộc Lai Phất Tư, mà hắn tới đây tìm Đường Na chỉ là muốn thông qua nàng biết rõ về một vài tình huống, nhưng không có ý thần phục, bởi vậy những điều về gia tộc Lai Phất Tư như lời tên Thần Vệ vừa nói cũng không làm hắn quá để ý.
Sau khi tán gẫu vài câu với tên Thần Vệ, Hàn Thạc lập tức cảm ứng được khí tức của Đường Na, chẳng mấy chốc, Đường Na tươi cười, mặc một bộ váy lục sắc tới trước mặt hắn.
- Bố Lai Ân, sao ngươi bây giờ mới tới? - Đường Na vừa thấy Hàn Thạc, nụ cười càng thêm rạng rỡ.
Tên Thần Vệ vừa tán gẫu với Hàn Thạc thấy Đường Na tự mình ra đón, lập tức tỏ ra có vài phần kính trọng Hàn Thạc, nguyên hắn còn tưởng Hàn Thạc chỉ muốn dựa vào quan hệ với Đường Na tới đây xin gia nhập vào gia tộc Lai Phất Tư, dù sao Hàn Thạc chỉ là một Hạ vị thần, những việc thế này cơ hồ mỗi ngày họ đều đã gặp.
- Có một số việc phải xử lý nên mất một thời gian, đương nhiên không thể muốn nói đi là đi, dù sao ở đó cũng coi như là lãnh địa của ta mà!
Hàn Thạc cười giải thích, nói tiếp:
- Đường Na tiểu thư, đã lâu không gặp, tựa hồ càng ngày càng xinh đẹp!
- Ba hoa!
Đường Na cười mắng, rồi đi tới kéo ống tay áo Hàn Thạc dẫn hắn vào bên trong.
- Đứng bên ngoài làm gì, mau vào đây.
Trong ánh mắt kinh dị của hai Thần Vệ, Đường Na tiểu thư kéo Hàn Thạc vào trong gia tộc Lai Phất Tư. Hai Thần Vệ đợi thân ảnh hắn biến mất, tên vừa nói chuyện với Hàn Thạc lẩm bẩm nói:
- Đường Na tiểu thư mặc dù rất hòa khí, nhưng cũng không nhiệt tình đến nước này mà?
Một tên Thần Vệ khác cũng gật đầu, nói:
- Tiểu tử này không đơn giản đâu!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK