Mục lục
[Dịch] Đại Ma Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

o0oHàn Thạc đang ở trên mái của căn phòng, thông qua một đường nứt dài và hẹp, có thể nhìn thấy rõ ràng biến hóa trong phòng.

Những con côn trùng biết bay hệt như con ruồi phân tán trong lữ quán tập hợp lại vào trong căn phòng, xung quanh người Bối Lâm Đạt.

Còn những cành cây đại thụ sau khi chui vào trong phòng rồi lập tức điên cuồng vươn dài ra bốn phía. Đại đức của Tự Nhiên thần giáo - Lỗ Y Khải Tư Tân nắm trong tay cây pháp trượng hệt như rễ cây có sinh khí hết sức nồng đậm.
- Còn chưa động thủ sao?

Đúng vào lúc này, Bối Lâm Đạt đột nhiên nhẹ hừ lạnh một câu. Ba huynh đệ Phú Lợi Tạp đang bao vây quanh Khải Tư Tân, nghe thấy câu nói của Bối Lâm Đạt, liền đồng thời xuất thủ tấn công. Người lớn tuổi nhất trong đám Phú Lợi Tạp đột nhiên bắn ra một tia chớp điện. Tia chớp bay trong không khí rít lên những tiếng “chi chi”đáng sợ. Trường kiếm trong tay hai người còn lại làm cho không khí như rít lên, tốc độ cực kỳ nhanh chóng. Trong đó còn có một thanh kiếm hừng hực như ngọn lửa đỏ nhắm thẳng đến Khải Tư Tân cuốn đến.

Ba người vừa ra tay, Hàn Thạc trên đỉnh phòng lập tức thất kinh. Từ những dị biến trên trường kiếm của ba người, Hàn Thạc lập tức thấy được ba huynh đệ Phú Lợi Tạp đều là ma kiếm sĩ, thông thạo võ thuật và ma pháp. Trong đó, người đứng đầu hẳn là thông thạo ma pháp lôi hệ. Hai người còn lại phân ra thông thạo ma pháp hỏa hệ và phong hệ.

Ba thanh trường kiếm này xem ra cũng được sử dụng phương thức đặc thù chế tạo ra. Khi bọn chúng tấn công không ngờ có thể trực tiếp đem ma pháp lôi hệ, hỏa hệ và phong hệ gia trì lên bề mặt lưỡi kiếm, gia tăng uy lực và tốc độ của võ thuật bọn chúng, tạo nên sự uy hiếp vô cùng lớn cho địch thủ.

- Không ngờ các ngươi lại là ba ma kiếm sĩ. Thảo nào mà lại dám hung hăng càn quấy đến như vậy.

Thấy bọn chúng vừa tấn công, Khải Tư Tân hừ lạnh một tiếng. Vừa mở miệng nói, Khải Tư Tân vừa tiếp tục múa cây ma pháp trượng trong tay.

Trong căn phòng, những cành cây hệt như những con rắn điên cuồng uốn éo. Hơn mười cành cây giống như những trường tiên nhắm thẳng ba huynh đệ Phú Lợi Tạp lao đến. Đồng thời, Khải Tư Tân lùi lại một bước, một tay ôm lấy An Cát Lị Tạp đang hôn mê, thình lình phi thân vượt qua cửa sổ rơi xuống trước mặt cây đại thụ ở bên cạnh phòng.

Những cành cây xoắt xuýt vươn tới theo sự điều khiển của Khải Tư Tân, linh hoạt sống động khiến người ta kinh dị. Bọn chúng không ngờ lại giống như những kẻ biết võ công vậy, liên tục né tránh ba thanh ma pháp kiếm đang chém tới. Khải Tư Tân lùi lại đến trước cây đại thụ, từ bi nhìn xuống mặt đất, tay giơ cao cây ma pháp trượng, miệng ngâm nga một câu chú ngữ ma pháp.

Cây đại thụ sau lưng ông, đột nhiên trở nên sống động giống như một con bạch tuộc to lớn. Vô cùng linh hoạt, dùng tốc độ rất nhanh, lan tràn vào trong căn phòng, cuộn thẳng đến những người bên trong.
- Đứng lên!

Một tiếng hô nhẹ phát ra từ miệng của Khải Tư Tân. Những tiếng “ầm ầm” cực lớn vang lên, mấy người Bối Lâm Đạt nhìn thấy cái rường của căn phòng đột nhiên dựng thẳng lên, rồi rơi thẳng xuống đất, làm cho căn phòng bị sụp đổ.
Hàn Thạc núp trên nóc, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Ngải Mễ Lệ đang ở trong phòng. Trong đầu hắn dự tính nếu có chuyện gì không hay, lập tức nhảy xuống cứu ngay lấy Ngải Mễ Lệ. Bất quá điều khiến Hàn Thạc an ủi rằng vô số những cành cây mềm mại trong phòng, theo sự điều khiển của Khải Tư Tân đang giằng co với bốn người Bối Lâm Đạt.

Sau khi căn phòng đột nhiên sụp đổ, một số cành cây mềm mại đã đem mấy người trúng mê hương của Bối Lâm Đạt ra khỏi căn phòng đó.
- Bằng hữu trên mái, ngươi cũng nên xuống đi?

Khi phát hiện Ngải Mễ Lệ được những cành cây mềm mại mang ra khỏi phòng, Hàn Thạc đang dự tính lợi dụng cơ hội rời đi, thì ánh mắt sáng tỏ của Khải Tư Tân đã nhìn thấy hắn. Ông liền cất tiếng nói vọng tới.

Thấy hành tung đã bị lộ, Hàn Thạc cũng không muốn ẩn núp nữa. Thả người nhảy xuống, thông qua căn phòng bị đổ sụp hạ xuống đại sảnh rộng lớn của lữ quán.

Hàn Thạc ung dung nhẹ nhàng đi đến dưới cây đại thụ có Khải Tư Tân đang đợi, đứng bên cạnh Ngải Mễ Lệ và Khảm Đế Ti.
- Ông đang bận rộn, nên ta sẽ giúp ngươi trông chừng những người này. Ta sẽ không để bọn chúng làm hại đến họ đâu.

Ngẩng đầu liếc nhìn Khải Tư Tân trên không, Hàn Thạc hơi cười nói.

Hàn Thạc vừa mở miệng, Khải Tư Tân ngạc nhiên lặng đi một chút, không khỏi kỳ quái nhìn hắn, ngạc nhiên truy hỏi:
- Chúng ta đã từng gặp qua chưa? Vì sao nghe thanh âm của ngươi ta cảm thấy có chút quen thuộc?

- Ha ha… Ngươi trước tiên hãy đuổi mấy tên kia đã.

Lúc này, bốn người Bối Lâm Đạt đột nhiên bay ra từ trong căn phòng bị sụp đổ. Bọn họ vừa đến liền giận dữ nhìn Khải Tư Tân, ra tay công kích về bên này.
- Cũng tốt, ta nghĩ ta nhất định đã gặp ngươi ở đâu đó.

Khải Tư Tân đáp lại một câu, múa cây ma pháp trượng như rễ cây, vẻ mặt thận trọng nhìn lại ba huynh đệ Phú Lợi Tạp.

Những cành cây to lớn, tươi tốt trên đầu không ngừng vũ lộng, với lực mạnh mẽ dị thường. Những cây khác trong sân viện cũng chịu sự điều khiển của sức mạnh tự nhiên, lần lượt gia nhập vào đội ngũ viện thủ của Khải Tư Tân, khiến cho Hàn Thạc kinh ngạc vô cùng.

Khi Hàn Thạc ngẩng đầu liếc nhìn, phát hiện Khải Tư Tân dường như có thể đủ sức đối phó với những người này, liền cúi đầu chú ý đến Ngải Mễ Lệ đang hôn mê.

Hít vào một hơi sâu, Hàn Thạc đưa tay đặt ở lưng của Ngải Mễ Lệ, Ma Nguyên lực được vận chuyển ra tay trái hệt như một dòng xoáy nho nhỏ.

Mê hương bị Ngải Mễ Lệ hít vào trong cơ thể, được Hàn Thạc ngưng thần điều hòa hơi thở, lợi dụng sự thần kỳ của Ma Nguyên lực, thông qua thân thể của hắn để giải đi. Trong thời gian rất ngắn, hắn đã giúp mê hương trong người Ngải Mễ Lệ bài trừ ra ngoài.

Cặp lông mi cong vút đột nhiên giật giật. Trong lòng Hàn Thạc mừng rỡ, hắn biết Ngải Mễ Lệ hẳn là sắp sửa tỉnh dậy rồi.

Đột nhiên một tiếng nổ vang lên thật lớn, truyền đến tai của Hàn Thạc. Làm cho hắn thất kinh. Ngẩng đầu nhìn lên, bất ngờ, hắn phát hiện trong sân viện, có một con quái vật thân cao bốn năm thước, cái đầu dài quá tám giác, trên đầu có ba con mắt, lưng được một lớp vảy dày che kín.

Chỉ liếc qua một cái, Hàn Thạc liền nhận ra quái vật ba mắt, cao bốn năm thước có hình dạng của tà thần ba mắt An Tư Địch Tư lần trước đã được Vong Linh pháp sư Khắc Lai Đốn thử gọi đến. Bây giờ quái vật có hình dạng tà thần ba mắt đó toàn thân bọc kín trong giáp sắt màu nâu tro sáng loáng, thân hình to lớn đầy sức mạnh, khiến cho người ta cảm thấy bị uy hiếp khủng khiếp.

- Con rối thú hình dáng tà thần… Các ngươi chính là người của Thiên Tai giáo hội?
Khi con rối thú hình dạng tà thần ba mắt An Tư Địch Tư xuất hiên ở nơi đây, vẻ mặt của Khải Tư Tân lập tức biến sắc, kinh hãi hô lên.

- Ngươi đoán không sai!
Bối Lâm Đạt nhỏ nhẹ đáp lại một tiếng, đưa ngón tay chỉ thẳng vào Khải Tư Tân dặn dò con rối thú:

- Giết chết hắn.
Con rối thú cao bốn năm thước, toàn thân bọc giáp sắt màu xám tro, theo sự dặn dò của Bối Lâm Đạt, trực tiếp nhắm thẳng Khải Tư Tân bước đến. Cây đại thụ bao bọc xung quanh Khải Tư Tân điên cuồng mọc ra những cành cây níu kéo bước chân của con rối thú.

Bất quá còn chưa kịp đợi đến lúc những cành cây này níu kéo được cổ chân của mình, con rối thú cuồng bạo sử dụng sức mạnh đã khiến cho những cành cây quấn quanh mắt cá đứt thành nhiều đoạn. Mỗi một bước, con rối thú hình tà thần ba mắt đều dậm mạnh lên trên mặt đất, phát ra âm thanh ầm ầm to lớn, tựa như có động đất vậy.

Một cây ở bên cạnh có rất nhiều những nhánh cây dài mảnh quấn quít với nhau, to lớn đến hai người ôm, hướng thẳng đến con rối thú tấn công mạnh mẽ. Con rối thú này phát hiện đòn công kích, cái đuôi dài đầy vảy sắt theo đà quay của thân thể, quét ngang một cái. Một tiếng “Ba” vang lên, cái đuôi đã va mạnh vào cành cây thô ráp.

Theo cái vung đuôi mãnh liệt của con rối thú, cành cây đồng loạt bị chặt đứt khỏi
cây đại thụ, sau đó bị cắt thành từng đoạn nhỏ tan tác trên mặt đất.

Một đoạn chú ngữ ma pháp huyền ảo, đột nhiên được Ngải Mễ Lệ ngâm lên, mấy ma pháp hệ ám hắc đột nhiên hướng về phía con rối thú. Nhưng ma pháp thuộc ám hắc hệ vốn sát thương cực mạnh đối với người thú vậy mà khi đánh trúng người con rối thú lại không hề phát huy tác dụng nào cả.
- Luyện kim thuật sư của Thiên Tai giáo hội nghiên cứu ra được loại rối thú có hình dáng tà thần này đều có sức mạnh miễn dịch đối với ma pháp rất mạnh mẽ, ngươi không cần phải hao phí tâm cơ nữa.
Khải Tư Tân cúi đầu liếc nhìn Ngải Mễ Lệ bên dưới, cất tiếng nhắc nhở.

- Vậy phải làm sao bây giờ?
Ngải Mễ Lệ ngẩng đầu liếc nhìn Khải Tư Tân nóng nảy hỏi lại.

- Mang theo những người vô tội này , lập tức rời khỏi nơi đây. Ta sẽ nghĩ biện pháp ngăn cản bọn chúng.
Khải Tư Tân cũng tỏ ra phi thường nóng nảy, quét mắt qua bên dưới, lập tức đáp lại.

- Con rối thú do người thao túng. Chỉ cần khống chế người thao túng là có thể kết thúc tất cả.
Đúng lúc này, Hàn Thạc đột nhiên quát lạnh một câu.

- Đúng là như vậy. Bất quá bên cạnh người nữ đó có ba ma kiếm sĩ bảo hộ. Hơn nữa, chúng ta còn lo chống đỡ công kích của con rối thú, muốn khống chế được cô ta quả thật không hiện thực chút nào.
Vừa nói dứt, con rối thú hình dáng tà thần ba mắt đã đến nơi. Khải Tư Tân vừa cất tiếng giảng giải, vừa múa thanh ma pháp trượng điều động cây đại thụ dưới chân ngăn cản con rối thú.

- Ngải Mễ Lệ! Cô bảo vệ mấy người nằm dưới cây. Khải Tư Tân! Ông ngăn cản con rối thú, nữ nhân này giao cho ta.
Hàn Thạc quát lạnh một tiếng, âm thanh vừa ra khỏi miệng đã nhanh như tia chớp vọt đi, nhắm thẳng vào người luyện kim thuật Bối Lâm Đạt đang ở giữa ba ma kiếm sĩ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK