Sâu thẳm trong tử hải tại Vong Linh giới, Hàn Thạc đột nhiên lặng ngắt như tờ, thân thể không hề nhúc nhích, giống như lâm vào giấc ngủ say nhất, không hề có một điểm khí tức sinh tồn nào.
Tiểu Khô Lâu nhìn Hàn Thạc đang đứng ngẩn ra trên người Cốt ma, trong lúc nhất thời không biết làm thế nào cho đúng, thế nhưng nó có thể cảm ứng được khí tức cường đại trong thần thức của Hàn Thạc. Loại khí tức này khiến cho nó hiểu được phụ thân mình vẫn đang sinh tồn.
- Chủ nhân, chuyện gì xảy ra thế? - Cốt ma đưa tin cho Tiểu Khô Lâu.
Cốt ma được Tiểu Khô Lâu dùng hài cốt cứng rắn rèn thành cũng đã đi theo nó rất lâu rồi. Sự cường đại của Tiểu Khô Lâu làm cho nó bản năng cảm thấy sợ hãi. Nó biết Tiểu Khô Lâu có lẽ không phải là tồn tại đáng sợ nhất tại Vong Linh giới, song nó hiểu được thực lực chủ nhân mình đang không ngừng tăng cường, nhất định sẽ làm cho nó càng ngày càng mạnh, có thể vượt qua một cường giả.
Nhưng một chủ nhân như vậy, không ngờ lại còn có một phụ thân vô cùng thần bí. Vị này đến từ một vị diện khác, khiến cho Cốt ma cảm thấy vô cùng tò mò, nó không rõ tồn tại cường đại giống như Tiểu Khô Lâu làm sao lại có người cha này nữa.
- Điều này ngươi không nên hỏi! - Tiểu Khô Lâu trả lời, đi vài vòng quanh Hàn Thạc, đánh giá người cha đang không hề động đậy này, tựa hồ như đang nghiên cứu xem Hàn Thạc rốt cuộc đang làm cái gì.
Một lát sau nhân, Tiểu Khô Lâu vỗ Cốt ma, phân phó:
- Được rồi, tạm thời cứ quan sát người đã, đừng quản chuyện khác nữa.
- Tuân mệnh, chủ nhân!
Tại Vong Linh giới không có khái niệm thời gian, không biết rốt cuộc đã qua bao lâu, Hàn Thạc thần thức vừa động, linh hồn đã xuyên qua đường hầm không gian, trực tiếp giáng xuống trong Tử Vong Mộ Địa tại Kỳ Áo đại lục, vẫn đang ngồi ngay ngắn bất động ở đàng kia.
Thân thể hắn mặc dù vẫn không nhúc nhích nhưng thần thức cùng Ma Nguyên lực trong cơ thể lại đang điên cuồng lưu động, lực lượng khổng lồ ẩn chứa trong cơ thể tại chỗ Ma Anh không ngừng ngưng kết. Ma Anh trong quá trình Ma Nguyên lực không ngừng ngưng kết đã trở nên càng ngày càng rõ ràng, giống như được một cây họa bút thần kỳ chậm rãi phác họa đồ họa mỹ lệ, Ma Anh ngay cả lỗ chân lông cùng lông măng mảnh khảnh đều có thể thấy rõ.
Không biết qua bao lâu, Ma Anh trong cơ thể Hàn Thạc trải qua quá trình Ma Nguyên lực ngưng kết, tốc độ lưu động trong cơ thể hắn giống như tia chớp, lông tóc Ma Anh cũng càng hiện ra thêm.
Hàn Thạc đã giác ngộ, thân thể thần thức cùng Ma Anh đều phát sinh biến hóa một cách lặng lẽ, đột phá một cảnh giới đối với hắn mà nói nghĩa là thực lực tăng vọt, là hắn có thể có càng nhiều thần thông, là hắn có thể thực hiện càng nhiều nguyện vọng…
Rất lâu sau đó, Hàn Thạc từ trong nhập định sâu lắng tỉnh lại, đôi mắt thâm thúy lóe lên thần quang rạng rỡ, khi hắn tập trung chú ý nhìn sự vật nào đó, trong con ngươi tựa hồ có dòng điện lưu động, tự nhiên mà vậy, gây cho người ta một loại áp lực sợ hãi trong lòng.
So với lần trước, thân thể Hàn Thạc cũng không có nhiều biến hóa lắm, có điều cũng chỉ có chính hắn mới rõ biến hóa đó là từ chỗ nào, không cần thông qua Huyền ma thăm dò bốn phía, thần thức vừa động, chỉ một ý niệm là bất cứ biến động nhỏ nào trong phương viên mấy dặm đều không thoát khỏi quan sát của hắn. Liên lạc giữa hắn cùng Cát Nhĩ Bá Đặc rõ ràng hơn mười lần, tâm tình ngạc nhiên mừng rỡ của Tiểu Khô Lâu có huyết mạch liên lạc, Hàn Thạc cũng có thể rõ ràng cảm giác được. Dường như hắn phát hiện thần thức cảm thụ so với quá khứ hoàn toàn bất đồng, loại cảm thụ này vô cùng mới lạ, Hàn Thạc vui sướng thể nghiệm.
Hàn Thạc mừng rỡ cảm nhận được thân thể bất đồng, hắn đạt tới cảnh giới Túng Dục, các loại dục vọng trong nội tâm ùn ùn kéo đến, dường như đang thúc giục hắn thực hiện chúng nhanh một chút, để cho những dục vọng vẫn chôn sâu trong nội tâm đã nhiều năm tìm được chỗ phóng thích.
Phải mất một khoảng thời gian, Hàn Thạc mới thích ứng một chút trạng thái thân thể mới, sau khi tu luyện mấy dạng Ma Môn bí kĩ thành công mới mở kết giới Tử Vong Mộ Địa, phóng Hắc long Cát Nhĩ Bá Đặc tiến vào.
- Chủ nhân, chủ nhân vĩ đại của ta, người đã ba năm không gọi ta nha! - Cát Nhĩ Bá Đặc vừa tiến vào Tử Vong Mộ Địa, lập tức lớn tiếng hô Hàn Thạc.
- Cái gì, ba năm rồi à? - Hàn Thạc giật nẩy người, thở nhẹ một tiếng, lập tức hỏi Hắc long.
- Không sai. Chuẩn xác mà nói hẳn là ba năm bốn tháng, người từ lần trước nói muốn bắt đầu tu luyện, cho tới hôm nay suốt cả thời gian ấy người không liên lạc với ta lần nào, thậm chí ta còn không cảm ứng được người tồn tại. Chủ nhân tôn quý, người rốt cuộc tu luyện loại võ kỹ gì thế, tại sao giống như là biến mất khỏi thế giới này thế, ngay cả ta cũng không cảm ứng được sự tồn tại của người? - Cát Nhĩ Bá Đặc kinh ngạc hỏi Hàn Thạc.
“Ba năm lẻ bốn tháng!” Hàn Thạc bị thời gian lâu như vậy chấn nhiếp. Chính hắn cũng không ngờ một lần bế quan lại hao phí nhiều thời gian như vậy.
Hàn Thạc cảm thụ tựa hồ chỉ là đi mấy tháng thời gian, ai dè thấm thoắt thời gian lại trôi nhanh như vậy, một lần nhập ma tu luyện giác ngộ của cảnh giới Túng Dục, cũng chỉ có hai khoảng thời gian. Hắn không cảm giác được thời gian trôi nhanh một chút nào.
Có thể dám chắc là tu luyện hai khoảng thời gian này hẳn mới là hao phí thời gian nhiều nhất. Ba năm lẻ bốn tháng, dường như chỉ thoáng cái đã trôi qua, Hàn Thạc cũng không có cảm giác đặc biệt, thế nhưng hắn lại biết đối với người thường mà nói thì ba năm ý nghĩa ra sao.
- Cát Nhĩ Bá Đặc, ba năm nay, các ngươi thế nào? - Hàn Thạc vội vàng hỏi dồn Hắc long.
- Yên tâm đi, chúng ta vượt qua rất tốt, giờ đây Nhật Diệu cốc đã nằm trong lòng bàn tay Hồn Diệt dong binh đoàn chúng ta. Lao Lôi Tháp của Già La dong binh đoàn bị Đặc Lan Khắc Tư giết chết, một bộ phận Già La dong binh đoàn đầu phục chúng ta, còn một bộ phận cuồng chiến sĩ vĩnh viễn rời khỏi Nhật Diệu cốc.
- Môn La gia tộc cùng Hồng Liêm dong binh đoàn đều bị chúng ta đánh sập rồi, chỉ có thú nhân bộ lạc và một số tiểu bộ lạc là sống sót ngoài cốc, thế nhưng tù trưởng Tạp Tháp Nhĩ của thú nhân bộ lạc với Đặc Lan Khắc Tư đã tỏ vẻ tin phục, trước mắt người nắm quyền giữ trật tự trong Nhật Diệu cốc cũng là Đặc Lan Khắc Tư.
- Chung quanh Nhật Diệu cốc, đoàn cường đạo Trân Ny Đặc chính là thế lực lớn nhất, có đoàn cường đạo này tồn tại, thương nhân trong Nhật Diệu cốc mới có thể càng thêm ỷ lại vào Đặc Lan Khắc Tư, sinh ý của chúng ta cũng càng lúc càng lớn. Giờ đây Đặc Lan Khắc Tư cùng Trân Ny Đặc đang ngầm đánh giá, chuẩn bị đối phó với tên Đại công tước của đế quốc Tạp Tây kia. - Cát Nhĩ Bá Đặc giải thích cho Hàn Thạc.
Vừa nghe Hắc long nói xong, Hàn Thạc đầu tiên là ngạc nhiên vui mừng vô cùng, chợt suy nghĩ một chút thấy tốc độ Đặc Lan Khắc Tư phát triển Hồn Diệt dong binh đoàn dường như nhanh đến mức hơi khó tưởng tượng được, nhịn không được nhíu mày hỏi:
- Lúc trước chỉ bằng vào một Lao Lôi Tháp của Già La dong binh đoàn đã cường thịnh như Hồn Diệt dong binh đoàn rồi, ngoài ra còn có Môn La gia tộc cùng Hồng Liêm dong binh đoàn, Đặc Lan Khắc Tư làm sao có thể nắm vững Nhật Diệu cốc nhanh như vậy?
- À, điều này nguyên nhân có nhiều, ta chỉ biết là Phỉ Bích tiểu thư vì Hồn Diệt dong binh đoàn đã đầu tư không ít kim tệ. Thành Bố Lôi Đặc Nhĩ tại thời điểm mấu chốt còn từng phái người tới hiệp trợ Đặc Lan Khắc Tư. Ngoài ra, Hắc Ám hệ Đại ma đạo sư của Thiên Tai giáo hội kia chưa được chúng ta đồng ý đã âm thầm trợ giúp chúng ta, còn có Ngải Mễ Lệ cung cấp rất nhiều tin tức, bởi vì người đã đánh bại Thánh kỵ sĩ của Quang Minh giáo hội, rất nhiều dong binh thân thủ bất phàm đều gia nhập chúng ta. Vô luận là thiên thời hay là địa lợi Hồn Diệt dong binh đoàn đều chiếm được, Đặc Lan Khắc Tư cũng là người có đầu óc quyết đoán, lúc này mới trong thời gian ba năm nắm vững Nhật Diệu cốc trong tay. - Tiểu dâm long giải thích tiếp.
Một phen giải thích như vậy xong xuôi, Hàn Thạc đột nhiên phát hiện Đặc Lan Khắc Tư quả nhiên đã chiếm hết thảy nhân tố có lợi. Hơn nữa gã trải qua lần tao ngộ tử vong, cả người trở nên càng thêm âm độc trầm ổn, có thể trong ba năm quét sạch tất cả thế lực đối địch trong Nhật Diệu cốc, đích xác là giải thích hợp lý.
- Không tệ, Đặc Lan Khắc Tư thực không tệ, được rồi, trước mắt tình hình Lan Tư Lạc Đặc đế quốc như thế nào? - Hàn Thạc đầu tiên là tán thưởng gã đồng đội, rồi chợt hỏi về hiện trạng của Lan Tư Lạc Đặc đế quốc trước mắt.
- Lao Luân Tư đã trở thành đế vương mới của Lan Tư Lạc Đặc đế quốc, hắn là Quốc vương giỏi, phản loạn trong đế quốc bị dẹp loạn rất nhanh, không đợi quốc gia khác xâm nhập Lan Tư Lạc Đặc đế quốc, Lao Luân Tư đã ổn định nội chính, tăng cường lực lượng quân đội.
- À, đúng rồi, Lao Luân Tư cực kỳ chiếu cố thành Bố Lôi Đặc Nhĩ, giờ đây Bố Lôi Đặc Nhĩ đã có ma pháp Truyền Tống Trận riêng, vật tư từ các thành thị vận chuyển tới đây cuồn cuộn không ngừng, rất nhiều cư dân cũng vui vẻ tình nguyện với cuộc sống tại thành. Cái tên điên cuồng chiến tranh Đa Khắc Tư kia trước mắt đã trở thành một tướng quân có quyền thế nhất đế quốc, ba năm qua hắn cũng không yên phận, vẫn thừa dịp bảy đại công quốc nội chiến mà tiến hành đốt, giết, cướp bóc, “kiếm” được rất nhiều tài phú cho thành Bố Lôi Đặc Nhĩ.
- Hắn với Phạm Lôi Trạch đều là những tên điên cuồng chiến đấu, cho tới bây giờ không có một ngày đình chỉ xâm phạm bảy đại công quốc, nhưng gia hỏa này rất giỏi, bảy đại công quốc đến bây giờ vẫn chưa liên hợp lại được để công kích thành Bố Lôi Đặc Nhĩ......
Theo sự giới thiệu của Cát Nhĩ Bá Đặc, Hàn Thạc đối với thế cục Lan Tư Lạc Đặc đế quốc hiện nay dần dần đã có sự hiểu biết nhất định. Từ miệng Hắc long, hắn biết hết thảy người giao hảo và thế lực liên quan đến mình bởi vì Lao Luân Tư cầm quyền đều được trọng dụng. Vị tân nhậm Quốc vương này cũng rất coi trọng hắn, cũng không bởi vì hắn vắng mặt mà xử tệ với người mình, mà thủ đoạn hết sức lôi kéo.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK