Mục lục
[Dịch] Đại Ma Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Ngay sau khi Hàn Thạc nói xong những lời này, mấy trưởng lão Hắc Ám tinh linh hết sức sợ hãi, nhất là ở dưới tình huống A Đại Nhi đã chết mất rồi, điều này làm cho mấy trưởng lão Hắc Ám tinh linh càng tim đập chân run, trong đó Tây Khang là kẻ đã từng đánh nhau với Hàn Thạc lại càng tỏ rõ sự khiếp đảm.

Tây Khang là kẻ đầu têu đề nghị qua đây, giờ tận mắt chứng kiến A Đại Nhi chết nhưng chẳng những không có một chút ý định báo thù cho cô ta mà còn điềm nhiên thối lui về phía sau, nói với vẻ miệng hùm gan sứa:
- Ngươi, rốt cuộc ngươi muốn thế nào?

Hàn Thạc bật cười khanh khách, thản nhiên đáp:
- Đương nhiên là muốn các ngươi chết rồi?

- Chúng ta có chết thì ngươi cũng không có được tý lợi ích gì, huống chi ngươi cũng chưa chắc đã giết được năm người chúng ta.
Tây Khang lại một lần nữa đáp trả, sau đó có vẻ bình tĩnh hơn một chút, nói:
- Chúng ta hãy đàm phán về điều kiện đi!

Vào lúc này, năm nữ Hắc Ám tinh linh trần truồng nằm bẹp trên tấm thảm trải sàn lần lượt mơ mơ màng màng tỉnh lại. Các nàng vừa thấy tình cảnh lúc này, ai nấy hoảng hốt lo sợ chạy lại chỗ mấy trưởng lão Hắc Ám tinh linh, sợ hãi kêu lên:
- Trưởng lão, cứu ta!

Mấy trưởng lão Hắc Ám tinh linh nhìn năm người trần truồng chạy về phía mình, trong lúc nhất thời không biết nên trả lời như thế nào. Nhưng không để cho bọn họ nghĩ ngợi nhiều, mỗi mỹ nhân đã lao vào trong lòng một trưởng lão Hắc Ám tinh linh, vẻ mặt vẫn kinh hoảng như trước, nói:
- Ta rất sợ hãi, chúng ta mau chạy đi!

Phập!

Trưởng lão Hắc Ám tinh linh Tây Khang vốn đã mang trọng thương, nhìn xuống ngực mình đã bị một thanh chủy thủ tinh xảo cắm vào, vẻ mặt khó tin nhìn nữ nhân kia còn đang uốn éo thân hình ở trong lòng hắn, nhưng lúc này trên mặt cô ta đã không còn chút hoảng loạn nào nữa mà chỉ có sự lạnh nhạt và vẻ nham hiểm tàn nhẫn.

Tất cả các trưởng lão Hắc Ám tinh linh khác cũng đều bị đối xử giống như Tây Khang. Năm mỹ nữ trần truồng kia sà vào trong lòng bọn họ, tất cả đều giống hệt nhau cầm vũ khí đâm một nhát chí mạng trúng vào tim phổi của bọn họ, ai nấy đều lạnh lẽo vô tình, thủ đoạn tàn nhẫn.

- Ở trong khu vực của Hắc Ám tinh linh, một mình ta muốn giết các ngươi đương nhiên không dễ dàng. Hắc hắc, kẻ thật sự muốn các ngươi phải chết chính là người trong nhà của các ngươi đấy! - Hàn Thạc lặng lẽ nhìn Tây Khang từ từ ngã gục trong vũng máu, mỉm cười giải thích.

- Vì… vì sao?
Tây Khang không cam lòng nhìn nữ Hắc Ám tinh linh kia gặng hỏi.

- Mấy lão bất tử các ngươi từ tầng dưới kéo lên đây làm gì. Mấy gia tộc chúng ta đang sống yên vui, các ngươi thứ nhất là đoạt vị trí của chúng ta, trở thành trưởng lão nô dịch chúng ta. Khách khách, bất cứ chủng tộc nào cũng có thủ lĩnh, nói chi là Hắc Ám tinh linh chúng ta, chỉ có các ngươi chết đi thì mấy người chúng ta mới thật sự là người cầm quyền của Hắc Ám tinh linh. - Nữ nhân đó cười lạnh, ngồi xổm xuống chộp lấy thanh chủy thủ, lại nhằm hắn đâm thêm một đao nữa. Tây Khang trợn mắt trắng dã, đổ gục hẳn xuống.

Những trưởng lão Hắc Ám tinh linh này, ai nấy đều là người nắm giữ những loại ma pháp không tầm thường, nhưng bọn họ cũng không thể nào ngờ rằng người bên mình lại hạ thủ đối với bọn họ nên khi bị năm nữ Hắc Ám tinh linh kia đánh lén thì lập tức trúng đòn.

Khẽ "ồ" một tiếng, Hàn Thạc nhanh như chớp lướt đến chỗ một trưởng lão Hắc Ám tinh linh. Tên này vốn đang nằm trong vũng máu bỗng đột ngột vùng dậy, nhưng mới vừa đứng lên đã bị Hàn Thạc lập tức tiếp cận, đánh một chưởng vào sau lưng. Cơ thể của tên trưởng lão Hắc Ám tinh linh đã bị một nhát đâm mà chưa chết hẳn này bị chấn nát vang lên “bụp” một tiếng rồi hắn mới thực sự đổ sập người xuống.

Bởi vì muốn chuẩn bị thật kỹ lưỡng cho cuộc chiến xác thịt với Hàn Thạc, A Đại Nhi không hề bố trí Hắc Ám tinh linh nào hộ vệ ở khu vực phụ cận. Cô ta cũng đoán trước và biết rõ tiếng kêu gào dâm đãng của bản thân sẽ rất lớn, mà bản thân lại là người cầm quyền của Hắc Ám tinh linh nên tất nhiên cũng không quá nguyện ý để cho thủ hạ nghe thấy, do đó đã điều động những thị vệ này đi.

Bây giờ trận chiến ở đây đã kết thúc nhưng vẫn không hề có một tên thị vệ nào biết rằng ở nơi này đã xảy ra biến hóa long trời lở đất, vẫn làm việc cách xa đó như trước.

- Ngươi không phải đã không đáp ứng chúng ta, tại sao cuối cùng lại giết A Đại Nhi? - Một nữ Hắc Ám tinh linh tên là Tịch Á Lan chùi sạch máu dính trên cánh tay ngọc ngà của mình vào tấm thảm trải sàn, mặc bộ quần áo lụa mỏng manh vào, cảm thấy khó hiểu mà hỏi Hàn Thạc.

Khi Hàn Thạc thể hiện thực lực phi thường, trong khoảng thời gian ngắn đã chinh phạt cả năm nàng bò lê bò càng thì mấy người Tịch Á Lan đã từng đưa ra đề nghị này với Hàn Thạc, mong muốn hắn trợ giúp các nàng giết chết A Đại Nhi và mấy tên trưởng lão kia nhưng lại bị Hàn Thạc uyển chuyển cự tuyệt.

Hàn Thạc nhún vai, tỏ vẻ bất đắc dĩ nói:
- A Đại Nhi động tay động chân với ta, cho nên ta đành phải thay đổi quyết định!

Khi nói như vậy, Hàn Thạc thở phào một hơi, chỉ thấy bên trong thân thể hắn dường như có một dải màu đỏ di động, hai điểm bé xíu màu đen bị dải màu đỏ này truy đuổi, chậm rãi di chuyển từ trên vai xuống lòng bàn tay của hắn, sau đó lớp da ở hai lòng bàn tay của Hàn Thạc bỗng nhiên bị phá vỡ, hai con nhện màu lam nhỏ bằng cỡ hạt đậu nành chui ra.

Hai luồng hỏa diễm “phụt” một tiếng, từ trong lòng bàn tay Hàn Thạc bắn ra, hai con nhện màu lam liền bị đốt thành tro bụi, sau đó bị Hàn Thạc há miệng thổi phù một cái liền biến mất.

Ban đầu thật ra Hàn Thạc thực sự không dự định hạ thủ đối với A Đại Nhi, nhưng mà rõ ràng A Đại Nhi mưu đồ làm loạn đối với hắn. Tại cảnh giới Phân Ma, thần thức của Hàn Thạc có thể xem xét rõ ràng mọi tình trạng lạ trong cơ thể. A Đại Nhi sử dụng hai con nhện nhỏ thâm nhập vào trong cơ thể của Hàn Thạc, rõ ràng là mang ý nghĩ không hữu nghị.

Hai con nhện nhỏ này là khi A Đại Nhi hôn hít cuồng nhiệt với Hàn Thạc đã từ dưới lưỡi của cô ta bò vào trong cơ thể hắn. Con nhện chỉ to bằng cỡ hạt đậu nành, lại tiến vào trong lúc hôn hít nồng nhiệt nên lúc đầu ngay cả Hàn Thạc cũng không cảm giác được sự tồn tại của nó, nếu không phải lực lượng thần thức của hắn đủ cường đại thì đúng là thật sự hắn cũng không biết đã bị A Đại Nhi ngấm ngầm động tay động chân.

Với tâm tính của Hàn Thạc, A Đại Nhi mà dám động thủ trước thì tất nhiên hắn sẽ không có bất cứ chút nhân từ nào đối với cô ta. Trong khi giao tiếp thể xác dữ dội, hắn đột nhiên sử dụng bí thuật Thái âm bổ dương của Ma Môn hấp thu lực lượng trong cơ thể A Đại Nhi.

A Đại Nhi là một Đại ma đạo sư quái dị của Hắc Ám hệ, ngoài ra trong cơ thể cô ta còn có một luồng lực lượng kỳ dị. Lực lượng kỳ dị này hoàn toàn không giống đấu khí thông thường, có thể phát động một loại lực lượng dâm tà nào đó. Hàn Thạc từ trong luồng lực lượng kia cảm ứng được một ít mùi vị thần lực tà ác, đoán rằng chắc là đến từ Tà Ác nữ thần La Ti. Chính bởi vì trong cơ thể A Đại Nhi có luồng lực lượng dâm tà kỳ dị này, ả ta vốn chỉ có cảnh giới Đại ma đạo sư Hắc Ám hệ nhưng lại tỏ ra đáng sợ như vậy. Khi Hàn Thạc sử dụng bí thuật Thái âm bổ dương, A Đại Nhi điên cuồng đề kháng, nhưng mà thân thể cô ta vẫn chỉ có lực lượng của ma pháp sư, đương đầu với Hàn Thạc là loại cao thủ bạo ngược như ma thú này thì cô ta có vùng vẫy thân hình thì căn bản cũng uổng công vô ích.

Khi sử dụng bí pháp Ma Môn hấp thu lực lượng của A Đại Nhi, chủ yếu vẫn là hút lấy luồng lực lượng dâm tà đến từ Tà Ác nữ thần La Ti kia. Luồng lực lượng này bị ma công chủ động loại trừ hết tính chất dâm tà, mười thành lực lượng cuối cùng chỉ lưu lại hai thành, cuối cùng bị ma công của Hàn Thạc trực tiếp hấp thu những lực lượng tinh hoa.

Nhưng chính là hai thành tinh hoa này cũng khiến cho Hàn Thạc cảm giác Ma Nguyên lực được một lần bồi dưỡng thật lớn, Ma Anh trong cơ thể càng ngày càng có tinh thần, khiến cho hắn có cảm giác sung sướng khoan khoái mê li.

Còn tinh thần lực của A Đại Nhi thì không thể sử dụng bí thuật Thái âm bổ dương hấp thu. Khi liều mạng vùng vẫy, A Đại Nhi luôn luôn thử ngưng tụ tinh thần lực để dùng ma pháp Hắc Ám hệ phản công, đáng tiếc là dưới sự công kích của ma pháp Linh Hồn Chấn Chiến của Hàn Thạc, ả ta luôn luôn không có cách nào tĩnh tâm ngưng tụ tinh thần lực được.

“Gần đây dường như dục vọng trong lòng ta càng lúc càng lớn, chẳng lẽ là cảnh giới Túng Dục sắp đến rồi!”
Hàn Thạc đột nhiên có phần nghi hoặc. Trong khoảng thời gian này, mỗi khi thấy mỹ nữ thì đều có ý muốn chinh phục mãnh liệt, đối với địch nhân cũng có ý nghĩ muốn lập tức chém giết, các loại dã tâm chiến đấu giết hại đều có xu thế muốn lan tràn.

Hàn Thạc lúc lắc đầu, tạm thời thoát khỏi những suy nghĩ trong lòng, liếc nhìn năm mỹ nữ Hắc Ám tinh linh đã mặc quần áo chỉnh tề đứng trước mặt hắn, nói:
- Được rồi, mấy tên ngăn cản các ngươi lên nắm đại quyền quản lý Hắc Ám tinh linh đều đã chết hết sạch cả rồi, bây giờ hãy đàm luận chuyện của chúng ta thôi.

Tịch Á Lan gật đầu, nói:
- Chuyện còn lại thì giao cho chúng ta xử lý, ngươi chỉ cần giao ra Ám Chi Vịnh Thán, chúng ta liền trao cho ngươi năm mươi vạn kim tệ, ngoài ra cam đoan sẽ không động đến những Tích dịch nhân kia, ngươi thấy thế nào?

- Không thành vấn đề!
Hàn Thạc vui vẻ đồng ý, lấy ra một cây cung lớn cổ quái mà hắn đoạt được của Đại Na, nói:
- Giữ trong tay ta dù sao cũng không có ích lợi gì, đổi lấy năm mươi vạn kim tệ của các ngươi thì vô cùng có lời.

Trên người A Đại Nhi và mấy trưởng lão Hắc Ám tinh linh kia cũng không có báu vật gì khiến Hàn Thạc phải lưu ý, có lẽ bởi vì bọn họ vừa mới thoát ra khỏi tầng bên dưới, chưa ai kịp thu gom của cải, cho nên hắn từ trên người bọn này cũng không thu hoạch được chiến lợi phẩm vừa ý.

- Ngoài ra, chúng ta đồng ý thiết lập giao dịch dài hạn với ngươi. Thế giới trong lòng đất của chúng ta có những thứ mà thế giới bên trên của các ngươi không có, ta nghĩ có một vài thứ có thể cung cấp cho chúng ta để đổi lấy các loại rượu ngon, nhiều loại tác phẩm nghệ thuật tinh xảo, kể cả một số bảo thạch tăng ma lực hiếm có. Có mấy thứ kia rồi, Hắc Ám tinh linh chúng ta có thể làm ra vũ khí ma pháp mỹ lệ, nếu mang ra bán, ta nghĩ mỗi chiếc đều là thứ mà bọn quý tộc của các ngươi sẽ tranh cướp nhau để mua được. - Tịch Á Lan nói với Hàn Thạc.

- Hê hê, các ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ làm các ngươi hài lòng. Đương nhiên, các ngươi cũng phải làm ta hài lòng, tất cả mọi người chúng ta cùng phát tài đi! - Hàn Thạc cảm thấy khoan khoái, nói với năm nữ nhân sắp trở thành trưởng lão mới của Hắc Ám tinh linh.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK