Đúng lúc này, Lôi Cát Tư, Tái Á Lộ, Mễ Lặc vốn bị cầm tù và Ba Lâm Thản, Khảo Trạch rốt cuộc cũng đã tới.
Ba người Tái Á Lộ trước bị Hàn Thạc đánh thương, sau đó nhốt trong một gian thạch thất đặc biệt, dựa vào lực lượng của ba người bọn họ thì căn bản khó có khả năng thoát ra. Một mặt bởi vì ba người còn bị thương, mặt khác là vì việc sử dụng mọi loại lực lượng ở bên trong thạch thất đều bị cản trở.
Nhưng hai tên Khảo Trạch và Ba Lâm Thản đến từ Sinh Mệnh và Hỏa thần vực thì chưa từng bị thương, ở bên ngoài sử dụng lực lượng Hỏa hệ và Sinh Mệnh không ngừng công kích gian mật thất. Hàn Thạc thu hút quá nhiều nguyên khí của Ma Ẩn cốc, hơn nữa Thiên Tuyệt trận phát sinh dị biến khiến cho lực lượng phòng ngự của gian thạch thất giảm xuống tới mức thấp nhất nên tất nhiên không chống nổi những đòn công kích không ngừng của hai người kia.
Chỉ riêng sự uy hiếp của đám Cam Đạo Phu, Đạt Tạp đã làm cho bên Hàn Thạc bó tay không cách đối phó, giờ lại thêm ba Chủ thần Lôi Cát Tư, Tái Á Lộ, Mễ Lặc và cả Ba Lâm Thản, Khảo Trạch chưa từng bị thương khiến Hàn gia rốt cuộc lâm vào bước đường cùng.
Đúng như Cam Đạo Phu đã nói, trận chiến này cũng đã đến lúc nên kết thúc.
Đối mặt với vòng vây của Thống lĩnh các phương Liệp thần giả, Hàn Thạc cười thảm, nói với Ngõa Tây Tư, Tát Lạp Tư và cả Hàn Hạo:
- Xem ra đúng là chúng ta thật sự bị dồn vào cửa tử rồi. Ngõa Tây Tư! Tát Lạp Tư! Lần này ta thật xin lỗi hai vị, khiến cho các vị phải chết theo Hàn gia chúng ta.
Đán Thống lĩnh Liệp thần giả đến đây nhưng vẫn chưa vội động thủ. Lực lượng từ lĩnh vực của từng người hình thành nên những lớp chắn tầng tầng lớp lớp kì dị phong tỏa kín cả khu vực này. Kết giới phong ấn lực lượng hình trứng mở rộng ra, vây khốn cả bọn Hàn Thạc.
Dưới loại lực lượng này, bọn Cam Đạo Phu có thể khẳng định người bên Hàn Thạc tuyệt đối không phải là đối thủ. Để phòng ngừa những người này bất chấp tất cả bỏ chạy, bọn Lôi Cát Tư, Ba Lâm Thản ngay trước khi tới đây đã bắt đầu hành động, sử dụng năm hệ lực lượng lập trước một vòng phòng ngự.
Lực lượng kết giới trùng điệp trải ra vây chặt bốn người Hàn Thạc, Ngõa Tây Tư, Tát Lạp Tư, Hàn Hạo vào bên trong. Ở giữa tầng tầng phong ấn, không gian pháp tắc trở nên vô cùng hỗn loạn, e rằng cho dù là Chủ thần am hiểu lực lượng Không gian cũng đừng mơ lợi dụng Không gian pháp tắc trốn thoát được.
Hàn Thạc cười một tiếng thê thảm. Ngoã Tây Tư, Tát Lạp Tư cùng bùi ngùi than nhẹ, hai người thầm hiểu rằng giờ bọn họ thật sự thất bại thảm hại, chắc không hy vọng còn sống rời đi nữa.
- Phụ thân. Chúng ta có thể thử xem. - Đúng lúc này, Hàn Hạo truyền tin tức đến trong đầu Hàn Thạc.
Tin tức truyền đến Hàn Thạc thì ánh mắt Tiểu Khô Lâu ngồi trên Bạch cốt vương tọa cũng dõi sang đây. Hàn Thạc tự nhiên hiểu rõ tâm ý của hắn. Bọn họ tu luyện ma công nên còn có thể vận dụng một chiêu cuối cùng không thuộc về lực lượng của vũ trụ này nên đương nhiên không bị lực lượng của vũ trụ này trói buộc.
Chỉ cần hai người Hàn Thạc và hắn cùng vận dụng lực lượng ma công, không ngại thân chịu trọng thương mà thi triển Huyết độn thuật thì cũng không phải không có khả năng thoát khỏi nơi đây.
Song Hàn Thạc bị cầm giữ ở nơi đây thì trong lòng đã hơi chán nản, cảm thấy lúc này mình và Tiểu Khô Lâu có chạy thoát được thì chỉ sợ người của Hàn gia cũng khó thoát chết. Trong tình trạng này, hắn đột nhiên có cảm giác tâm tàn ý lạnh.
Trong số đám người kia, Cam Đạo Phu nhìn về phía Hàn Thạc với ánh mắt có chút khác thường. Đầu tiên lão phất tay ngăn cản động thái khác thường của các Thống lĩnh rồi chợt cười nói:
- Bố Lai Ân, hay là ta đồng ý cho ngươi thêm một cơ hội. Chỉ cần ngươi nói ra tất cả mọi việc trong cốc và lực lượng áo nghĩa mà ngươi tu luyện thì ta có thể cam đoan sẽ bảo toàn tính mạng cho người của Hàn gia.
- Cam Đạo Phu!
Đạt Tạp quát lạnh một tiếng, nói:
- Cần gì vẽ vời thêm chuyện. Đến nước này, Hàn gia chỉ có một con đường chết, ngươi còn lãng phí thời gian làm gì.
Chẳng những Đạt Tạp, tất cả các Thống lĩnh Liệp thần giả đều tỏ vẻ không vui, không đồng ý với cái quyết định mà Cam Đạo Phu tự chủ trương này. Ba người Tái Á Lộ, Lôi Cát Tư, Mễ Lặc bị Hàn Thạc gây thương tích và bắt nhốt lại càng bất bình, Tái Á Lộ cười lạnh nói:
- Cam Đạo Phu, Liên minh Liệp thần giả không phải một mình ngươi nói là được. Hôm nay phải hủy diệt Hàn gia!
Cam Đạo Phu hơi ngạc nhiên, cười ha hả liếc mắt nhìn ba người Tái Á Lộ rồi nói:
- Ba người các ngươi còn có quyền lên tiếng sao?
Rồi hắn lại chỉ sang Đạt Tạp và A Sắt Nhĩ Tư Đặc:
- Còn hai người các ngươi, không phải ta cùng Khắc Ma Nhĩ đến đây cứu thì hiện giờ các ngươi và bọn người kia đã bị Hàn gia tiêu diệt rồi, ta nghĩ món ân tình này các ngươi chắc nhớ kĩ chứ.
Lão vừa nói ra câu này, cả Tái Á Lộ và Đạt Tạp đều lộ sắc mặt khó coi. Cam Đạo Phu nói quá đúng, lần này nếu không có hắn và Khảo Trạch giúp đỡ thì sợ rằng bọn họ đừng mong còn sống rời khỏi Ma Ẩn cốc.
Hàn Thạc thầm lấy làm kì quái, không hiểu tại sao tới tận bây giờ mà Cam Đạo Phu vẫn còn nguyện ý cho hắn sự lựa chọn này. Tình thế hiện tại cực kỳ rõ ràng, chỉ cần Cam Đạo Phu vẫy tay là các thống lĩnh Liệp thần giả sẽ lao đến công kích, bọn hắn rõ ràng không có sức mà trở mình nữa.
Tại sao lão phải làm như vậy?
- Thế nào, Bố Lai Ân? - Thấy mấy người đều không nói gì, Cam Đạo Phu cười ha hả, hỏi lại Hàn Thạc một lần nữa.
Đến lúc này, Hàn Thạc không thể không xem xét lại đề nghị hấp dẫn này của Cam Đạo Phu. Hắn tỏ vẻ trầm ngâm, trong lòng cấp tốc cân nhắc, cố gắng tìm ra biện pháp giải quyết.
- Phụ thân, chúng ta không sao cả, có thể lập tức rời khỏi Ma Ẩn cốc được rồi. Người và đại ca thế nào? - Đúng vào lúc này, Hàn Mộc trong Ngũ hành giáp thi đột nhiên truyền đến một đoạn thông tin hỏi tình huống của Hàn Thạc.
Hàn Thạc đã bắt đầu dao động, vừa nhận được tin tức của Hàn Mộc thì lại vui mừng khôn xiết nhưng trên mặt vẫn không biểu lộ mảy may gì, lập tức sử dụng thần thức trao đổi với Hàn Mộc, hỏi tình hình bên phía đó. Rất nhanh, hắn biết được rằng nhờ lực lượng của An Đức Lệ Na và được sự che chở của Ngũ hành giáp thi, bọn họ dễ dàng chạy thoát khỏi tay của Ba Lâm Thản và Khảo Trạch, dựa vào địa hình đặc thù của Ma Ẩn cốc mà thoát khỏi nguy hiểm.
Bởi vì tất cả ma đầu trong cốc đều hội tụ ở bên trong Vạn Ma đỉnh, hơn nữa Hàn Thạc sử dụng quá nhiều thiên địa nguyên khí trong cốc khiến cho hắn không thể thấy rõ từng li từng tí tình hình trong cốc như lúc bình thường. Khảo Trạch tinh thông Sinh Mệnh lực lượng đã giúp ẩn giấu khí tức sinh mệnh của hắn và Ba Lâm Thản khiến cho Hàn Thạc không thể biết được tình hình của bọn chúng, cho nên Hàn Thạc vẫn lo lắng về tình hình của Ngũ hành giáp thi và mọi người của Hàn gia.
Mãi tới bây giờ, khi được chính miệng Hàn Mộc cho biết mọi thành viên Hàn gia đều bình an vô sự thì hắn mới thật sự yên lòng.
- Không cần vận dụng Huyết độn thuật chạy trốn, ta còn có một chiêu tối hậu! - Gánh nặng lớn nhất đã tiêu tan, Hàn Thạc nhẹ nhõm cả người bèn đưa tin báo cho Tiểu Khô Lâu.
Tiểu Khô Lâu ngồi trên Bạch cốt vương tọa vừa nhận được tin tức của Hàn Thạc thì tựa hồ hơi sửng sốt, không biết lúc này “ông bô” còn có hậu chiêu gì có thể sử dụng.
- Vẫn là câu nói kia - ta là kẻ biết rõ việc không thể mà vẫn cứ làm! - Hàn Thạc trầm mặc một hồi rồi chợt nhếch miệng cười, cuồng ngạo trả lời.
Cam Đạo Phu sửng sốt, lắc đầu cười rồi khẽ than:
- Việc gì phải thế.
Lão chợt huơ huơ tay, nói:
- Nếu đã thế, ta nghĩ Bố Lai Ân nhất định còn có hậu chiêu, mọi người hãy cẩn thận hơn chút đi.
Bọn Đạt Tạp, Tái Á Lộ chính đang chờ câu nói này của Hàn Thạc. Bọn chúng không cho rằng Hàn Thạc còn có thể lưu lại hậu chiêu gì, trong lòng đã sớm coi đối phương là kẻ chắc chắn phải chết rồi. Bọn chúng liếc mắt nhìn nhau, cười váng lên vẻ quái dị rồi bước từng bước một xông tới, cùng nhau triển khai Thần chi lĩnh vực, mỗi người hình thành một khoảng từ trường nhỏ ngưng tụ lực lượng mà mình tu luyện.
- Bố Lai Ân, nếu ngươi đáp ứng điều kiện của chúng thì ta cũng không trách ngươi. - Đúng vào lúc này, Ngõa Tây Tư đột nhiên quay đầu nhìn Hàn Thạc và nói một câu như vậy.
Hàn Thạc sửng sốt, không nhịn được cười mà bảo:
- Nói gì thế, cùng đi đời nhà ma hoặc là cùng sống sót ra ngoài. Dùng tính mạng của bằng hữu để đổi cho mình thêm chút hơi tàn, loại chuyện này ta không thể làm được!
Hắn vừa nói như thế, ánh mắt Tát Lạp Tư vốn đang chập chờn bỗng hiện rõ hào quang khác thường, hào khí ngút trời nói:
- Bố Lai Ân ơi Bố Lai Ân, Tát Lạp Tư ta thật sự không nhìn lầm ngươi. Ngươi quả nhiên khác hẳn loại tiểu nhân hèn hạ Thái Nhĩ, La Cách kia. Được, hôm nay chúng ta sóng vai tác chiến, chết trận thì có sá gì!
Ngõa Tây Tư khá là cảm động, hắn không giỏi dùng lời nên chỉ gật đầu lia lịa, lạnh lùng hét lên:
- Như vậy thì đánh thôi! Dù chết thì cũng phải kéo một tên đi cùng!
Lúc nói câu đó, mắt hắn tỏa hung quang rừng rực chăm chú nhìn về phía hai người đứng gần hắn nhất là Lôi Cát Tư và Mễ Lặc.
Lôi Cát Tư và Mễ Lặc đang chuẩn bị nhắm Ngõa Tây Tư để hạ thủ, vừa nghe đối phương nói như thế thì lòng đều phát lạnh. Đưa mắt nhìn nhau, hai tên đột nhiên bước chậm dần, vẻ mặt thận trọng như gặp đại địch, mỗi bước đi tới đều đề phòng cẩn mật.
Chủ thần mang quyết tâm hy sinh thì thật đáng sợ. Lâm vào đường cùng, Ngõa Tây Tư, Tát Lạp Tư nhận thức rằng tất phải chết, một khi chính thức động thủ sẽ không e dè về tính mạng của mình, nói không chừng ngay từ đầu sẽ dùng tới chiêu thức ngọc đá đều vỡ. Cả Lôi Cát Tư và Mễ Lặc đều không muốn tại giây phút cuối cùng lại phải trả giá bằng tính mạng của mình.
- Có chết trận hay không vẫn còn chưa biết được! - Hàn Thạc hét lên điên cuồng, tiếng gào dường như xuyên phá tầng tầng lớp lớp kết giới phong ấn. Những tiếng nổ vang từ bên ngoài vọng lại, cả Ma Ẩn cốc đột nhiên đất rung núi chuyển, tiếng nổ kịch liệt từ tất cả các khu vực truyền đến.
Gian thạch thất đặc biệt giam cầm bọn Lôi Cát Tư ở trung tâm cốc đột ngột nổ tung. Rất nhiều tháp năng lượng và những cột đá cao ngút trời cũng nổ tung. Ngay cả Thiên Tuyệt trận trước đó vây chặt Đạt Tạp cũng vang lên những âm thanh rầm rầm và xảy ra biến hóa kì lạ, mặt đất bị xé rách, thiên địa nguyên khí đậm đặc không bị khống chế cuồn cuộn tuôn ra ngoài.
Mặt đất dưới chân mọi người bỗng nứt ra sâu hoắm. Tái Á Lộ và Áo Tác Ai sở trường về Đại Địa lực lượng cũng không thể nhận ra được lực lượng đột nhiên biến đổi ở trong lòng đất. Hai người ngạc nhiên nhìn mặt đất dưới chân nứt toác ra, đột ngột điều lực lượng trong cơ thể của mình cố lấp vết nứt trên mặt đất kia lại.
Đạt Tạp biến sắc, ra hiệu với A Sắt Nhĩ Tư Đặc rồi hai người bỗng nhiên bay đến miệng một trong những vết nứt trên mặt đất. Ba Lâm Thản, Khảo Trạch, cả mấy người Áo Tác Ai, Khắc Ma Nhĩ cũng đồng thời hành động, ào ào đứng ở miệng một vết nứt.
Bọn họ thầm hiểu rõ Hàn Thạc có một đứa con trai vận dụng lực lượng Đại Địa đến mức quỷ thần khó lường, nếu trong tình hình như ngày hôm nay mà bọn bốn người Hàn Thạc lợi dụng vết nứt trên mặt đất chạy thoát ra ngoài thì ngày sau Liên minh Liệp thần giả sẽ mất hết mặt mũi, bị mọi người nhạo báng.
Hàn Thạc cười vang sằng sặc, tiếng cười dường như kích động cấm chế nào đó khiến cho từng khu vực của Ma Ẩn cốc biến chuyển không ngừng, không ngớt vọng đến những tiếng nổ long trời lở đất.
Không ai biết rốt cục hắn muốn làm cái gì nữa!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK